Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 283: Cậu hiểu bức tranh này sao



Lục Phạm Ngữ cố ý chọn môn giám thưởng tranh chuyên nghiệp, năm đó khi còn là sinh viên, hắn vẫn thuộc nhóm có thành tích nổi trội nhất, thậm chí còn được thầy giáo khen ngợi qua.

Nhiều năm rồi, hắn đối với năng lực của mình ở phương diện này, đều rất tin tưởng.

Trong tiệc rượu ở phòng khách, trong lúc phân tích về bức tranh cho những người nam nữ đứng ở bên cạnh, thì ngay lập tức đã được khen thưởng cùng tán dương, nên trong lòng hắn vẫn đang một mực lâng lâng.

Bây giờ, một người không biết ở đâu xuất hiện, hắt rượu lên người mình thì đã không nói rồi, lại còn chất vấn phương diện tu dưỡng cùng tài học của mình.

Lục Phạm Ngữ lập tức giận.

- Nếu không nói rõ ràng, anh đừng nghĩ đi được!

Những người nam nữ kia giờ mới kịp phản ứng, nhao nhao nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng.

- Anh nói bậy bạ gì đó!

- Anh hiểu bức tranh này sao, ở đây có chỗ cho anh xen vào à? !

- Nói bừa nói phứa, gọi bảo an đuổi hắn ta ra ngoài.

Một người phụ nữ xinh đẹp vóc người rất tốt đang nói chuyện hung hăng nhất, giống như Bạch Tiểu Thăng đã xúc phạm rất lớn đến thần tượng của mình.

Nàng cũng là người la hét đòi gọi bảo an.

Triệu Tiểu Huỳnh vẻ mặt có chút không đành lòng.

Nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng cô đơn một mình, bị đám người chỉ trích. Thấy cảnh sinh tình, nàng nhớ đến chính mình trước đây, ở thời gian khốn quẫn nhất, nàng không phải cũng bất lực như thế sao.

Lục Phạm Ngữ là người được công ty bồi dưỡng trọng điểm, Tân Nhân Vương của phim truyền hình, đắc tội với hắn, thì mặc kệ là nghệ nhân hay vẫn là nhân viên, đều không thể ở lại Trung Kinh truyền thông được nữa.

Triệu Tiểu Huỳnh nhịn không được đi qua, nhỏ giọng nói với Bạch Tiểu Thăng,

- Anh cùng hắn nói lời xin lỗi, nhanh lên đi. Lục Phạm Ngữ, anh không thể trêu vào!

Bạch Tiểu Thăng rất bất ngờ, hai mắt nhìn Triệu Tiểu Huỳnh, hắn nhìn ra cô gái này cùng với những người kia không hợp nhau, tình cảnh rất là vi diệu a.

Ở trong hoàn cảnh này, phương pháp tự vệ tốt nhất là ít ra mặt, ít gây rắc rối.

Bạch Tiểu Thăng cũng nhìn ra, Triệu Tiểu Huỳnh không phải người có tính tình xúc động. Càng như thế, người phụ nữ này có thể đứng ra khuyên bảo chính mình, thì càng đáng quý.

- Triệu Tiểu Huỳnh, cô lại tiếp tục giúp hắn, có phải là muốn đối đầu với anh Phạm Ngữ hay không!

Người phụ nữ xinh đẹp kia giận dữ quát.

Lục Phạm Ngữ vẻ mặt trở nên khó coi, hai hàng lông mày nhăn lại, nhìn Triệu Tiểu Huỳnh.

- Mọi người đều nhượng bộ một chút đi, không cần thiết không phải đem sự việc làm lớn chuyện.

Triệu Tiểu Huỳnh nghiêm túc nhìn người phụ nữ kia,

- Thu Nhã, cô cũng không muốn thấy, lát nữa bị lãnh đạo công ty nhìn thấy chứ.

Người phụ nữ gọi là Thu Nhã hừ lạnh một tiếng, trợn mắt nhìn Triệu Tiểu Huỳnh.

Cô ta là người cùng Triệu Tiểu Huỳnh tranh vị trí nhân vật nữ số ba.

]

- Chuyện ngày hôm nay, nếu như anh ta không ở trước mặt mọi người hướng về tôi thành tâm xin lỗi, coi như gây chuyện trước mặt lãnh đạo, tôi cũng không sợ!

Lục Phạm Ngữ ngạo nghễ nói,

- Hắt rượu vào người tôi, tôi có thể rộng lượng bỏ qua, còn chất vấn tu dưỡng cùng năng lực giám thưởng của tôi, thì tuyệt đối không thể bỏ qua!

Nói xong, hắn còn làm ra vẻ mặt quang minh lẫm liệt, lại nói thêm một câu,

- Đây là khinh nhờn đối với nghệ thuật!

Bốn phía, lấy Thu Nhã làm chủ, tất cả nam nữ đều lấy ánh mắt sùng bái nhìn về phía Lục Phạm Ngữ.

Quá đẹp trai rồi, nói chuyện đều có thần như thế!

Triệu Tiểu Huỳnh cũng không có cãi lại, nhịn không được nháy mắt với Bạch Tiểu Thăng, ý bảo hắn mau mau nói lời xin lỗi, hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt.

Bạch Tiểu Thăng cười.

- Miệng méo hòa thượng cũng sẽ đọc sai kinh văn, còn nghệ thuật, cậu hiểu bức tranh này sao?

Một câu chất vấn này, để đám người sững sờ.

Triệu Tiểu Huỳnh ngây ngốc nhìn Bạch Tiểu Thăng, không rõ người này có phải là ngốc hay không, còn ở chỗ này so sánh cái gì đó.

Những người nam nữ kia yên tĩnh một lát, mới phản ứng.

- Tiểu tử kia cậu mắng ai thế, dám nói chuyện như thế cùng anh Lục!

- Cậu là người tổ nào, không muốn làm ở truyền thông Trung Kinh nửa hả!

Thu Nhã giọng nói sắc nhọn,

- Chờ lãnh đạo đến, chúng ta cùng một chỗ kháng nghị, người này vũ nhục anh Phạm Ngữ của chúng ta, nhất định phải nghiêm túc xử lý!

Lục Phạm Ngữ là ai, minh tinh đang hot của công ty, chủ bài của phòng truyền hình điện ảnh, ngay cả tổng thanh tra đều phải khách khí nói chuyện cùng anh ta.

Người này lại ở đây liên tục kiêu ngạo, đơn giản là muốn chết!

- Hôm nay anh không nói rõ ràng ra, thì anh không cần làm ở phòng truyền hình điện ảnh nữa!

Lục Phạm Ngữ nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng, trầm giọng nói.

Hắn tự tin, bằng vào sức nặng của chính mình ở phòng này, muốn làm cho một tên tiểu tử không có danh tiếng mất việc, dễ như trở bàn tay.

Bạch Tiểu Thăng không để ý đến Lục Phạm Ngữ đang kêu gào, ngẩng đầu, nhìn về phía bức tranh kia.

- Thưởng thức một bức tranh, thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật, là thưởng thức cái gì trong đó? Chỉ là hình ảnh sao? Cậu hiểu được ý nghĩ mà tác giả muốn biểu đạt sao, cậu thấy được nội tâm của tác giả sao. Thưởng thức họa tác, không phải để cậu miêu tả nội dung bên trong, nhìn cầu nói chuyện.

Bạch Tiểu Thăng không nhanh không chậm nói,

- Cậu nhìn bức họa này, muốn nhìn vào chỗ nào, nhìn con mắt của nàng! Nàng mặc dù đang cười, nhưng thần thái trong mắt làm sao? Ừm! Bức họa hoàn chỉnh, tinh túy nhất, nơi vẽ rồng điểm mắt, chính là ánh mắt của nàng, mặc dù đang cười, lại truyền đến một chút ưu thương. Thấy rõ ràng sao, cậu nhìn động tác của nàng, nhìn chỉnh thể sự phối hợp về sắc điệu, là giống như cậu vừa mới nói như vậy sao?

Bạch Tiểu Thăng nói một phen, làm cho những người nam nữ kia nhịn không được quay lại nhìn về bức tranh kia.

Lý lẽ không nói sẽ không rõ ràng, lời nói không chỉ ra sẽ không hiểu được.

Theo lời nói cùng chỉ dẫn của Bạch Tiểu Thăng bức tranh này thật là càng xem càng có một chút ưu thương.

Triệu Tiểu Huỳnh nhìn đến nhập thần, đôi mắt tràn đầy kinh ngạc.

Nàng đi qua, đi đến phía trước bức tranh, thấy rõ tên bức tranh, nghẹn ngào nói, "( Tịch mịch ưu tư )!"

Một người đang mỉm cười trong bức tranh, lại đặt một cái tên không thể tưởng như thế, nếu không phải là Bạch Tiểu Thăng nói ra, Triệu Tiểu Huỳnh sẽ cho là nhân viên công tác đem tên đặt sai.

- Tên bức tranh này, là ( Tịch mịch ưu tư ) sao? Rõ ràng là đang cười. . .

- Chính là bởi vì là đang cười, lại giống như tịch mịch càng sâu, ưu tư càng mạnh. . . Tôi đúng là cảm giác được nàng đang đau lòng!

Những người nam nữ kia nhịn không được nhỏ giọng thảo luận.

- Các người sao có thể nghe hắn nói mò, đây rõ ràng là đang cười, không phải là tịch mịch, càng không phải là ưu tư!

Thu Nhã nhịn không được gầm thét nói.

Nhưng mà, nàng nói, nhiều lắm là để bốn phía trầm mặc.

Những người nam nữ kia tuy không nói, nhưng trong ánh mắt đều tin phục lời nói của Bạch Tiểu Thăng.

Bọn hắn có thể được ký hợp đồng, điều kiện bản thân về tố chất cùng tu dưỡng nghệ thuật kỳ thật không thấp, thêm chút chỉ dẫn, liền hiểu được.

Lục Phạm Ngữ mắt nhìn bức tranh cũng có mấy phần kinh dị, Bạch Tiểu Thăng chỉ nói mấy câu, hắn vậy mà cũng thấy rất có đạo lý.

Ánh mắt là thần vận, ánh mắt là thần vận. . .

Nhưng vậy thì thế nào!

Lục Phạm Ngữ ánh mắt lạnh lùng.

Hắn không quan tâm đến nghệ thuật chó má gì đó, nghệ thuật chỉ là một kiện khoác ở bên ngoài, một bộ y phục của hắn mà thôi, làm cho hắn nhìn càng thêm đẹp mắt, hắn chân chính quan tâm là thực tế cùng lợi ích, và được tôn sùng.

Bạch Tiểu Thăng phá hủy sự tôn sùng của người chung quanh đối với hắn, làm cho hắn giờ phút này rất nổi giận!

- Nói bậy nói bạ! anh là cái thứ gì, cũng muốn đến dạy tôi? Anh biết tôi là ai không! Tân Nhân Vương, nam chính số một của phim truyền hình lớn nhất mà công ty đầu tư!

Lục Phạm Ngữ gầm lên,

- Anh có tin hay không, tôi có thể trong vài phút để anh nghỉ việc! Tôi, có năng lực như thế!

Bốn phía lặng ngắt như tờ.

Những người nam nữ kia, không dám nói cái gì.

Lục Phạm Ngữ nói không sai, hắn có thể làm được, cũng làm được!

- Không có thuốc nào cứu được, anh căn bản không có rõ ràng đối thủ của anh là ai?

Bạch Tiểu Thăng hai mắt lạnh lẽo nhìn Lục Phạm Ngữ một chút, không để ý tới tiếng gào thét của hắn, quay người rời đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận