Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2628: Chiêu ngầm phía sau (2)



Sau khi chứng kiến qua sự xuất sắc của Bạch Tiểu Thăng, Gerlos cũng có chút mong chờ đối với Ôn Ngôn. Dù sao, thân phận và địa vị của Ôn Ngôn này ở tập đoàn Chấn Bắc còn cao hơn Bạch Tiểu Thăng, anh ta thậm chí còn là đứa trẻ do Bạch Chấn Bắc một tay nuôi lớn, rất đáng để chờ mong.

- Không dám, đây chỉ là một chút kiến nghị chưa thành thục của thế hệ sau thôi.

Ôn Ngôn thấy cơ hội tới, lập tức nói ra từng tư tưởng liên quan tới hợp tác giữa hai bên trên thế giới mà anh ta đã nghĩ được trước đó.

Theo Ôn Ngôn thấy, chỉ cần Gerlos cảm thấy hứng thú, bằng lòng ủng hộ anh ta từ phía ngoài, anh ta lại có trợ lực mạnh mẽ.

Bất kể là loại bỏ Bạch Tiểu Thăng hay loại bỏ Bạch Tuyên Ngữ, đều sẽ có khả năng thành công tăng lên gấp bội.

Lúc đầu Gerlos còn nghe nghiêm túc, liên tục gật đầu, nhưng càng nghe thì càng không thể tập trung được nữa.

Đương nhiên, theo Ôn Ngôn thấy thì đây là một loại biểu tượng nghiêm túc cân nhắc, chứng minh mình đã làm cho Gerlos dao động.

Mà trên thực tế, Ôn Ngôn không biết là kế hoạch anh ta đưa ra lần này vừa nghe thì không tệ lắm nhưng lại tồn tại hai vấn đề.

Thứ nhất chính là khả năng thực hiện.

Việc hợp tác mà Ôn Ngôn nói tới bao bồm cố gắng hết sức kiến nghị hoặc đi đầu chủ trương cho tập đoàn làm như vậy, trong này có quá nhiều khả năng không xác định, cũng làm nổi lên ra điểm yếu của Ôn Ngôn ở trong tập đoàn Chấn Bắc chính là thiếu tính mạnh mẽ trong quyết định sách lược.

Đương nhiên, Ôn Ngôn muốn làm cho Gerlos cảm động, làm cho Gerlos trở thành người ủng hộ mình từ bên ngoài.

Nhưng theo Gerlos thấy, điều này làm giảm khả năng dao động của ông ta xuống.

Thứ hai là tính giới hạn.

Theo như lời Ôn Ngôn nói là đặc biệt "Náo nhiệt", nhưng náo nhiệt nữa cũng chỉ là chút kinh doanh của tập đoàn Chấn Bắc và gia tộc Falklin, không hề đánh trúng nhu cầu thật sự của gia tộc Falklin.

Cuối cùng, lâu nay Ôn Ngôn làm việc trong nội bộ, về phương diện liên quan đến kinh doanh buôn bán, cho dù anh ta cảm thấy ánh mắt mình cũng đủ, tư tưởng xảo diệu chu đáo, nhưng vẫn có sự khác biệt với Bạch Tuyên Ngữ, Bạch Tiểu Thăng quanh năm ở tuyến đầu.

Chỉ là anh ta không cảm thấy mà thôi.

Bạch Tiểu Thăng được Hồng Liên trợ giúp, đã đưa ra cho Nagasha, cho gia tộc Falklin các dự án hợp tác đều "trực tiếp công kích vào điểm quan trọng", khiến cho bọn họ "muốn ngừng mà không được", Ôn Ngôn lại hoàn toàn không có ý nghĩ này trên phương diện làm ăn.

Hơn nữa, Bạch Tiểu Thăng dành cho gia tộc Falklin cũng không phải là các vụ kinh doanh giới hạn trong tập đoàn Chấn Bắc, mà là kinh doanh trong các ngành các nghề, các lĩnh vực lớn, các doanh nghiệp lớn, trong đó lại bao gồm các mục tiêu phát triển từ thời hạn ngắn, thời hạn trung bình tới dài hạn.

Nếu những lời Ôn Ngôn nói là một hồ nước, vậy lời Bạch Tiểu Thăng nói chính là một góc của sa mạc Gobi.

Không chỉ làm cho gia tộc Falklin cảm thấy rất có triển vọng, còn cho rằng anh tiềm năng vô hạn, bằng lòng tiến thêm một bước, hợp tác sâu hơn.

Nếu không có những báo cáo của Nagasha trước đó, Gerlos không chừng còn cảm thấy lời Ôn Ngôn nói có chút thú vị.

Nhưng vừa so sánh hai bên với nhau lại lộ rõ sự chênh lệch.

Gương mặt Gerlos bình tĩnh, tươi cười với vẻ lịch sự nghe hết những lời thao thao bất tuyệt của Ôn Ngôn.

Ôn Ngôn còn không biết anh ta đã phân cao thấp với Bạch Tiểu Thăng ở trong lòng Gerlos.

Về phần quỷ kế nhỏ mà Ôn Ngôn nói lúc đầu căn bản không có tác dụng gì. Doanh nhân như Gerlos, thật ra ông ta căn bản không quan tâm ơn huệ nhỏ kia là ai giúp ai, cho dù là tập đoàn Chấn Bắc mà không phải Bạch Tiểu Thăng giúp bọn họ, bọn họ cũng ném đào báo lý, thanh toán hết.

Bọn họ nhìn chỉ là cơ hội và lợi ích sau này, đây mới là thứ được coi trọng hàng đầu.

- Ngài Gerlos nghĩ thế nào?!

Ôn Ngôn nói xong quy hoạch thương nghiệp của mình, trong lòng đầy chờ mong nhìn Gerlos.

- Ừ, tốt, không tệ không tệ.

Gerlos mỉm cười không ngừng khen ngợi.

Dựa vào tâm tư đã trải qua muôn vàn thử thách của Gerlos, cho dù là Bạch Tiểu Thăng cũng không chắc có thể suy nghĩ trong lòng ông ta, Ôn Ngôn tất nhiên cũng không nhận thấy có gì khác thường.

- Tôi sẽ hết sức đẩy mạnh tất cả những điều này, tin tưởng không lâu sau đó sẽ có tiến triển đáng mừng.

Ôn Ngôn nói rất chắc chắn.

Trên thực tế, anh ta cũng xem như vẽ một cái bánh mì lớn cho Gerlos.

Chỉ cần Gerlos cảm thấy có lợi trong chuyện này, bằng lòng ủng hộ anh ta, như vậy là đủ rồi.

- Tôi tin tưởng ngài Bạch Tuyên Ngôn nhất định sẽ thúc đẩy hai bên đi về một ngày mai tốt đẹp hơn!

Gerlos nói với vẻ nghiêm túc lại mong đợi.

Nếu có một người như thế bằng lòng để làm việc này, Gerlos tất nhiên bằng lòng.

- Đúng rồi, ngài Bạch Tuyên Ngôn, tôi muốn hỏi thăm ngài về một người.

Gerlos nói:

- Chính là Phó chủ tịch tên là Bạch Tiểu Thăng chịu trách nhiệm bên phía Bắc u của các ngài. Cậu là là người thế nào.

Vừa rồi Gerlos nghe được trong lời nói của Ôn Ngôn có ý cướp “công lao” của Bạch Tiểu Thăng, hình như muốn suy yếu ấn tượng của mình về đối phương.

Cho dù anh ta còn không biết con gái mình đã vô số lần cố gắng hết sức củng cố ấn tượng liên quan tới Bạch Tiểu Thăng

Gerlos vừa hỏi như thế, thứ nhất là muốn đổi một góc độ khác điều tra về Bạch Tiểu Thăng, thứ hai cũng là thăm dò Ôn Ngôn, xem phẩm hạnh của anh ta thế nào.

- Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng sao?

Ôn Ngôn mỉm cười nói:

- Có thể nói là Phó chủ tịch trẻ tuổi nhất, có tiềm lực nhất của tập đoàn chúng tôi, ở trên phương diện công tác rất trung thành và có trách nhiệm với tập đoàn, vì lợi ích của tập đoàn có thể bất chấp tất cả, thậm chí hi sinh tư tình của mình. Trong tập đoàn chúng tôi có rất nhiều nghe đồn, scandal, tin lạ liên quan tới ngài ấy, trong đó có mấy phần thật, mấy phần giả thì tôi cũng không biết.

Ôn Ngôn nhìn như mở miệng khen ngợi, nhưng ngầm có hai ý.

Trung thành với tập đoàn, vì lợi ích của tập đoàn mà bất chấp tất cả, cũng có nghĩa là chắc chắn sẽ không nhân từ nương tay với người bên ngoài.

Vì công việc không tiếc hi sinh tư tình, càng ở điểm vô hình này bảo ngài Gerlos nên cẩn thận Bạch Tiểu Thăng sẽ ra tay với con gái của ông ta.

Lời nói này nói cũng rất xảo diệu thâm độc.

Gerlos làm như đang suy ngẫm, liên tục gật đầu.

Lúc này, có người ở phía xa đánh tiếng với Gerlos. Dù sao Ôn Ngôn và Gerlos ở cũng đứng bên này một thời gian.

Gerlos nghe được tiếng gọi thì lập tức cười nói với Ôn Ngôn:

- Bên kia có bạn đang gọi tôi. Ngài Bạch Tuyên Ngôn, chúng ta có cơ hội lần sau lại trò chuyện.

- Ngài Gerlos, xin cứ tự nhiên.

Ôn Ngôn nghe vậy, mỉm cười cúi người đưa tiễn.

Gerlos mỉm cười xoay người rời đi.

Khi quay lưng về nhau Ôn Ngôn, trong mắt Gerlos lộ rõ sự xem thường.

Ngược lại ông ta càng lúc càng thấy hứng thú về Bạch Tiểu Thăng...

Ôn Ngôn có thể cũng không ngờ anh ta bỏ công bỏ sức vất vả như vậy chỉ càng tăng thêm hào quang vinh dự cho Bạch Tiểu Thăng mà thôi...

Bạn cần đăng nhập để bình luận