Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2623: Người đàn ông giỏi lừa dối nhất (1)



Nguy cơ của tập đoàn Chấn Bắc xuất hiện ở phân bộ Nam Mỹ tới quá đột ngột, kết thúc cũng nhanh chóng.

Cùng lúc có gia tộc Milutlo và gia tộc Falklin đồng thời lên tiếng “hộ pháp”, làm cho đám người rình rập khắp nơi không dám bước qua ranh giới.

Mặt khác, Bạch Tuyên Ngữ cũng cho thấy một tố chất xuất sắc nên có của Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị, trong thời gian cực ngắn đã lập tức điều động tài nguyên khắp nơi, dựa vào hai gia tộc lớn tạo ra thời kỳ ổn định, nhanh chóng lấp đầy tất cả lỗ thủng.

Hiệu suất làm việc cao tới mức khiến người ta phải khen ngợi.

Cho dù là hai lãnh đạo cấp cao của gia tộc lớn cũng âm thầm xúc động, nếu lại có thêm thời gian, Bạch Tuyên Ngữ này sẽ lớn mạnh tới mức nào thì khó có thể biết được.

Vài này sau khi giải quyết xong nguy cơ bên ngoài, Bạch Tuyên Ngữ còn hành sự như gió bão, mượn sự kiện tiết lộ bí mật lần này để điều tra rõ ràng nội bộ, một hơi xử phạt mười mấy người.

Mấy mười người này có không ít trường hợp cá biệt từ nhân viên đến người quản lý doanh nghiệp, giữa bọn họ hình như hoàn toàn không có liên hệ, thậm chí có người nhìn qua không hề có liên quan tới sự kiện lần này.

Nhưng chính là vậy, Bạch Tuyên Ngữ vẫn vung lưỡi dao quyền hành trong tay, không khách sáo chém xuống.

Có người hiểu, có người không thể nào hiểu được điều này, nhưng không ai dám đi khuyên can.

Dù sao, trong lúc Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị nổi giận thì tốt nhất đừng đứng ra tránh khỏi mất mặt.

Bên trong tập đoàn Chấn Bắc, người có chức vụ cao lại sáng suốt biết rõ nội tình có thể đếm được trên đầu ngón tay, bọn họ liếc mắt liền thấy rõ ẩn ý trong đó.

Bởi vì người bị phạt lần này gần như đều là người của Bộ giám sát ở trụ sở chính!

Bạch Tuyên Ngữ hình như phát giác ra chuyện bí mật bị tiết lộ lần này có liên quan tới Ôn Ngôn Bộ giám sát, thậm chí là Hội đồng quản trị bên kia!

Đầu tiên, Bộ giám sát làm khuyển mã cho tập đoàn, thường ngày vừa có biến động nhỏ nào, mũi của bọn họ còn thính hơn chó, lần này xảy ra chuyện lớn như thế, bọn họ lại phản xạ quá chậm, giống như bị viêm mũi vậy. Bản thân điều này lại không bình thường!

Thứ hai, phản ứng của Hội đồng quản trị sau đó cũng lộ ra sự bất thường, gióng trống khua chiêng phái người đến tổng bộ, mở màn bằng chuyện trách hỏi đầy khí thế, sau đó lại khen ngợi qua loa kết thúc công việc rời đi.

Bất kể là xuất phát từ nghi ngờ hay trút giận, hoặc là để cảnh cáo, Bạch Tuyên Ngữ đều ra tay gõ Ôn Ngôn, gõ Bộ giám sát, cũng cảnh cáo Hội đồng quản trị bên kia.

Chuyện này, Bạch Tuyên Ngữ hắn có thể e ngại thể diện của tập đoàn mà bỏ qua như vậy, nhưng về sau nếu còn có chuyện tương tự, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua!

Tin tức này cũng là phản hồi lại chính xác đến bên phía Ôn Ngôn và Perros. Khi hai người nghe nói xong, phản ứng của mỗi người một khác.

Lúc Ôn Ngôn nghe được, sắc mặt trầm như nước, cực kỳ khó coi.

- Thật sự không ngờ chúng ta âm thầm thu xếp người bên cạnh hắn lại bị hắn một hơi kéo đi bảy tám phần. Còn lại, sợ rằng cũng rất có khả năng bị hắn nắm giữ.

Nguyễn Ngữ đứng ở bên cạnh khẽ thở dài:

- Sợ rằng những người này đều không thể dùng lại nữa.

Đánh cờ với nhân vật như Và Bạch Tuyên Ngữ cần phải cẩn thận, tốt nhất là không thể có chút mạo hiểm nào, nếu không sẽ thua cả ván cờ.

Cho dù Bộ giám sát sắp xếp người vào bộ phận sự nghiệp Nam Mỹ không chỉ với con số đó, nhưng những người đó đều không được sắp xếp đặc biệt, khó có thể động tay động chân bên cạnh Bạch Tuyên Ngữ.

Mà trải qua chuyện này, tốt nhất trong thời gian ngắn không được sắp xếp bất kỳ điều động nào, nếu không sẽ càng lộ nhiều hơn.

Ôn Ngôn vẫn không động đậy, chỉ ngồi im nghe như tượng gỗ, hai mắt lúc sáng lúc tối.

Mấy giây sau, anh ta mới lẩm bẩm với vẻ dữ tợn:

- Từ điểm này có thể thấy được, từ trước đến nay Bạch Tuyên Ngữ hắn căn bản không thật sự tin tưởng tôi!

Nếu không phải sớm nắm được tin tức, Bạch Tuyên Ngữ làm sao có thể điều tra ra chính xác người được Bộ giám sát an bài như vậy!

Nguyễn Ngữ muốn nói lại thôi.

Ôn Ngôn đã có vài phần hoang tưởng, có phần mất bình tĩnh, đây là điều cô ta không muốn thấy.

Nguyễn Ngữ muốn nhắc nhở, nhưng lại cảm thấy vào giờ phút này vẫn nên để cho anh ta trút ra tức giận trong lòng thì thỏa đáng hơn.

Dù sao, buồn bực tích tụ trong lòng không tốt cho sức khỏe.

Hai mắt Ôn Ngôn thoáng lạnh, trên mặt giận dữ cười ngược:

- Một Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị không ngờ lại có tin tức và thủ đoạn còn cẩn thận hơn cả tôi – người làm công tác điều tra. Bạch Tuyên Ngữ, mẹ nó, tôi đúng là quá coi thường anh rồi!

- Vậy bây giờ, chúng ta nên làm sao?

Nguyễn Ngữ chỉ khẽ nói hỏi thăm.

Ôn Ngôn không nói, mười ngón tay đan vào nhau, ánh mắt nhìn về phía không trung không biết đang nghĩ gì, ánh mắt lúc sáng lúc tối.

Một lúc lâu, anh ta mới chậm rãi nói:

- Nếu đánh nhỏ, tranh cãi nhỏ không được, tôi phải cho hắn một trận lớn!

Nói đến đây, không ngờ trên mặt Ôn Ngôn lại cười tươi:

- Tôi xem hắn còn có thể không có chuyện gì nữa không!

Nguyễn Ngữ đứng bên cạnh không khỏi có chút lo lắng nhìn Ôn Ngôn.

Anh ta đã càng điên cuồng hơn.

Lần này anh ta cùng Hội đồng quản trị tính kế, không tiếc làm thiệt hại lợi ích của tập đoàn cũng đã trở thành "Đánh nhỏ, tranh cãi nhỏ" trong mắt anh ta, sợ rằng anh ta đã thật sự đi lên một con đường không lối về rồi...

Khác với Ôn Ngôn, phản ứng đầu tiên của Perros sau khi nhận được tin tức không phải là phẫn nộ, mà là nghiêm nghị, là giật mình.

Ở trong mắt ông ta, Bạch Tuyên Ngữ là một người giỏi về dương mưu, giỏi về quản lý, nhưng không am hiểu cho chuẩn bị về sau, lại không ngờ Bạch Tuyên Ngữ kịp phản ứng nhanh như vậy, thậm chí lập tức ngắm chuẩn về phía bọn họ.

Bạch Tuyên Ngữ như vậy thậm chí có chút phong độ của Bạch Chấn Bắc năm đó.

Perros nghĩ tới thủ đoạn của lão chủ tịch năm đó, trong lòng cũng không khỏi sợ hãi.

Bây giờ đã qua bao nhiêu năm, ông ta vẫn còn sợ hãi người đàn ông kia.

Basil tới đưa tin thấy vẻ mặt Perros nghiêm trọng thì không khỏi thử dò xét nói:

- Ngài Perros, vậy tiếp theo chúng ta nên làm sao?

- Ôn Ngôn có truyền lời gì tới không?

Perros trầm giọng hỏi.

Basil lắc đầu, nói:

- Không, tôi cảm thấy chuyện này đã cho anh ta một đả kích quá lớn, dù sao người được anh ta thu xếp qua đó đều bị Bạch Tuyên Ngữ cho bắt lại. Tôi cũng không ngờ Ôn Ngôn này ngờ lại vô dụng như vậy.

Perros trực tiếp giơ một ngón tay lên, lắc qua lắc lại nói:

- Đừng bao giờ coi thường Ôn Ngôn, bản thân tôi cũng không thể đoán được cậu ta có thể làm gì đâu.

Basil theo ý của Perros, liên tục gật đầu.

Perros suy nghĩ một lát mới nói:

- Xem ra, tôi phải tranh thủ liên hệ với Bạch Tuyên Ngữ để an ủi, đồng thời cho ra chút máu, bảo các cổ đông đầu tư gì đó.

Làm như vậy, tuy là không thể mê hoặc được Bạch Tuyên Ngữ, nhưng ít nhất đưa đến ý định hòa hoãn.

Trước khi bọn họ có kế hoạch mới, vẫn không nên có xích mích với Bạch Tuyên Ngữ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận