Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 323: Lão Trần không hài lòng



Thời điểm Bạch Tiểu Thăng cùng Thương Uyển Uyển nói chuyện về nội dung kịch bản, Cao Đại Chí đến đây. Vị Cao tổng này, biểu hiện ra khuôn mặt rất khâm phục.

- Bạch tổng, tôi đã đưa Văn Thanh đi học lễ nghi trong công việc, tính tích cực của cậu ta rất cao, xem ra rất nhanh liền có thể thay đổi!

Cao Đại Chí vừa cười vừa báo cáo.

- Nào có nhanh như vậy!

Bạch Tiểu Thăng cười cười, nói với Cao Đại Chí.

- Từ hôm nay trở đi, Văn Thanh ở phương diện sáng tác có nhu cầu gì, ông phải đáp ứng hết sức, để anh ta phát huy đầy đủ tài năng. Nhưng mà nếu chỉ cần có một chút không hợp lý hay hung hăng càn quấy, ông làm tổng thanh tra, không thể bởi vì là quý tài mà mặc anh ta làm ẩu. Nếu như vậy, tôi ngay cả ông cũng phạt!

Cao Đại Chí tranh thủ thời gian cười làm lành

- Tôi sẽ không lại phóng túng cậu ta, cái này thì ngài yên tâm! Hai tháng, nếu tôi không quản được cậu ta, thì ngài phạt tôi cùng một lúc đi !

Cao Đại Chí vỗ bộ ngực cam đoan.

Vừa rồi, nhìn thấy Văn Thanh nói đến Bạch Tiểu Thăng, biểu hiện giống như chuột nhìn thấy mèo, Cao Đại Chí liền sảng khoái, có Bạch tổng giống như thanh thượng phương bảo kiếm này, hắn cần phải đem cái cây mọc lệch Văn Thanh này, uốn nắn trở lại!

Bạch Tiểu Thăng gật đầu, đem chuyện nhân vật nữ thứ tư trong kịch bản nói cho Cao Đại Chí nghe.

Thương Uyển Uyển từ bên cạnh bổ sung.

Theo nội dung kịch bản mà nhìn, bên trong cái kịch bản này thật ra có hai cái "Nhân vật nữ số hai", chỉ là một người bởi vì bệnh mà qua đời, đây cũng là một đoạn lấy đi nước mắt bên trong kịch bản.

Nhân vật nữ thứ tư, nói là nhân vật nữ số bốn, nhưng kỳ thực theo phần diễn giải, không thua gì nữ số ba.

Cho nên, nhất định phải coi trọng.

- Trong công ty, những nữ diễn viên này có ai có thích hợp hay không?

Cao Đại Chí nghe Bạch Tiểu Thăng nói về tạo hình nhân vật của Văn Thanh, kinh ngạc hỏi.

Trước mắt, mặc dù Văn Thanh bị Bạch tổng khuất phục, nhưng nếu dính đến công việc, dính đến kịch bản, chỉ sợ vẫn như cũ thà chết chứ không chịu khuất phục, sẽ không thỏa hiệp.

Huống hồ Bạch Tiểu Thăng, Thương Uyển Uyển rất công nhận người này.

- Chọn ở bên ngoài, hay là chọn người của chúng ta?

Cao Đại Chí thử thăm dò.

- Trước thì không vội, công ty của chúng ta cũng có một hai ngàn người, mỹ nữ không ít, lỡ đâu có người thích hợp thì sao, không nhất định cần phải chính quy. Tôi cùng Uyển Uyển tiểu thư nói qua rồi, nhân vật này, càng thích hợp người ngoài đến diễn, ông lưu ý đó.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Về thời gian, còn rất dư dả.

Cao Đại Chí gật gật đầu.

- Không còn sớm nữa tôi cần phải trở về rồi.

Bạch Tiểu Thăng đứng dậy, cười với Thương Uyển Uyển một tiếng, vươn tay ra.

- Thương tiểu thư cũng nên đi tới sân bay, tôi chúc cô thuận buồm xuôi gió.

- Tạ ơn Bạch tổng.

Thương Uyển Uyển yên nhiên cười một tiếng, đưa bàn tay trắng noãn qua, cùng Bạch Tiểu Thăng bắt tay,

- Tôi sẽ nhanh chóng an bài đoàn đội tới, bản thân tôi cũng sẽ nhanh chóng trở về, lần này hợp tác vui vẻ!

- Hợp tác vui vẻ!

. . .

Bạch Tiểu Thăng từ phòng truyền hình điện ảnh đi ra, từ chối tất cả những người muốn đưa về, chính mình tự đi bộ trở về.

Thoáng một cái, hắn cảm giác cả người nhẹ nhõm.

Hợp đồng đã được ký, Thương Uyển Uyển muốn tạm thời rời đi. Trần Trường Khoảnh bên kia lại im ắng, Tống Trường Không cũng không có động tĩnh gì.

Những chuyện phiền lòng đều qua.

Về tới phòng truyền thông internet mới, Bạch Tiểu Thăng không có chuyện gì để làm.

Tại trong phòng này, Bạch Tiểu Thăng danh vọng cá nhân đã trèo đến một cái đỉnh cao mới, giống như thần minh.

Đám người làm việc tận tâm tận lực, ít có báo cáo, không muốn lãnh đạo quan tâm.

Nhưng kỳ thật, điều này làm khổ Bạch Tiểu Thăng a.

- Cái điểm số này của mình, trước mắt là 25 điểm ở cấp phó tổng giám đốc, khoảng cách tổng giám đốc còn có bảy mươi lăm điểm!

Bạch Tiểu Thăng cảm thán một phen.

Nhưng mà, điểm số một khi đủ, nếu hắn có thể tiếp tục lưu tại Trung Kinh truyền thông làm tổng giám đốc thì Tống Trường Không bên kia nên làm cái gì. . .

- Lão Tống sẽ thăng chức, hay là vẫn như cũ. . .

Bạch Tiểu Thăng cũng không biết.

Kỳ thật lão Tống người này, trừ bỏ tật xấu bên ngoài, vẫn là rất đáng tin cậy, cũng thật thú vị.

. . .

Bạch Tiểu Thăng ngồi ở văn phòng, buồn bực ngán ngẩm.

Còn tốt, vẫn còn có Lâm Vi Vi.

Trước mặt người khác, hình tượng của nàng là một nữ trợ lý già dặn.

Lúc không có người ngoài, Lâm Vi Vi trở thành cô gái nhỏ thân mật, bưng trà rót nước lấy điểm tâm, còn biết kể một chút những trò cười mà nàng nghe được trong công ty cho Bạch Tiểu Thăng nghe.

Bạch Tiểu Thăng cũng rất thoải mái hài lòng.

So sánh với hắn, Trần Trường Khoảnh thì không có tốt như vậy.

Ngoài mặt, hắn mất đi mặt mũi, phòng đang quản lý thì lại thiếu một bó lớn tài chính, nhưng những chuyện này đều là chuyện nhỏ.

Chân chính để Trần Trường Khoảnh nhức đầu, là Trần Cửu Tranh bên kia!

Lúc đầu sự tình đã thỏa đàm, hiện nay lại xuất hiện biến cố, Thương Uyển Uyển nữ trợ lý cùng hắn nói qua, hợp tác giữa Thương Uyển Uyển cùng Trần Cửu Tranh, không thể tiếp tục rồi!

Trần Trường Khoảnh nghe được tin tức này, sửng sốt nửa ngày.

Coi như Thương Uyển Uyển có nguyên nhân gì đó, không thể không cùng Bạch Tiểu Thăng ký hợp đồng, nhưng hai bên hợp tác là không có xung đột gì.

Nếu tính ra thì vẫn là một nhà, đều thuộc về Tập Đoàn Chấn Bắc.

Vì cái gì ký nhà này lại không ký nhà khác? !

Trần Trường Khoảnh sau khi sửng sốt, lại không rõ ý nghĩa.

Rốt cục, tại thời điểm Thương Uyển Uyển nói muốn rời khỏi, Trần Trường Khoảnh cùng nàng gặp mặt, ở trước mặt hỏi thăm.

Lần này gặp mặt, Thương Uyển Uyển vẫn như cũ rất lễ phép, rất khách khí, nhưng mà ngôn ngữ lại rất xa lánh.

Liên quan tới việc ký kết, Thương Uyển Uyển chỉ nói một câu, "Hai cái bị xung đột!"

Mặc cho Trần Trường Khoảnh hắn dùng đủ kiểu lí do để thoái thác, thì vẫn không ký.

Kỳ thật, Thương Uyển Uyển sợ cùng Trần Trường Khoảnh đi lại quá gần, trong lúc vô hình đắc tội Bạch Tiểu Thăng, nàng chỉ một chút phong hiểm đều không muốn mang đến.

Cuối cùng, Trần Trường Khoảnh cũng từ bỏ.

-Thương tiểu thư, không hợp tác cũng được, nhưng Trần Trường Khoảnh tôi muốn một cái lý do, một cái lý do chân chính!

Trần Trường Khoảnh không cam tâm, hắn muốn biết rõ, nếu không sẽ ăn ngủ không yên!

Đối với điều này, Thương Uyển Uyển chỉ nói một câu không thể giải thích được.

- Trần tổng, mỗi người đều có mệnh của mình, vinh hoa phú quý, có đôi khi mắt thường không nhất định có thể thấy rõ. Ếch ngồi đáy giếng, có đôi khi khả năng chết rất thảm. Còn có câu nói này, tôi không biết anh có từng nghe chưa ——

- Người không làm thì sẽ không phải chết!

Nói xong câu đó, Thương Uyển Uyển ưu nhã mang lên kính mắt, quay người rời đi.

Lời này có ý tứ gì, Trần Trường Khoảnh không rõ ràng lắm, hắn cũng không rảnh đi suy nghĩ.

Trở lại chỗ ở, Trần Trường Khoảnh vẻ mặt âm trầm, trầm mặc nửa ngày, gọi điện thoại cho chú hai Trần Cửu Tranh.

Trong điện thoại, Trần Trường Khoảnh nói lời xin lỗi, Trần Cửu Tranh chỉ nghe mà không nói tiếng nào.

Loại trầm mặc này, mới là sự bất mãn lớn nhất, điều này khiến Trần Trường Khoảnh cảm giác rất ngột ngạt.

- Chú hai, hai ngày này ngài có rảnh hay không, nội thành bên này mở một quán ăn Quảng đông rất ngon, con muốn mời ngài đi nếm thử.

Trần Trường Khoảnh ý đồ đổi một cái phương thức khác,

Hắn vốn cho là Trần Cửu Tranh sẽ từ chối.

Kết quả, đầu điện thoại bên kia, Trần Cửu Tranh đồng ý, lúc giọng nói vang lên còn rất hòa ái,

- Được, vậy liền hôm sau a. Đúng lúc, chú còn muốn mang theo một người bạn, cậu ta cũng có việc, muốn nói với cháu.

Trần Trường Khoảnh khẽ giật mình, tranh thủ thời gian nói,

- Được, cháu sẽ đặt chỗ ngồi trước, lát nữa sẽ liên hệ cùng trợ lý của ngài.

Bữa tiệc đã định, Trần Trường Khoảnh trong lòng thở dài ra một hơi.

Người trong nước nói tình cảm tại bàn rượu, có thể ngồi cùng bàn ăn bữa cơm, uống ly rượu, mọi vấn đề đều sẽ giải quyết dễ dàng.

Chỉ là không biết, bạn của chú hai, tìm hắn có chuyện gì? !

Được rồi, không nghĩ, đến lúc đó xem đi!

Trần Trường Khoảnh thầm nghĩ.

. . .

Liên tiếp hai ngày, Bạch Tiểu Thăng ở trong phòng làm việc hưởng thụ lấy thời gian thư giãn thích ý, cuộc sống tạm bợ giống như thổ hoàng đế.

Thẳng đến buổi chiều ngày thứ hai, cửa phòng làm việc của Bạch Tiểu Thăng bị đẩy ra thật mạnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận