Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 376: Giải cứu Ariel



Đưa mắt nhìn Lục Thanh Phong rời đi, Bạch Tiểu Thăng khách khí mời Vương Siêu ngồi xuống, thái độ của Vương Siêu đối với hắn cũng vô cùng tốt.

Dù sao, Bạch Tiểu Thăng cũng là người mà Lục Thanh Phong nói là “Bạn của Lục Gia” .

Bạch, Lục hai người vừa rồi lại còn biểu hiện như là anh em, Vương Siêu càng không dám lãnh đạm dù chỉ một chút.

- Lần này, tôi muốn mời Vương tiên sinh hỗ trợ đàm phán hợp tác với một công ty ở Châu u là Collison, mục đích là vì để bọn họ không kèm thêm điều kiện cùng với truyền thông Trung Kinh chúng tôi thuận lợi ký kết.

Bạch Tiểu Thăng đem tình huống có thể nói đều nói kỹ càng với Vương Siêu.

Vương Siêu nghe xong liên tiếp gật đầu.

Người này vậy mà lại đem Lục Gia làm thẻ đánh bạc, làm cho đối phương nhượng bộ. Chuyện này nói nghe tựa hồ có chút không hợp thói thường!

Mấu chốt là, Tiểu Lục tổng vậy mà lại đồng ý. . .

Vương Siêu cảm giác không thể tưởng tượng nổi.

Bất quá thần sắc của hắn một điểm cũng không có biểu hiện ra dị dạng, ngược lại còn nghiêm túc lắng nghe, thỉnh thoảng còn đặt một ít câu hỏi, thái độ rất nghiêm túc.

- Chuyện này thao tác cũng không khó, công ty mà chúng tôi hợp tác cũng có vài công ty có quy mô như công ty, bất quá chúng tôi còn cần thương lượng một tý, tìm một cái hợp tác nhỏ để hợp tác cùng họ.

Vương Siêu cười một tiếng nói.

- Dù sao, Collison tại Châu u cũng là một công ty lớn, nhưng mà công ty có quy mô như thế này. . . Thực sự là không nhiều lắm.

Cái này là ghét bỏ công ty Collison quá nhỏ sao. . .

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được gãi gãi mặt, âm thầm cảm khái, không biết khi Ariel nghe được những điều này sẽ có cảm tưởng như thế nào. . .

Bạch Tiểu Thăng cùng vị Vương Siêu phó tổng giám đốc này tinh tế thương lượng một phen chốt được một phương án đại khái.

Vương Siêu đưa cho Bạch Tiểu Thăng một tấm danh thiếp sau đó xin cáo từ trước, nói là trở về chuẩn bị một ít văn bản, tài liệu, mô phỏng trước một phần hợp đồng.

Bạch Tiểu Thăng cũng tiễn hắn rời đi.

Vương Siêu vừa đi Bạch Tiểu Thăng cũng đi bộ trở về, hắn còn muốn về công ty một chuyến, an bài thời gian cùng Ariel đàm phán lần tiếp theo.

Tâm tình của Bạch Tiểu Thăng bây giờ rất tốt một đường vừa đi vừa hát dân ca.

Giờ phút này đã qua giữa trưa, ánh nắng có chút gay gắt, mọi người trên đường đều vội vàng di chuyển.

Bạch Tiểu Thăng đang đi chợt nghe phía trước có một trận ồn ào náo động, ngẩng đầu nhìn qua nơi xa thấy rất nhiều người đang vây quanh.

Xảy ra chuyện gì thế?

Bạch Tiểu Thăng hiếu kỳ đi qua xem thử, từ trong khe hở giữa đám người chen lấn lên phía trước thấy được chuyện gì đang xảy ra thì lập tức giật nảy mình.

Cách mấy người đang đứng mấy mét có một tên nam nhân gầy, đen, bộ mặt dữ tợn tay cầm một con dao dùng để gọt hoa quả cưỡng ép một nữ nhân.

Nữ nhân kia là người mà Bạch Tiểu Thăng quen biết đó chính là Ariel!

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được kinh ngạc trừng lớn hai mắt.

Đại dương cô này làm sao để cho người ta bắt cóc vậy!

- Người nam kia, là người bị bệnh thần kinh, bị vợ bỏ nên tinh thần không được bình thường.

- Bệnh tâm thần không sao không ở bệnh viện mà lại chạy ra ngoài này?

- Còn cầm dao bắt cóc con tin? Đồng chí cảnh sát, nhanh đánh chết hắn đi!

Người xem bốn phía náo nhiệt tụm năm, tụm ba nghị luận.

Bởi vì khoảng cách khá xa trong tay người đàn ông cũng chỉ là cây dao gọt hoa quả nho nhỏ nhìn thấy không có lực uy hiếp gì nên người vây xem cũng không sợ cho lắm.

Một vị cảnh sát nhân dân chầm chậm tiến lên, một bên an ủi tên cướp, một bên chậm rãi tới gần.

- Cậu đứng lại đó cho tôi, đừng tới đây. Nàng là vợ của tôi, tôi muốn dẫn nàng về nhà! Cậu đừng cản!

Cái tên nam nhân đen gầy kia hướng về phía cảnh sát nhân dân la to, cầm dao để ngay động mạch cổ của Ariel.

- Tốt, tốt! Cậu chớ xúc động!

Cảnh sát nhân dân gấp gáp la lên, dừng bước lại bắt đầu thuyết phục.

Sắc mặt Ariel trắng bệch bị dọa đến nổi không thể khóc được.

Người xem náo nhiệt bốn phía nghị luận không dứt, làm cho cảm xúc của tên cướp càng ngày càng kích động.

Cảnh sát nhân dân nhịn không được quay đầu nổi giận quát.

- Mọi người yên tĩnh một chút chớ ồn ào.

Cảnh sát nhân dân vừa nói xong, liền thấy trong đám có một người trẻ tuổi đi tới, còn xoay người nhặt một cục đá từ trên mặt đất lên.

- Cậu làm gì thế mau trở về!

Cảnh sát nhân dân lập tức quát khẽ.

- Bạch Tiểu Thăng, Bạch Tiểu Thăng!

Ariel nhìn thấy người tuổi trẻ kia, lập tức kích động hét ầm lên, như gặp được cứu tinh vậy.

Cảnh sát nhân dân lại biến sắc, hướng Ariel an ủi.

- Cô không cần lên tiếng.

Nhưng đã chậm rồi.

Tên nam nhân đen, gầy kia thét lên.

- Tiểu bạch kiểm, cậu muốn cướp vợ của tôi sao! Tôi sẽ không để cậu được như ý. Nàng sẽ mãi mãi là của tôi cậu sẽ không có được nàng đâu!

Nói xong tên nam nhân cầm cây dao gọt trái cây trong tay làm bộ đâm về phía cổ Ariel.

Người vây xem bốn phía bị dọa phải thốt lên.

Cảnh sát nhân dân cũng liều lĩnh, nhào tới.

Ariel bị dọa đầu óc trống rỗng, trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng tay cầm tảng đá kia, xoay eo phát lực cánh tay hất lên.

Một đường đen nhanh như lưu quang, từ bên tai cảnh sát nhân dân gào thét bay qua, chớp mắt liền tới chính giữa cái trán của tên nam nhân đen, gầy.

Băng.

Một tảng đá vỡ nát làm hai nửa, trên trán tên cướp xuất hiện một tia máu, hai mắt trợn trắng rồi ngã xuống đất.

Cảnh sát nhân dân trơ mắt nhìn tên cướp ngã xuống đất, nhìn Ariel từ kinh ngạc đến ngây người rồi rít lên một tiếng chạy lướt qua bên cạnh mình.

Hắn quay đầu lại không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Người trẻ tuổi kia ném tảng đá cũng quá chuẩn!

Mấu chốt là phương hướng, sức mạnh, uy lực đều đủ!

Sau khi cảnh sát nhân dân cảm khái xong, cấp tốc đi qua đem tên tội phạm đang ngã xuống đất còng lại, xem xét một phen thấy tên đạo tặc này cũng không có gì trở ngại chỉ là ngất đi mà thôi.

Ariel bay nhào vào lòng Bạch Tiểu Thăng, gắt gao ôm lấy cậu ấy, không để ý đến hình tượng gào khóc một trận.

Nàng thường ngày đều có bảo tiêu trước sau bảo vệ, chưa từng trải qua những chuyện đáng sợ như vậy, đây giống như là một cơn ác mộng. Thật tốt là Bạch Tiểu Thăng kịp thời xuất hiện hình ảnh cậu ấy phất tay ném viên đá kia đi đã in sâu vào tâm trí của nàng khiến nàng khó có thể quên được.

- Tạ ơn, anh hùng của tôi, tạ ơn!

Ariel dùng tiếng Anh vừa hô to, vừa ôm siết lấy hắn làm cho Bạch Tiểu Thăng thở không nổi.

Hắn lúc này mới cảm giác được thật sâu, ý chí của nữ nhân u Mỹ thật mênh mong, rộng lớn.

- Tiểu tử này thật lợi hại! Ném thật chuẩn!

- Cứu được nữ nhân xinh đẹp như vậy, tên này hên thiệt!

Người xem bốn phía lập tức náo nhiệt kêu to, tiếng huýt sáo, tiếng vỗ tay thay nhau nổi lên.

Ariel lúc này mới để ý đến mọi người xung quanh, sắc mặt đỏ bừng buông Bạch Tiểu Thăng ra. Đi về phía người cảnh sát nhân dân.

- Cám ơn cậu, tiểu đồng chí.

Cảnh sát nhân dân đi tới, không khỏi bội phục dựng thẳng ngón tay cái lên khen ngợi Bạch Tiểu Thăng.

- Ném thật chuẩn!

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng.

Vừa rồi cậu đã ngay lập tức kêu Hồng Liên tìm kiếm kỹ xảo ném bóng chày có đẳng cấp Thế Giới, nhìn cách ném rất bình thường, nhưng được Hồng Liên phụ trợ trong nháy mắt uy lực có thể so với vận động viên vô địch thế giới.

Tiếng gào thét, tiếng còi xe cảnh sát truyền đến, mấy chiếc xe cảnh sát dừng lại lập tức có một nhóm cảnh sát vội vàng xuống xe nhanh chóng giải quyết mọi chuyện. Người đội trưởng lĩnh đội phi thường kinh ngạc rất khách khí đối với Bạch Tiểu Thăng còn nói vài lời cảm tạ với cậu.

Bạch Tiểu Thăng, Ariel cùng nhau đi đến cục cảnh sát xử lý thủ tục, làm ghi chép, bận rộn một lát. Lúc làm xong tất cả mọi chuyện nhìn lại thời gian đã không còn sớm nữa nên hắn quyết định không quay lại công ty.

Bạch Tiểu Thăng trực tiếp cùng Ariel ước định thời gian của lần đàm phán tiếp theo.

Đồng thời, Bạch Tiểu Thăng cũng gửi lời mời đến Kevin, trước khi đàm phán gặp mặt trò chuyện với cậu ta một chút.

- Được tôi nhất định sẽ mang Kevin tới!

Ariel nghiêm túc gật đầu.

Rõ ràng lúc trước là đại cô nương mà sao bây giờ lại trở thành một tiểu công chúa rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận