Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 355: Đoàn đội của Ron bị tố cáo?



Tống Trường Không là một người rất chú trọng lễ nghi, người trợ lý đi theo ông ta nhiều năm như vậy nên ở phương diện này cũng rất chú ý.

Nhưng mà bây giờ ở nhà hàng đông người rộn ràng, trợ lý Tống Trường Không vậy mà một mạch chạy chậm đến đây.

Trong ánh mắt của người xung quanh lộ ra vẻ kinh ngạc, nhao nhao tránh ra.

Tống Trường Không ánh mắt kinh nghi, lập tức đặt đũa xuống.

Các nhân viên trong lòng rất hiếu kỳ nhưng lại không ai dám đến xem náo nhiệt, chỉ dám đứng ở gần đó nghe lén.

Lâm Vi Vi chưa đi trở về, ở ,một bên lề mề cầm một ly nước trái cây, cũng lưu ý động tĩnh bên kia.

Người trợ lý chạy đến bên Tống Trường Không sau đó cúi người xuống nói thầm vào tai ông ta.

Tống Trường Không bỗng nhiên đứng người lên, vẻ mặt rất khó coi.

- Vi Vi, cô qua đây.

Tống Trường Không nhìn thấy Lâm Vi Vi còn chưa đi liền giơ tay vẫy lại.

Lâm Vi Vi giật mình, mang theo khay cơm chạy tới.

- Có chuyện gì ạ! Tống tổng?

Lâm Vi Vi cẩn thận từng li từng tí hỏi.

- Cô lập tức quay trở lại nói cho Bạch tổng ——

Tống Trường Không sắc mặt rất khó nhìn, giọng nói đều có chút trùng xuống,

- Đoàn đội của Ron mà cậu ta nhìn trúng xảy ra chuyện rồi!

Đoàn đội của Ron, xảy ra chuyện?

Lâm Vi Vi kinh ngạc đến im lặng.

Thân là trợ lý của Bạch Tiểu Thăng, nàng tất nhiên biết rõ chuyện chiêu mộ đoàn đội của Ron.

- Xảy ra chuyện gì ạ?

Lâm Vi Vi cẩn thận từng li từng tí nói.

- Bị người ta tố cáo!

Tống Trường Không hừ lạnh một tiếng, nhỏ giọng thốt ra một câu sau đó mang theo trợ lý vội vàng rời đi.

Khi đi, lông mày ông ta cũng xoắn thành một đoàn.

Cái tên Bạch Tiểu Thăng này đúng là một cục phiền phức, dù hắn không gây chuyện nhưng thứ liên quan đến hắn lại xảy ra chuyện a!

- Bị người ta tố cáo, bị ai tố cáo. . .

Lâm Vi Vi ngơ ngác nhìn Tống Trường Không mang theo trợ lý rời đi, sau khi lấy lại tinh thần mới nhanh chóng mang theo hộp cơm vội vàng chạy trở về.

. . .

- Cái gì? !

Trong văn phòng,

Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên đứng lên, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.

Cơ hồ lúc bên Tống Trường Không nhận được tin tức thì bên này Ron cũng nhận được, đồng thời còn lập tức báo cho Bạch Tiểu Thăng.

Ron sắc mặt rất khó nhìn, hắn biết được tin tức này lại muộn như vậy.

Với lại, không thể tưởng tượng nổi!

Hai vị cổ đông của Kesson thế mà lại liên hợp lại tố đoàn đội của Ron, tội danh bao gồm làm giả số liệu, tiết lộ cơ mật thương nghiệp, còn có các vấn đề khác, nhiều như rừng, bọn hắn bắt đền đoàn đội của Ron —— năm triệu Euro!

- Toà án đã thụ lí vụ án này, tôi nhất định phải chạy trở về xử lý.

Ron lo nghĩ nói.

- Ông đừng vội! Có bất kỳ chuyện gì phải kịp thời báo cho tôi biết!

Bạch Tiểu Thăng trầm giọng nhắn nhủ.

Ron gật gật đầu, vội vàng cúp máy.

Bạch Tiểu Thăng nhíu mày.

Chuyện này rất kỳ hoặc, Kesson đã như vậy rồi thì sao còn có tâm tư đi cáo trạng đoàn đội của chính mình chứ?

Đặc biệt là lúc này!

Tập đoàn vừa thông báo chiêu mộ đoàn đội của Ron xong liền xảy ra vấn đề?

Tại sao lại là trùng hợp như vậy được, rõ ràng là cố ý!

- Là Kevin!

Ngón tay Bạch Tiểu Thăng gõ mặt bàn, lạnh giọng tự nói,

- Không biết bên trong có thêm Trần Cửu Tranh hay không. Chiêu này đúng là rất âm hiểm! Đây là đang buộc tập đoàn làm ra quyết định từ bỏ đoàn đội của Ron sao!

Bạch Tiểu Thăng đang nghĩ ngợi thì cửa phòng làm việc bị mở ra, Lâm Vi Vi mang theo hộp cơm vội vàng đi tới, gấp rút nói,

- Anh Tiểu Thăng, xảy ra chuyện rồi! Tống tổng bên kia vừa nhận được tin tức, đoàn đội của Ron bị tố cáo. .

- Tôi biết rồi!

Bạch Tiểu Thăng thần sắc hơi ngưng một chút sau đó nói với Lâm Vi Vi.

- A, anh đã biết?

Lâm Vi Vi hiếu kỳ.

Bạch Tiểu Thăng cười cười, ánh mắt hơi chớp lên,

- Tôi biết được cũng rất bình thường, nhưng mà lão Tống lại biết trước cả tôi thì lại rất không bình thường a!

- Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?

Lâm Vi Vi hỏi.

- Bây giờ sao?

Bạch Tiểu Thăng nhìn hộp cơm trong tay Lâm Vi Vi sau đó bĩu môi nói,

- Bây giờ đi ăn cơm!

Càng vào những lúc như này thì càng không thể tự loạn trận cước.

Lâm Vi Vi dọn xong cơm trưa cho Bạch Tiểu Thăng, còn Bạch Tiểu Thăng thì chỉ ngồi ăn mà không nói tiếng nào.

Nhưng mà Lâm Vi Vi nhìn ra được, Bạch Tiểu Thăng vẫn một mực không chăm chú ăn cơm, hắn mấy lần đem đũa gắp vào không khí, còn không tự biết được, vẫn đưa thẳng vào miệng.

Lâm Vi Vi muốn nói lại thôi, sau đó rón rén đi pha cho hắn một ly trà.

Hương trà, có thể tĩnh tâm an thần.

. . .

Văn phòng Trần Trường Khoảnh.

Trần Trường Khoảnh an tĩnh nghe Vu Thanh báo cáo, khóe miệng mang theo một tia cười lạnh.

Bạch Tiểu Thăng khư khư cố chấp, mình không phải không khuyên qua hắn, hắn nghĩ là báo cáo cho tập đoàn, thậm chí được tập đoàn thông qua thì chuyện này coi như kết thúc sao?

Nào có dễ dàng như vậy!

- Đoàn đội của Ron nếu một ngày còn chưa có chính thức gia nhập thì cậu ta không coi là đã thành công. Coi như bọn họ nhận chức, cũng sẽ bị đuổi đi! Hãy chờ xem, tập đoàn chả nhẽ lại muốn nhận một đống phiền toái này sao?

Trần Trường Khoảnh cười lạnh.

- Tin tức là do bên này của chúng ta tiết lộ cho trợ lý Tống tổng, sẽ không mang đến phiền phức cho chúng ta chứ?

Vu Thanh thấp giọng hỏi lại.

- Hừ, Tống Trường Không còn có thời gian nghĩ những thứ này sao? Ông ta đã đủ sứt đầu mẻ trán rồi, giờ chắc là đang nghĩ đến phải giải thích cho tập đoàn thế nào!

Trần Trường Khoảnh cười to.

. . .

Trần Trường Khoảnh đoán không lầm, Tống Trường Không hiện giờ vừa tức vừa gấp, không nhịn được mà chửi ầm lên trong phòng làm việc.

- Bạch Tiểu Thăng a, Bạch Tiểu Thăng, con mẹ nó, cậu đúng là một cái sao chổi, tôi đã nghĩ là lần này cậu cuối cùng cũng làm một chuyện tốt, kết quả lại mẹ nó tìm đến cho tôi một cái phiền phức thật lớn. Từ lúc cậu đến cho đến giờ, cậu đã tìm cho tôi bao nhiêu chuyện rồi!

Tống Trường Không đóng cửa lại, cảm xúc cũng có chút mất khống chế, hận không thể lôi Bạch Tiểu Thăng đến trước mặt, cúi đầu, rũ mắt, để hắn chửi cho sướng miệng.

Nhưng mà cái phiền toái lớn này, ngôi sao chổi này chắc chắn sẽ không thuận theo như thế, với lại danh vọng của hắn ta trong công ty ngày càng tăng cao, ngay cả Trần Trường Khoảnh cũng xa xa không bằng, nếu đợi một thời gian nữa hắn chắc chắn sẽ giống như phó tổng trước kia a.

- Không, cái tên Bạch Tiểu Thăng này tuyệt đối phải so với phó tổng đời trước —— cái tên lão Lưu đáng chết kia càng đáng sợ hơn, nếu giải quyết không tốt mình cũng bị liên lụy a!

Cái trán của Tống Trường Không nổi đầy gân xanh, hai tay chắp sau lưng, đi qua đi lại trong phòng làm việc, sắc mặt âm trầm đáng sợ.

- Mình tuyệt đối không thể ngồi xem cậu ta lại lớn mạnh, nếu tiếp tục như thế thì mình còn đường sống sao!

Tống Trường Không dậm chân xuống, ánh mắt có chút nheo lại,

Trần Trường Khoảnh vẫn một mực bị Bạch Tiểu Thăng đè một đầu, người trẻ tuổi kia tâm cao khí ngạo như thế thì sao có thể chịu sao? Xem ra mình phải mượn phiền phức lần này, xem có thể liên thủ cùng Trần Trường Khoảnh hay không, coi như không thể làm cho Bạch Tiểu Thăng xéo đi thì cũng sẽ chiếm được thực quyền của hắn!

Cửa phòng làm việc bị gõ vang.

Tống Trường Không thần sắc thu liễm, sắc mặt bình tĩnh một chút.

Trợ lý của Tống Trường Không đẩy cửa vào, hắn phụ trách đi xác minh tin tức, bây giờ cầm một chồng in văn kiện tới.

- Tống tổng, tin tức đã chứng thực, cái đoàn đội của Ron lần này có phiền phức lớn rồi!

Trợ lý vội vàng đưa tới chồng tài liệu kia.

Tống Trường Không cầm lấy, ngồi vào bàn làm việc, lật xem từng tờ từng tờ, càng xem thì chân mày hắn nhíu càng sâu.

Tin tức bên kia đã được công khai, có thể tìm kiếm được.

Kesson tố cáo người một nhà, trong này nhất định là có chuyện! Nhưng mà, Tống Trường Không một chút hứng thú tìm hiểu đều không có!

Hắn biết rõ, trước mắt đoàn đội của Ron có phiền phức rất lớn, là củ khoai nóng bỏng tay a.

Làm sao trả lời tập đoàn bên kia cũng là một cái vấn đề lớn. . .

Thời điểm Tống Trường Không đang đau đầu thì cửa phòng làm việc của hắn bị gõ năm lần.

Sau đó, cửa bị đẩy ra.

Bạch Tiểu Thăng đi đến, sắc mặt bình tĩnh.

- Tống tổng, tôi có chuyện muốn nói với ngài, liên quan tới đoàn đội của Ron!

Bạn cần đăng nhập để bình luận