Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 302: Vui vẻ như vậy sao? !



Thương Uyển Uyển nói chuyện rất thành thạo, nàng trước chỉ ra rõ ràng hai bên mới thiết lập quan hệ hợp tác, lại nói có thể hỗ trợ hết sức. Rút ngắn được quan hệ, lại vô hình ngăn chặn những yêu cầu vô lý của Trần Trường Khoảnh.

Người phụ nữ này, thật không đơn giản!

Trần Trường Khoảnh cảm khái trong lòng, cười nói.

- Tôi nghĩ chuyện này, sẽ không tổn hại đến lợi ích của Thương tiểu thư, cô trước nghe một chút đi.

Thương Uyển Uyển mỉm cười gật đầu.

- Tôi đây, hiện tại cùng Bạch Tiểu Thăng, cũng là Bạch tổng cùng là phó tổng quản lý truyền thông Trung Kinh. Cậu ta đến từ một công ty nhỏ phía dưới của tập đoàn, không có bối cảnh gì, là dựa vào vận may mà thăng chức thôi.

Trần Trường Khoảnh trước tiên đem bối cảnh của Bạch Tiểu Thăng nói rõ ràng, loại đi lo lắng của Thương Uyển Uyển.

Thương Uyển Uyển gật đầu.

Nàng cũng đã sớm đoán được Bạch Tiểu Thăng không có bối cảnh gì, bây giờ đạt được chứng thực của Trần Trường Khoảnh nàng cũng đã yên tâm hơn.

- Lúc đầu, chúng tôi mỗi người phụ trách một cái phòng muốn tiến hành đánh cược một trận công bằng, ai lường trước được, người này vậy mà cùng tôi giở thủ đoạn, gài bẫy tôi thật đau.

Trần Trường Khoảnh nói chuyện, ánh mắt phát lạnh.

Thẳng đến hiện nay, Trần Trường Khoảnh vẫn như cũ cho là nếu như là quang minh chính đại tổng hợp lại công trạng, hắn tuyệt đối sẽ không thua.

Không nghĩ tới, Bạch Tiểu Thăng vô sỉ trên mạng trích ra tin tức xấu còn báo với Tống Trường Không, thúc đẩy, ép buộc Tống Trường Không tự mình đình chỉ hoạt động, lúc này mình mới thua.

Thua tiền không nói, làm cho cả tất cả các người sau lưng mắng không nói, mấu chốt là chuyện này "Thua" chính mình, đối Trần Trường Khoảnh mà nói, liền là một loại sỉ nhục lớn lao!

- Cậu ta giở trò như thế nào?

Thương Uyển Uyển cẩn thận từng li từng tí, nhẹ giọng hỏi.

Trần Trường Khoảnh hừ lạnh một tiếng, đem căm giận ở trong lòng đè nén xuống, cùng Thương Uyển Uyển thổ lộ hết mọi chuyện.

Thì ra là thế!

Thương Uyển Uyển nghe, liên tiếp gật đầu, trên mặt cùng một vẻ chung mối thù.

Nhưng trong lòng, Thương Uyển Uyển cảm giác buồn cười.

Đối với cách làm của Bạch Tiểu Thăng, nàng kỳ thật vẫn là đồng ý cách làm này.

Không nghĩ tới Bạch tổng kia, ngược lại thật sự là tâm tư khéo léo, sử dụng thủ đoạn phương pháp rất đúng.

Đã có thể lịch sự đánh một khúc dương cầm cấp tám, lại có thể đùa nghịch thủ đoạn, làm cho Tống Trường Không tham gia tranh đấu, vị Trần tổng này đúng là thất bại.

Bởi vậy ngược lại ấn tượng của Thương Uyển Uyển đối với Bạch Tiểu Thăng lại tăng lên không ít.

Đương nhiên, mặt ngoài, nàng lại tỏ ra tức giận.

- Bạch Tiểu Thăng Bạch phó tổng này, đúng thật là quá mức!

Bởi vì lần nói chuyện này, Thương Uyển Uyển đã có hiểu biết sâu hơn về Trần Trường Khoảnh: Người đàn ông trước mắt này, thật đúng là lòng tự trọng cao đến có chút biến thái.

Thương Uyển Uyển bỗng nhiên giật mình.

Trần Trường Khoảnh nói với nàng những lời này, không phải là muốn cho nàng hỗ trợ báo thù sao.

Quả nhiên ——

- Cho nên, lần này tôi muốn mời Uyển Uyển tiểu thư phối hợp, cho cái tên họ Bạch kia một bài học.

Trần Trường Khoảnh cười lạnh, hỏi.

- Không biết Uyển Uyển tiểu thư, có hay không giúp tôi chuyện này?

Trước mắt, hai bên đã đạt thành hợp tác sâu sắc, Thương Uyển Uyển tự nhiên không muốn đắc tội Trần Trường Khoảnh, mà tên Bạch Tiểu Thăng kia, lại không có bối cảnh gì cần kiêng kị. . .

Thương Uyển Uyển hé miệng cười một tiếng.

- Không biết Trần tổng muốn tôi giúp như thế nào.

Thương Uyển Uyển cho dù đối với Bạch Tiểu Thăng ấn tượng có tăng lên, nhưng mà điều này cũng không có trở ngại đến việc nàng giúp đỡ Trần Trường Khoảnh thu thập Bạch Tiểu Thăng.

Về vấn đề nội đấu, lăn lộn ngành giải trí nhiều năm như vậy, nàng sớm không còn cảm thấy kinh ngạc, tập mãi thành thói quen, thậm chí chính nàng cũng thường sẽ làm như vậy, vì lợi ích, gạt bỏ uy hiếp, không gì đáng trách!

Thương Uyển Uyển đoán chừng, Trần Trường Khoảnh sẽ không muốn tổn hại đến lợi ích của truyền thông Trung Kinh, hoàn toàn chỉ là muốn dạy dỗ Bạch Tiểu Thăng, báo thù riêng mà thôi.

- Được thôi, vậy tôi liền giúp đỡ, coi như là đưa chút lễ vật hợp tác. Nhưng mà xảy ra bất cứ vấn đề gì, tôi đều sẽ đẩy hết trách nhiệm cho anh, Trần tổng.

Thương Uyển Uyển nở nụ cười chân thành, nhìn Trần Trường Khoảnh.

- Việc chúng ta đạt thành hợp tác, trước không cần tuyên bố ra bên ngoài. Cô cùng Tống tổng nói qua muốn dừng lại bảy ngày, chúng ta có thể. . .

Trần Trường Khoảnh thân thể hơi nghiêng về phía trước, tới gần Thương Uyển Uyển một chút, thấp giọng giải thích một lần kế hoạch của mình cho nàng.

Hai con ngươi Thương Uyển Uyển sáng tối chập chờn, bờ môi có chút nhếch lên thành một nụ cười.

- Trần tổng, ngài được lắm đó, cái này còn nói không để cho Uyển Uyển đắc tội với người ta. . . Được thôi, Uyển Uyển đồng ý!

Thương Uyển Uyển làm ra bộ dáng gặp may, rất sung sướng đáp ứng yêu cầu.

Trần Trường Khoảnh sắc mặt vui mừng.

Lúc này hắn đang còn muốn nói gì nữa, bỗng nhiên điện thoại của Thương Uyển Uyển vang lên.

Thương Uyển Uyển cầm điện thoại di động lên nhìn thoáng qua, bỗng nhiên cười một tiếng.

Lúc này Trần Trường Khoảnh cũng có chút kinh ngạc, Thương Uyển Uyển đem tên số điện thoại hiện ra cho hắn nhìn.

- Thật là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền điện thoại tới!

Người gọi tới, chính là Bạch Tiểu Thăng.

- Ha ha, không nghĩ tới cậu ta đưa mình tới cửa. n, tôi đoán chừng cậu ta muốn cùng cô đến nói chuyện hợp tác.

Trần Trường Khoảnh cười lạnh.

Thương Uyển Uyển nghe điện thoại, mở loa ngoài.

- Alo, là Thương Uyển Uyển tiểu thư à, tôi là phó tổng giám đốc Bạch Tiểu Thăng của truyền thông Trung Kinh đây, không biết cô hiện nay có thời gian hay không, tôi có thể tới nói một chút chuyện hợp tác không.

Giọng của Bạch Tiểu Thăng truyền đến.

- Được a, Bạch tổng, tôi tại quán cà phê trên tầng mười của cao ốc chờ anh, sau mười phút, anh qua đây nha.

Thương Uyển Uyển cười nói.

- Vậy được, đến lúc đó gặp.

Bạch Tiểu Thăng đáp lại rất sung sướng.

- Đến lúc đó gặp.

Thương Uyển Uyển nhìn Trần Trường Khoảnh cười một tiếng, lập tức cúp điện thoại.

Thương Uyển Uyển đặt điện thoại xuống, Trần Trường Khoảnh đứng dậy, cười nói.

- Vậy tôi liền đi trước, mọi chuyện còn lại xin nhờ Uyển Uyển tiểu thư.

Thương Uyển Uyển cũng đứng lên, nở nụ cười như là tiểu hồ ly giảo hoạt, rất là đáng yêu.

- Trần tổng yên tâm đi, tôi cam đoan hết thảy mọi chuyện đều ở trong tay Uyển Uyển!

Tất cả kế hoạch, Trần Trường Khoảnh mới nói, Thương Uyển Uyển chỉ cần theo kế hoạch làm việc.

Trần Trường Khoảnh cười một tiếng, mở cửa mang theo trợ lý rời đi.

Thương Uyển Uyển cũng gọi Tiểu Mạch đến.

- Đi thôi, chúng ta đi quán cà phê tầng mười.

Còn muốn chuyển đến nơi khác sao? Tiểu Mạch có chút sững sờ.

Thương Uyển Uyển nhìn nàng cười một tiếng, hạ giọng nói.

- Đi gặp một vị phó tổng khác.

Tiểu Mạch một mặt hiểu rõ, gật đầu.

Đến quán cà phê mười tầng, Thương Uyển Uyển ở trong đại sảnh, tìm một nơi hẻo lánh tương đối riêng tư ngồi xuống, chọn ly cà phê sau đó chờ đợi.

Ở góc này nàng rất thuận tiện nhìn ra bên ngoài, nhìn tới cửa, ngược lại là trong đại sảnh người đang ngồi, nhưng không có chú ý tới nàng.

Thương Uyển Uyển dù sao cũng là một ngôi sao lớn, cũng sợ làm cho khách chú ý, cho nên thời điểm đến đây nàng có đeo thêm một cái kính mát to lớn.

Lẳng lặng chờ trong chốc lát, lúc Bạch Tiểu Thăng xuất hiện, Thương Uyển Uyển lập tức sửng sốt.

Vị Bạch phó tổng này, vậy mà lại mặc một thân trang phục bình thường.

Mới nhìn, giống như cậu bé nhà bên, ngay cả một trợ lý ở bên người cũng không mang.

Đây là tới nói chuyện hợp tác sao?

Thương Uyển Uyển hơi kinh ngạc.

Chờ Bạch Tiểu Thăng tiến đến, Thương Uyển Uyển giơ tay ra hiệu, Bạch Tiểu Thăng phát hiện bọn họ, mặt mỉm cười đi tới, Tiểu Mạch lập tức nhường chỗ, đi một bàn khác.

Bạch Tiểu Thăng hướng nhân viên phục vụ chọn ly Capuccino.

- Bạch tổng ăn mặc thật đúng là tùy tính.

Thương Uyển Uyển cười nhạt nói.

- Thương tiểu thư chớ để ý, con người của tôi bình thường đều như vậy, đã quen rồi trừ phi là các tiệc rượu đặc biệt chính quy, bình thường cũng không mặc lễ phục.

Bạch Tiểu Thăng áy náy cười một tiếng.

- Còn nữa, tôi nghĩ chúng ta có thể nói chuyện như bạn bè, không cần quá mức long trọng đâu.

Thương Uyển Uyển gật gật đầu cười một tiếng.

- Được thôi.

Tiếp đó, Bạch Tiểu Thăng thoải mái bắt đầu cuộc nói chuyện.

Thương Uyển Uyển từ đầu tới cuối, lẳng lặng nghe Bạch Tiểu Thăng giải thích một phen, giọng nói của cậu ta rất thu hút, giảng nội dung cho nàng, nếu như không phải đã hợp tác với Trần Trường Khoảnh trước, Thương Uyển Uyển sẽ tâm động với hắn.

Bạch Tiểu Thăng này không đơn giản. Nếu như không phải mình cùng Trần Trường Khoảnh sớm đàm luận, mình có lẽ thực sẽ bị anh ta thuyết phục!

Thương Uyển Uyển nhìn Bạch Tiểu Thăng, cũng có chút khâm phục.

- Những điều tôi muốn nói chỉ có như vậy, không biết ý của Thương tiểu thư như thế nào?

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười hỏi.

- Tôi đồng ý hợp tác.

Thương Uyển Uyển cười nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận