Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2627: Chiêu ngầm phía sau (1)



Nếu như nói tâm trạng "Oán giận" này cũng phân chia theo đẳng cấp, vậy vào giờ phút này, oán giận của Ôn Ngôn đối với Bạch Tiểu Thăng chắc hẳn đã sắp chồng chất lên tới đỉnh điểm rồi.

Lúc đầu, Ôn Ngôn biết được thân phận của Bạch Tiểu Thăng, nhìn ra tiềm năng của Bạch Tiểu Thăng, đã dự định giúp đỡ Bạch Tiểu Thăng thăng cấp, sau đó lợi dụng tình bạn và sự chân thành của Bạch Tiểu Thăng giúp đỡ mình đối phó với Bạch Tuyên Ngữ, lấy lại vị trí "Vốn cần phải của riêng mình".

Bạch Tiểu Thăng cũng thật sự "không phụ sự kỳ vọng", giúp anh ta lần đầu vượt qua Bạch Tuyên Ngữ.

Đáng tiếc chính là niềm vui thắng lợi cũng không tiếp tục được bao lâu.

Theo “quan niệm, chí hướng” của Bạch Tiểu Thăng và anh ta nhiều lần xung đột ma sát, Bạch Tiểu Thăng tự nhiên đứng ở bên phía Bạch Tuyên Ngữ.

Điều này làm cho Ôn Ngôn cảm thấy phẫn nộ.

Thật ra, phương diện này cũng có nguyên nhân cá nhân của Ôn Ngôn, nếu anh ta vẫn coi Bạch Tiểu Thăng là làm một công cụ, một đối tượng có thể lợi dụng, ngược lại cũng thật sự không đến mức như vậy.

Chỉ tiếc chính là sau thời gian dài tiếp xúc với Bạch Tiểu Thăng, Ôn Ngôn đã bất giác xem Bạch Tiểu Thăng trở thành người anh em, người bạn của mình.

Dưới những thay đổi ngầm này, đủ loại hành động “phản bội” của Bạch Tiểu Thăng, còn hết lần này tới lần khác "Phá hỏng" kế hoạch của mình, đã làm cho Ôn Ngôn cho rằng ân nghĩa đều đã hết, oán giận tăng lên tới đỉnh điểm.

Đặc biệt lần này anh ta chuyên tâm bày bố cục gây ra nguy cơ ở Nam Mỹ, lại một lần nữa để cho Bạch Tiểu Thăng hóa giải từ bên trong.

Ôn Ngôn lại muốn loại bỏ Bạch Tiểu Thăng hơn bất kỳ ai khác!

Vì thế, anh ta đang tìm cơ hội ngầm ra tay từng giờ từng phút.

Hai ngày sau, vào lúc chập tối.

Ở một trang viên tư nhân tại Ganand, đèn đuốc sáng trưng.

Một bữa tiệc tư nhân đang được tổ chức.

Khách chỉ có khoảng bốn mươi, năm mươi người, nhưng không ai không phải là nhân vật giậm chân liền làm cho giới kinh doanh trên thế giới run rẩy, thậm chí ngay cả gia tộc Falklin Gerlos cũng tham dự, lộ mặt.

Ngoài ra, còn có rất nhiều bá chủ không thể chạy tới, cũng gọi điện chúc mừng.

Chủ nhân trang viên hôm nay là sinh nhật tám mươi tám tuổi của nhân vật truyền kỳ trong giới kinh doanh trước thế hệ của nước M - Buffett.

Vị bá chủ này đã già, gia tộc của ông ta - gia tộc Wolfgold, chẳng những là đứng đầu nước M, cũng là tồn tại được thế giới công nhận là đứng đầu giới kinh doanh của thế giới.

Có thể nói thân phận và địa vị người có thể tới tham dự bữa tiệc cá nhân hôm nay đều đứng trên đỉnh cao của cuộc sống.

Đi vào bữa tiệc, đảo mắt nhìn qua đều là những nhân vật truyền kỳ.

Cho dù là Ôn Ngôn xuất hiện, ánh mắt cũng sáng ngời, đầy vẻ chờ mong.

Ôn Ngôn có thể tới là cũng có nguyên nhân.

Anh ta tất nhiên không thể dựa vào bản thân, mà là lấy danh nghĩa của tập đoàn Chấn Bắc, cũng là tích lũy tình cảm của Bạch Chấn Bắc.

Tập đoàn Chấn Bắc dù sao cũng là tập đoàn lớn đứng thứ ba trên thế giới, xứng đáng có một ghế trong bữa tiệc này.

Hơn nữa, năm đó Bạch Chấn Bắc và Buffett cũng có quan hệ rất tốt.

Cho dù, lúc này Bạch Chấn Bắc biến mất không rõ tung tích, mờ nhạt dần trong tầm mắt mọi người, nhưng Buffett vẫn đặc biệt gửi một thiệp mời cho tập đoàn Chấn Bắc.

Bạch Tuyên Ngữ đang ở Nam Mỹ vô cùng bận rộn, vất vả, hơn nữa với tính tình của hắn cũng không muốn tham gia loại xã giao tốn công sức này.

Ôn Ngôn chủ động yêu cầu, Bạch Tuyên Ngữ cũng sẽ không muốn tranh với anh ta, nhường lại cơ hội chúc thọ cho anh ta, để anh ta đại biểu tập đoàn tới đó.

Nói cho cùng, ở trong mắt Buffett thì thân phận của Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Chấn Bắc và chức vụ của Ôn Ngôn cũng không khác nhau là mấy. Ngược lại là thân phận cháu trai của Bạch Chấn Bắc của hai người còn có giá trị hơn.

Cho nên trong bọn họ ai tới cũng không sao cả.

Nhìn từng gương mặt có thể thay đổi thế giới ở đây, trong mắt Ôn Ngôn cũng sáng ngời kiểu "làm đàn ông phải như vậy".

Mà thực sự trở thành một thành viên ở đây mà không dựa vào người đời trước che chở, phải có thành tích vượt qua thử thách.

Ở trong mắt của Ôn Ngôn, khát vọng giành được vị trí của Bạch Tuyên Ngữ, thành công có được một sự nghiệp to lớn cũng càng trở nên cấp bách hơn.

Ôn Ngôn cố tỏ ra khiêm tốn lễ độ, tích cực thử giao lưu với các vị khách.

Đương nhiên, cực ít có người bằng lòng nói chuyện với anh ta, phần nhiều đều chỉ khách sáo vài câu theo phép lịch sự.

Dù sao ở trong trường hợp này, bất kể tuổi tác hay thân phận, Ôn Ngôn vẫn đều kém xa.

- Nếu Bạch Tuyên Ngữ lấy thân phận đại điện chủ tịch của tập đoàn Chấn Bắc đến đây, có phải đãi ngộ này sẽ hoàn toàn khác không?

Trong đầu Ôn Ngôn trước sau vẫn suy nghĩ về điều này.

Nhưng Ôn Ngôn rất nhanh đã thoát khỏi tâm trạng chán nản, bởi vì anh ta nhìn thấy một người đặc biệt, cũng là nhân vật mà anh ta muốn gặp nhất trong bữa tiệc lần này - tộc trưởng gia tộc Falklin, Gerlos Falklin!

Ôn Ngôn tìm một thời cơ thích hợp, bưng ly rượu đi tới.

Gerlos vừa vặn nói chuyện xong với một người bạn, vừa quay đầu lại, cũng chú ý tới Ôn Ngôn đi về phía mình, theo phép lịch sự lại mỉm cười.

- Ngài Gerlos.

Ôn Ngôn tiến lên, chủ động chào hỏi và giới thiệu bản thân:

- Tôi là…

- Ngài Bạch Tuyên Ngôn của tập đoàn Chấn Bắc, tôi biết ngài.

Gerlos mỉm cười nói:

- Có thể nói ngài và ngài Bạch Tuyên Ngữ là người xuất sắc nhất trong thế hệ trẻ, tôi thường lấy các ngài ra làm tấm gương để giáo dục đám con cháu không nên thân của mình.

Được Gerlos khen như vậy, Ôn Ngôn cũng cảm thấy vinh quang, lúc này lộ ra một nụ cười khiêm tốn:

- Ngài Gerlos nói quá lời, ngài mới là đối tượng mà thế hệ sau chúng tôi luôn muốn học tập.

Sau vài câu khách sáo, Ôn Ngôn đảo mắt nhìn qua và tìm được một chỗ yên tĩnh tương đối thích hợp, mỉm cười mời Gerlos:

- Ngài Gerlos, có thể nói chuyện riêng một chút được không?

Gerlos nghe được yêu cầu này thì ánh mắt có hơi kỳ lạ, nhưng vẫn mỉm cười và gật đầu:

- Có thể.

Ở dưới sự dẫn đường của Ôn Ngôn, hai người đi tới chỗ tương đối yên tĩnh rồi đứng lại.

Gerlos lại mỉm cười nói:

- Không biết ngài Bạch có lời gì muốn nói với tôi?

Xem ra, Bạch Tuyên Ngôn muốn nói vài điều không muốn để người ngoài biết tới, Gerlos cũng cảm thấy có chút hứng thú.

Ôn Ngôn cười, vẻ mặt tha thiết nói:

- Trước đây không lâu, tập đoàn chúng tôi gặp chút rắc rối ở Nam Mỹ, may nhờ có gia tộc Falklin giúp đỡ mới vượt qua được nguy cơ. Tôi muốn đại biểu tập đoàn trịnh trọng cảm ơn ngài về chuyện này.

Hóa ra… chỉ là chuyện này à?

Gerlos cười nói:

- Chúng tôi rất sẵn lòng thành lập tình nghĩa sâu hơn với tập đoàn Chấn Bắc. Chuyện đó cũng chỉ là chúng tôi tiện tay làm mà thôi.

Gerlos nói hời hợt, trên thực tế, nếu không phải Bạch Tiểu Thăng can thiệp, bọn họ sẽ không khách sáo với phần kinh doanh của tập đoàn Chấn Bắc ở đây...

- Gia tộc Falklin chỉ tiện tay lại có thể cứu vớt chúng tôi thoát khỏi một rắc rối lớn, không hổ danh là gia tộc có thực lực lớn, khiến cho người ta kính nể, e sợ. Đương nhiên, cứu giúp của ngài là vinh hạnh của chúng tôi.

Ôn Ngôn vẫn nói với vẻ vô cùng biết ơn, lại nói:

- Từ rất lâu trước đây, tôi đã từng báo cáo với tập đoàn, muốn triển khai hợp tác với gia tộc của ngài ở Bắc u. Chỉ là…

Ôn Ngôn dừng lại một chút, mỉm cười nói:

- Phó chủ tịch chịu trách nhiệm quản lý kinh doanh của chúng tôi ở bên đó cho rằng chuyện này không cần nóng vội, nên đi từng bước một mới thích hợp. Tôi nghe nói, bạn ông chủ tịch Bạch Chấn Bắc chúng tôi là nhà họ La ở Châu u đã cung cấp nguyên liệu cho các ngài, đây chính là một khởi đầu rất tốt.

Ôn Ngôn nói mấy câu với dụng ý rất sâu.

Trong tin tức mà anh ta nhận được, Bạch Tiểu Thăng từng có tiếp xúc mật thiết với con gái của Gerlos là Nagasha, có thể hai người còn có quan hệ gì đó không được trong sáng, lúc này mới thúc đẩy Nagasha thuyết phục ba cô ta trợ giúp Bạch Tuyên Ngữ.

Lại nói, thật ra bản thân việc giúp đỡ tập đoàn Chấn Bắc cũng có lợi cho gia tộc Falklin, bọn họ mới bằng lòng làm vậy.

Mặt khác, chính là nhà họ La ở Châu u bỗng nhiên cung cấp nguyên liệu ủng hộ việc kinh doanh của gia tộc Falklin ở Bắc u, điều này cũng rất thú vị.

Ôn Ngôn biết, nhà họ La ở Châu u có thể nói là bạn của nhà họ Ngụy ở Bắc Mỹ, mà Bạch Tiểu Thăng là con rể của nhà họ Ngụy, chắc trong này có phần do Bạch Tiểu Thăng triển khai hoạt động.

Ôn Ngôn xâu chuỗi những tin tức này, suy đoán ngược lại thủ đoạn Bạch Tiểu Thăng nhờ được gia tộc Falklin.

Ôn Ngôn tin tưởng, Bạch Tiểu Thăng chắc chắn chưa từng gặp qua Gerlos và không có quan hệ với đế vương trong giới thương nghiệp này, dù sao hai bên có địa vị cách xa.

Như vậy, anh ta lại có cơ hội gây khó dễ từ bên trong.

Ôn Ngôn đẩy tình nghĩa nhà họ La ở Châu u giúp đỡ này đến trên người lão chủ tịch Bạch Chấn Bắc, lại lấy công lao trong chuyện này đẩy tới trên người mình, bất giác nói Bạch Tiểu Thăng thành một người không muốn "mở ra cách thức" hợp tác với gia tộc Falklin.

Đương nhiên, Ôn Ngôn không mong dựa vào mấy câu nói này lại làm cho tồn tại như Gerlos chán ghét Bạch Tiểu Thăng.

Nhưng ấn tượng ban đầu rất quan trọng, hơn nữa mình cũng sẽ không chỉ chôn một hạt giống này.

Chỉ cần Gerlos nhớ tới hoặc nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng, liền nghĩ đến những lời anh ta nói hôm nay là đủ rồi.

Cuối cùng sẽ có một ngày, những hạt giống đó sẽ mọc rễ nẩy mầm ở trong lòng Gerlos, đập nát hình tượng Bạch Tiểu Thăng tạo dựng được thông qua Nagasha.

- Không ngờ còn có chuyện như vậy à.

Mắt Gerlos sáng lên, bất chợt mỉm cười nói:

- Cảm ơn lòng tốt của ngài Ôn Ngôn, tôi cũng mong gia tộc và tập đoàn Chấn Bắc có nhiều hợp tác hơn, hai bên cùng có lợi.

- Thật ra tôi có vài ý kiến liên quan đến hợp tác hai bên muốn bàn bạc, trao đổi với ngài một lát.

Ôn Ngôn thấy mình nói chuyện có hiệu quả, lập tức muốn rèn sắt khi còn nóng.

Gerlos lập tức tỏ ra có hứng thú nói:

- Ồ? Vậy tôi rất sẵn lòng được lắng nghe.

Bạn cần đăng nhập để bình luận