Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 300: Chú hai nhà họ Trần, Trần Cửu Tranh



Thành phố Trung Kinh ở Tây Bộ gần núi nhiều hồ, không khí trong lành, phong cảnh hợp lòng người.

Nhà ở nơi này, đều là biệt thự sang trọng.

Khu biệt thự ở vị trí tốt nhất của mỗi hồ, càng tượng trưng thân phận cùng quyền thế, gần hồ chỉ có mười tám tòa biệt thự.

Sáng sớm, Trần Trường Khoảnh tự mình lái xe, đến ngôi biệt thự nằm ở vị trí tốt nhất của khu gần hồ, hắn muốn tới thăm hỏi chú hai của mình —— Trần Cửu Tranh.

Xuống xe, cảm thụ không khí tự nhiên tươi mát thoải mái, Trần Trường Khoảnh cũng cảm khái một hồi. Có thể sống ở nơi này, chỉ sợ có thể sống lâu thêm đến mấy năm.

Dưới sự hướng dẫn của người giúp việc, Trần Trường Khoảnh xuyên qua phòng khách của biệt thự, xuyên qua đình viện hoa nở bốn mùa không dứt, đi tới bên hồ.

Xa xa, một người trung niên đang thoải mái ngồi trên ghế mây, trong tay cầm một cây cần câu giá trị mấy chục ngàn, thần sắc nhàn nhã nhìn chằm chằm mặt hồ.

Mặt của ông ta góc cạnh rõ ràng, đường nét kiên định, lại thêm thân thể cường tráng rắn chắc, nhìn như là một tên lỗ mãng. Nhưng kì thực, người này tâm tư kín đáo, không có lỗ mãng chút nào.

Trần Trường Khoảnh khoát tay, cho người giúp việc trở về, chính hắn trên mặt mang theo mỉm cười đi qua.

Trước đây, hắn cùng chú hai Trần Cửu Tranh trong điện thoại có hẹn qua thời gian, bây giờ cũng không quá năm phút đồng hồ.

- Chú hai, thật tao nhã.

Trần Trường Khoảnh mỉm cười chào hỏi.

- Tới rồi, Trường Khoảnh. Đến, ngồi đi!

Trần Cửu Tranh hướng về cái ghế mây bên cạnh ra hiệu.

Trần Trường Khoảnh không có lập tức ngồi xuống, ngược lại là đi đến trước thùng nước bên cạnh Trần Cửu Tranh, nhìn một cái.

Trong thùng, mấy con cá bơi vui vẻ, xem ra chú hai sáng sớm thu hoạch tương đối khá.

- Chú à kỹ năng câu cá đúng là tinh xảo nha, hôm nào cháu phải đặc biệt hướng chú để học tập thôi.

Trần Trường Khoảnh cười nói.

Người lúc nào gương mặt cũng nghiêm trang vậy mà cũng biết nịnh nọt, nếu để Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy cảnh này chắc sẽ ngạc nhiên không thôi.

- Ha ha, vậy con phải tới nha, ta phận làm chú phải chiêu đãi tốt, lát nữa để vú Ngô nấu canh cá cho con.

Trần Cửu Tranh ngoài yêu thích câu cá ra, còn thích nghe nhất là người khác khen ngợi.

Kỳ thật, tháng này ở khu biệt thự, hàng năm đều mua số lượng lớn các loại cá con, nuôi thả trong hồ, cho sinh trưởng tự nhiên, để cung cấp cho các ông chủ biệt thự câu cá rồi sau đó có thể nấu nướng luôn, tươi ngon mười phần.

Ở chỗ này câu được cá, cũng không phải là việc khó gì.

Trần Cửu Tranh đem cần câu thả lên trên giá đỡ, khẽ dựa lên ghế mây.

Trần Trường Khoảnh ngồi vào ghế mây bên cạnh.

- Con nói cái sự tình kia của Thương Uyển Uyển, chú nghe cũng hiểu được không sai biệt lắm, rất nhiều phương diện có thể hợp tác, cả hai cùng có lợi.

Trần Cửu Tranh mỉm cười, tiến vào chủ đề chính.

- Chú của con tại chỗ này phụ trách sản nghiệp tập đoàn có ăn uống, trang phục, đất đai, tài chính, to to nhỏ nhỏ, đến mấy chục nhà, đương nhiên, truyền thông Trung Kinh tương đối đặc biệt, mặc dù tại Trung Kinh, lại trực thuộc tại tập đoàn, tổng giám đốc Tống Trường Không này, chú không tiện xen vào, điều này con cũng biết rồi.

Trần Trường Khoảnh gật đầu.

Dưới cờ tập đoàn, có một ít công ty thuộc loại hình thí điểm, bọn họ có quy mô khá lớn, tổ chức cơ cấu hơi đặc biệt, không thuộc về quản lý của người phụ trách khu vực, trực tiếp vượt cấp phụ trách từ tập đoàn.

Thời điểm Trần Trường Khoảnh bị phân phối đến truyền thông Trung Kinh, cũng là mang lòng hiếu kỳ, muốn tìm tòi thực hư.

Kết quả lại đụng phải Bạch Tiểu Thăng làm cho hắn nhức đầu không thôi.

- Con hôm nay tới, chủ yếu là muốn cùng chú trước khai thông một chút, xem chú có thể cấp cho điều kiện gì để con có thể đàm luận cùng Thương Uyển Uyển.

Trần Trường Khoảnh cười một tiếng.

- Không lừa dối chú, con thúc đẩy chú bên này cùng Thương Uyển Uyển hợp tác, đối với con là có chỗ tốt.

Trần Trường Khoảnh đem việc Tống Trường Không sắp xếp cho hắn cùng Bạch Tiểu Thăng cạnh tranh, đầu đuôi nói với chú hai Trần Cửu Tranh.

Trần Cửu Tranh cười ha ha, lắc đầu nói.

- Tống Trường Không a, lần này rõ ràng muốn để cho các con đấu, khỏi phải liên thủ đối phó ông ta. Cũng đúng, phó tổng giám đốc đời trước cũng có thể coi như để lại cho ông ta kỷ niệm đau đớn thê thảm. Nhưng mà cái này đối với con mà nói, cũng không phải chuyện xấu.

Trần Trường Khoảnh cũng là cười một tiếng.

Trần Cửu Tranh đứng dậy, chắp tay sau lưng nhìn phong cảnh tươi đẹp.

- Như vậy đi, Trường Khoảnh, con bây giờ nghe chú mở ra bảng giá cho con, con cầm những thứ này cùng Thương Uyển Uyển đàm luận, chú cam đoan nàng sẽ không từ chối! Lần này, chú đến giúp con một tay.

Trần Trường Khoảnh mỉm cười gật đầu.

Kỳ thật, chú cháu bọn họ không tồn tại việc ai giúp ai, bởi vì những điều kiện này của Trần Cửu Tranh, tất phải đổi lại sự hợp tác của Thương Uyển Uyển như thế thì là cả hai cùng có lợi thôi.

Lúc này, Trần Cửu Tranh đem bản điều kiện, giảng cho Trần Trường Khoảnh kỹ càng, Trần Trường Khoảnh nghiêm túc lắng nghe, liên tiếp gật đầu, thỉnh thoảng trao đổi một chút ý kiến về vấn đề nào đó cùng Trần Cửu Tranh.

Cuộc trò chuyện này kéo dài cả tiếng đồng hồ.

Chờ hai chú cháu trò chuyện xong, trong lòng Trần Trường Khoảnh cũng đã nắm chắc không ít, trên mặt tràn đầy nụ cười

Dựa theo những điều Trần Cửu Tranh nói, hắn tin tưởng Thương Uyển Uyển sẽ không từ chối, lần đánh cược này, Trần Trường Khoảnh hắn coi như thắng chắc.

Bạch Tiểu Thăng đáng thương, cậu còn không biết, bản thân căn bản không có phần thắng sao.

Trần Trường Khoảnh vừa nghĩ đến điểm này, tâm tình càng thêm vui sướng.

Lần này, hắn không chỉ muốn thắng, còn muốn Thương Uyển Uyển phối hợp với mình nhục nhã Bạch Tiểu Thăng một chút. Có quan hệ hợp tác sâu như vậy, hắn tin tưởng Thương Uyển Uyển lần này sẽ đồng ý giúp.

- Trường Khoảnh, buổi trưa ở lại ăn một bữa cơm, một lát chú để trợ lý phối hợp với con, hoàn thành lần hợp tác này.

Trần Cửu Tranh tâm tình không tệ, đưa một tay lên, mấy người giúp việc ở nơi xa lập tức chạy tới, thu thập đồ đi câu cùng với cá.

Trần Cửu Tranh mang theo Trần Trường Khoảnh trên đường nói giỡn, nhanh chóng đi về phía biệt thự.

Giữa trưa, Trần Trường Khoảnh ở biệt thự của Trần Cửu Tranh ăn cơm xong, lái xe rời đi.

Trần Trường Khoảnh tâm tình không tệ, trên đường về nhà còn nghe nhạc.

- Vu Thanh, cậu gọi Mộ Dung Yến, hai người đến khách sạn chờ tôi, đúng rồi, mang theo máy tính, tôi có chuyện muốn cùng hai người bàn bạc.

Nửa đường, Trần Trường Khoảnh còn gọi điện thoại cho trợ lý, để hai người trợ lý chuẩn bị kỹ càng.

Chờ hắn trở về, hắn muốn cùng Vu Thanh, Mộ Dung Yến lên kế hoạch tốt một chút. Như thế nào cùng Thương Uyển Uyển đàm luận, muốn lấy cái giá thấp nhất để đàm phán thành công.

Đã hoàn thành lại còn với cái giá thấp nhất, sẽ làm cho Trần Cửu Tranh bên kia kiếm càng nhiều lợi ích, dạng ân tình này mới coi như viên mãn.

Trần Trường Khoảnh hai mắt nhấp nháy, rất nhiệt tình.

Cao ốc truyền thông Trung Kinh, văn phòng tổng giám đốc.

Tống Trường Không đang ngồi tại vị trí của mình, tay nâng một ly trà vừa nghe trợ lý nói, hai vị phó tổng hôm nay đều xin nghỉ, ông ta chỉ cười không nói gì.

- Người trẻ tuổi, tràn đầy nhiệt tình, không biết sẽ trình diễn dạng long tranh hổ đấu gì , tôi thật chờ mong tin tức tốt của các người.

Tống Trường Không tràn đầy ý cười.

- Hai người các cậu đấu càng lợi hại, tôi càng vui mừng!

Nhưng mà, Tống Trường Không thật đúng là đã đoán sai.

Chân chính tràn đầy nhiệt tình, ngựa không ngừng vó, trước mắt chỉ có Trần Trường Khoảnh một người mà thôi.

Bạch Tiểu Thăng xin nghỉ không giả nhưng mà không phải đang bận bịu làm sao hợp tác cùng Thương Uyển Uyển, hắn buổi sáng ngủ một giấc đến chín giờ, giữa trưa sau khi ăn một bữa cơm, lại ngủ một giấc say sưa đến tối.

Bạch Tiểu Thăng là cảm giác được gần đây tương đối mệt mỏi, cảm giác thiếu ngủ nên muốn bù lại.

Ba giờ chiều, Bạch Tiểu Thăng dậy rửa mặt một chút, lại ăn mặc chỉnh tề.

- Đúng là thời điểm thích hợp để cùng Thương Uyển Uyển gặp mặt một lần, không biết Trần Trường Khoảnh có đi qua nói chuyện chưa. Tên này, lần này điên cuồng như vậy, nhất định là có chỗ ỷ lại. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận