Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 266: Có tiền mọi người cùng kiếm



Tống Trường Không đối với Bạch Tiểu Thăng, Trần Trường Khoảnh hai người này, rất để ý, thậm chí chuyên môn phái người ngầm quan sát một phen.

Lấy được tin tức, làm cho Tống Trường Không cảm thấy rất hứng thú.

Bạch, Trần hai người nhận chức sau đó, đều triển khai biện pháp tương tự.

Nhưng mà, Bạch Tiểu Thăng đem người "Bị áp bách" đuổi xuống đài, mà Trần Trường Khoảnh, còn đang dùng những người kia.

Ngoài ra, Tống Trường Không còn đặc biệt căn dặn, để cho bọn họ lưu ý, thủ đoạn ở phương diện thưởng phạt của hai người.

Trong ngắn hạn, muốn tăng lên tính tích cực của nhân viên, thưởng, phạt, vĩnh viễn là biện pháp trực tiếp nhất, thủ đoạn hữu dụng nhất.

Một cái xúc tiến tính chủ động, một cái đuổi đi tính trơ.

Dùng như thế nào, là một môn học vấn.

Điều đó khảo nghiệm năng lực của một người, cũng cho thấy nguyên tắc xử sự của một người.

Bạch Tiểu Thăng thiên về ban thưởng, Trần Trường Khoảnh thiên về trừng trị, hai người là hai thái cực.

- Đây đúng là trời sinh oan gia a, giờ tụ cùng một chỗ, không đấu cũng phải đấu. Tốt, các người cứ buông tay đấu. Tôi ngược lại muốn xem, ai sẽ hơn một bậc!

Tống Trường Không sau khi so sánh, ý vị thâm trường cười một tiếng.

. . .

Hai ngày này.

Bạch Tiểu Thăng bận bịu, rất bận bịu.

Hắn nói qua, phải dùng hai ngày thời gian, đem toàn bộ phương án hoạt động thay đổi cùng hoàn thiện.

Hai ngày này, hắn chuyên môn làm chuyện này.

Muốn nói cái tư tưởng của phòng truyền thông internet trong hoạt động này, xác thực rất tốt!

Nhưng mà, có một vấn đề.

Phòng khuyết thiếu nhân tài tổ chức hoạt động, biên tập, phóng viên, kỹ thuật, quay phim, phục vụ khách hàng, lên kế hoạch cũng không phải rất sống động.

Ngày xưa, chỉ tổ chức một chút như điểm nóng diễn đàn, loại hình hoạt động như chuyên đi thăm hỏi các gia đình, đều là giao cho công ty hoạt động, từ bố trí hội trường đến lễ nghi chiêu đãi, không cần bọn hắn quá quan tâm.

Nhưng lần này khác biệt.

Tư tưởng lần này quá mức mới lạ, làm ra hiệu quả đặc thù, máy móc thiết bị đặc thù, rất nhiều thứ, công ty hoạt động đều nghe thấy có chút mới mẻ, phòng truyền thông mới cũng không thể để cho người ngoài đụng đến dụng cụ chuyên nghiệp chính minh a.

Cuối cùng, vẫn phải là người phòng truyền thông mới, tự mình ra trận.

Nếu là Lâm Bắc Thần làm tổng thanh tra, không biết làm đến cuối cùng sẽ loạn thành cái dạng gì.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng khác biệt, hắn am hiểu công việc này.

Tại quảng trường Outlets tổ chức hoạt động khai trương, tổ chức buổi họp báo trên chục ngàn người, kinh nghiệm về tổ chức hoạt động so với người toàn bộ phòng cộng lại còn nhiều hơn.

Bạch Tiểu Thăng đem trọn bộ phương án, sửa qua chữa mấy lần, điều chỉnh mấy lần.

Cắt giảm nơi rườm rà không có ý nghĩa bên trong, trực tiếp làm nổi bật tinh túy, đơn giản hoá quá trình.

Sau khi trải qua sửa chữa.

Bạch Tiểu Thăng điều chỉnh phương án cho hoạt động đã có đạt được mức tiêu chuẩn để chấp hành.

Bạch Tiểu Thăng bớt thời gian, lại đến tìm Tống Trường Không một lần, lúc đi ra, cầm trong tay một tờ giấy, mặt mày hớn hở.

Tống Trường Không không phải nói, làm cho chính bọn họ giải quyết vấn đề tiền bạc sao, lợi ích chia đều sao.

]

Vậy thì tốt, Bạch Tiểu Thăng sẽ để lời này của hắn nằm ở trên giấy, tránh cho hắn đến lúc đó lại đổi ý.

Buổi chiều ngày thứ hai, Bạch Tiểu Thăng lại lần nữa triệu tập các quản lý, đem phương án đã in ra phát xuống.

Các quản lý, nhìn xem phương án, đều trợn tròn mắt.

Thoát thai hoán cốt, rực rỡ hẳn lên!

Bạch Tiểu Thăng tương đương với đem phương án của bọn họ, nhìn như lộng lẫy, nhưng lại khuyết thiếu tính thực chất của Hải Thị Thận Lâu, sống sờ sờ biến thành tồn tại sờ được thấy được.

- Quá trình thay đổi nhỏ, các khâu càng thêm rõ ràng, cảm giác thông thuận rất nhiều!

- Đúng vậy a, Bạch tổng quá lợi hại, tôi phục rồi!

Các quản lý kinh thán không thôi.

- Các người không cần khen tôi như thế, mọi người đều có lĩnh vực am hiểu của mình, bộ tư tưởng của mọi người vừa mới đưa ra, cũng làm cho tôi nghẹn họng nhìn trân trối đó. Muốn khen, thì mọi người trước đó đối mặt với tấm gương khen mình trước đi.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Các quản lý tất cả cười vang.

Bạch Tiểu Thăng hai tay lăng ra hiệu, làm cho mọi người im lặng một chút, cười nói ra,

- Còn có một việc, tôi muốn cùng mọi người thương lượng một chút. Liên quan tới tài chính của hoạt động lần này, tôi lại đi một chuyến tìm Tống tổng, coi như, có một tin tức tốt a.

- Tống tổng, đồng ý sao?

Có người kinh hỉ nói.

- Cái phương án này của chúng ta, được Bạch tổng thay đổi tốt như vậy, rõ ràng có thể kiếm tiền tốt a, đối với công ty chỉ có chỗ tốt không có chỗ xấu, Tống tổng sao có thể không đồng ý!

Có người chế giễu hắn.

- Đúng vậy!

- Tống tổng không đồng ý mới có vấn đề!

Đám người líu ríu, tiếng cười không ngừng.

- Liên quan đến việc cấp phát a.

Bạch Tiểu Thăng nở nụ cười trên mặt, nói với mọi người,

- Tống tổng vẫn không đồng ý.

Tiếng cười im bặt, các quản lý kinh ngạc nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Tống tổng không đồng ý?

Phương án tốt như vậy, ông ấy lại không đồng ý? !

Đám người không thể tưởng tượng nổi, nhưng không có nghĩ qua, Bạch Tiểu Thăng căn bản không có đem phương án đã sửa đổi cho Tống Trường Không xem.

Bị đám người nhìn chăm chú, Bạch Tiểu Thăng còn cười ra tiếng.

- Tống tổng dựa vào cái gì mà không đồng ý!

Có người không phục nói.

- Đúng vậy, dựa vào cái gì!

Có người hưởng ứng hô.

Lâm Vi Vi ở bên cạnh Bạch Tiểu Thăng, cũng có chút bất bình.

Phương án này, ngay cả nàng một người không phải nhân sĩ chuyên nghiệp, đều cảm giác được rất tốt, thế thì sao Tống tổng lại có thể từ chối đây.

Lúc đám người căm giận.

Bạch Tiểu Thăng cười.

- Tống tổng mặc dù không có đồng ý cấp phát tài chính, nhưng hứa hẹn, chỉ cần tìm được người đầu tư, lợi ích của hoạt động có thể chia đều cho hai bên.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau.

Bạch tổng muốn dùng cái này, đi tìm nhà đầu tư để nói sao?

Giờ còn kịp sao?

Thời gian quá ngắn, Tống tổng lại nói qua, không thể trực tiếp lấy cờ hiệu của công ty. . .

Khó a. . .

Đám người không ai xem trọng.

- Nếu không, thì tìm mấy nhà thử một chút a. mấy trăm ngàn đến một triệu, nếu mỗi nhà gánh một ít, thì cũng không phải số tiền lớn gì!

Lâm Vi Vi nói.

Bạch Tiểu Thăng liếc nàng một cái, cười.

- Còn cần phải tìm người khác sao? Những nhà đầu tư, chẳng phải ngồi tại trong phòng này đó sao!

Bạch Tiểu Thăng cười nhìn đám người chung quanh.

Các quản lý sững sờ.

Bạch tổng có ý gì. . . Để bọn hắn bỏ tiền ra xử lý sao? !

- Không dối gạt các vị, trước đây không lâu tôi từng động tâm, muốn tự mình lấy ra số tiền này!

Bạch Tiểu Thăng cười nói,

- Chớ có giật mình, số tiền này tôi vẫn phải có. Sau hoạt động, có thể lấy được một nửa ích lợi của hoạt động, tuyệt đối là rất có lợi nhuận.

- Đây là công văn Tống tổng tự mình ký

Bạch Tiểu Thăng lấy ra tờ giấy kia, cho mọi người xem.

- Nhưng mà, chính tôi đầu tư rồi lấy tiền, nhưng nhiều quá lại không tốt. Hoạt động là mọi người nghĩ ra được. Kiếm tiền, cũng muốn cùng một chỗ kiếm!

Bạch Tiểu Thăng cười nhìn đám người,

- Các vị, có lòng tin, đầu tư cho chính mình một chút hay không! Có lòng tin thì xuất tiền, không có cũng không miễn cưỡng! Cuối cùng, mặc kệ mất bao nhiêu, đều tính cho tôi!

Bạch Tiểu Thăng nói rất bá khí.

Đám người nhìn nhau một chút, trong ánh mắt dần dần lộ ra vẻ sốt ruột.

Bọn họ, tự nhiên đối với hoạt động này rất có lòng tin!

Với lại lòng tin mười phần!

Xuất tiền đầu tư cho chính mình, càng yên tâm hơn, với lại ích lợi càng phong phú!

- Tôi ra 30 ngàn!

- Tôi ra 50 ngàn!

- Tôi ra 60 ngàn!

Ngắn ngủi yên tĩnh, văn phòng liên tiếp vang lên tiếng la, quần tình sục sôi.

- Ghi sổ!

Bạch Tiểu Thăng chỉ vào Lâm Vi Vi, cười nói.

Lâm Vi Vi tranh thủ thời gian bật máy tính lên, ghi chép.

Phòng truyền thông internet mới, tin tức đóng tiền sống động lan truyền nhanh chóng, rất nhanh truyền đến phòng Game online.

- Phòng truyền thông internet mới điên rồi, vì đánh cược của phòng, vậy mà tự móc tiền túi ra!

- Một lũ *!

Phòng Game online đối với cách làm của phòng truyền thông mới, châm chọc, khiêu khích cùng khinh miệt đến cực điểm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận