Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 377: Công việc tốt toàn để cậu chiếm



Bạch Tiểu Thăng cùng Ariel ước định ngày mai cùng nhau ăn một bữa cơm. Ariel kiên trì muốn làm chủ để cảm tạ ơn cứu mạng của Bạch Tiểu Thăng hôm nay.

Bạch Tiểu Thăng cũng không vì chuyện này mà dông dài, hai người đều là đại gia không ai vì một bữa ăn mà để trong lòng, mấu chốt là cùng nhau đi ra ngoài nói một ít chuyện.

- Nếu như có thể xin cô nói lại với Kevin tiên sinh. Nói là có một vị bằng hữu của tôi muốn cùng Collison đàm phán hợp tác.

Bạch Tiểu Thăng cười nói, tiện tay lấy ra một tờ danh thiếp, xé mất một gốc dưới sau đó để vào trong tay Ariel.

Hắn nhấn mạnh hai chữ “Hợp tác”, tin tưởng với trí tuệ của Ariel sẽ hiểu được ý của hắn.

- Tôi đã hiểu, tôi nhất định sẽ chuyển đạt giúp cậu.

Ariel mỉm cười, đưa mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng một cái thật sâu.

Rõ ràng có ân cứu mạng mình vậy mà Bạch Tiểu Thăng lại tựa hồ như không muốn dựa vào phần ân tình này, để cho Collison nhượng bộ đám phán.

Cái tên nam nhân này quả là không tầm thường!

Trong lòng Ariel lập tức tăng thêm mấy phần hảo cảm.

Suy nghĩ một chút thật không thể tưởng tượng nổi, một ngày trước đó nàng còn phi thường khinh thường đối thủ này, khinh thường việc anh của mình tán thưởng người thanh niên này. Vậy mà chỉ sau một ngày, nàng lại có cảm giác người nam nhân giống như Bạch Tiểu Thăng mới là nam nhân chân chính.

Trên người Bạch Tiểu Thăng có một loại mị lực đặc thù. Loại thần thái lạnh nhạt, tự tin kia có ma lực rất lớn nó để cho người ta kìm lòng không được mê luyến vào đó.

Hai người tạm biệt nhau ai về nhà nấy.

Bạch Tiểu Thăng một đường trở về nhà mở điện thoại lên thì thấy Lục Thanh Phong có liên hệ với mình trong Wechat.

Lục Thanh Phong lúc này vừa vặn cũng đang rảnh.

Liên quan tới kết quả mình đã cùng Vương Siêu thương nghị, Bạch Tiểu Thăng tin tưởng Vương Siêu sẽ báo cáo cho Lục Thanh Phong nắm rõ, không cần chính mình lắm lời.

Điều Bạch Tiểu Thăng muốn nói bây giờ là sự tình khác.

- Lúc trước tôi có thu một đoàn đội cố vấn thương nghiệp ở Châu u là đoàn đội của Ron, bọn họ muốn ở trong nước thành lập một công ty cậu có đề nghị gì không?

Bạch Tiểu Thăng hỏi thẳng Lục Thanh Phong.

- Đoàn đội của Ron? Tôi có nghe qua!

Lục Thanh Phong cấp tốc trả lời lại còn có vẻ biết đến đoàn đội của Ron. Điều này làm cho Bạch Tiểu Thăng có chút ngạc nhiên.

Lục Thanh Phong ngay cả Collison cũng chưa quen thuộc, lại biết rõ đoàn đội của Ron? Đoàn đội của Ron nổi danh đến như vậy sao!

- Báo cáo hằng quý và hằng năm của bọn họ rất tuyệt, mỗi lần tuyên bố tôi cũng sẽ chú ý xem! Nghe nói, bọn họ làm kho số liệu mảng truyền thông, đã trải qua thành hình, tối lúc đó cũng có đi ra giá thử xem có thể mua lại đoàn đội đó không, không nghĩ tới, cậu cùng bọn họ. . . Các gì cậu nói cậu thu bọn họ? !

Lục Thanh Phong gửi một cái biểu cảm khiếp sợ. Tựa hồ như mới phát hiện ra một chuyện rất trọng đại!

Sau đó, Lục Thanh Phong trực tiếp mở trò chuyện video với Bạch Tiểu Thăng.

- Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Nói!

Lục Thanh Phong gấp gáp hỏi.

Nhìn dáng vẻ vội vàng của hắn lúc này Bạch Tiểu Thăng mới nhanh chóng đem tình huống đoàn đội của Ron nói cho hắn nghe.

Lục Thanh Phong nghe xong im lặng thật lâu, hơn nửa ngày mới nói một câu.

- Bạch Tiểu Thăng, tôi cho cậu 50 triệu, cái đoàn đội này nhường cho tôi, thế nào!

Mở miệng một cái đã là 50 triệu rồi, Lục thiếu đại thủ bút a!

- Đây là người chứ không phải là thương phẩm đâu!

Bạch Tiểu Thăng vừa bực mình vừa buồn cười nói.

- Huống hồ, Ron cũng là bạn của tôi!

Lục Thanh Phong thần sắc ảm đạm, trong lời nói còn lộ ra hận ý.

- Làm sao vận khí cứt chó trên toàn thế giới đều để cậu nhặt được thế kia!

Mắt thấy Lục Thanh Phong như thế, Bạch Tiểu Thăng nhịn không được đắc ý, nhưng vẫn khiêm tốn nói.

- Cũng không có nhiều như vậy chỉ có một cái thôi mà.

- Một cái này của cậu còn có giá trị hơn mười cái của người khác đó! Cậu có biết cái đoàn đội này, cái kho số liệu của họ có giá trị bao nhiêu không! Trong tập đoàn của các cậu ai là người chịu trách nhiệm phê duyệt các đại sự vụ của công ty, à. . . Hẳn là khu sự vụ Đại Trung Hoa, thật là một đám heo mà! Chỉ có 2 triệu đồng Euro có thể so sánh với giá trị của đoàn đội này sao!

Lục Thanh Phong tức giận mắng một trận.

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy cười một tiếng không nói gì thêm.

- Còn có, cái vận khí cứt chó của cậu có thể không chỉ riêng một cái này!

Lục Thanh Phong tiếp tục trách móc.

- Tôi buổi sáng quên nói cho cậu, cái tên hảo huynh đệ của cậu, tên mập mạp chết bầm kia, đem số tiền năm triệu của cậu biến thành tiền vốn! Hắn cho cậu làm ông chủ lớn! Khoản tiền kia cậu xuất ra thật là giá trị, tương lai lợi nhuận gấp bội chỉ sợ sẽ hù chết cậu! Mập mạp chết bầm này dùng đến danh tiếng của tôi, còn cướp em gái của tôi, vậy mà không cho tôi một chỗ tốt nào cả!

- Bạch Tiểu Thăng, tôi thật mẹ nó ước ao ghen tị với cậu mà!

Lục Thanh Phong nhịn không được mà nói tục luôn.

Là một người ôn tồn, lễ độ, chú trọng lễ tiết cũng bị biến thành người như thế này đủ thấy được bên trong cậu ta đã bị kích thích thành cái dạng gì rồi.

Bạch Tiểu Thăng nghe xong không biết mình sai chỗ nào luôn!

Cuối cùng, Lục Thanh Phong quấy rầy đòi hỏi, Bạch Tiểu Thăng tốt xấu đồng ý, để cậu ta giúp đoàn đội của Ron tìm chỗ đặt chân, đồng thời cung cấp nhiều mặt ủng hộ, cuối cùng lấy được chỗ tốt là hai người cùng hưởng kho số liệu đó.

Chỉ như vậy thôi mà Bạch Tiểu Thăng cảm giác Lục Thanh Phong vui đến không ngậm miệng lại được.

Mình thật sự nhặt được một cái đại bảo bối sao! Bạch Tiểu Thăng nhịn không được gãi gãi mặt.

Theo Lục Thanh Phong nói, Trịnh Đông Tỉnh bên kia phát triển rất tốt. Điều đó mang ý nghĩa là tiền của cậu cũng không ngừng gia tăng mãnh liệt.

Vừa tiêu xài 20 triệu trong túi chỉ còn 2 triệu, Bạch Tiểu Thăng nói không vui mừng là giả!

Có tiền, cái eo của Bạch Tiểu Thăng cứng rắn hẳn lên, ưởn ngực.

. . .

Về phía Ariel sau khi chia tay với Bạch Tiểu Thăng đã trực tiếp trở về nhà của Trần Cửu Tranh.

Vừa mới tiến vào phòng khách, nàng liền nghe thấy tiếng anh của mình - Kevin cùng Trần Cửu Tranh nói chuyện.

- Tôi đến Trung Kinh đã được một đoạn thời gian, cũng không thể ở lại chỗ này quá lâu, nhiều thì một tuần, ít thì năm, ba ngày phải trở về. Bạn học cũ, nếu có thời gian hãy đến Châu u chơi, tôi sẽ tiếp đón cậu.

Kevin lên tiếng mời Trần Cửu Tranh.

- Nhất định rồi! Cậu ở chỗ này của tôi cũng uống không ít rượu ngon. Sau này tôi qua bên đó cậu cũng không nên keo kiệt!

Trần Cửu Tranh cũng cười nói.

Sau đó hai người cùng cười ha ha.

Đang nói, Kevin bỗng nhìn thấy em gái của mình đi tới, lúc này cười nói.

- Ariel, muộn như vậy rồi mới trở về sao.

Đối với cô em gái này, Kevin thật sự là xem như trân bảo, cưng chiều có thừa.

Lần này, nếu không phải Ariel không đi không được, ông ta tuyệt đối không sẽ phái nàng xuất mã.

- Vất vả cho Ariel tiểu thư rồi.

Trần Cửu Tranh gật đầu cười xem như chào hỏi.

Hai người sớm đã thông qua Trần Trường Khoảnh, biết được tình huống của buổi đàm phán. Ariel cùng Bạch Tiểu Thăng không nói chuyện hợp tác lại cùng nhau đi dạo phố, bọn họ tự nhiên cũng biết được.

Kevin đương nhiên sẽ không trách em gái mình, Trần Cửu Tranh càng không có khả năng nói cái gì.

- Thật đáng tiếc, lần đàm phán này không có kết quả, em cùng vị Bạch Tiểu Thăng tiên sinh kia đã hẹn ngày để bàn lại rồi.

Ariel cười giải thích một chút.

- Không có quan hệ đến em, em mệt mỏi rồi đi nghỉ trước đi.

Kevin lo lắng nói.

- Vâng em đi đây.

Ariel chạy về phía gian phòng của mình, nửa đường đột nhiên dừng bước lên tiếng.

- Đúng rồi, mẹ có gọi điện thoại cho em, có kêu em nhắn với anh chút chuyện, một lát anh ghé phòng em một chút.

Kevin cười gật gật đầu, đưa mắt nhìn Ariel trở về phòng.

Ước chừng nửa giờ sau, cửa phòng của Ariel bị gõ. Ariel mở cửa để Kevin đi vào trong.

- Mẹ nhắn gì cho anh mà em lại thần thần bí bí như thế?

Kevin lầm bầm hỏi.

- Không phải mẹ điện thoại, là em có lời muốn nói với anh.

Ariel trả lời.

- Là Bạch Tiểu Thăng để cho em mời anh ngày mai cùng đi ăn một bữa cơm, trò chuyện một chút.

Kevin sững sờ, nghi ngờ nhìn em gái của mình.

- Anh cùng cậu ta thì có chuyện gì để nói chứ.

Kevin hừ lạnh một tiếng.

Lần trước, hắn lén mời Bạch Tiểu Thăng uống trà nhưng mọi chuyện lại kết thúc trong không khí không vui vẻ.

- Cậu ấy để cho em đem cái này đưa cho anh, nói là cậu ấy có bạn muốn cùng chúng ta nói chuyện hợp tác.

Ariel bình tĩnh nói, đem tờ giấy Bạch Tiểu Thăng giao cho mình để vào trong tay Kevin.

Bạn cần đăng nhập để bình luận