Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2616: Bạch Tiểu Thăng nói khoác không biết ngượng (2)



Jami tỏ ra quan tâm nói:

- Vậy tài nguyên của các ngài ở bên Bắc Âu này có vững chắc không? Có cần chia một ít ra bên ngoài, để giúp đỡ cho bên kia không? Nói vậy, thị trường ở bên này lại tồn tại thời kỳ hai cửa sổ trống, có cần gia tộc Milutlo chúng tôi chiếm thị trường trước giúp các ngài không.

Jami nói lời này, đúng là không có nửa từ uy hiếm nhưng lại lộ ra sự lẫm liệt.

Bạch Tiểu Thăng lập tức im lặng không nói.

Jami nhìn thấy vậy thì cười đắc ý, lại nhìn về phía Nagasha:

- Xem ra, tập đoàn Chấn Bắc gặp rắc rối không nhỏ, chắc bọn họ cũng không có cách nào giúp các cô đứng vững ở đây rồi. Nagasha, bằng không các người rút một phần về trước. Tránh cho một ngày nào đó lại gặp phải tai bay vạ gió!

Thấy Jami quả nhiên chĩa mũi nhọn về phía mình, Nagasha nhíu mày.

- Cô Jami, cô nói lời này đã là trắng trợn uy hiếp rồi đấy!

Nagasha nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, giống như lấy lại mặt mũi cho mình:

- Theo như lời ngài Bạch nói, những quan hệ nhân mạch này đều là của riêng ngài ấy, còn cần phải chia sẻ với các cô sao. Thuận tiện leo lên xe của tập đoàn Chấn Bắc, mệt cho cô còn nói ra miệng được!

- Tôi đã nghe nói qua về chuyện tập đoàn Chấn Bắc ở Nam Mỹ, thậm chí đang tích cực hỏi thăm trong gia tộc. Thật đáng tiếc, chỉ là không có thêm tin tức nào. Nhưng tôi tin tưởng bọn họ có thể ứng phó được, không cần cô tới quan tâm!

Nagasha thậm chí nói như cùng chung mối thù với Bạch Tiểu Thăng:

- Nếu thật sự có một ngày đám người ngài Bạch phải rút lực lượng bên này, cũng tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp với cô. Gia tộc Falklin chúng tôi bằng lòng lấy thị trường giúp bọn họ trước, cộng nhau đối mặt với phiêu lưu bên này, cũng sẽ không để cho nhà các cô độc quyền đâu!

Nagasha nói rất nghĩa khí, làm cho Jami không nhịn được muốn trừng mắt với cô ta.

Cái gì gọi là ra vẻ đạo mạo, cái gì gọi là làm đĩ còn muốn lập đền thờ, đây chứ còn đâu nữa!

Đều nhớ thương thị trường của tập đoàn Chấn Bắc ở Bắc u thị còn thật sự không biết xấu hổ nói vậy...

- Ngài Bạch cũng nghe được đấy, bây giờ còn chưa bắt đầu hợp tác, người phụ nữ này đã nhớ thương thị trường của các ngài ở bên này. Ngài thật biết cách chọn người hợp tác với mình đấy!

Jami nhìn Bạch Tiểu Thăng và vỗ mà cười.

- Jami, cô ở đây xúi giục cũng vô dụng thôi. Gia tộc Milutlo các cô độc quyền ở Bắc u, muốn ăn cả của chúng tôi, chúng tôi tất nhiên phải liên kết lại với nhau, ít nhất cũng không thể nhường lại thị trường cho các cô được. Về phần bảo ngài Bạch lấy ra mạng lưới quan hệ cung cấp cho các người hợp tác, nếu không sẽ không chấp nhận với những giao hẹn đã bàn hôm nay, đó không phải là thể hiện ra sự ích kỷ và bá đạo sao?

Nagasha trả lời rất hùng hồn.

Bạch Tiểu Thăng thấy hai người phụ nữ đánh võ mồm công phạt lẫn nhau, thật sự không cảm thấy buồn cười.

Anh liếc nhìn cái ly đặt ở trên bàn trước mặt, cầm lấy một cái thìa gõ nhẹ vào ly.

Chiếc ly cao cấp bị gõ liền phát ra âm thanh trong trẻo, vang vọng khắp nơi.

Tiếng động thình lình vang lên, làm cho hai người phụ nữ vô thức ngừng công kích lẫn nhau, nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

- Hai vị, cần gì phải tranh cãi không cần thiết vì một vài chuyện trên phương diện hợp tác, làm hỏng tâm tình tốt của chúng ta chứ?

Bạch Tiểu Thăng lại cười nói.

Chỉ là "một vài" chuyện trên phương diện hợp tác?

Tranh cãi không cần thiết?

Jami bĩu môi, liên tục cười lạnh.

Nagasha cũng nhướng mày, nhìn về phía ly rượu của mình.

- Cô Jami lại không phải muốn xem tôi có bản lĩnh đó không hay không, xem có phải Bạch Tiểu Thăng tôi vừa phát ngôn bừa bãi hay không à?

Bạch Tiểu Thăng nói với giọng đều đều.

- Tôi cũng không nói thế.

Jami cười khẽ một tiếng.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh nói:

- Những gia tộc, tài phiệt, tập đoàn, doanh nghiệp mà tôi vừa hợp tác, cô muốn hợp tác với ai, tôi đều có thể kéo về hợp tác đó cho cô. Nhưng điều kiện trước tiên là… các người nuốt trôi! Cô Jami, cô có thể làm chủ được không?

Giọng nói hấp dẫn của Bạch Tiểu Thăng thâm trầm, hoàn toàn không có ý nói đùa.

Jami không nhịn được nhìn về phía anh.

Ngay cả Nagasha cũng lập tức bị khí thế của Bạch Tiểu Thăng ảnh hưởng, không nhịn được ngẩng đầu lên.

- Ngài Bạch, ngài đang nghiêm túc hay là nói đùa vậy?

Jami dịu giọng xuống, cười nói.

- Cô có thể thử xem.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Vậy thử thế nào?

Jami bỗng nhiên nhìn thấy Nagasha, trong lòng lập tức thoáng động, mỉm cười nói:

- Tốt lắm, ngài Bạch, lúc này gia tộc chúng tôi vận chuyển một số hàng hóa đi Nam Mỹ, cần một bến càng, đang bàn bạc hợp tác với nhà họ Tần ở Nam Mỹ. Giá cả không thành vấn đề, nhưng bọn họ chắc hẳn chịu ảnh hưởng từ gia tộc Falklin nên có thái độ ba phải. Ngài có thể giải quyết chuyện này cho tôi được không?

Sau khi Jami nói lời này, Nagasha không nhịn được liếc nhìn cô ta, lặng lẽ cười lạnh.

Nagasha tất nhiên biết Jami nói là vụ kinh doanh nào.

Giống như gia tộc Milutlo chiếm ưu thế tuyệt đối ở Bắc Mỹ, gia tộc Falklin bọn họ ở Nam Mỹ có thể nói là một nhà độc quyền, đương nhiên đồng thời cũng tồn tại nhà họ Tần cực kỳ lợi hại.

Ở trên phương diện vận chuyển đường biển, gia tộc Falklin đã đặc biệt đánh tiếng với nhà họ Tần ở Nam Mỹ, hai bên xưa nay có mối quan hệ cũng rất tốt, cho nên nhà họ Tần mới áp dụng kế sách “kéo dài” với yêu cầu hợp tác của gia tộc Milutlo.

Đây chính là chuyện lớn liên quan đến mâu thuẫn về lợi ích, nhà họ Tần làm sao có thể bởi vì một ân tình mà nhượng bộ được. Cho dù Bạch Tiểu Thăng thật sự quen biết với người nào đó nhà họ Tần, chắc hẳn cũng không làm được.

Xem ra, hôm nay Bạch Tiểu Thăng chắc chắn sẽ tự mất mặt rồi. Nagasha đang suy nghĩ, lát nữa nên cho người đàn ông này chút mặt mũi thế nào, để cho anh biết ơn mình.

Dáng vẻ Bạch Tiểu Thăng giống như thật, hỏi tỉ mỉ Jami về chuyện liên quan tới bến cảng vận chuyển hàng hóa, sau đó trực tiếp lấy điện thoại di động ra gọi, cũng không biết là nói với người nào, lại kể sơ qua tình hình một lúc.

Hành động như vậy ngược lại làm cháy lên ngọn lửa hy vọng mong manh và mong chờ trong lòng Jami.

Ngay cả Nagasha biết tin tức tình hình cũng không nhịn được tập trung tinh thần quan sát.

Sau một lát, Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nhẹ nhàng đặt điện thoại lên trên bàn, nói:

- Được rồi.

Nói qua loa vài câu như vậy...

Mọi chuyện lại xong xuôi à?

Jami chớp chớp mắt, có vẻ chưa lấy lại tinh thần.

Sau khi Nagasha kinh ngạc, không khỏi nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng với vẻ nghiền ngẫm.

Có thể liên lạc với người nhà họ Tần, gọi cuộc điện thoại này chứng tỏ không có bất cứ chuyện gì, lại có thể giải quyết được kế sách “kéo dài” của nhà họ Tần bên kia à.

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, ngài không đùa giỡn tôi chứ? Chỉ một cuộc điện thoại như vậy, mất năm phút... Không, còn không đến ba phút, ngài đã nói cho tôi biết mọi chuyện được giải quyết à?

Jami tức giận cười ngược:

- Gia tộc Milutlo chúng tôi nhiều lần phái người qua đàm phán, còn mấy lần phái nhân vật quan trọng trong tộc, chẳng lẽ còn không bằng một cuộc điện thoại của ngài sao?

Bạch Tiểu Thăng này đang giễu cợt ai vậy? Jami lập tức có chút không vui.

Đúng lúc này, điện thoại của Jami đổ chuông.

Jami lấy điện thoại di động ra nhìn, ánh mắt thoáng biến đổi, là ba mình gọi điện thoại tới, chắc là có chuyện quan trọng gì.

- Xin lỗi vắng mặt một lát.

Jami liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng rồi rời khỏi chỗ.

Điêu này có thể không tính là lễ phép, nhưng cũng là đáp lễ cho sự ngông cuồng của Bạch Tiểu Thăng vừa rồi.

Nhưng ánh mắt kia của Jami rõ ràng còn mang theo ý khác - Đợi lát nữa tôi nghe điện thoại xong, chúng ta lại nói tiếp chuyện cười này của ngài.

Jami vừa đi, Nagasha lập tức tươi cười nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Bạch, tính tình của Jami này trước sau vẫn tệ như vậy đấy. Anh không cần để ý tới cô ta làm gì. Ngược lại hợp tác của chúng ta ở bên phía Bắc u này vẫn nên đoàn kết lại mới có thể vững chắc gót chân...

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nhìn Nagasha nói:

- Nói đến kinh doanh, cô Nagasha có cảm thấy hứng thú gì với những nhân mạch tôi vừa nói không.

Bạch Tiểu Thăng này thật sự muốn giả vờ tiếp à...

Trong lòng Nagasha bất đắc dĩ, thấy Bạch Tiểu Thăng vô cùng nghiêm túc thì lập tức mỉm cười nói:

- Tôi thật sự cảm thấy hứng thú với nhà họ La ở Châu u mà ngài đã nói, ban đầu đám người Jami khóa một nhóm nguyên vật liệu, tôi tìm hiểu được nhà họ La ở Châu u có một mỏ với tài nguyên phong phú, chỉ sợ bọn họ sẽ e ngại gia tộc Milutlo mà chưa chắc đồng ý bán cho chúng tôi. Chúng tôi bằng lòng lấy giá cao hơn thị trường 10%, mua trước năm trăm nghìn tấn. Ngài Bạch có thể giúp được không?

Nagasha nói thế là không muốn đánh vào mặt Bạch Tiểu Thăng.

Nếu hắn muốn giả vờ, vậy cứ thỏa mãn lòng hư vinh của anh, để anh đi gọi điện thoại được, dù sao bên mình cũng không tổn thất.

Bạch Tiểu Thăng tất nhiên nhìn ra được tâm trạng của Nagasha, chỉ cười và bấm số gọi.

Không thời không tới mấy phút Bạch Tiểu Thăng lại bỏ điện thoại xuống, mỉm cười nói:

- Được rồi.

- Đúng là lợi hại.

Nagasha tỏ ra ngạc nhiên, bất chợt mỉm cười nói:

- Cảm ơn ngài Bạch giúp đỡ, vậy chúng ta tiếp tục trò chuyện về hợp tác ở Bắc u được không?

Đúng lúc này, Nagasha chợt nghe có tiếng bước chân dồn dập từ phía xa đang nhanh chóng tới gần.

Dường như là tiếng người đi giày cao gót đang chạy.

Nagasha vừa quay đầu lại, chỉ thấy một bóng dáng nhào tới, đối phương chạy quá mau, dưới chân lật một cái, thậm chí ngay cả gót giầy cũng gãy, chật vật nắm lấy cái ghế mới đứng vững được.

Jami? Nagasha sửng sốt.

Lúc này Jami giống như người uống rượu say, mặt ửng hồng, môi run rẩy, mắt cũng sáng ngời, dọa cho Nagasha giật mình, cho rằng cô ta muốn ăn thịt người.

Jami nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng với vẻ không thể tin nổi, lại nói một câu:

- Ngài Bạch, chuyện... thật sự thành công rồi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận