Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 305: Chỉ bằng anh, cũng muốn tính toán tôi sao?



- Bạch tổng, anh có ý gì đây, muốn đùa nghịch tôi sao?

Thương Uyển Uyển đi theo ở phía sau, ngữ khí rất lạnh lùng, giống như rất vui.

Đôi mắt xinh đẹp ở phía sau kính mắt lạnh lùng nhìn Bạch Tiểu Thăng, ẩn ẩn có chút lo sợ.

Người đàn ông này thật thật giả giả, làm cho trái tim nhỏ của nàng nhảy loạn lên.

- Một trò đùa nho nhỏ mà thôi, Thương tiểu thư sẽ không để tâm chứ.

Bạch Tiểu Thăng cười cợt nói.

- Đúng rồi tôi còn muốn về công ty hướng về Tống tổng công bố cái tin tức tốt này, xin lỗi không thể tiếp cô được nữa.

Bạch Tiểu Thăng ôn hòa cười, đứng dậy đi mấy bước bỗng nhiên dừng lại có chút nghiêng đầu hỏi.

- Thương tiểu thư, cô làm như thế có nghĩ đến sau này sẽ phải hối hận không? Không biết lúc cô hối hận sẽ như thế nào nhỉ? !

- Sao?

Thương Uyển Uyển sững sờ, nàng không rõ Bạch Tiểu Thăng nói lời này có ý tứ gì, làm sao đột nhiên lại hỏi như vậy.

- Không có gì, tôi chỉ là hiếu kỳ thôi.

Bạch Tiểu Thăng cười khẽ một tiếng, bước chân nhẹ nhàng rời đi.

- Thật là một người quái dị!

Trợ lý Tiểu Mạch của Thương Uyển Uyển nhịn không được lầm bầm một câu.

Thương Uyển Uyển đưa mắt nhìn theo Bạch Tiểu Thăng rời đi, nhìn bóng lưng của hắn biến mất trong tầm mắt.

Khi tháo kính xuống trong ánh mắt của nàng còn có vài phần hồi hộp.

Vừa xong, Bạch Tiểu Thăng bình bình đạm đạm nói một câu như vậy làm cho nội tâm của nàng cảm nhận được hàn ý nhè nhẹ.

Từ lúc thành danh đến nay, nàng đã thật lâu chưa có lại loại cảm giác này.

- Cái tên Bạch Tiểu Thăng này. . .

Tâm Thương Uyển Uyển có chút hỗn loạn quay qua nói với trợ lý.

- Tiểu Mạch, chúng ta đi thôi!

Nói là muốn đi nhưng đột nhiên Thương Uyển Uyển lại nghĩ tới điều gì đó, chân không hề động mà lấy điện thoại di động ra ấn mở Wechat tìm đến tài khoản của Trần Trường Khoảnh.

Thương Uyển Uyển nghĩ ngợi đánh vào mấy câu, đọc đi đọc lại mấy lần, sau đó nàng lại do dự, đến cuối cùng cũng không có gửi đi mà xóa hết tất cả.

- Chị Thương, chị sao thế không khỏe chỗ nào sao?

Tiểu Mạch không khỏi có chút lo lắng hỏi.

Nàng cho tới bây giờ chưa thấy qua bộ dạng lo được lo mất như thế này của Thương Uyển Uyển.

- Không có gì, chúng ta đi thôi.

Thương Uyển Uyển cất điện thoại di động vào túi, sau đó cất bước rời đi.

Tiểu Mạch lập tức theo sát phía sau.

. . .

Bạch Tiểu Thăng sau khi trở về truyền thông Trung Kinh, trực tiếp đi đến văn phòng của Tống Trường Không.

Gặp được Tống Trường Không, Bạch Tiểu Thăng đem chuyện hắn đã đàm phán được cùng Thương Uyển Uyển nói một lần cho ông ta nghe.

Nâng giá lên 20%, ngoại trừ một yêu cầu hà khắc, còn lại đều đồng ý điều kiện của nàng.

Tống Trường Không yên lặng gật đầu.

Điều kiện như thế này ông ta cũng có thể tiếp nhận được.

- Bạch tổng, lần này chắc cũng không có vấn đề gì chứ.

Tống Trường Không nhịn không được nói.

Lần trước xảy ra sự kiện Ô Long kia, ảnh hưởng rất không tốt!

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng, không có trả lời, nhưng hỏi ngược lại một câu.

- Tống tổng, Trần tổng có tìm ông báo cáo qua chưa?

Vấn đề này, làm cho Tống Trường Không sững sờ.

Hai ngày này, Trần Trường Khoảnh đi tìm mình báo cáo. Cũng chỉ nói đến vấn đề kế hoạch tháng sau của phòng vận doanh game online, còn có đi xin kinh phí từ phòng tài chính.

Chuyện về Thương Uyển Uyển, Trần Trường Khoảnh cũng không có nhắc đến một chữ!

Trần Trường Khoảnh, không phải là cái người dễ dàng từ bỏ! Làm sao lần này, một chút động tĩnh đều không có? !

Tống Trường Không nhíu mày, ông ta ngược lại đã sơ sót.

Trần Trường Khoảnh cá tính hiếu thắng, lần trước bại bởi Bạch Tiểu Thăng một lần, sắc mặt âm trầm mấy ngày ngay cả ở ngay trước mặt ông ta cũng như thế.

Lần này Trần Trường Khoảnh hẳn là phải rất tích cực mới đúng, làm sao lại yên lặng, im ắng như thế? !

Thấy vẻ mặt này của Tống Trường Không, Bạch Tiểu Thăng cười.

- Không bằng gọi Trần tổng tới hỏi một chút, Thương Uyển Uyển đã nói với tôi, Trần tổng có tìm nàng nói qua, tôi nghĩ hẳn là bên kia sẽ có thu hoạch a.

Tống Trường Không gật gật đầu, lập tức gọi điện thoại kêu Trần Trường Khoảnh tới.

Bạch Tiểu Thăng yên tĩnh chờ đợi, hắn nắm rất chuẩn tính cách của Trần Trường Khoảnh và Tống Trường Không.

Trần Trường Khoảnh giấu diếm mà không báo, Tống Trường Không một chút tình hình cũng không biết rõ, trong lòng khẳng định là rất khó chịu.

- Trần tổng, cậu bây giờ tới đây một chuyến đi, đúng đến phòng làm việc của tôi, tôi cùng Bạch tổng có việc muốn nói với cậu.

Sau khi Tống Trường Không đặt điện thoại xuống, chưa đến mười phút đồng hồ sau, phòng làm việc vang lên tiếng gõ cửa.

Sau đó liền thấy Trần Trường Khoảnh đẩy cửa đi vào.

- Tống tổng, Bạch tổng.

Trần Trường Khoảnh đi tới lên tiếng chào hỏi hai người.

Khác biệt là Trần Trường Khoảnh nói chuyện với Tống Trường Không giọng điệu rất bình thản còn cùng Bạch Tiểu Thăng thì giọng điệu nặng hơn một chút.

- Đến đây ngồi xuống đi.

Tống Trường Không mỉm cười chào hỏi lại.

Ông ta đang ngồi trên ghế sô pha phía đối diện với Bạch Tiểu Thăng.

Trần Trường Khoảnh đi qua, ngồi vào một cái ghế sô pha độc lập khác.

Ba người ngồi ba chỗ giống như Tam quốc giằng co.

- Bạch tổng vừa mới đi gặp Thương Uyển Uyển về nói sẽ ký được hợp đồng với cô ấy, điều kiện cũng không khác biệt lắm.

Tống Trường Không tuy cười nói nhưng vẫn lưu ý biểu lộ của Trần Trường Khoảnh.

- Vậy sao, hiệu suất làm việc của Bạch tổng thật tốt. Điểm này mạnh hơn so với tôi a, tôi chỉ gặp qua Thương Uyển Uyển một lần nhưng không bàn được chuyện gì cả.

Trần Trường Khoảnh rất bình tĩnh cười nói.

Nói láo!

Bạch Tiểu Thăng, Tống Trường Không gần như đồng thời ở trong lòng phủ định lời giải thích này của hắn.

Cái gì không bàn được chuyện gì, nếu như vậy thì Trần Trường Khoảnh anh lại có phản ứng như thế này sao? Từ lúc nào thì tâm của anh lớn như vậy!

Bạch Tiểu Thăng, Tống Trường Không, một là tiểu hồ ly, một là lão hồ ly, bản sự nhìn mặt nói chuyện rất tinh xảo.

Trần Trường Khoảnh lòng dạ không thấp, nhưng lúc trước căn bản là không có dùng qua kế như thế này. Với lại lấy thân phận và bối cảnh của hắn mà nói, cũng không cần.

Cho nên, khó tránh khỏi có chút sơ sẩy.

. . .

Trần Trường Khoảnh đang làm cái quỷ gì? ! Ánh mắt Tống Trường Không ẩn ẩn có một tia nghi hoặc.

- Trần tổng, anh cũng đừng khiêm nhường quá. Không có bàn được chuyện gì sao. . .

Bạch Tiểu Thăng cười nhạo nói.

- Tôi nghe nói anh cho Uyển Uyển tiểu thư, mở giá quy định!

Chỉ một câu thôi đã làm cho sắc mặt của Tống Trường Không thay đổi.

Trần Trường Khoảnh đem giá quy định nói cho người ta?

Cái thứ nhất hắn nghĩ đến là: Không lạ sao Bạch Tiểu Thăng lần trước ký kết sẽ thất bại!

Nhìn thấy biểu hiện không bình thường của Trần Trường Khoảnh, Tống Trường Không hoài nghi vấn đề này làm cho sắc mặt của ông ta lập tức trở nên khó coi.

Bình thường muốn náo thế nào thì náo, muốn đấu như thế nào thì đấu, chỉ cần không đem truyền thông Trung Kinh đâm thành cái lỗ thủng, ông ta đều có thể mở một con mắt nhắm một con mắt!

Nhưng mà làm tay trong như thế này, khiến cho việc hợp tác thất bại trong gang tấc thì không thể nhịn được!

Trần Trường Khoảnh nhìn thấy Tống Trường Không sắc mặt thay đổi, hắn cũng không nghĩ tới Bạch Tiểu Thăng đột nhiên nổi hứng lên, Tống Trường Không thậm chí ngay cả một chút do dự đều không có, liền tin!

- Là Thương Uyển Uyển nói với cậu? Người phụ nữ này tâm trí xảo trá, muốn tìm lợi ích lớn nhất giữa chúng ta, đoán ra tôi có tay trong, cũng chẳng có gì là lạ. Nhưng nàng nói một câu như thế, cậu liền tin sao?

Trần Trường Khoảnh nói.

- Bạch tổng, cậu thật là võ đoán!

Trần Trường Khoảnh ở trước mặt giải thích.

Giải thích chính là che giấu!

Bên trong ánh mắt của Tống Trường Không càng thêm hoài nghi.

Bạch Tiểu Thăng cười không nói.

Nhãn mác, hắn đã gắn cho Trần Trường Khoảnh.

Đây cũng là một lần cảnh cáo vô hình, Trần Trường Khoảnh nếu thức thời, sẽ thu tay lại.

Nếu không. . .

Bạch Tiểu Thăng nhìn Trần Trường Khoảnh, bỗng nhiên cảm giác hắn nhất định sẽ không thu tay lại!

Dù sao lần này, Trần Trường Khoảnh liên hợp cùng Thương Uyển Uyển lần lượt trêu đùa mình, có thể đả kích danh vọng của mình, thắng cược được toàn bộ quyền quản lý phòng truyền hình điện ảnh.

Còn có thể làm cho Tống Trường Không có cớ, lấy đi quyền quản lý của phòng truyền thông internet mới!

Một tiễn nhiều điêu, Trần Trường Khoảnh còn có thể dừng cương trước bờ vực sao?

Bạch Tiểu Thăng gãi gãi mặt.

Mình không tin anh ta có thể làm được tất cả !

- Dù sao cơ hội tôi đã cho anh! Cuối cùng tôi thuận lợi ký kết thì thôi đi, nếu không. . .

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nhìn Trần Trường Khoảnh.

- Tôi sẽ cho anh chết thật khó coi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận