Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 372: Chúng tôi nói chuyện khá tốt



Cô gái tên Ariel ở trước mặt này, nhỏ bé nóng bỏng như một hạt đậu, xem ra là Kevin chuẩn bị cho mình, để chính mình phát hỏa!

Bạch Tiểu Thăng tin tưởng nếu như hắn từ chối, thì cũng không cần tới phiên cậu hướng tập đoàn báo cáo mà Tống Trường Không và Trần Trường Khoảnh sẽ thay cậu làm việc đó. Hai vị này chỉ sợ đang rất trông chờ hội nghị kết thúc để hướng tập đoàn đệ trình báo cáo.

Nội dung bên trong chỉ sợ cũng đã sớm viết xong.

Bạch Tiểu Thăng đang hứng thú suy nghĩ nội dung bên trong báo cáo của hai người. Nhất định sẽ viết là bởi vì mình cố chấp, cường thế dẫn đến tạm thời gác lại việc hợp tác của hai bên, thậm chí còn có khả năng thất bại!

Bên kia tập đoàn vừa bởi chuyện tình của đoàn đội của Ron, mọi chuyện đã trải qua phê chuẩn chuẩn bị hợp tác thì lại bị một vị phó tổng cố chấp làm cho mọi thứ biến thành một tờ giấy lộn tập đoàn bên kia sẽ rất tức giận!

Đến lúc đó, Tống Trường Không, Trần Trường Khoảnh sẽ thêm mắm dậm muối nói Bạch phó tổng tay cầm thực quyền, quyền nói chuyện cường đại.

Tập đoàn sẽ xử lý như thế nào?

Bạch Tiểu Thăng tin tưởng, mình bị xử phạt cũng là nhẹ, dù sao lúc trước chiêu mộ đoàn đội của Ron, cũng là do cậu hướng tập đoàn đệ trình.

Hai món nợ cùng tính một lượt đủ để cho mình thân bại danh liệt rồi!

Nếu bây giờ đồng ý với các điều khoản mà Ariel đưa ra thì chắc chắn Tống Trường Không, Trần Trường Khoảnh đồng dạng sẽ đem trách nhiệm đẩy lên đầu mình, nói là do mình tự ý làm chủ, tăng lên rất nhiều dự toán đầu tư của công ty, tập đoàn bên kia đang đối với mình cực kỳ bất mãn! Vì thế chắc chắn sẽ xử phạt mình!

Tính toán thật kỹ a!

Bạch Tiểu Thăng nhìn Ariel, dùng hệ thống phân tích vẻ mặt sơ cấp, một mặt nghiên cứu thái độ bất mãn của đối phương là thật hay giả, một mặt xem xét xâu chũi lại các sự việc một cách rõ ràng.

Đây là hận mình đến cỡ nào mới có thể làm được như vậy a! Bạch Tiểu Thăng vô cùng cảm khái.

Xem ra, do sự tình đoàn đội của Ron mình đã đắc tội với Kevin.

Trước mắt, Kevin mặc kệ mình tự nhận xui xẻo, vẫn cho Collison tranh thủ lợi ích lớn nhất cũng là bên thắng cuối cùng.

Về phần Tống Trường Không, Trần Trường Khoảnh, hai người này nếu có thể để tự mình xui xẻo thì bọn họ cũng sẽ thật vui vẻ.

Bạch Tiểu Thăng gãi gãi mặt.

Đáng tiếc bố cục tốt như vậy, hôm qua bọn họ đã lập tức lên kế hoặc đối phó mình, thật sự để cho mình lâm vào tình cảnh tiến thói lưỡng nan.

Đáng tiếc là họ đã cho mình thời gian!

Chỉ hai ngày hôm qua và hôm nay theo người khác thấy thì cũng không khác biệt gì lắm nhưng mà đối với Bạch Tiểu Thăng thì nó sẽ cho ra hai kết quả rất khác biệt!

Chỉ cần chênh lệch một chút thời gian cũng đủ để cho Bạch Tiểu Thăng phá cục!

Bạch Tiểu Thăng nhìn Ariel, khuôn mặt giãn ra cười một tiếng nói.

- Kevin tiên sinh tính toán thật giỏi, cái hố này tôi mà nhảy vào rồi sẽ không dễ dàng gì đi ra ngoài được.

Ariel cau mày, nhìn Bạch Tiểu Thăng đang cười.

Người này nhạy bén, nhạy cảm như thế, đã nghĩ thông suốt tình cảnh của mình lúc này rồi sao!

Thật không lạ gì khi Kevin tán dương cậu ta như thế.

Gia hỏa này là một người rất thông minh!

Cùng người thông minh giả ngu quả là không sáng suốt.

Đôi mắt to tròn xinh đẹp của Ariel nhìn chăm chú Bạch Tiểu Thăng, nhưng một giây sau, khóe miệng lại hiện lên một tia đắc ý cười lạnh.

- Lần này cậu nói sai rồi. Đây không phải là tính toán của Kevin mà là của tôi! Cái phương án này, chính là mưu đồ của tôi!

- Của cô?

Bạch Tiểu Thăng sững sờ, ngạc nhiên hỏi lại.

- Chính thức giới thiệu một tý, tôi là Ariel là phó tổng giám đốc của công ty Collison, cũng là em gái của Kevin!

Ariel cười hì hì trả lời thắc mắc của Bạch Tiểu Thăng.

- Kiêm nhiệm chức cố vấn chủ tịch của Kevin, tiếng Trung của anh ấy cũng là do tôi dạy!

Đây là em gái của Kevin sao? !

Tin tức này làm cho Bạch Tiểu Thăng chấn kinh.

Xem ra tuổi của hai anh em này chênh lệch cũng không ít . . .

Cha mẹ của hai người này thật là lợi hại. . .

Bạch Tiểu Thăng một mực coi Kevin là một người quyết định bá đạo ngang ngược, không nghĩ tới, sau lưng của ông ta còn có một cố vấn. . .

- Hóa ra cô là át chủ bài sao Ariel tiểu thư.

Bạch Tiểu Thăng liếc sâu nàng một cái, cười nói.

- Không quan hệ, Bạch Tiểu Thăng tiên sinh.

Ariel ngọt ngào cười một tiếng, sắc mặt nghiêm nghị, so với dáng vẻ cứng rắn lúc trước hoàn toàn khác xa.

- Bạch Tiểu Thăng phó tổng, tôi bây giờ chính thức đại biểu cho Collison, thảo luận với cậu về các vấn điều kiện: Thứ nhất, truyền thông Trung Kinh nhất định phải tăng vốn đầu tư, tăng thêm nửa năm quảng cáo, bao quát cả truyền thông truyền thống và phòng truyền thông internet; Thứ hai về phương diện truyền hình điện ảnh, Collison phải được ưu tiên quyền đại lý ở hải ngoại, quảng cáo bao quát. . .

Bạch Tiểu Thăng nhìn cái miệng anh đào nhỏ tinh xảo của Ariel nhanh chóng đóng mở chiếc lưỡi lúc ẩn lúc hiện.

Một hơi thêm vào các điều kiện.

Bạch Tiểu Thăng yên lặng đánh giá một tý, cũng không nhiều, chỉ tăng thêm có sáu, bảy cái điều kiện mà thôi.

Thật không biết bọn họ lấy dũng khí từ đâu lại mở miệng rộng như thế!

- Đó chính là các điều của chúng tôi!

Ariel một mặt nghiêm túc nói xong, sau đó lại ngọt ngào cười một tiếng.

Bạch Tiểu Thăng đang tiến thoái lưỡng nan không biết nên đồng ý hay từ chối.

Trên mặt Bạch Tiểu Thăng không có một biểu tình gì cả, tựa hồ mang theo một vòng ngưng trọng, xem ra đã lâm vào khốn cảnh!

Còn nói là tên này khó đối phó! Không thấy Ariel mình chỉ cần vài tiểu kế đã để cho cậu ta tiến thối lưỡng nan rồi sao!

Ariel không khỏi đắc ý nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Chỉ những thứ này sao?

Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên cười hỏi lại.

- Chỉ những thứ này.

Ariel khẽ giật mình nhưng vẫn khẽ gật đầu đáp lại.

- Ariel tiểu thư khi cô cười lên rất đẹp.

Bạch Tiểu Thăng còn có tâm tư cười, còn có tâm tư lấy lòng người khác sao.

Ariel hừ lạnh một tiếng. Lấy lòng nàng cũng vô dụng thôi!

- Nhưng mà cô suy nghĩ càng đẹp!

Bạch Tiểu Thăng nhìn đồng hồ một chút sau đó đứng lên, thu lại nụ cười, thu dọn đồ đạc của mình chuẩn bị rời đi.

Ariel bị hành động của Bạch Tiểu Thăng làm cho sửng sốt.

Bạch Tiểu Thăng đây là có ý gì? !

Đồng ý hoặc là từ chối cuối cùng cũng phải nói một câu chứ. Coi như cò kè mặc cả thì cũng phải nói chứ.

Chỉ nói một câu không đâu vào đâu rồi thu dọn đồ đạc rời đi, là có ý gì?

Ariel tự nhận là mình đã chuẩn bị đầy đủ mới đến, tự tin khi Bạch Tiểu Thăng nói bất cứ cái gì đều có thể áp chế cậu ta.

Lại không nghĩ rằng, Bạch Tiểu Thăng không nói gì cả.

- Cậu muốn đi sao, đàm phán của chúng ta kết thúc rồi sao, cái phải có trách nhiệm với công việc mình đang làm chứ!

Ariel gấp gáp chạy tới ngăn Bạch Tiểu Thăng lại.

- Ariel tiểu thư, cô đừng ấu trĩ như thế nữa, giữa hai công ty đàm phán nào có chuyện đàm một lần là được, lần sau chúng ta tiếp tục nha.

Thái độ của Bạch Tiểu Thăng bây giờ giống như là cùng tiểu bằng hữu nói chuyện.

Lần sau đàm phán tiếp?

Nhưng lần này, bọn họ có nói chuyện gì đâu? !

Chỉ có một mình mình nói chuyện! Ariel cảm giác đầu óc của mình không đủ dùng nữa rồi.

Nàng một mực là cố vấn đoàn của Kevin, đã đối mặt với vô số thương nhân giảo hoạt đều có thể ứng đối bình thản cấp tốc tìm ra sơ hở của đối phương, áp chế đối phương.

Lúc trước Kevin có đặc biệt nhắc nhở nàng, người thanh niên này không theo lẽ thường để lý giải. . .

Lúc đó Ariel rất khinh thường, nghĩ người không theo lẽ thường lý giải thì cũng không đến nỗi nào. Kết quả, bây giờ nàng đã thấy được. . .

Lúc này bỗng nhiên cửa phòng họp bị gõ hai tiếng, sau đó cửa vừa mở ra, Tống trợ lý thăm dò đi tới, hướng hai người cung kính lên tiếng chào sau đó nói với Bạch Tiểu Thăng.

- Bạch tổng, Tống tổng để cho tôi tới xem một chút, bên này đàm phán như thế nào rồi?

- Rất tốt, rất tốt. Tôi cùng Ariel tiểu thư đã nói chuyện thẳng thắn với nhau, trao đổi ý kiến, song phương đã hiểu rõ nhau hơn, lần đàm phán này rất hữu ích, tôi đang mong đợi lần tiếp theo sẽ thêm một bước tiến mới trong quá trình đàm phán.

Bạch Tiểu Thăng nói một hồi, Tống trợ lý càng nghe càng sửng sốt.

Sau đó, cậu ta nhìn thấy Ariel đang nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm rồi nghênh ngang rời đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận