Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 388: Cũng là tính tình bên trong người!



- Tống tổng!

Bạch Tiểu Thăng trầm giọng kêu nhỏ một tiếng.

Trong giọng nói của hắn bao hàm sự nhiệt tình cùng chân thành, tha thiết.

Chợt nghe thấy giọng nói này, Tống Trường Không có chút ngạc nhiên ngẩng đầu lên. Ông nhìn thấy, thần sắc của Bạch Tiểu Thăng phi thường bình tĩnh, nhìn mình chăm chú, bên trong ánh mắt còn lộ ra vẻ vô cùng chân thành.

Đây là những lời nói thật lòng của Bạch Tiểu Thăng sao?

Tống Trường Không âm thầm suy nghĩ.

Quả nhiên.

- Bạch Tiểu Thăng tôi là thiếu niên khí thịnh, rất nhiều chuyện muốn làm, không hiểu quy củ thậm chí làm việc có đôi khi không đúng!

Thần sắc của Bạch Tiểu Thăng vô cùng rõ ràng cảm giác như là muốn moi tim ra để cho người ta nhìn luôn.

- Nhưng tất cả sự tình tôi làm có một việc nào là tổn hại đến danh dự của công ty, đến lợi ích của công ty không?!

- Không có!

Bạch Tiểu Thăng tự hỏi tự trả lời luôn.

Câu trả lời âm vang hữu lực, trịch địa hữu thanh (*nói năng có khí phách).

Ngay cả Tống Trường Không cũng kìm lòng không được có chút chấn động.

- Bạch Tiểu Thăng tôi ở trong mắt ngài chắc cũng chỉ là một tên tiểu tử, ngay cả nàng dâu đều không thể cưới, ngay cả gia đình đều không thể xây dựng được. Mà tôi, lại ngồi ở vị trí cao, trở thành phó tổng của một công ty lớn như truyền thông Trung Kinh. Tôi phải thỏa mãn, phải cảm ơn mọi người mới đúng, phải không!

Bạch Tiểu Thăng nhìn phương xa, ánh mắt sâu xa, bên trong lấp lóe quang huy.

Lời nói như vậy còn có ánh mắt đó làm cho người nghe không khỏi động dung.

- Bạch Tiểu Thăng tôi không phải là Tống tổng ngài, không dám nói rằng sẽ cúc cung tận tụy, nhưng mà tâm của tôi cùng Tống tổng là như nhau, nguyện ý vì lợi ích của công ty đóng góp một điểm sức mọn!

Bạch Tiểu Thăng xúc động nói, sau đó chỉ vào tập tài liệu trên bàn tiếp tục đặt câu hỏi.

- Ngài đã nhìn qua vậy tôi lại hỏi ngài, trong này tôi có chút tâm tư nào không, có chút nào là để Bạch Tiểu Thăng tôi kiếm lời không?

- Không có.

Tống Trường Không bị khí thế của Bạch Tiểu Thăng cảm nhiễm, kìm lòng không được trả lời.

- Tốt! Tôi biết rõ, ngài là sợ cái chế độ này gây nên hỗn loạn, nếu vậy ngài cứ lấy danh nghĩa của tôi tới thử đi! Nếu như xảy ra vấn đề, để tập đoàn trách tội tôi đi!

Bạch Tiểu Thăng vỗ vỗ bộ ngực nói.

Tống Trường Không trầm ngâm. Đề nghị này cũng không tệ!

Có thể cho mình không cần nuốt lời, lại có thể không gánh phong hiểm, vạn nhất có hiệu quả nổi bật thì cuối cùng công lao còn có thể tính lên đầu mình ...

Ngoài ra, Tống Trường Không là thật sự là bị Bạch Tiểu Thăng khẳng khái phân trần một phen làm cho chấn động.

Thần sắc của Bạch Tiểu Thăng quang minh lẫm liệt, âm thanh hữu lực, chỉ bằng vào điểm này Tống Trường Không liền tin tưởng những lời nói kia tuyệt đối là lời từ đáy lòng.

- Tống tổng!

Bạch Tiểu Thăng lại lần nữa quát khẽ một tiếng, để Tống Trường Không kìm lòng không được nhìn về phía hắn.

Thần sắc của Bạch Tiểu Thăng có ba phần u oán, ba phần bi thương lại còn có bốn phần kiên quyết.

- Bạch Tiểu Thăng tôi không đức, vô năng, lại quản hạt hai bộ phận trọng yếu của công ty, vốn nên cẩn trọng, lại nhất thời đắc ý vô độ, không có phát hiện ra vấn đề, giải quyết vấn đề nên dẫn đến hai bộ phận ngày càng có nhiều vấn đề hơn bị công ty xử phạt.

Hắn rốt cục cũng nói tới cái đề tài này sao!

Tống Trường Không tranh thủ thời gian tập trung ý chí, chuẩn bị ứng phó với Bạch Tiểu Thăng.

Mặc kệ Bạch Tiểu Thăng khẩn cầu như thế nào mình cũng không thể mềm lòng.

Coi như mình bị những lời nói của Bạch Tiểu Thăng làm cho động dung, nhưng mà tâm tư con người hung ác không thể vì vài câu như thế mà mềm lòng được.

Thời khắc Tống Trường Không đề phòng, sâu trong đôi mắt hỗn tạp của Bạch Tiểu Thăng, ẩn ẩn có một tia trào phúng mà khó có thể thấy được.

Hắn muốn mở đại chiêu!

- Xin ngài hãy tuyên bố cái chế độ này với danh nghĩa của tôi, làm thử trong vòng một năm, mọi trách nhiệm tôi đều gánh chịu! Tôi muốn tận mắt nhìn thấy chế độ này tạo phúc cho công ty! Ngày chế độ này chính thức được tuyên bố, tôi sẽ trả lại quyền quản hạt của hai phòng tuyên truyền internet và phòng truyền hình điện ảnh!

Bạch Tiểu Thăng đột nhiên quát một tiếng chói tai.

Một câu nói kia thật tốt giống như sấm sét, Tống Trường Không xém chút nhảy dựng lên!

Bạch Tiểu Thăng muốn chủ động nhượng lại quyền lực!

Đây quả thực là điều không thể tưởng tượng nổi!

Tống Trường Không cũng nhịn không được hoài nghi mình có nghe lầm hay không, ông nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, thấy sắc mặt Bạch Tiểu Thăng vô cùng nghiêm túc, kiên định.

Điều này thể hiện hắn không có nói đùa!

Hắn đang rất nghiêm túc!

Thà rằng từ bỏ quyền lực, tình nguyện gánh tất cả phong hiểm, chỉ vì muốn làm thử cái chế độ này, chỉ vì lợi ích của công ty!

Trong nháy mắt Tống Trường Không thật là có trăm mối cảm xúc ngổn ngang, thậm chí còn từng có một tia cảm động.

Cái này gần như là Bạch Tiểu Thăng vô tư chỉ suy nghĩ cho công ty, để hắn kìm lòng không được nghĩ đến chính mình, nghĩ đến chính mình trước kia cũng vì công ty, vì sự nghiệp mà phấn đấu.

Người vì chính mình thì sẽ cố gắng vì bản thân, sẽ vô ý thức tự nâng cao mình. Nếu đặc biệt nghiêm trọng người ta còn gọi đó là tự luyến.

Người bình thường có lúc cũng sẽ lén coi mình là thánh nhân, cũng không thể ngoại lệ...

Tống Trường Không bị Bạch Tiểu Thăng một phen hò hét triệt để kích phát những chuyện quá khứ năm xưa.

- Tốt!

Tống Trường Không vỗ bàn một cái kích động nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Bạch tổng, cậu lần này có thành ý như vậy, Tống mỗ cũng thấy được! Vậy thì tôi phá lệ một lần, cho phép cậu chuyển giao quyền lực hai bộ phận, đi làm thử chế độ mới này một năm! Một khi thành công, Bạch tổng sẽ được lưu danh trong sử sách của truyền thông Trung Kinh!

Tống Trường Không đồng ý!

- Tạ ơn! Tạ ơn!

Bạch Tiểu Thăng vô cùng cảm kích, hốc mắt cũng hơi ướt át.

Nam nhi không dễ rơi lệ, chỉ là chưa tới chỗ động tình! Mình lúc đầu cũng giống như thế...

Tống Trường Không cảm khái một phen, thậm chí còn có chút ít tiếc nuối, nếu như ngay từ đầu Bạch Tiểu Thăng có thể có loại thái độ này, cùng ông ấy đồng tâm hiệp lực thì làm sao đến mức này!

Trong mắt Bạch Tiểu Thăng chứa nhiệt lệ, tâm lý lại buồn cười không thôi.

Tống Trường Không lão hồ ly này, hình như là bị mình làm cho cảm động rồi, nhưng khi hắn nghe rõ ràng những lời kia, thì biết là ông ấy nhấn mạnh là mình có toàn quyền quyết định và phải gánh chịu toàn bộ phong hiểm của cái chế độ này.

Cũng không có người nào đối nhân xử thế đạt đến đẳng cấp không có tình người a!

Bạch Tiểu Thăng cũng cảm khái một trận.

May mắn là trong khoảng thời gian này, cậu không có chuyện gì làm thì sẽ dùng hệ thống phân tích nét mặt sơ cấp để phân tích vẻ mặt của những người bên cạnh, đồng thời chính mình cũng không ngừng phỏng đoán, dạng cảm xúc này thì sẽ có những biểu hiện như thế nào, nên lúc này mới có thể dễ dàng lừa gạt lão hồ ly Tống Trường Không này.

...

- Trần tổng nơi đó, cậu ta sẽ đồng ý sao?

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được hỏi một câu có vẻ sợ sệt và có lỗi.

- Về phía Trần tổng, tôi cũng là vạn phần có lỗi, tôi cho là cậu ấy so với tôi càng có tài hoa hơn, càng thích hợp dẫn dắt bộ phận hơn.

- Quyết định ban hành chế độ, tôi có thể tự mình làm chủ.

Tống Trường Không nhịn không được vỗ ngực cam đoan, nhìn khuôn mặt tiều tụy của Bạch Tiểu Thăng ông có chút không đành lòng nói.

- Cậu cứ yên tâm đi, Bạch tổng. Tôi nghe nói cậu gần nhất không muốn ăn, vẫn nên cố gắng ăn nhiều một chút nha!

- Cảm ơn ngài đã quan tâm!

Bạch Tiểu Thăng cảm kích cười một tiếng, đứng dậy cáo từ.

Hiếm khi thấy Tống Trường Không đưa hắn ra tận cửa.

Ngoài cửa, Tống trợ lý nhìn hai vị tổng giám đốc đứng ở cửa nắm tay nhau không khí hòa hợp làm cho cậu ấy sửng sốt.

Từ lúc nào thì hai vị này có tình cảm tốt như vậy...

Tống trợ lý không thể hiểu được.

Tống Trường Không đưa mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng rời đi, quay người trở về văn phòng.

Không đến mười phút sau Trần Trường Khoảnh đã đi tới.

Nghe Tống Trường Không cẩn thận miêu tả lại một phen, Trần Trường Khoảnh suy đi nghĩ lại, chuyện này có thể chấp nhận được, bên này bọn họ không có nguy hiểm gì.

Mặc dù hắn không tin Bạch Tiểu Thăng, nhưng mà chỉ cần Bạch Tiểu Thăng đồng ý buông tay quyền quản hạt của hai bộ phận là được rồi, vì thế hắn cũng đồng ý cho Bạch Tiểu Thăng làm thử chế độ mới này!

- Tốt cứ làm như thế đi!

Tống Trường Không nhìn thấy Trần Trường Khoảnh gật đầu đồng ý, thì tay đánh nhịp xuống bàn nói một câu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận