Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2685: Cảm giác công nhận



Bạch Tuyên Ngữ tỉnh lại, Bạch Tiểu Thăng trở về, hai mươi mấy doanh nghiệp đầu tư hợp tác siêu cấp, bảy tám gia tộc Hoa kiều lớn trên thế giới đứng ra làm chỗ dựa, các doanh nhân lớn ở khắp các châu đều chạy tới ủng hộ.

Đây là vinh quang tới mức nào! Uy phong tới mức nào! Ra sức tới mức nào!

Tập đoàn Chấn Bắc giống như con rồng lớn bay lên không trung, như con sư tử đực đang nhìn trời gầm thét!

Hơn nữa còn cho thấy tiềm năng chiến lực vượt xa trước kia!

Khi mấy chục nhà truyền thông truyền trực tiếp tin tức này cho cả thế giới biết, cổ phiếu của tập đoàn Chấn Bắc lại tăng nhanh.

Không ai có thể ngăn cản được!

Sau khi xem truyền trực tiếp, những doanh nhân chủ động rời khỏi tập đoàn Chấn Bắc không khỏi đấm ngực giậm chân, khóc trời trách đất, hối hận tới xanh cả ruột.

Mà mạnh mẽ giống như gia tộc Milutlo, gia tộc Falklin cũng vội vàng chuẩn bị làm hợp đồng hợp tác với tập đoàn Chấn Bắc.

Về phần gia tộc đứng đầu thế giới, nhà Wolfgold bên kia không nói là khóc choáng váng trong nhà vệ sinh nhưng cũng không khác biệt lắm.

Dưới tình hình này, tập đoàn Chấn Bắc thu được khoản đầu tư khổng lồ, còn có thị trường chứng khoán hoàn toàn tăng lên đã mang đến lương tài chính dư thừa, đối đầu với nhà Wolfgold đang trong tình trạng nhất định bị suy yếu.

Hơn nữa, lúc này gia tộc Wolfgold kéo dài trận tuyến, tập trung quá nhiều quá rộng, cho dù trong thời gian ngắn muốn thu lại cũng rất khó.

Đây mới thật sự là đuôi to khó vẫy!

Lúc này, sắc mặt Howard đã trắng bệch, hai mắt thất thần, nhìn phong cảnh náo nhiệt của kẻ địch trên màn hình. Hắn chỉ cảm thấy trong lòng khủng hoảng, toàn thân ớn lạnh, run rẩy.

Ban đầu còn tưởng mình sẽ trở thành truyền kỳ giống ba mình, thậm chí vượt qua ba mình, nhưng bây giờ hắn đã biến thành kẻ có tội đối với nhà Wolfgold.

Đẩy Wolfgold đẩy về phía một vực sâu khủng khiếp!

Cảm giác thất bại, cảm giác bị cản trở, cảm giác sợ hãi đồng thời xuất hiện, hắn còn có cảm giác mờ mịt không sao hiểu nổi.

Vì sao nhiều doanh nghiệp lớn, gia tộc lớn, liên minh thương mại lớn như vậy đều nể mặt tập đoàn Chấn Bắc, đều nể mặt Bạch Tiểu Thăng.

Bọn họ dựa vào đâu?! Cậu ta dựa vào đâu?!

Thắc mắc này cứ ngứa ngáy trong lòng Howard, đáng tiếc hắn nghĩ thế nào cũng không ra, cũng không có ai giải đáp nghi ngờ cho hắn.

Các thành viên trong gia tộc bên cạnh Howard vốn đầy tự tin, muốn một người làm quan cả họ được nhờ đã thay đổi sắc mặt.

- Bây giờ nên làm gì đây? Bọn họ nhận được nhiều trợ giúp đầu tư như vậy, chúng ta phải đối mặt như thế nào?!

- Tôi đã sớm nói đừng kéo dài trận tuyến như vậy, bây giờ chúng ta kết thúc rồi, không còn nhiều tiền để đối phó với bọn họ nữa!

- Bọn họ nhất định sẽ điên cuồng trả thù chúng ta, chúng ta phải nhanh chóng phòng ngự, có phải không, ngài Howard?

- Ngài Howard, bây giờ chúng ta nên làm gì đây, ngài nói đi!

Những người này vây quanh Howard không ngừng la hét, rõ ràng là một đám con ruồi không đầu đang vo ve, làm cho Howard cũng khó có thể suy nghĩ, chỉ cảm thấy huyệt thái dương đau đớn giật mạnh.

Áp lực đến từ bên ngoài lại cộng thêm tranh cãi ầm ĩ của người bên mình làm Howard đứng lên đá văng cái ghế của mình ra, không nói một lời đã đi ra ngoài.

Rất nhiều người ở đó không cam lòng, lại quấn lấy hắn.

Có người đã không nhịn được đưa ra ý kiến tệ hại:

- Bằng không, chúng ta chủ động đàm phán cầu hòa với tập đoàn Chấn Bắc!

Lập tức có người kiên quyết phản đối:

- Không bao giờ, chúng ta vừa mở miệng, chính là thua hết mặt mũi bên ngoài, tập đoàn Chấn Bắc nhất định đòi chúng ta bồi thường tổn thất, vậy chẳng phải chúng ta cũng bị mất cả áo lót bên trong à!

Trong lòng người phản đối còn vô cùng không cam lòng, đồng thời ôm tâm lý cầu may.

Lại có người kêu lên:

- Lúc nào rồi mà các người còn xoắn xuýt nói không đàm phán cầu hòa chứ? Người ta đã lập tức phái đại quân áp sát tới nơi rồi! Điều chúng ta phải làm là chuẩn bị, sẵn sàng! Không chống đỡ được thì ngay cả tư cách đàm phán cũng không có nữa đâu!

Mỗi người một ý.

Nhà Wolfgold hoàn toàn rơi vào tình trạng khủng hoảng và rối loạn.

Bên kia, cuộc họp của tập đoàn Chấn Bắc kết thúc viên mãn.

Bạch Tiểu Thăng, Bạch Tuyên Ngữ cùng tất cả những vị khách quý tham dự cuộc họp rời đi trước, muốn tìm chỗ khác để tiến hành giao lưu.

Perros mặt dày đi tới.

Mắt thấy tất cả doanh nhân đều trò chuyện vui vẻ với Bạch Tiểu Thăng, trong mắt căn bản không có Chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn là mình, Perros cũng không dám mất hứng, ngược lại chủ động đi ở bên cạnh Bạch Tiểu Thăng, cam tâm làm nền cùng với Bạch Tuyên Ngữ.

Lý Vận Nguyên ở lại hội trường, chủ trì công việc sau đó.

Ông mời các vị đồng nghiệp trong ban quản lý của tập đoàn quay về chỗ của mình, làm tiếp công việc của mình. Sau đó ông chuyển lời tới bên truyền thông bạn, nói cuộc họp lần này dừng lại ở đây, không có khâu phỏng vấn tiếp theo, mong mọi người hiểu cho.

Các phóng viên thấy ở đây đã an bài chắc chắn, không khả năng nào khác, tất cả đều vội vàng chào tạm biệt, vội vàng trở lại soạn bản thảo, ai cũng muốn cướp được điểm nóng và lưu lượng trước tiên.

Truyền thông rời đi cũng rất nhanh.

Cứ như vậy, cả hội trường lớn rất nhanh đã trống rỗng.

Đến cuối cùng, ngoại trừ mấy nhân viên công tác, cũng chỉ còn lại Ôn Ngôn ở dưới đài và Lý Vận Nguyên ở trên đài.

Phát hiện thấy Ôn Ngôn không đi, vẫn ngồi đờ người ở đó, Lý Vận Nguyên liền đi tới.

Lúc này ánh mắt Ôn Ngôn mừng rỡ, khóe miệng lại cười có phần chua chát.

Anh ta vui vì tập đoàn có thể có được vinh quang như ngày hôm nay, tuyệt đối không ngờ được, chua chát vì anh ta không giúp đỡ được gì, thậm chí còn suýt nữa phá hủy cả tập đoàn.

Lý Vận Nguyên ngồi xuống bên cạnh Ôn Ngôn và liếc nhìn anh ta, khe khẽ thở dài.

- Biết tại sao Tuyên Ngữ cam tâm tình nguyện rút lui, nhường chức cho Bạch Tiểu Thăng rồi chứ?

Lý Vận Nguyên nhìn về phía trước đài chủ tịch.

Trước đây không lâu, nơi đó là chỗ anh tài tập trung, như sao vây quanh mặt trăng.

Trung tâm chính là Bạch Tiểu Thăng.

- Không quan tâm người khác nghĩ thế nào, dù sao tôi rất phục tùng. Trong lòng tôi, Bạch Tiểu Thăng chính là người lựa chọn cho chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn trong tương lai!

Lý Vận Nguyên xem như đã nhận định Bạch Tiểu Thăng.

Ôn Ngôn vẫn ngơ ngác nhìn lên trên đài chủ tịch.

Lý Vận Nguyên nói xong lời này lại im lặng, đứng lên và trực tiếp rời đi.

Trong hai giờ, Bạch Tiểu Thăng, Bạch Tuyên Ngữ, Perros đều tiến hành giao lưu với các vị doanh nhân, so với Bạch Tuyên Ngữ kiến thức nửa vời và Perros hoàn toàn không rõ lai lịch, phần lớn những người khách này đều giao lưu với “sếp” hậu trường là Bạch Tiểu Thăng này.

Trong lúc đó, Lâm Vi Vi phấn chấn chạy tới báo cáo với Bạch Tiểu Thăng mà không hề e ngại mọi người ở đây.

- Chủ tịch Bạch, ngài Lowia của gia tộc Milutlo tự mình gọi điện tới, hy vọng ngày mai có thể hợp tác với ngài.

- Ngài Gerlos của gia tộc Falklin cũng gọi điện tới, biểu đạt ý định tương tự.

Gia tộc lớn thứ tư và thứ hai trên thế giới đều có ý định hợp tác, tin tức này làm cho mọi người ở đây rất phấn chấn, về phần Perros ngoài cảm giác hưng phấn tới mức muốn ngất đi được, còn có cảm giác hạnh phúc nữa.

Bây giờ, Perros nhận định người chủ tịch Bạch Tiểu Thăng này, Bạch Tuyên Ngữ, Bạch Tuyên Ngôn gì đó có bảo ông ta ủng hộ, ông ta cũng chưa chắc đã đồng ý.

Chỉ có Bạch Tiểu Thăng mới có khả năng cứu giúp tập đoàn, chỉ có Bạch Tiểu Thăng mới có khả năng lôi kéo được nhiều bạn hợp tác như vậy, chỉ có Bạch Tiểu Thăng mới có thể làm cho tập đoàn kiếm lời được nhiều hơn.

- Tôi còn muốn tranh quyền ở ban quản lý, nhưng trải qua một trận đánh này, đám người chúng tôi căn bản không có bản lĩnh đó, vẫn nên thành thật hưởng niềm vui ở nhà chờ tiền tới là được rồi.

Ngài Perros vô hình trung đã thay đổi cả mục tiêu sống...

Bạn cần đăng nhập để bình luận