Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 366: Cậu cuối cùng muốn như thế nào!?



Bạch Tiểu Thăng rõ ràng biết rõ tập đoàn bọn họ không thể chiêu mộ đoàn đội của Ron, càng sẽ không bỏ ra số tiền kia, vậy mà còn kiên trì để Ron không kể đại giới, nhanh chóng kết án.

Đây là vì cái gì?

Điều này cũng làm cho Kevin nghi hoặc.

Trần Cửu Tranh đã kêu người đi điều tra. Bạch Tiểu Thăng đến từ gia đình bình thường, không có tiền, thậm chí từng bởi vì mấy trăm ngàn mà xém chút nữa náo ra nguy cơ cho gia tộc.

Dạng người này dựa vào cái gì mà dù biết không có hậu thuẫn từ tập đoàn còn dám khuyên đoàn đội của Ron bồi thường tiền để nhanh chóng kết thúc tất cả mọi chuyện?

Kevin cũng muốn biết rõ nguyên nhân.

Không lẽ Bạch Tiểu Thăng đúng như ông ta nghĩ, đang muốn tự bêu xấu sao. . .

Không đúng, tên Bạch Tiểu Thăng kia không giống kiểu người như vậy.

- Mặc kệ Bạch Tiểu Thăng cân nhắc làm sao thì cậu ta chung quy là đã biết tập đoàn từ chối các cậu rồi, nhưng vẫn cố thúc giục các cậu tiếp nhận bút tiền phạt lớn này. Đây là sự thật không thể cãi lại!

Kevin để ý đến ánh mắt phẫn nộ của Ron, bình tĩnh nói.

- Theo tôi thấy thì cậu ta nghĩ nếu như bản thân không chiếm được thì để cho các cậu biến thành một củ khoai nóng bỏng tay, để cho người khác dù có được đoàn đội của các cậu thì cũng phải chi ra 2 triệu Euro. . .

- Cái này là do ông nghĩ thế thôi! Cậu ấy không phải là loại người như thế!

Ron kích động không nhịn được nữa, muốn đứng dậy. Nhưng hai đại hán phía sau lại lập tức lại áp xuống.

Dù cho Ron có giãy dụa như thế nào cũng là uổng công.

- Đúng vậy.

Kevin đối với sự nổi giận của Ron không quan tâm, trái lại còn nhún vai cười nói.

- Nếu là tôi, tôi cũng sẽ làm như vậy, không, là tuyệt đối sẽ làm như vậy! Về phần Bạch Tiểu Thăng có hay không. . . tôi mời cậu làm một người nghe, nghe một chút lời nói trong lòng của cậu ta.

- Nếu như Bạch Tiểu Thăng thừa nhận hoặc là không mở miệng, né tránh chuyện này. Vậy tôi nghĩ, cậu nên thừa nhận sự thật đi, suy đoán của tôi là đúng. Vì sự sống của đoàn đội các cậu thì tôi cảm thấy các cậu hẳn là nên đến Collison, tôi sẽ thanh toán khoản tiền phạt 2 triệu Euro, đồng thời tôi còn có thể cho các cậu tiền lương nhiều hơn so với trước kia! Nhưng tiền đề là các cậu phải ký hợp đồng làm việc mười lăm năm với Collison chúng tôi!

- Cậu thấy thế nào?

Kevin cười hỏi lại.

Mục đích thứ hai của ông ta hôm nay là để cho Bạch Tiểu Thăng không biết Ron có ở đây. Dựa vào sự hướng dẫn của ông ta để nói ra một ít câu dễ làm cho Ron hiểu lầm.

Đến lúc đó, Ron vì đoàn đội của chính mình, chỉ có thể tiếp nhận đề nghị của ông ta.

Kevin mỉm cười rất tự tin. Nhìn ánh mắt của Ron đang có chút loạn.

Tin tức ập tới quá bất ngờ làm hắn trong lúc nhất thời khó mà tiếp nhận được.

- Cậu còn có gì muốn nói không, nếu như không có thì cậu im lặng vào trong phòng nghe chúng tôi nói chuyện là được.

Kevin lập tức phân phó.

Ron cưỡng ép để chính mình trấn định lại, đưa tay cầm chén sứ trên bàn ngửa cổ uống một ngụm giống như đang uống rượu. Sau đó lại cầm ấm trà bên cạnh rót liên tiếp ba chén nữa rồi uống hết.

Cuối cùng, Ron cũng tỉnh táo lại.

- Bạch Tiểu Thăng sẽ không phản bội chúng tôi!

Ron bình tĩnh nhìn Kevin, rất kiên định nói từng chữ một.

- Tôi tin tưởng cậu ấy.

- Hy vọng lòng tin của cậu sẽ đúng! Dẫn đi!

Kevin trầm giọng phân phó cho thuộc hạ.

Bây giờ ông ta không muốn cãi nhau với Ron.

Hai tên đại hán một trái một phải áp giải Ron vào phòng trong.

Trong phòng đó có một chiếc màn hình lớn, là do Kevin đặc biệt chuẩn bị, nó có thể đem tiếng Trung chuyển đổi sang tiếng Đức cho Ron xem.

- Một tên gia hỏa mạnh miệng!

Kevin dùng tiếng Trung hừ lạnh một tiếng, sau đó nhìn thời gian một chút.

- Chắc cũng đến rồi.

Bạch Tiểu Thăng được William dẫn đường đi vào quán trà thiên hương.

Trên đường đi, Bạch Tiểu Thăng liên tiếp gật đầu.

Cái quán thiên hương này có viện lạc rất sâu, nhà cửa liên tiếp, cao thấp xen kẽ.

Đại viện bao tiểu viện, tiểu viện trong đại viện.

Rất có linh tính, vận vị hoài cổ.

- Xem ra vị Kevin tiên sinh này rất hiểu văn hóa Trung Quốc, biết cách chọn địa điểm gặp mặt.

Bạch Tiểu Thăng cảm thán.

Địa phương này tốt như thế, xem ra sau này mình phải thường đến đây! Đúng là một nơi có thể an thần tĩnh khí.

William dẫn Bạch Tiểu Thăng tiến vào một Viện Tử.

Tiểu viện được phủ toàn bộ bằng gạch xanh, còn có hoa cỏ trang trí, trông rất sạch sẽ.

Cửa chính được mở rộng, Kevin đang mặc quần áo kiểu Trung Quốc, hai tay chắp sau lưng đứng ở cửa ra vào, mỉm cười nhìn về phía hắn.

William né qua một bên để cho Bạch Tiểu Thăng tự mình đi qua.

- Hoan nghênh, Bạch tiên sinh!

- Không dám nhận, Kevin tiên sinh!

Hai người nắm tay, trên mặt tràn đầy nụ cười đi vào phòng.

Sau khi ngồi xuống Kevin tự tay rót cho Bạch Tiểu Thăng một chén trà. Nhìn thấy thủ pháp thành thạo của Kevin, Bạch Tiểu Thăng không nhịn được phải tán thưởng vài câu.

Đối với người nước ngoài mà nói thì làm được như thế là rất khó!

Bạch Tiểu Thăng đã từng đi qua trang viên của Lục Vân, đã uống qua trà do tự tay Ngụy Tuyết Liên pha, lúc đó hắn còn kêu Hồng Liên tìm kiếm thông tin về nghệ thuật trà đạo này, đồng thời bảo tồn vĩnh cửu trong trí nhớ.

Bây giờ hắn đã quen thưởng thức hương vị của trà.

Kevin nhìn thấy biểu hiện của Bạch Tiểu Thăng thì liên tiếp gật đầu. Nghệ thuật trà đạo bây giờ người biết càng ngày càng ít, uống trà không chỉ là một loại hưởng thụ, mà còn đại biểu cho một loại phẩm vị.

Hai người trò chuyện một hồi. Bạch Tiểu Thăng không kiên nhẫn được nữa nên mở miệng hỏi.

- Không biết Kevin tiên sinh gọi tôi tới là có chuyện gì?

- Thuần túy chỉ là uống trà.

Kevin nói đùa một câu.

- Nếu là thật? Vậy thì cũng đã uống xong trà rồi, xin chào!

Bạch Tiểu Thăng làm bộ muốn đứng dậy rời đi.

Kevin khẽ giật mình, lập tức cười ha ha một tiếng.

- Bạch tiên sinh đúng là hài hước. Được rồi, tôi chỉ là đùa một chút thôi. Tôi biết Bạch tiên sinh bề bộn nhiều việc, mời cậu tới tự nhiên là có chút sự tình muốn nói.

Bạch Tiểu Thăng một lần nữa ngồi xuống.

Nụ cười trên mặt Kevin thu liễm lại, rất chân thành nói với Bạch Tiểu Thăng.

- Bạch tiên sinh đối với chuyện hợp tác của Collison chúng tôi cùng truyền thông Trung Kinh có mâu thuẫn hoặc là ý kiến gì không?

- Không có!

- Vậy còn đối với công ty Collison của chúng tôi, có mâu thuẫn hoặc ý kiến không gì?

- Không có!

Bạch Tiểu Thăng tiếp liền lắc đầu, cười nói.

- Vì cái gì ngài hỏi như vậy, hai bên chúng ta hợp tác không phải rất thuận lợi sao?

Công ty Collison cùng truyền thông Trung Kinh hợp tác với nhau, căn bản không có xuất hiện gợn sóng gì.

- Đã là đối tượng hợp tác với nhau và không có mâu thuẫn gì với Collison thì vì cái gì ngài lại ngăn cản Collison chiêu mộ đoàn đội của Ron? !

Giọng nói của Kevin lạnh lẽo.

Bạch Tiểu Thăng chỉ nhìn ông ta.

Kevin cũng nhìn Bạch Tiểu Thăng, chân thành nói.

- Cậu biết rõ chúng tôi có thể cấp cho đoàn đội của Ron đãi ngộ phong phú, thậm chí cổ phần, có thể giúp bọn họ giải quyết bất cứ phiền phức gì, như chuyện tố tụng lần này của Kesson! Chúng tôi mới là địa phương thích hợp nhất cho bọn họ!

- Nhưng mà lần này, đoàn đội của Ron bị khởi tố, không phải cũng là bút tích của các ông sao!

Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh hỏi lại một câu.

- Vậy cũng là do cậu ép!

Kevin hừ lạnh một tiếng.

- Chuyện này, chúng tôi chỉ là làm dáng một chút, khiến cho Ron cân nhắc. Chỉ cần cậu ta chịu, chúng tôi lập tức sẽ để mấy tên kia rút đơn kiện, đoàn đội của Ron một phân tiền cũng không cần bồi thường!

- Nhưng mà tôi không nghĩ tới Bạch tiên sinh lại làm tuyệt như vậy, biết rõ tập đoàn các cậu sẽ không tuyển dụng bọn họ, sẽ không chi ra khoản tiền kia, vậy mà còn để bọn họ mau chóng giải quyết vụ kiện kia!

- Bạch Tiểu Thăng tiên sinh, cậu rất lợi hại a! Cậu có phải hay không nghĩ là do Trần Cửu Tranh và tôi hợp tác dẫn đến cậu chiêu mộ thất bại, sinh ra hận ý, muốn dùng cái này đến báo thù chúng tôi? !

- Cậu không có được, cũng không muốn những người khác thống khoái đạt được!

Kevin nghiêm nghị chỉ trích.

Ở trong phòng trong hai con mắt của Ron đang co rút lại.

Hắn vẫn không tin Bạch Tiểu Thăng có thể làm như vậy!

Bạn cần đăng nhập để bình luận