Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2622: Làm cho người ta chấn động (2)



Bạch Tuyên Ngữ nói:

- Cậu hình như không hề giật mình.

- Ác! Đây thật là một tin tức cực tốt, quá tốt rồi!

Bạch Tiểu Thăng đổi thành giọng điệu ngạc nhiên.

Bạch Tuyên Ngữ bị sự "Giả tạo" của Bạch Tiểu Thăng làm cho vừa bực mình lại vừa buồn cười:

- Được rồi, được rồi, cậu đấy…. cậu ngủ tiếp đi, tôi không quấy rầy nữa!

Bạch Tiểu Thăng cười nói chúc ngủ ngon.

Nhưng khi sắp cúp máy, Bạch Tuyên Ngữ hoàn toàn nghiêm túc, chân thành nói với Bạch Tiểu Thăng một câu:

- Lần này, cám ơn cậu, nhờ có cậu đấy! Tôi nợ cậu!

- Ngài khách sáo rồi, đây cũng là vì tập đoàn thôi.

Bạch Tiểu Thăng cười và bất chợt cúp máy.

Trước khi lại ngã xuống giường, Bạch Tiểu Thăng còn tự mình lầm bầm một câu:

- Người đàn ông này nghiêm túc nói lời cảm ơn còn thật sự làm người ta cảm giác rất khó chịu...

Bên kia điện thoại, Bạch Tuyên Ngữ cầm điện thoại di động và nhoẻn miệng cười.

Ban đêm, Bạch Tuyên Ngữ cuối cùng cũng ngủ yên.

Chuyện liên quan tới hai gia tộc lớn, hắn không nhắc tới người bên ngoài nửa chữ, cũng bảo thư ký phong tỏa tin tức.

Phần lớn nguyên nhân trong đó là xuất phát từ suy nghĩ giữ bí mật.

Đêm này, những người quản lý doanh nghiệp bị triệu tập đến bên này lại trằn trọc, không mấy người nghỉ ngơi tốt.

Một mặt thì bọn họ lo lắng cho tình hình ngày hôm sau, mặt khác, bọn họ còn phải dựng một lỗ tai lên, chờ đợi Bạch Tuyên Ngữ gọi tới bất cứ lúc nào.

Ngày hôm sau, vành mắt ai nấy đều thâm quầng...

Ngày hôm sau, sự kiện lên men vào buổi sáng.

Bên ngoài văn phòng tạm thời của Bạch Tuyên Ngữ không ngừng truyền đến những tiếng bước chân.

Thư ký, trợ lý, còn có đám người quản lý doanh nghiệp ùn ùn kéo đến.

Mỗi người đều mang đến một vài tin tức vừa nhận được, vẻ mặt hoặc không thể tin nổi, hoặc là phấn khởi vô cùng.

Gia tộc Falklin phong tỏa thị trường liên quan, kín đáo lên tiếng biểu thị không cho người ngoài tranh giành quyền lợi kinh doanh của tập đoàn Chấn Bắc, nếu không sẽ bị xem là kẻ địch của gia tộc Falklin...

Gia tộc Milutlo lại liên hệ trực tiếp với các doanh nghiệp liên quan, bỏ vốn bỏ sức ra giúp bọn họ ổn định thị trường, phân phối, cung cấp tài nguyên vô điều kiện, đồng thời lên tiếng những doanh nghiệp nào dám động tới tập đoàn Chấn Bắc, chính là khiêu khích gia tộc Milutlo, bọn họ sẽ phản công trên phạm vi toàn thế giới...

Hai gia tộc lớn đang đồng thời đứng ra “hộ pháp” cho tập đoàn Chấn Bắc!

Trong thời gian ngắn, giới kinh doanh Nam Mỹ chấn động.

Không một ai ngờ được, hai bá chủ lớn cấp thế giới đang chém giết lẫn nhau lại cùng lúc đứng ra làm “sân ga” cho tập đoàn Chấn Bắc.

Có hai gia tộc lớn lên tiếng, đám sói đang nhìn chằm chằm vào lợi ích của tập đoàn Chấn Bắc ở Nam Mỹ lập tức lùi bước, không dám vượt qua ranh giới.

Bên truyền thông cũng nhanh chóng nhận được tin tức này, truyền thông các nơi chen chúc tới, tranh nhau phỏng vấn.

Nhưng đáng tiếc bọn họ chắc chắn sẽ không nhận được một lời lên tiếng chính thức nào.

Chẳng qua điều này cũng không cản trở được truyền thông đưa ra lò các loại bản tin.

Những người quản lý doanh nghiệp của tập đoàn Chấn Bắc khu Nam Mỹ đã hoàn toàn rơi vào một cảm giác chấn động và mừng như điên.

Không một ai ngờ được Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị nhà mình lại lợi hại như vậy, trong một đêm tự nhiên lại có thể đồng thời nhận được sự ủng hộ của hai gia tộc lớn.

Những người này đều hoan hô và kính trọng, ngưỡng mộ Bạch Tuyên Ngữ giống như nước sông cuồn cuộn không ngừng...

Cùng lúc đó, trụ sở chính của tập đoàn Chấn Bắc ở Bắc Mỹ bên kia cũng nhận được tin tức.

Ban quản lý cũng hân hoan vui mừng.

Nhưng có người lại nổi trận lôi đình.

Khi biết được tin tức thì Ôn Ngôn đang ở trong phòng làm việc mình, anh ta ném cái chén trong tay xuống đất, làm nó vỡ nát.

- Chuyện lớn như vậy, sao trước đó không có chút manh mối gì vậy? Người chú ý tuyến đầu làm ăn cái gì không biết!

Ôn Ngôn còn phẫn nộ rít gào.

Nguyễn Ngữ liếc nhìn tin tức được đưa tới, trầm giọng nói với Ôn Ngôn:

- Sáng sớm nay, người bên kia đã phát hiện có điểm khác thường, chỉ là sợ quấy rầy tới sự nghỉ ngơi của ngài nên tính sáng nay lại báo cáo. Nhưng sáng nay đã muộn rồi!

- Ngu ngốc, đám ngu xuẩn này!

Ôn Ngôn không nén được cơn giận, vỗ mạnh xuống bàn làm đồ vật trên bàn đều nảy lên.

Nguyễn Ngữ thở dài, đặt báo cáo lên bàn và khuyên nhủ:

- Cho dù bọn họ có báo cáo lên sớm hơn, chúng ta có thể ngăn cản được hai gia tộc lớn này sao?

Một câu nói làm cho Ôn Ngôn đang vô cùng phẫn nộ biến thành chán nản.

Trong mắt anh ta đầy vẻ căm hận, cắn răng nói:

- Rốt cuộc có chuyện gì vậy? Sao gia tộc Milutlo và gia tộc Falklin có thể ủng hộ Bạch Tuyên Ngữ, trước đây không điều tra được hắn có tài nguyên như vậy!

Nguyễn Ngữ khẽ thở dài, nói:

- Chúng ta rốt cuộc đã đánh giá thấp hắn rồi.

Ôn Ngôn lại đấm mạnh xuống bàn, tức giận không biết trút vào đâu.

Anh ta thậm chí đã bán đứng cả lợi ích của tập đoàn, kết quả vẫn không thành, thất bại như vậy làm cho anh ta có cảm giác đầu muốn nổ tung.

Điện thoại trên bàn làm việc của Ôn Ngôn bỗng nhiên đổ chuông, tên hiện ra trên màn hình điện thoại chính là Chủ tịch hội đồng quản trị Perros, chắc ông ta cũng đã nhận được tin tức.

Ôn Ngôn cố hết sức để điều chỉnh cảm xúc, xong mới cầm điện thoại di động lên nghe máy.

- Alo, Ôn Ngôn sao, rốt cuộc có chuyện gì vậy?!

Trong điện thoại, giọng nói của Perros cũng kinh ngạc khiếp sợ đan xen:

- Sao Bạch Tuyên Ngữ có quan hệ với người của hai gia tộc lớn bên kia, bên cậu không có tin tức gì về phương diện này sao?

- Ngài Perros!

Giọng Ôn Ngôn thâm trầm đáng sợ:

- Trước đây tuyệt đối không có bất kỳ manh mối nào chứng minh Bạch Tuyên Ngữ có tài nguyên như vậy, chuyện này là ngoài dự đoán! Chúng ta... Thất bại rồi!

Sau đó, Ôn Ngôn lộ ra ánh mắt hung ác, nói với vẻ dữ tợn:

- Nhưng tiếp theo, hắn sẽ phải mất tất cả!

Ôn Ngôn nói những lời này với giọng điệu đặc biệt dữ tợn.

Ngay cả Perros ở bên kia điện thoại cũng phải giật mình, những lời ông ta vốn muốn chất vấn đều nuốt ngược vào trong, trái lại quay đầu an ủi Ôn Ngôn.

Sau khi Ôn Ngôn và Perros nói chuyện sơ qua lại kết thúc cuộc trao đổi. Bây giờ anh ta cũng không có tâm trạng nói nhiều.

Chỉ có điều sau khi bỏ điện thoại xuống, ánh mắt Ôn Ngôn bỗng nhiên lúc sáng lúc tối.

- Tôi luôn cảm thấy chuyện này không đúng!

Ôn Ngôn nói thẳng với Nguyễn Ngữ:

- Trước đây không có tin tức và manh mối gì, Bạch Tuyên Ngữ lại có quan hệ với hai gia tộc lớn như vậy, trong một ngày, Bạch Tuyên Ngữ lại nhận được sự ủng hộ của hai gia tộc lớn đang đối địch với nhau, trong này hẳn phải có vấn đề lớn!

Nguyễn Ngữ suy nghĩ tới lời Ôn Ngôn nói, cũng không nhịn được khẽ gật đầu, bản thân cô ta cũng cảm giác phương diện này có vấn đề.

Hai mắt Ôn Ngôn híp lại, lộ ra vẻ sắc bén và cắn răng nói:

- Điều tra, dùng tất cả tài nguyên, không tiếc trả giá cũng phải điều tra cho tôi! Tôi muốn biết rằng mọi chuyện xảy ra xoay quanh Bạch Tuyên Ngữ sau chuyện này, hắn đa gặp người nào, nói chuyện với ai, gọi điện thoại cho ai. Thậm chí bao gồm hắn uống nước mấy lần, vào nhà vệ sinh mấy lần, tôi cũng phải biết rõ!

Nguyễn Ngữ nặng nề gật đầu rồi xoay người đi làm.

Mắt Ôn Ngôn bỗng nhiên hơi nheo lại, trong đầu hiện ra gương mặt của một người.

Người kia ở ngoài ngàn vạn dặm, nhưng mỗi lần đều làm ra chuyện không thể tin nổi, mang đến kết quả vượt xa sự tưởng tượng của mọi người.

Lần này, có thể vẫn có liên quan đến cậu ta!

Mặc dù không có đủ chứng cứ, không có nguyên nhân gì, Ôn Ngôn vẫn khó có thể ném được suy nghĩ này ra khỏi đầu.

Cuối cùng, ánh mắt Ôn Ngôn sáng rực, trong miệng thì thào tự nói.

- Bạch Tiểu Thăng, chuyện lần này sẽ có liên quan tới cậu sao?!

Bạn cần đăng nhập để bình luận