Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2649: Lộ ra (1)



Chẳng ai ngờ chỉ ăn một bữa cơm còn có thể gặp phải tội phạm. Phải biết Hamore này chính là thành phố nổi tiếng an toàn, cơ quan chức năng được đánh giá rất cao về an toàn quốc tế.

Bạch Tiểu Thăng đảo mắt nhìn qua, phát hiện ngoại trừ bọn họ ra, bên đám cướp có tổng cộng mười người, cả nam lẫn nữ, trong tay không chỉ có súng lục, ngay cả loại súng tự động mạnh như P90 cũng có.

Hơn nữa, những người này tuyệt đối không phải loại bình thường, trên người ngầm lộ ra khí thế như sói như hổ.

một điểm trực quan nhất chính là trong mắt của bọn họ có vẻ lãnh đạm.

Lãnh đạm trước mạng sống của con người, lãnh đạm trước cái chết của nhau.

- Basil tìm người ở đâu ra vậy?!

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng thậm chí cũng tự nhiên thấy rét lạnh.

Lúc này, Basil ở trong khuỷu tay của Bạch Tiểu Thăng cũng lộ ra vẻ mặt tái mét, trong mắt mơ hồ có chút khủng hoảng.

Nói cho cùng, thuê tội phạm như vậy là một chuyện, loại đả kích khi thấy mạng sống con người dễ dàng mất ngay trước mắt lại là một chuyện khác.

Trong ánh mắt căng thẳng của Jami và Nagasha còn kèm theo vẻ khủng hoảng, trốn sau lưng Bạch Tiểu Thăng nhìn những người này.

Từ hai vệ sĩ gác cửa bị giết hại, lại đến chủ quán bị bóp chết, bọn họ biết những người này tuyệt đối không phải là hạng người phô trương thanh thế, mà là ma quỷ giết người không chớp mắt.

Lúc này cửa quán không chỉ đóng, ngay cả chốt cửa sổ cũng đã đóng lại, người ngoài căn bản không nhìn thấy được tình hình bên trong.

Không được, phải tìm cách tự cứu lấy mình! Hai người phụ nữ không hẹn mà cùng có tâm tư này.

- Cứu tôi! Cứu tôi với!

Jami bỗng nhiên cố hết sức la lên.

Sau đó Nagasha cũng tham gia vào đội ngũ kêu cứu.

Lúc này không thể ngồi chờ chết được, chỉ cần có sức sống chính là có thể la lên cho người bên ngoài nghe được, hoặc kinh động tới những người vệ sĩ được bọn họ dẫn tới đây.

Nhưng khi nhìn thấy những người này không có vẻ gì sợ hãi, hai người phụ nữ đều cảm thấy không ổn, cho rằng những vệ sĩ mà mình dẫn đến rất có khả năng cũng bị khống chế, bị nhốt lại rồi.

Sau khi liên tục kêu lên mấy tiếng, hai người phụ nữ chợt đồng loạt ngậm miệng.

Im lặng.

Bởi vì một người đàn ông với gương mặt lạnh lùng tàn khốc, ánh mắt dọa người, mũi chim ưng, môi có vết sẹo đi tới, đang cầm súng chỉ vào bọn họ.

Họng súng tối đen có thể lấy mạng bất cứ lúc nào, vì vậy có vẻ đặc biệt đáng sợ, đặc biệt có cảm giác uy hiếp.

- Nơi này là ngõ nhỏ yên tĩnh, rất ít người qua lại, nhưng tôi vẫn hi vọng không nên quấy rầy đến người khác thì thỏa đáng hơn. Hai người đẹp, các cô cũng nên nghĩ như vậy đi.

Matthew nói khách sáo với hai người phụ nữ.

Jami và Nagasha vội vàng liên tục gật đầu. Vào giờ phút này, bọn họ có vẻ đặc biệt dịu dàng ngoan ngoãn, đặc biệt thấu tình đạt lý.

Con người ở trước họng súng, làm sao có thể không cúi đầu được...

- Còn nữa, các cô kêu cũng vô dụng thôi, những người mà các cô dẫn tới vĩnh viễn cũng nghe không được đâu.

Matthew mỉm cười, nòng khẩu chúc xuống.

Những lời này làm cho hai người phụ nữ lập tức không rét mà run.

Bọn họ dẫn theo hơn mười người, chẳng lẽ tất cả đều bị giết sạch?!

- Các người muốn gì?

Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh nhìn chằm chằm vào Matthew, cao giọng hỏi.

Chuyện lớn như vậy, nhiều người chết như vậy, Bạch Tiểu Thăng cũng muốn biết Basil tìm những người này tới, rốt cuộc có mưu đồ gì.

Xem ra không phải chỉ đơn giản là vì còn để ý tới chuyện ở Ganand nên mới muốn trả thù anh một chút.

Chẳng lẽ là muốn lấy mạng của anh sao?!

Vậy đây rốt cuộc là ý của một mình Basil, hay còn là ý của những người khác nữa?

Có phải Perros của hội đồng quản trị, Ôn Ngôn ở tổng bộ đã sớm biết được một vài tình hình hay không?

Bạch Tiểu Thăng muốn biết.

Jami và Nagasha cũng lập tức khẩn trương nhìn về phía Matthew, cho rằng những người này nhằm vào bọn họ mà tới, đối với tội phạm, bọn họ đại biểu cho "giá trị" cao hiếm thấy, cao đến mức đủ để khiến cho nhóm người này bí quá hoá liều, không ngại bỏ qua tính mạng!

- Tôi chính là con gái của Lowia - giám đốc điều hành gia tộc Milutlo, các người muốn bao nhiêu tiền mới đồng ý thả chúng tôi ra?!

Jami cố gắng bình tĩnh, lên tiếng nói.

- Tôi là Nagasha con gái của Gerlos tộc trưởng gia tộc Falklin, chỉ cần các người không làm hại chúng tôi, các người muốn bao nhiêu tiền, chúng tôi đều có thể thỏa mãn!

Nagasha cũng nói.

Lúc này, quan trọng nhất là không thể chọc giận đám trộm cướp.

Tốt nhất là thỏa mãn tất cả yêu cầu của bọn họ về tiền, như vậy mới có thể làm cho bên ngoài biết được các cô gặp nạn.

Dựa vào thực lực của hai gia tộc lớn, các cô tất nhiên có thể được cứu trong thời gian rất ngắn.

Đám trộm cướp nghe vậy nhưng vẻ mặt vẫn lạnh lùng, có thể nhìn ra được bọn họ có tính tổ chức và kỷ luật cao đến mức đáng sợ.

Matthew mỉm cười đi lên, ánh mắt đảo qua trên mặt Bạch Tiểu Thăng đến Jami, Nagasha, sau đó lại quay lại chỗ Bạch Tiểu Thăng.

- Chúng tôi là lính đánh thuê, tôi có thể tự giới thiệu mình một chút, tôi là Matthew, nếu các người quan tâm một chút tới tình hình chiến tranh thế giới, chắc hẳn đã từng nghe nói qua tên của tôi.

Trong đầu Bạch Tiểu Thăng nhất thời hoạt động, bảo Hồng Liên kiểm tra tin tức, cũng không nhịn được cảm thấy kinh ngạc.

Matthew này có biệt hiệu là "Răng gãy", năm nay đã bốn mươi lăm tuổi, tối thiểu đánh trận ba mươi mấy năm!

Thật sự là tồn tại để giết chóc!

Không ngờ Basil lại mời tới nhân vật như thế để đối phó với mình!

- Về phần tại sao chúng tôi lại muốn ra tay với các vị à? Còn thật sự không phải vì tiền sao?

Matthew mỉm cười nói với Jami và Nagasha:

- Nhưng hai quý cô chân thành như vậy, tôi thật ra cũng động tâm, nếu thuận tiện, sau này hai gia tộc lớn có thể cho chút lộ phí, tôi tất nhiên cũng vui vẻ nhận lấy. Dù sao, để cho hai cô chịu uất ức, bị hoảng sợ ở đây, lại tiễn vệ sĩ của các người đi gặp thượng đế, cũng xem như kết thù với hai gia tộc lớn, vậy đòi ít tiền cũng được.

- Đương nhiên, mong hai quý cô yên tâm, chỉ cần các cô không làm ra hành động gì mang tính nguy hại, tôi tuyệt đối sẽ không động tới một ngón tay của các cô.

Vừa nghe Matthew nói vậy, Jami và Nagasha thầm thở phào nhẹ nhõm, lại càng bình tĩnh hơn.

- Còn cậu chính là Bạch Tiểu Thăng sao?

Matthew chuyển tầm mắt, nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt rõ ràng lạnh hơn:

- Chúng tôi chạy tới đây là vì cậu.

Bạch Tiểu Thăng không để ý tới điểm này.

Basil bị Bạch Tiểu Thăng khoác vai, ánh mắt lóe lên, thầm nghĩ: Cuối cùng cũng chạy tới vấn đề chính!

Chạy tới vì Bạch Tiểu Thăng à?

Bạn cần đăng nhập để bình luận