Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 367: Cái đoàn đội này, tôi muốn!



Kevin quát hỏi một phen, giống như sấm chớp lôi đình, mãnh liệt đánh tới Bạch Tiểu Thăng.

Bằng cảm giác thì Bạch Tiểu Thăng không giống người âm độc, huống hồ hắn làm như thế nhiều lắm là thu hoạch được một chút khoái cảm trả thù thôi, không có bất kỳ ý nghĩa gì, còn sẽ đánh mất người bạn như Ron.

Được không bù nổi mất!

Kevin từng nghiên cứu qua tư liệu, Bạch Tiểu Thăng không những không phải một người bạc tình bạc nghĩa, mà ngược lại là người rất trọng tình nghĩa.

Kevin sở dĩ còn nói như thế, tất nhiên là để cho Ron nghe.

Nếu như có thể làm cho Bạch Tiểu Thăng nhất thời tức giận, đại não nóng lên, không lựa lời mà thừa nhận tất cả thì không thể tốt hơn!

Nếu như Ron thất vọng về Bạch Tiểu Thăng, lại đứng trước việc phải bồi thường thì nội tâm rất dễ sụp đổ, chỉ còn cách tiếp nhận đề nghị của Collison. Chỉ cần ký kết thì là hợp đồng lao động mười lăm năm!

Bạch Tiểu Thăng thần sắc bình tĩnh nhìn Kevin, đối mặt với chỉ trích, hắn không nói một câu nào.

- Cậu im lặng là coi như thừa nhận sao, Bạch tiên sinh.

Kevin mỉm cười, cất giọng hỏi.

Câu nói này, cũng là nói cho Ron nghe.

Bạch Tiểu Thăng coi như khinh thường trả lời hắn thì hắn đều có thể xuyên tạc, giả tạo là Bạch Tiểu Thăng đang thừa nhận.

Cũng phải nói về Kevin, ông ta đã từng làm phóng viên cùng người chủ trì nên rất am hiểu cách hướng dẫn ngôn ngữ, cũng am hiểu xuyên tạc thị phi.

Ở phòng bên trong Ron đang nhìn màn hình lớn, sắc mặt hơi trắng bệch, nhưng mà cặp mắt vẫn kiên định như cũ, hắn vẫn tin tưởng Bạch Tiểu Thăng.

- Nhưng mà, cho dù Kevin có nói là thật. . .

Ron lại rất yên lặng nói.

- Tôi không trách cậu, dù sao cậu cũng đã từng cố gắng vì chúng tôi, đó là quyết định của tập đoàn các cậu, cũng không phải một mình cậu có thể chống lại. . .

. . .

- Kevin tiên sinh.

Bên ngoài, Bạch Tiểu Thăng rốt cục mở miệng.

Kevin lập tức vểnh tai, nghiêm túc nghe.

Hắn phải bắt được những chỗ sơ hở trong lời nói của Bạch Tiểu Thăng, đem phóng lớn lên nhiều lần, sau đó xuyên tạc, để cho Ron hiểu lầm. Loại thủ đoạn này hắn rất am hiểu, đồng thời đạt được hiệu quả không chỉ một lần.

Lần này, Bạch Tiểu Thăng dù thông minh giảo hoạt cỡ nào cũng tuyệt đối sẽ không nghĩ ra bản thân mình đang ở vào bờ vực nguy hiểm, dù chỉ nói sai một câu.

Cũng có thể vĩnh viễn mất đi lòng người

Sâu trong ánh mắt Kevin ẩn chứa một vòng hưng phấn.

Một nhân tài giống như Bạch Tiểu Thăng, khi đánh bại được thì rất có cảm giác thành tựu.

Kevin hiện giờ giống như một kiếm sĩ, tập trung tinh thần chờ đợi, chờ đợi Bạch Tiểu Thăng lộ ra sơ hở một khắc sẽ một kiếm công thành!

Trong phòng, Ron đang nín hơi ngưng thần nghiêm túc nghe động tĩnh bên ngoài, nghiêm túc nhìn màn hình lớn.

Mặc kệ Bạch Tiểu Thăng nói cái gì thì hắn cũng đã quyết định không bởi vì thế mà oán hận.

Bạch Tiểu Thăng còn chưa mở miệng nhưng đã tác động tới tinh thần của bọn họ.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Kevin, sau đó nhếch miệng cười một cái.

- Từ sau khi tập đoàn gửi về quyết định cuối cùng thì tôi đã quyết định, đoàn đội của Ron có vào truyền thông Trung Kinh hay không cũng không quan trọng!

Bạch Tiểu Thăng nhẹ nhàng nói một câu làm cho Kevin mừng rỡ như điên, ánh mắt sáng rực.

Hắn không biết, Bạch Tiểu Thăng lời này có phải là thật hay là còn có hàm nghĩa khác, đồng thời hắn cũng không quan tâm, hắn chỉ biết đã có câu nói này thì hắn muốn giải thích như thế nào cũng được!

Trong phòng, Ron nhịn không được nhắm mắt lại, nhưng thời điểm hắn mở mắt ra lại rất bình tĩnh.

- Đi mẹ nhà hắn truyền thông Trung Kinh!

Bạch Tiểu Thăng tại lúc Kevin đang kích động, đang muốn mở miệng xuyên tạc thì bỗng nhiên nói một câu thô tục.

- Đi mẹ nhà hắn Trần Cửu Tranh!

Bạch Tiểu Thăng thần sắc bình tĩnh, vẻ mặt nho nhã nhưng bên trong miệng lại phun ra những câu thô tục.

- Cũng đi mẹ nhà hắn Collison!

Ba câu mắng này để Kevin nhíu mày, vẻ mặt kinh ngạc.

Hắn nghĩ Bạch Tiểu Thăng sẽ lại mở miệng, hẳn là sẽ giải thích bổ sung.

Nhưng hắn không nghĩ tới, Bạch Tiểu Thăng vậy mà mang thái độ khiêm tốn, mắng người!

Việc khác thường này để Kevin nhất thời luống cuống, thậm chí không biết phải xuyên tạc làm sao.

Phòng trong, Ron nhìn chằm chằm vào màn hình đang hiện lên từng hàng chữ mắng người, cũng là bối rối.

- Đoàn đội của Ron đối với các người mà nói thì chỉ là một cái công cụ, có thể kiếm tiền cho các người, lại có thể để sự nghiệp của các người lên vị trí cao hơn, vì lẽ đó các người muốn có được bọn họ. Nhất là ông, Kevin tiên sinh, ông đúng là người dùng bất cứ thủ đoạn nào!

Bạch Tiểu Thăng trầm giọng nói

- Nhưng đối với tôi mà nói thì Ron là bạn của tôi!

- Lần này, tôi sẽ không để cho bất luận kẻ nào trong các người đạt được!

Bạch Tiểu Thăng uống một chén trà, đứng người lên lạnh giọng nói.

- Đoàn đội của Ron các người sẽ không chiếm được, bởi vì tôi muốn!

- Cậu? Cậu dựa vào cái gì? !

Kevin không nhịn được mà la lên

- Bọn hắn trên lưng đeo 2 triệu Euro tiền phạt. . .

- Chỉ là 2 triệu Euro mà thôi, tôi trả!

Bạch Tiểu Thăng lãnh ngạo cười một tiếng.

2 triệu Euro, quy đổi thành nhân dân tệ thì ước chừng hơn 15 triệu 600 nghìn nhân dân tệ.

Tấm thẻ ngân hàng cấp Chí Tôn kia của Bạch Tiểu Thăng bên trong có mười triệu, đầu tư cho phòng lại kiếm được thêm 2 triệu, còn có, ở Hồng Liên nơi đó, nếu như Bạch Tiểu Thăng có lý do liên quan đến công việc của tập đoàn lại có thể dùng mười triệu!

Bạch Tiểu Thăng từng hỏi qua Hồng Liên, hắn lấy thân phận tổng giám đốc tương lai để đầu tư vào một đoàn đội cố vấn thương nghiệp có được không.

Đáp án là có thể!

Bạch Tiểu Thăng có thể cầm tới khoản tiền kia!

Cũng là nói, hắn hiện nay đang có 22 triệu!

Đủ rồi!

- Cậu có thể thanh toán 2 triệu Euro tiền phạt?

Kevin khó có thể tin trừng lớn hai mắt.

Số tiền kia đối với những người ở tầng thứ này như bọn hắn mà nói thì không tính là gì, nhưng mà bọn hắn đã điều tra qua Bạch Tiểu Thăng, số tiền kia đối với cậu ta hẳn là một con số thiên văn, cậu ta không thể cầm ra được mới đúng!

- Nếu như Ron bọn họ đồng ý thì tôi chính là ông chủ mới của đoàn đội này!

Bạch Tiểu Thăng nhìn thẳng vào Kevin, rất bá khí nói.

- Các người ai cũng đừng hòng lại có ý đồ với bọn họ!

Kevin nhất thời không nói gì.

Phòng trong, Ron nhìn chữ trên màn hình lớn, sắc mặt kích động đỏ lên, hắn không kìm nén được phát ra một tiếng gào lớn nhất từ trước tới nay.

- Tôi đồng ý!

Đồng thời Ron điên cuồng chạy ra ngoài, hai cái bảo tiêu đều không có đè hắn lại.

Bên kia, Bạch Tiểu Thăng thình lình nghe được một tiếng rống to, nhìn thấy một người trực tiếp đem cửa gỗ đánh vỡ, vọt ra ngoài.

- Ron? !

Bạch Tiểu Thăng kinh ngạc nghẹn ngào gọi.

Ron, người đã mất liên lạc, vậy mà lại ở chỗ này!

- Tôi đồng ý, chúng tôi đồng ý thành đoàn đội của cậu!

Ron kích động kêu to.

Bạch Tiểu Thăng đối đãi với hắn chân thành, không tiếc lấy tiền của mình giải quyết phiền phức cho bọn hắn, một ông chủ như vậy thì sao Ron có thể không thích, bạn bè như vậy thì hắn sao có thể không cảm động!

Nhìn thấy hắn nói như thế thì Bạch Tiểu Thăng cũng cười.

Sau lưng Ron, hai đại hán nhào tới, bọn họ vẫn muốn bắt Ron.

Bạch Tiểu Thăng ánh mắt lạnh lẽo, bước nhanh một bước về phía trước, động tác mãnh liệt lại rất nhanh, hai đại hán kia còn chưa kịp phản ứng đã bị ngã văng ra ngoài.

Hai người kia cũng là người luyện võ, nhanh chóng bò dậy, lung lay đầu sau đó tiếp tục nhào tới.

- Đủ rồi, dừng tay lại!

Bỗng nhiên có một tiếng hét lớn, là của Kevin.

Hai tên bảo tiêu kia lập tức dừng bước, nhìn về phía hắn.

Trên tay Kevin bưng một ly trà, bình tĩnh nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Thả bọn họ đi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận