Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 312: Ngài, cũng không được!



- Cô!

Thương Uyển Uyển vừa sợ vừa giận.

Nàng tuyệt đối không nghĩ đến, chỉ là một nữ nhân viên, chỉ là một nữ trợ lý nho nhỏ, cũng dám nói với nàng như vậy!

Phải biết ban đầu khi nàng đến truyền thông Trung Kinh, ngay cả Tống Trường Không đều phải mang vẻ mặt tươi cười đi đến đón nàng, ngôn ngữ mềm dẻo.

Thương Uyển Uyển tức giận trừng mắt nhìn Lâm Vi Vi.

Lâm Vi Vi không hề sợ hãi, cười lạnh nhìn Thương Uyển Uyển. Nàng rốt cục biết Bạch Tiểu Thăng phái nàng tới đây có mục đích gì. Chính là ngăn cản Thương Uyển Uyển!

Cô không phải đại minh tinh sao!

Cô không phải rất vênh váo hung hăng sao!

Cô không phải cùng Trần Trường Khoảnh thông đồng, hại Bạch tổng của chúng tôi sao!

. . .

Sao cô không cuồng tiếp đi!

Lâm Vi Vi lộ ra nụ cười trào phúng không che giấu chút nào, cao ngạo nhìn Thương Uyển Uyển.

Hôm nay, ngay cả cửa ải của tôi, cô cũng đừng hòng đi qua được!

- Tránh ra cho tôi! Tôi muốn gặp Bạch tổng, tôi muốn ký kết! Cô thì tính là cái gì mà dám ngăn tôi!

Thương Uyển Uyển hoàn toàn mất đi phong độ cùng sự ưu nhã, quát một tiếng chói tai.

- Tôi khuyên cô đừng uổng phí sức lực, Bạch tổng của chúng tôi đã nói, hôm nay ngài ấy không tiếp khách!

Lâm Vi Vi lạnh giọng nói.

- Với lại trước đó không lâu, ngài ấy đã nói với cô ở trong phòng họp. Nếu như lúc đó cô không ký kết, hiện nay coi như cô đi cầu chúng tôi, chúng tôi cũng chưa chắc đã đồng ý!

Lâm Vi Vi cường ngạnh bá khí nói tiếp.

Người ở phòng truyền thông internet mới nghe thấy thế liền nhiệt huyết sôi trào.

Vị Thương Uyển Uyển đại minh tinh này nhiều lần từ chối ký kết cùng Bạch tổng, làm tổn hại mặt mũi Bạch tổng, điều đó cũng giống như là đánh vào mặt của bọn họ.

Lần này đến, ngay cả cửa cũng đừng nghĩ đi vào được!

Mấy người cũng không phải là fan hâm mộ của Thương Uyển Uyển nên chỉ đứng trước mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào vị đại minh tinh này, giống như đang phòng trộm, tránh cho nàng xông vào.

- Cô, các người!

Thương Uyển Uyển thấy thế, tức giận đến phát run, lại không thể làm gì được.

- Keng!

Thang máy lại lần nữa phát ra một tiếng tiếng vang lanh lảnh, hai người vội vàng nhìn về cửa thang máy, là trợ lý Tiểu Mạch cùng người đại diện của Thương Uyển Uyển đang vội vã bước ra.

Hai người đưa mắt nhìn qua, thấy đám người đang cùng Thương Uyển Uyển giằng co, tranh thủ thời gian chạy tới.

- Chị Thương!

Tiểu Mạch kêu to một tiếng rồi chạy đến bên cạnh, thấy Lâm Vi Vi ngồi yên tĩnh ở đó, lập tức quát to.

- Các người muốn làm gì, các người không biết đây là ai sao! Đi gọi Bạch tổng của các người ra đây!

Lâm Vi Vi nghe nàng nói như vậy thì cười xùy một tiếng. Lúc trước khi đàm phán, vũ nhục bên mình chính là người trợ lý nhỏ này, bị Bạch Tiểu Thăng ở trước mặt giận dữ mắng, giống như đến giờ còn chưa hiểu rõ tình huống. . .

- Im ngay!

Lâm Vi Vi vỗ bàn một cái, lông mày dựng thẳng lên, trừng mắt nhìn Tiểu Mạch, ngạo nghễ nói.

- Bạch tổng của chúng tôi rất bận rộn, ngài ấy có đến hay không, một trợ lý nho nhỏ như cô có tư cách hỏi sao!

Những gì lúc trước Tiểu Mạch cho Lâm Vi Vi, hiện tại đều bị Lâm Vi Vi trả trở về!

Mấy người phụ nữ tráng kiện, chỉ vào Tiểu Mạch trào phúng nói.

- Cô là cái gì! Đây là phòng truyền thông internet mới, không phải là nhà của các người!

- Chỉ là một cô gái nhỏ cũng đám vô lễ như vậy!

- Cô chỉ là một trợ lý nhỏ, dám yêu cầu Bạch tổng đến!

. . .

- Cô, các người!

Tiểu Mạch tức đến phát run, đang muốn bộc phát.

- Đừng nói nữa!

Thương Uyển Uyển một phát bắt được cánh tay của Tiểu Mạch, ngăn cản Tiểu Mạch bộc phát.

Nàng hiểu rõ mình hiện tại cần phải tỉnh táo một chút!

Đây là ý của Bạch Tiểu Thăng đối với người có mắt không tròng như nàng, muốn trả thù một cách âm hiểm sao!

Thương Uyển Uyển cũng coi như tâm tư tinh xảo, vừa rồi là do lửa giận công tâm nên bị rối tung lên. Bây giờ Tiểu Mạch nháo trò, nàng ngược lại lấy lại được một chút lý trí cùng sự tỉnh táo.

Trong nháy mắt, thần sắc lo lắng bối rối đã được Thương Uyển Uyển thu lại, đổi thành một khuôn mặt tươi cười, hướng về Lâm Vi Vi rất thành khẩn hạ thấp người, giọng nói thậm chí mang theo chút cầu khẩn.

- Lâm tiểu thư, cô có thể đi nói với Bạch tổng một tiếng hay không, nói là Uyển Uyển. . . Biết sai rồi, lần này thật tâm đến, cùng ngài ấy ký hợp đồng!

Nhìn bộ dạng của Thương Uyển Uyển cùng thái độ thấp kém khi nói chuyện làm cho toàn trường chấn kinh.

Nàng đang nói xin lỗi? Hướng về Bạch tổng xin lỗi!

Tiểu Mạch cùng người đại diện kinh ngạc đến im lặng, các nàng lập tức ý thức được, trong này rất có thể có vấn đề, chị Thương nhất định không thể không có lý do để cúi đầu trước người khác!

Tiểu Mạch lập tức không dám làm loạn, ngoan ngoãn cúi đầu đứng ở đằng sau.

Lâm Vi Vi trầm mặc một chút, nhưng vẫn như cũ quả quyết nói.

- Thật xin lỗi, không thể!

Thương Uyển Uyển còn muốn nói thêm gì nữa, thang máy lại vang lên một tiếng “Keng”.

Cửa vừa mở ra, lần này lại có mấy người vội vàng đi ra, cầm đầu chính là Tống Trường Không!

Tống Trường Không nhìn thấy Thương Uyển Uyển, vội vàng đi tới. Trần Trường Khoảnh vẻ mặt ngạc nhiên, theo ở phía sau.

- Đây là có chuyện gì? Ai bảo các người mang cái bàn này ra ngăn cản Thương tiểu thư, Bạch tổng ở đâu?

Tống Trường Không xem xét hiện trường, nhịn không được nhíu mày quát hỏi.

- Tống tổng, ngài tới đúng là kịp thời!

Thương Uyển Uyển mắt thấy cứu tinh đến, vui mừng nói.

Tống Trường Không tranh thủ thời gian cười một tiếng để trấn an nàng.

- Thương tiểu thư đừng có gấp, tôi lập tức để bọn họ rời khỏi đây.

Người của phòng truyền thông internet mới mắt thấy Tống tổng đích thân tới, khí thế lập tức giảm đi hai phần.

Lâm Vi Vi cũng lễ phép đứng lên.

- Các người cũng đừng có quay, không cho phép quay!

Tống Trường Không nhìn thấy người của phòng truyền thông internet mới, mang cả máy quay ra để quay Thương Uyển Uyển, lập tức giận dữ lớn tiếng quát bảo họ dừng lại.

Những người kia lập tức đặt máy cùng điện thoại di động xuống, không dám làm gì.

- Làm sao còn không di chuyển cái bàn này ra khỏi đây!

Tống Trường Không cau mày, đối với Lâm Vi Vi bất mãn nói.

Ông ta đã nhìn ra, những việc đang diễn ra ở đây hoàn toàn là do ý tứ của Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi chỉ đang chấp hành.

Tống tổng, thật đúng là đã tới. . .

Lâm Vi Vi cũng thầm giật mình.

Nàng nhớ tới những lời mà Bạch Tiểu Thăng nói với nàng, nhớ tới hứa hẹn của chính mình đối với Bạch Tiểu Thăng.

Coi như Tống tổng đích thân đến, nàng cũng phải cản lại!

- Tống tổng, Bạch tổng của chúng tôi không thoải mái, ngài ấy nói, hôm nay không tiếp khách!

Lâm Vi Vi vậy mà lại dám nói với Tống Trường Không như thế.

Một câu này làm cho tất cả mọi người đều giật mình, không thể tưởng tượng nổi nhìn nàng.

Đây cũng không phải là người ngoài mà là Tống Trường Không, là tổng giám đốc của truyền thông Trung Kinh đó!

Bản thân Tống Trường Không cũng sững sờ, khó thể tin nhìn Lâm Vi Vi, nhưng sau đó gật đầu cười.

- Tốt, thật tốt. Cô ngay cả tôi đều không cho mặt mũi, cô không biết tôi là ai sao!

Tống Trường Không chỉ vào chóp mũi của mình quát hỏi.

- Tống Trường Không tổng giám đốc!

Lâm Vi Vi không sợ hãi chút nào nhìn thẳng ông ta nói.

- Ngài, cũng không được! Nhưng mà, tôi có thể cho người đi hỏi một chút, xem Bạch tổng có muốn gặp ngài hay không!

Trước mặt nhiều người như vậy, Lâm Vi Vi vẫn nói như thế.

Tuyệt đối không cho đi!

Một lời chắc như đinh đóng cột!

Toàn trường yên tĩnh đến nỗi cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy, Tống Trường Không nghẹn họng, Trần Trường Khoảnh chấn kinh đến im lặng.

- Tốt để cho người đi hỏi đi.

Tống Trường Không tức giận nói.

- Tôi Tống Trường Không, chờ Bạch Tiểu Thăng triệu kiến!

Ông ta xem như mất hết mặt mũi trước mặt Thương Uyển Uyển rồi. Còn đỡ một chút là toàn bộ người ở nơi này đều là người của phòng truyền thông internet mới...

Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu Tống Trường Không thì thang máy lại phát ra một tiếng ‘keng’, rất nhiều người đi ra.

Lâm Bắc Thần mang theo tổng thanh tra của các phòng, còn có một số quản lý, có khoảng hơn hai mươi người đi ra khỏi thang máy.

Bọn họ ở trong thang máy có nghe tiếng hét của Tống Trường Không.

Hai người vừa đối mặt thì phát ra một trận lúng túng. . .

Lâm Bắc Thần nói bên này có náo nhiệt lớn, nên cùng mọi người đến xem!

. . .

Giờ thì náo nhiệt có chút quá lớn a. . .

Ngay cả Tống tổng đều bị cản lại bên ngoài, khí thế quá lớn rồi. . .

Sức quản hạt nhân viên của Bạch Tiểu Thăng quả thật quá tốt, Bạch tổng quá mạnh!

Mọi người thấy Thương Uyển Uyển còn có trợ lý của nàng ủ rũ đứng ở một bên, giống như là một tiểu tức phụ bị khinh bỉ.

Cô ấy cũng bị Bạch tổng cản lại sao? !

Không phải có tin nói là Bạch Tiểu Thăng ký kết thất bại bị cô ta đuổi đi sao? ! !

Bạn cần đăng nhập để bình luận