Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2652: Ra sức chém giết (2)



Chắc hẳn, Lôi Nghênh sẽ rất vui mừng được đánh với nhân vật như thế.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng cũng biết không thể làm thế được.

Lần này, anh cần nhờ bản thân cứng rắn đấu với đối phương.

- Hồng Liên, nâng cao giá trị a-đrê-na-lin cho tôi, mức độ là cấp nguy hiểm.

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng thầm nghĩ.

A-đrê-na-lin là thứ tốt, nhưng nếu nâng cao quá độ sẽ xuất hiện cảm giác buồn nôn, nôn mửa, ngực cảm giác bị đè ép, hậu quả là tim đập quá nhanh, nghiêm trọng thậm chí có thể dẫn đến hôn mê, máu và oxy không kịp lên não dẫn tới tê liệt.

Bạch Tiểu Thăng từng theo Hồng Liên làm một vài "thí nghiệm", ở dưới tình huống bảo đảm an toàn tuyệt đối, phân cấp từng mức độ khi mình đối mặt với các loại nguy hiểm và khả năng chịu đựng.

Cấp nguy hiểm, đã được xem là tình trạng trí mạng, liều lượng nâng cao a-đrê-na-lin sẽ dẫn đến một vài tương tác dụng phụ đối nghiêm trọng.

- Hiểu rõ!

“Giọng nói” trả lời của Hồng Liên vang lên ở trong đầu Bạch Tiểu Thăng.

Không biết có phải ảo giác hay không, ngay cả giọng nói của Hồng Liên cũng có vẻ có chút nghiêm trọng.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng cảm giác được rõ ràng hô hấp và nhịp tim của mình đang tăng nhanh, đồng thời tất cả mọi thứ trước mặt đều trở nên rõ ràng lại thong thả.

Ở dưới sự chú ý của đám lính đánh thuê đứng ngoài và ánh mắt lo lắng của Jami, Nagasha, Matthew thảnh thơi giống như đi dạo trong sân đình vắng vẻ, bước nhanh đi về phía Bạch Tiểu Thăng.

Trong mắt mọi người, gã đi mấy bước đầu vẫn vô cùng bình thường, nhưng sau đó gã lại giống như di chuyển tức thời, trong nháy mắt đã đến gần Bạch Tiểu Thăng.

- Đây là ma pháp à!

- Vu thuật!

Đôi mắt đẹp của Jami và Nagasha trợn tròn, gương mặt tái lại.

Cho dù lúc đầu các cô vô cùng lo lắng cho Bạch Tiểu Thăng, dù sao Bạch Tiểu Thăng là một người quanh năm ngồi văn phòng, mà Matthew chính là người ra vào chiến trường và làm bạn với thần chết, hai bên chênh lệch quá xa, nhưng trong nháy mắt này, các cô mới có cảm giác tương đối trực quan về sự chênh lệch này.

Đây là cuộc chiến giữa người và thú hoang!

Matthew gần như lướt qua vai Bạch Tiểu Thăng với vẻ mặt vô cảm, một đòn đánh móc vào bụng đã lao tới, thậm chí phát ra tiếng xé gió.

Trên cánh tay kia nổi đầy gân xanh, từng sợi giống như sợi thép.

Matthew hoàn toàn không nương tay, tính một đòn giết chết đối phương.

Nếu không thể thoải mái hưởng thụ thì gã thấy hoàn toàn vô nghĩa.

Với một quyền này, Matthew từng đánh nổ túi cát, cũng cứng rắn đập vỡ tim của một con hươu, có thể tưởng tượng được, nếu đánh vào trên cơ thể của một người sẽ có hiệu quả gì!

Nhưng chính là một quyền sắc bén như vậy, không ngờ lại thất bại.

Trước mắt Matthew dường như một trận gió cuốn lên, Bạch Tiểu Thăng đã di chuyển tới bên còn lại của gã, một khuỷu tay trực tiếp đánh vào mặt bên của gã.

Thật nhanh!

Khóe mắt Matthew chỉ thấy được một bóng đen, trong đầu chợt hiện ra hai chữ này.

Sau đó gã đã bị một khuỷu tay này đánh trúng.

Nhưng một đòn này không rơi vào trên mặt Matthew.

Trong nháy mắt, cánh tay Matthew gần như phản xạ có điều kiện đã gập lại và giơ lên, cơ thể phản ứng thậm chí còn nhanh hơn phán đoán trong đầu.

Một đòn nặng nề cũng khiến cho Matthew mất thăng bằng.

Bạch Tiểu Thăng đánh một đòn thuận lợi, hoàn toàn không do dự, phát ra hết sức lực – đấm, đá, thúc khuỷu tay, thúc đầu gối, thậm chí là húc bằng vai.

Trong nháy mắt, Bạch Tiểu Thăng dùng tất cả các vị trí có thể tấn công, đều tập trung vào điên cuồng tấn công Matthew.

Nhanh, lại nhanh nữa, nhanh hơn!

Ra sức, cố hết sức, cố gắng hết sức!

Đối mặt với kẻ địch mạnh thì phòng ngự chắc chắn thất bại, lại phải đánh ra hết tất cả tốc độ, đánh ra hết tất cả sức lực, đánh ngã đối phương trong thời gian ngắn nhất, mới có thể có một đường sống!

Trong nháy mắt khi vừa bắt đầu, toàn thân Matthew biến thành túi cát, không biết trúng bao nhiêu cú đấm và đá, không biết trúng bao nhiêu đòn nghiêm trọng.

Đám lính đánh thuê xung quanh đều tròn mắt nhìn.

Lúc đầu bọn họ đều nhìn Bạch Tiểu Thăng với ánh mắt khinh miệt, bởi vì bọn họ biết năng lực chém giết của lão đại mình mạnh tới mức nào.

Đây chính là người đàn ông từng dùng tay xé xác bầy sói!

Nhưng bây giờ, bọn họ thu lại ánh mắt khinh thường, trở nên chấn động.

Bởi vì lần đầu thấy bọn họ một người đàn ông có thể đánh ép lão đại của mình, khí tức cuồng bạo, quả thật giống như thú hoang đáng sợ nhất!

Có lính đánh thuê theo bản năng giơ khẩu súng trong tay lên. Vào giờ phút này, điều này có thể khiến cho những kẻ giết người không chớp mắt bọn họ cảm thấy an toàn.

Nhưng sau đó, bên cạnh lại có người đè khẩu súng trong tay đồng bọn xuống, ánh mắt sáng lạ thường.

Nhìn thấy cảnh tượng chém giết gần người như vậy là một cảm giác hưởng thụ lớn, nâng súng lên chính là một sự sỉ nhục.

Hơn nữa, lão đại nhà mình đã nói, cho dù có chết cũng không cho phép người khác được can thiệp, ai dám phá hỏng trò hay này, sau này sẽ bị lão đại giết chết không tha đâu.

Hai người phụ nữ Jami và Nagasha giơ tay che miệng, ánh mắt khó tin.

Nhưng sau đó, trong đôi mắt đẹp của các cô sáng lạ thường, không kìm được phấn khởi.

Không ngờ, Bạch Tiểu Thăng lại lợi hại như vậy, các cô có hi vọng rồi!

Nhưng không đợi hai người phụ nữ khen hay, tình hình lại thay đổi.

Ban đầu, Matthew bị Bạch Tiểu Thăng đánh ép, không ngờ ở trong tình trạng như vậy lại lấy công làm thủ, tiến hành phản kích giống như bão tố.

Hai người đàn ông này đều giống như đã phát điên rồi.

Bọn họ ở trong đường kính chỉ có ba mét lại, đánh chạy dây dưa, quyền cước đan xen.

Mỗi phút, mỗi giây, bọn họ đều không ngừng đánh đòn nghiêm trọng về phía đối phương.

Dường như ai chậm hơn chút nào, lại sẽ bị đối phương dắt đi.

Bầu không khí ở đây dường như đông cứng lại. Tất cả mọi người trong đó có cả đám lính đánh thuê nín thở tập trung tinh thần, không dám phát ra một tiếng nào.

Trong cả đại sảnh liên tục vang lên những tiếng động nặng nề, kéo dài không dứt.

Vào giờ phút này, tất cả thủ đoạn công phu, tán đả, cận chiến, quyền anh, Thái quyền, không thủ đạo trộn lẫn với nhau, chỉ cần có thể dùng được đều dùng, thậm chí ngay cả nhu đạo, quật ngã hai người cũng dùng tới.

Trong lúc này, Bạch Tiểu Thăng đã bảo Hồng Liên nâng mức a-đrê-na-lin lên cấp cao nhất, cũng chính là cấp nguy hiểm "hủy diệt".

Matthew “Răng gãy” này căn bản không phải là con người, không thể lấy mức độ nguy hiểm của con người để đánh giá nữa.

Đối với gã, chỉ có thể bất chấp hậu quả, sẵn sàng trả giá.

Đánh thắng mới thôi!

Cuối cùng, không biết là ai ném ai qua vai, hai người đồng thời ngã mạnh xuống đất.

Bịch một tiếng, hai người đầu đối đầu, đều không ngồi dậy.

Lúc này mọi người mới phát hiện ra, hai người này đều đã kiệt sức, toàn thân giống như được vớt ra từ trong nước, quần áo trên người cũng ướt đẫm.

Matthew “Răng gãy” giãy giụa muốn dậy, nhưng dù thế nào cũng chỉ có thể hơi động vai, gã đã cực kỳ mệt mỏi nhưng cũng tràn ngập cảm giác thỏa mãn.

- Cậu không phải là người.

Matthew dùng giọng nói yếu ớt để khen ngợi Bạch Tiểu Thăng, chẳng qua sau đó lại cười một cách ngang tàng:

- Nhưng người thắng là tôi.

Hai bên chẳng ai động đậy được, nhưng gã dẫn theo một đám anh em!

Bạch Tiểu Thăng mở miệng thở dốc, không rảnh đáp lại. Trên thực tế bây giờ anh đã không nhìn thấy rõ mọi thứ trước mắt, cảm giác tim cũng sắp nổ tung, cả người mềm oặt không có sức.

- Ra tay bắt hai người phụ nữ, lại giết chết thằng nhóc này cho tôi!

Matthew cố hết sức kêu to.

Nếu đã thỏa mãn sở thích săn bắn, vậy bây giờ có thể kết thúc, cũng là lúc lấy tính mạng của người đàn ông này.

Jami và Nagasha thấy đám lính đánh thuê xung quanh nhận được mệnh lệnh đều đi tới, hai người vừa sợ lại vừa giận.

Không ngờ Matthew này lại vô sỉ đến như vậy, rõ ràng đánh ngang nhau, còn dựa vào đám thủ hạ để giành thắng lợi.

Nhưng vào lúc này, Bạch Tiểu Thăng đang thở dốc bỗng nhiên cất tiếng cười to, cho dù tiếng cười có vẻ hụt hơi, có vẻ yếu ớt.

- Cậu... cười cái gì?

Matthew cố gắng nâng đầu lên, muốn nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Kết quả, Matthew chỉ nghe được trong miệng Bạch Tiểu Thăng phát ra ba chữ:

- Tôi thắng rồi.

Sau đó, không còn tiếng thở nữa.

Trong mắt mọi người, Bạch Tiểu Thăng đã ngất đi.

Vào lúc Matthew cho rằng Bạch Tiểu Thăng chỉ nói lời cuồng vọng, chợt có tiếng động lớn truyền đến, đất rung núi chuyển, nửa cửa hàng cũng sụp xuống.

Thấy tình hình đột nhiên xảy ra như vậy, Matthew cố gắng nghiêng đầu nhìn, chỉ thấy trong bụi bặm mù mịt có hai quái vật khổng lồ phá vỡ bức tường, hiện ra trước mắt gã.

- Sư tử quyền anh – bộ chiến xa!

Matthew khó có thể tin nổi, nói ra tên quái thú sắt thép.

- Bịch bịch bịch...

Hai chiếc bộ chiến xa điều khiển vũ khí từ xa đột nhiên nổ súng, đạn giống như cuồng phong bão tố bắn về phía những tên lính đánh thuê kia.

Bạn cần đăng nhập để bình luận