Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 275: Lão Trần không nói chữ bại



Trước đó những người này tham gia hoạt động, danh sách, Bạch Tiểu Thăng đã sàng chọn qua, hắn hao tốn hai ngày để hoàn thiện bộ phương án này, đã thay đổi nhỏ đến trình độ làm cho người ta giận sôi.

Hắn cần cân nhắc đến các mặt, các loại tình huống, thậm chí làm xong các loại phương án dự phòng.

Bên trong những khách hàng này, có bao nhiêu công ty tư nhân tài đại khí thô, có bao nhiêu ông chủ đích thân tới a, có bao nhiêu người có thể ở tại chỗ ký kết, Bạch Tiểu Thăng đều đã tính toán tốt.

Bán đi mười mấy hai mươi phần hợp đồng, thì căn bản không phải vấn đề, hắn không có lo lắng chút nào.

Trước mắt, đã có ba người dẫn đầu, người sau hận không thể chạy đến cướp mười mấy phần còn thừa.

Cái gì là phương thức marketing khan hiếm, đây chính là thế.

Thậm chí bao gồm Lâm Vi Vi đang đọc số lượng hợp đồng còn thừa, cũng là một loại ám chỉ tâm lý.

Với truyền thông mới sử dụng phương pháp marketing này, nếu là bán không được sản phẩm của mình, thì còn chơi cái rắm nữa a!

Bạch Tiểu Thăng đứng lên, giãn người một chút, quay người rời đi.

Nơi này, đã không cần hắn nhìn chằm chằm, sau đó giao cho Lâm Vi Vi bọn họ là được.

- Tôi mệt mỏi nhiều ngày như vậy rồi, giờ về sớm một chút ngủ một giấc ngon thôi, mọi người hẳn là có thể lý giải a.

Bạch Tiểu Thăng phất tay áo lên, công khai về trước.

Dù sao hắn là phó tổng, không ai dám nói hắn cái gì. . .

Nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng rời đi, ánh mắt nhân viên công tác hậu trường nhìn hắn lộ ra hưng phấn cùng sùng bái, Cái hoạt động này là Bạch tổng sửa chữa, điều chỉnh, đến bây giờ đã thành công viên mãn.

Phòng truyền thông mới bọn họ muốn thắng, mặc kệ là công trạng hay vẫn là tiền thưởng, đều sẽ hung hăng thu hoạch một phen.

Đây hết thảy, đều là công lao của Bạch tổng!

Tất cả mọi người cung kính, trên mặt mang theo kính ý chào hỏi với Bạch Tiểu Thăng người đang có ý định (đào ngũ), làm Bạch Tiểu Thăng thiếu chút bị chột dạ chạy trở về.

- Không được, mình muốn vững tâm, không thể chột dạ.

Bạch Tiểu Thăng trên mặt khiêm tốn chào hỏi, bước chân vội vàng.

Những nhân viên kia, kìm lòng không được cảm thán trong lòng

Bạch tổng biết bày mưu nghĩ kế lại khiêm tốn thân thiện, lãnh đạo tốt như vậy, chỗ nào tìm được? Mọi người nhìn xem anh ấy làm xong việc ở nơi này, còn phải đi bận bịu chuyện khác, đúng là một phút cũng rảnh rỗi. . .

. . .

Bạch Tiểu Thăng lặng lẽ không tiếng động, chuồn đi.

Tống Trường Không, Trần Trường Khoảnh cũng lần lượt, lặng lẽ rời đi.

Khác biệt, Tống Trường Không trên mặt mang theo mấy phần vui mừng.

Những hợp đồng này dù thành, cũng chỉ là hơn mười triệu, cũng không phải rất nhiều. Nhưng hắn thấy được một cái phòng truyền thông mới không giống lúc trước, nếu đợi một thời gian, cái phòng này tất nhiên sẽ cho hắn vui mừng lớn hơn.

Sau trận hoạt động này, Trần Trường Khoảnh phần thắng đúng là không lớn, Tống Trường Không chưa cho hắn ăn lỗ vốn, mà Bạch Tiểu Thăng đã cho hắn ăn một cái, hai người mâu thuẫn coi như là kết.

Để bọn họ đấu a.

]

Tống Trường Không lại vui vẻ thêm mấy phần.

Trần Trường Khoảnh đi vội vàng, hắn muốn chạy trở về văn phòng, muốn tính toán lại một chút, bọn họ cùng với Bạch Tiểu Thăng, thắng bại đến tột cùng về ai.

- Những ngày này tổng ngạch công trạng. . . hai bên chúng ta, hẳn vẫn là không phân trên dưới!

Trần Trường Khoảnh ở chỗ không có người, vẫn như cũ cười lạnh mà không phải uể oải, hắn không phải là người dễ dàng nhận thua.

- Bạch Tiểu Thăng, tôi thừa nhận các cậu lần này làm rất hay, làm rất đẹp!

Trần Trường Khoảnh nghiến răng nghiến lợi nói,

- Nhưng thắng bại còn chưa biết được! Chúng ta còn có hai ngày, các người không nhất định sẽ thắng!

. . .

Phòng Vận Doanh game online Trung Kinh truyền thông, Trần Trường Khoảnh hai vị trợ lý còn đang chờ đợi, Lâm Bắc Thần cũng ở, mấy người trò chuyện câu được câu không.

- Cũng không biết bên kia thế nào, chúng ta đáng ra nên theo tới nhìn một chút. Hiện nay, hai mắt tối đen, hoàn toàn không rõ tình huống. Cứ chờ lấy như vậy sao?

Lâm Bắc Thần hỏi nhỏ.

Lời này hắn đã không phải lần thứ nhất nói.

Vu Thanh, Mộ Dung Yến đối với bản tính hắn thì vẫn có chút kiên nhẫn, nhưng bây giờ cũng bị làm phiền muốn chết, hai mắt hờ hững lạnh lẽo.

- Nếu không, anh đi về trước đi. Nơi này cũng không liên quan đến anh? Làm gì đợi cho khổ!

Vu Thanh nói.

Hắn lời nói vẫn khá lịch sự, dù sao, trước mắt Trần tổng còn cần đến Lâm Bắc Thần này, đối với người này, vẫn là nhẫn nhịn một chút.

- Cậu nhìn lại cậu đi, cái lời nói này là như thế nào đây, nơi này sao lại không có chuyện của tôi, nhỡ may Trần tổng trở về tìm tôi thì sao.

Lâm Bắc Thần còn có chút khó chịu.

Sau đó, Lâm Bắc Thần liền lộ ra một nụ cười,

- Còn nữa, chờ Trần tổng trở về, tôi cũng muốn nghe 'Tin tức tốt'! Lần này họ Bạch làm cái hoạt động này, đã muốn hơn chúng ta toàn bộ lợi ích của các hoạt động trong Game ở năm ngày này sao, đúng là ý nghĩ hão huyền! Tôi đoán Trần tổng tâm tình nhất định rất tốt a. . .

Lâm Bắc Thần chưa nói xong, cửa phòng làm việc bị mở ra, Trần Trường Khoảnh đi tới.

- Tâm tình của tôi tốt sao!

Trần Trường Khoảnh hừ lạnh một tiếng, trầm giọng nói.

Hắn ở ngoài cửa đã nghe được.

Giờ phút này, sắc mặt của hắn không dễ nhìn lắm, một chút cũng không giống "Tâm tình rất tốt” .

Từ lúc Trần Trường Khoảnh đi vào, Lâm Bắc Thần thể hiện khuôn mặt tươi cười chạy ra đón, muốn hỏi một chút.

Nhưng nhìn thấy sắc mặt của Trần Trường Khoảnh, Lâm Bắc Thần lập tức ngẩn ngơ, há hốc mồm, sau đó không dám hỏi nhiều.

- Vu Thanh, công trạng hiện nay chúng ta, con số chính xác là bao nhiêu?

Trần Trường Khoảnh không để ý đến Lâm Bắc Thần, trực tiếp hướng về trợ lý của mình hỏi.

Giọng nói của hắn có chút nặng nề, ánh mắt mang theo một tia hàn ý.

- Khoảng mười ba triệu!

Vu Thanh vội vàng nói.

Hắn làm cùng Trần Trường Khoảnh tương đối lâu, nhìn là biết, sự tình không tốt lắm.

- Tôi không cần ước lượng, cậu trừ chi phí đi, tôi muốn con số chuẩn xác. Còn nữa, tính cho tôi tỷ suất lợi nhuận tăng trưởng!

Trần Trường Khoảnh nhíu mày, trầm giọng nói,

- Cần luôn hôm nay! Tôi sẽ ở chỗ này chờ!

Hôm nay sao?

Hiện tại đã hơn chín giờ đêm, dù tính nhanh nhất, chỉ sợ cũng phải rạng sáng mới xong a!

Lâm Bắc Thần giật mình, nhịn không được nuốt một ngụm nước miếng, đồng thời ở trong lòng có chút sợ hãi.

Trần tổng đi xem hoạt động Bạch Tiểu Thăng làm, liền trở thành như lâm đại địch như vậy.

Chã lẻ cái hoạt động kia của Bạch Tiểu Thăng, thu hoạch được hợp đồng lớn ngay ở đó sao?

Cũng không đúng, cho dù có hợp đồng lớn, hắn giải quyết vấn đề thu tiền như thế nào? !

Lâm Bắc Thần cảm thấy mê mang.

Đương nhiên, cũng sẽ không có người nào giải thích cho hắn nghe.

- Vu Thanh, hiện nay phòng truyền thông mới cùng ngày sẽ có thêm mười hai triệu, lần hoạt động này bọn họ đầu tư hoàn vốn hẳn là 1 triệu 500 ngàn, cậu tính cho tôi lãi ròng cùng tỷ suất tăng trưởng của bọn họ.

Trần Trường Khoảnh phân phó.

Một trận hoạt động đó, vậy mà thu được 12 triệu? Lâm Bắc Thần trừng lớn mắt cảm giác không thể tưởng tượng nổi, lại có chút ngạt thở.

Bạch Tiểu Thăng làm hoạt động gì vậy a!

Quan trọng là còn thu được tiền trở về, cùng ngày thu trở về? !

Điều này sao có thể làm được!

Không riêng gì Lâm Bắc Thần, Vu Thanh, Mộ Dung Yến cũng cảm giác không thể tưởng tượng nổi, vẻ mặt kinh hãi.

- Mộ Dung Yến, cô tính toán những ngày này của chúng ta mỗi ngày công trạng bình quân tăng cùng giảm, dự đoán xem không gian tăng trưởng hai ngày còn lại!

Trần Trường Khoảnh phân phó, lập tức thấy Mộ Dung Yến một người thì có thể có chút cực khổ, lại phân phó Lâm Bắc Thần,

- Đi tìm một người hiểu nghiệp vụ cùng thống kê, đến giúp đỡ.

- Tôi, tôi hiểu rồi!

Lâm Bắc Thần giọng nói gấp gáp.

Trần Trường Khoảnh có chút ngoài ý muốn nhìn hắn, lập tức gật đầu.

Lâm Bắc Thần cuối cùng còn có chút tác dụng.

Lâm Bắc Thần hoang mang rối loạn lấy ra một chiếc Laptop, lại kéo đến một cái ghế, ngồi cùng bàn với hai vị trợ lý.

Sau đó, Trần Trường Khoảnh nằm ở ghế làm việc mình, nhắm mắt chờ đợi, nhưng mà mí mắt của hắn đang run run.

Hắn cũng không có tâm tư để thật sự nghỉ ngơi.

Bạch Tiểu Thăng sau khi về nhà, tắm nước nóng, ăn khuya, ngủ ngon lành.

Ngủ đến nửa đêm, chuông báo điện thoại của Bạch Tiểu Thăng vang lên, hắn đi nhà cầu, ngáp dài, sau đó nhắn đi một tin.

- Lão Trần bọn họ hiện nay hẳn là không tâm tư đi ngủ, bọn họ khẳng định đang vội vàng tính sổ sách. Sáng sớm ngày mai, mình lại cho bọn họ một kinh hỉ.

Bạch Tiểu Thăng ngáp một cái thật to, cười xấu xa cầm điện thoại di động quăng sang một bên, đầu đâm xuống giường, ngủ ngon lành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận