Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2650: Lộ ra (2)



Jami và Nagasha vô cùng bất ngờ, không khỏi nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, bọn họ đều không ngờ Bạch Tiểu Thăng lại có giá trị còn lớn hơn hai người cộng lại.

- Có thể làm phiền ngài “Răng Gãy” đích thân đến đây, cũng xem như là vinh dự của tôi.

Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh nói.

- A? Không ngờ cậu từng nghe tới tên của tôi à.

Matthew vừa nghe Bạch Tiểu Thăng nói vậy thì vẫn rất bất ngờ.

Chẳng qua ngoài bất ngờ, hắn mỉm cười nói:

- Vậy cậu phải biết, hai người bọn họ hoàn toàn là bị liên lụy vì cậu, bởi vì cậu mới gặp xui xẻo chứ?

- Sao lại nói vậy?

Bạch Tiểu Thăng cầu giải thích.

- Đều tại doanh nhân lòng dạ hiểm độc như cậu đã hại không biết bao nhiêu người. Rất nhiều doanh nhân lớn bị cậu đùa bỡn ở trong tay nên trong lòng sớm đã thù hận. Chỉ là chúng tôi đều không ngờ, ngay cả gia tộc như Milutlo và Falklin mà cậu cũng dám ra tay.

Matthew nói:

- Cậu làm kinh doanh đứng đắn, nhưng thậm chí lừa bán người, buôn lậu cũng làm, sau lưng còn không biết gánh bao nhiêu tội lỗi, so với cậu, chúng tôi cũng không dám nói tới hai chữ tội ác...

Matthew đang trợn mắt nói mò, ở trước mặt Jami, Nagasha nói ra một lượt những lý do đã sớm soạn trước, tính liệt kê tội ác của Bạch Tiểu Thăng.

Jami, Nagasha lập tức kinh ngạc nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

- Ừ, vậy ngài Răng Gãy tới đây để hành hiệp trượng nghĩa, làm Robin Hood vượt ngàn dặm xa xôi tới tiêu diệt kẻ ác là tôi sao?

Bạch Tiểu Thăng thản nhiên nói, đủ giễu cợt.

- Chúng tôi được người ta thuê, tới dạy dỗ cậu.

Matthew nói thẳng.

- Là muốn lấy mạng của tôi sao? Còn nói một lượt những chuyện tôi từng làm, để cho tôi chết được rõ ràng sao?

Bạch Tiểu Thăng cười hỏi.

Mặt Matthew không đổi sắc nói:

- Tất nhiên là do người thuê yêu cầu, muốn để cho cậu biết tội lỗi của mình. Lấy mạng của cậu à? Vậy xem như lợi cho cậu rồi. Đánh cho cậu tàn phế, để cho cậu sống tới già trong sự đau khổ thì người thuê mới vui vẻ!

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy, dáng vẻ nghiền ngẫm, gật đầu.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng lẩm bẩm nói:

- Nói cách khác, tôi là một người tội ác tày trời, ở chỗ của các người không ngờ lại còn chưa tới mức phải xử tử hình, mà vài người vô tội lại bị các người tiện tay loại bỏ. Điều này thật là thú vị! Trước khi động đến tôi, các người còn muốn nói tỉ mỉ cặn kẽ những chuyện kia của tôi một lần, điều này quả thật là càng thú vị hơn!

Đâu chỉ thú vị, đơn giản là nực cười.

Quả thật không hợp với lẽ thường!

- Hơn nữa vừa rồi anh còn nhấn mạnh là tôi làm cho hai quý cô đây phải chịu liên lụy, làm cho các cô biết được nhân phẩm của tôi, còn muốn hận tôi, thật là có tâm.

Bạch Tiểu Thăng tiếp tục tự nói.

Matthew nhíu mày, cảm thấy vừa rồi mình đúng là cố ý nói vậy.

Thế nhưng những điều này đều là yêu cầu ngu ngốc x người thuê.

Jami, Nagasha thông minh tới mức nào, khi bình tĩnh lại liền thấy Bạch Tiểu Thăng nói có lý, không khỏi nhìn về phía Matthew.

Các cô cũng cảm thấy trong này có vấn đề lớn.

Basil ở dưới khuỷu tay của Bạch Tiểu Thăng nghe được thì thoáng ngây người, hắn không ngờ Bạch Tiểu Thăng lại miệng lưỡi dẻo kẹo như vậy.

Basil thậm chí có phần hối hận.

Đáng lẽ hắn phải sớm căn dặn đám người Matthew bịt miệng Bạch Tiểu Thăng lại, làm cho Bạch Tiểu Thăng không có cách nào cãi lại mới phải.

Matthew nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng, bỗng nhiên cười.

Từ khi mới bắt đầu, nhân vật mục tiêu này lại có vẻ vô cùng bình tĩnh, cho dù đối mặt với nhiều người bên mình như vậy, cho dù thấy có người bị hại, nhưng quanh người cậu ta vẫn tản ra một khí thế làm cho mình cũng phải cẩn thận.

Nhìn cách đứng của cậu ta, rõ ràng đang âm thầm giữ sức, một khi mình tới gần, sẽ khó tránh khỏi bị tấn công.

Trước đây người thuê cũng nói người này rất giảo hoạt, đánh nhau rất giỏi...

Thật là con mồi thú vị!

Matthew lập tức cảm thấy hứng thú đối với Bạch Tiểu Thăng.

- Bất kể nói thế nào, hai người phụ nữ này cũng bị liên lụy vì cậu, điều này lúc nào cũng không sai, sau này chúng tôi sẽ tuyên bố với bên ngoài về hành vi phạm tội của cậu. Mà bây giờ, tôi nghĩ cậu nên ngoan ngoãn giơ tay chịu trói, để cho chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ đánh gãy chân của cậu.

Matthew hoàn toàn nghiêm túc nói.

Anh còn chưa nói ít nhất hai phần ba lời thoại về hành vi phạm tội, không nên bị cậu ta quấy nhiễu như vậy!

Basil thấy Matthew lười nói tiếp, lập tức có chút sốt ruột, âm thầm nháy mắt với Matthew vài cái, muốn nói, anh tốt nhất hãy nói theo lời trong kịch bản.

Lúc này, Matthew cũng nhìn tới trên mặt Basil, chẳng qua không để ý tới Basil muốn truyền đạt ý nghĩ cho mình, mà chỉ nói:

- Bây giờ, ở đây còn có một người không cần thiết, tôi giải quyết trước, sau đó chúng ta lại tiếp tục về chuyện cần làm cũng không chậm.

Basil nghe vậy liền sửng sốt, bất chợt ngạc nhiên.

Matthew coi hắn thành người không có nhiệm vụ, đây là muốn dọn sân à?

Má ơi, tôi là người thuê, anh không thể làm như vậy được!

Basil bị dọa suýt đái ra quần.

Khi nói chuyện, Matthew đã cầm khẩu súng trong tay lên, muốn tiễn Basil đi.

- Anh dám!

Lúc này Bạch Tiểu Thăng quát to:

- Anh thậm chí muốn giết cả người thuê sao?

Những lời này làm cho Basil và Matthew đồng thời kinh ngạc nhìn về phía anh, cũng khiến cho hai người phụ nữ bên cạnh sửng sốt.

Đám lính đánh thuê xung quanh cũng ngơ ngác nhìn nhau.

Người thuê, người thuê gì chứ?

Bạch Tiểu Thăng biết à?! Trong lòng Basil lại nổi sóng lớn.

Matthew nhíu mày nói:

- Anh nói vậy là có ý gì?

Cánh tay Bạch Tiểu Thăng siết chặt cổ của Basil, chỉ vào hắn và nói:

- Người thuê các người tới đây chính là hắn.

Những lời này làm cho tất cả mọi người cảm thấy kinh hãi, ánh mắt đều nhìn về phía Basil.

- Nói linh tinh.

Matthew trực tiếp mở chốt an toàn ra.

- Là tôi, là tôi!

Basil thấy thế, ba hồn bảy vía cũng bị dọa bay mất một nửa, vội vàng kêu to, chủ động thừa nhận:

- Ngài Răng Gãy, người thuê của các ngài là tôi!

- Còn muốn diễn kịch với tôi à?

Ánh mắt Matthew lạnh lẽo.

Thấy gã không tin, cảm giác một giây tiếp theo gã sẽ muốn nổ súng, Basil hét to:

- Các người tới Bắc u từ mười một ngày trước, người trung gian của chúng ta là ngài kiếm khách, các người cho tôi số liên lạc bí mật là...

Basil nói ra tất cả mọi thứ chỉ trong một hơi à.

Không nói à?

Không nói, vậy một giây tiếp theo lại nghẻo rồi.

Lúc này Matthew mới tin tưởng lời Basil nói, lập tức nhíu mày.

Gã không ngờ người thuê lại đi cùng với mục tiêu, nếu vừa rồi mình không nói chuyện trực tiếp ra tay, vậy người thuê lại lên trời rồi.

Đến lúc đó, chẳng lẽ mình phải đi gặp thượng đế để đòi tiền thuê của mình sao?

Đám lính đánh thuê xung quanh cũng kinh ngạc nhìn cảnh tượng như vậy. Bản thân bọn họ trải qua trăm trận chiến, nhưng từ trước tới nay thật sự chưa từng gặp phải tình hình như thế.

Jami và Nagasha cũng ngơ ngác nhìn Basil, hoàn toàn không ngờ được người này và Bạch Tiểu Thăng đều là Phó chủ tịch tập đoàn Chấn Bắc, lại là kẻ đứng phía sau.

Sau đó hai người phụ nữ kịp phản ứng.

Chỉ sợ là Basil và Bạch Tiểu Thăng có thù oán, đây là thuê người tạo ra cảnh như vậy, đồng thời có ý định bôi nhọ để hại Bạch Tiểu Thăng.

Nếu không phải vệ sĩ của mình thật sự bị giết chết, các cô thậm chí sẽ nghi ngờ chủ quán bị hại có phải cũng là đóng kịch hay không.

Nhưng lúc này chết nhiều người như vậy, chuyện này xem như là chuyện lớn rồi, tiếp theo phải làm sao?

- Ngài Bạch, ngài bảo Basil ngừng hẳn lần hành động này đi, chúng tôi... có thể bỏ qua chuyện cũ!

Nagasha quyết đoán nói với Bạch Tiểu Thăng.

Jami cũng gật đầu.

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía Basil, trầm giọng nói:

- Ngài Basil, thu tay lại.

Lúc này, vẻ mặt Basil cực kỳ khó coi.

Chuyện đã tiến hành đến tình trạng này còn lộ ra, có nhất định phải tiến hành tiếp không?

- Ngài Răng Gãy, hợp đồng của chúng ta đến đây kết thúc!

Basil chỉ đành phải nắm lỗ mũi tiếp nhận, nói với Matthew.

Matthew đứng ở phía đối diện nghe vậy, ngược lại rất ngoan ngoãn gật đầu nghe theo.

Vào lúc tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, Matthew giơ tay lên, bắn vào chân Basil chân.

Phát súng kia thậm chí xuyên qua cơ thể của Basil, suýt nữa bắn trúng Bạch Tiểu Thăng.

Mãi đến khi chân Basil mất đi tri giác, hắn mới phát hiện ra mình bị trúng đạn, một giây tiếp theo, hắn kêu lên thảm thiết, cơ thể ngã xuống, ngay cả Bạch Tiểu Thăng cũng không đỡ nổi hắn.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng lập tức khó coi nhìn về phía Matthew và lùi lại một bước.

Matthew khách sáo, nói với Basil đang lăn lộn trên mặt đất:

- Nếu nhiệm vụ kết thúc, hợp đồng ngừng hẳn, vậy sau này ngài phải gửi tiền thuê cho chúng tôi.

Sau đó, Matthew ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng và Jami, Nagasha, gương mặt vui cười.

- Bây giờ, là thời điểm kinh doanh ngoài, làm nghề phụ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận