Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 396: Không có danh tiếng



Hiện tại một trong những sự kiện thú vị nhất ở truyền thông Trung kinh là Bạch Tiểu Thăng quản lý “Chế độ mục đích xin chuyển cương vị”, dành cho nhân viên.

Khi cái chế độ này vừa mới được ban hành, rất nhiều người chẳng thèm ngó tới, rất nhiều người lại ôm tâm lý xem náo nhiệt.

Cho đến khi có người thứ nhất thành công chuyển cương vị, mọi người mới kinh ngạc phát hiện, nguyên lai cái chế độ này không chỉ nói xuông, thật sự là có thể làm được!

Tâm nguyện đạt thành, người chuyển cương vị thành công, bây giờ đều nhanh chóng tuyên truyền chế độ mới này cho mọi người.

Bọn họ đã đạt được ước muốn, tiền lương và đãi ngộ cũng có chút tăng, tự nhiên là mừng rỡ vô cùng, đối với Bạch Tiểu Thăng cùng chế độ cảm kích vạn phần, tán thưởng không thôi.

Có tiền lệ, công ty cũng ủng hộ, mọi người lập tức bùng nổ.

Người xin cũng bắt đầu tăng mạnh.

Bạch Tiểu Thăng lại lần nữa trở thành mục tiêu của công chúng, trở thành nhân vật phong vân của công ty.

- Tôi nghe nói cái chế độ này, hoàn toàn là do một mình Bạch tổng dốc hết sức hoàn thành!

- Lợi hại như vậy sao, một người có thể làm ra chế độ hoàn mỹ như thế a!

- Tôi nghe nói, Bạch tổng là vì cái chế độ này được thuận lợi áp dụng, mới cùng Tống tổng, Trần tổng thỏa hiệp, nhượng lại quyền quản hạt của hai phòng ban phòng truyền thông internet và phòng truyền hình điện ảnh!

- Có đúng không, vậy Bạch tổng có chỗ tốt gì không?

- Không có chỗ tốt gì, chuyện này người cuối cùng được lợi vẫn là chúng ta a! Ngài ấy không tham không chiếm, khả năng là chân chính muốn làm sự tình này! Làm chuyện tốt cho công ty a!

- Bạch tổng người này, coi như cũng không tệ!

- Đúng vậy a, người lãnh đạo này khá là tốt. Tôi nghe nói mọi người ở phòng truyền thông internet và phòng truyền hình điện ảnh đều có thiện cảm đối với ngài ấy!

Cái gì được gọi là công bằng, không thiên vị, các nhân viên có mắt nhìn, đều sẽ biết suy nghĩ.

Bạch Tiểu Thăng toàn tâm toàn ý muốn thực hiện chế độ, căn bản không có chỗ tốt gì, cái này rơi vào trong mắt mọi người, để bọn họ vô cùng kính nể!

Danh tiếng của Bạch Tiểu Thăng theo độ hot của chế độ mà phi tốc đề thăng.

. . .

Nhóm người thứ hai thử chuyển cương vị dựa theo vòng sơ tuyển của Lâm Vi Vi, sao đó Bạch Tiểu Thăng lại tăng thêm, cắt giảm một chút số người cuối cùng vẫn như cũ là sáu mươi người.

Những người này vẫn là dự định đi phòng quản lý và hậu cần.

Với kinh nghiệm của nhóm người đầu tiên, Bạch Tiểu Thăng lại lần nữa hoàn thiện chế độ, chỉnh sửa lại những sơ hở.

Nhóm người thứ hai dựa theo quy trình, thực hiện vô cùng thuận lợi, toàn bộ quá trình đã tăng tốc ít nhất 20%, theo Bạch Tiểu Thăng dự tính đến nhóm người thứ năm thì chế độ này sẽ hoàn toàn không có vấn đề gì nữa.

Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi làm việc cũng không khổ cực lắm, hai ba ngày mới phát hiện ra hai ba cái vấn đề có thể điều chỉnh, cũng có một số vấn đề không điều chỉnh được.

Bạch Tiểu Thăng vẫn như cũ chuyên tâm ghi ghi chép chép trong danh sách, chuẩn bị khi nhóm người thứ hai thành công chuyển cương vị lại hoàn thiện chế độ một chút.

- Mặc dù chúng ta không thể nào làm được đến tình trạng hoàn mỹ không tì vết, nhưng mà chúng ta có thể tận lực truy cầu Hoàn Mỹ, làm cho 'Sinh mệnh' của chế độ này dài hơn!

Thời điểm Bạch Tiểu Thăng ghi chép còn hướng Lâm Vi Vi cười đùa.

Lâm Vi Vi trịnh trọng gật đầu.

Hiện nay, nàng đối với Bạch Tiểu Thăng cái gì cũng tin tưởng.

Bạch Tiểu Thăng không chỉ là người mà nàng âm thầm thương nhớ, mà còn là người nàng thật sự kính nể, một con người “Cao Thượng”, một người tình nguyện làm tất cả vì lợi ích của nhân viên và công ty mà từ bỏ quyền lợi của chính mình.

Nam nhân như vậy đáng để nàng kính trọng.

Bạch Tiểu Thăng hiển nhiên không nghĩ tới, chính mình mang tâm tư bằng mọi cách để đạt được điểm số cao nhất từ hệ thống lại vô tình chiếm được tình cảm của Lâm Vi Vi và có được một đám Fan hâm mộ. . .

Hiện tại lúc các công nhân viên nghị luận về Bạch Tiểu Thăng đều giơ ngón tay cái. . .

. . .

- Tôi mới phát hiện, Bạch Tiểu Thăng làm những việc này, sợ là muốn lung lạc tâm tư của toàn bộ nhân viên trong công ty a!

Trần Trường Khoảnh đem những điều đã chứng kiến mấy ngày nay nói cho Tống Trường Không nghe một lượt.

Những người ủng hộ Bạch Tiểu Thăng bây giờ có thể so với hai người Tống Trường Không và Trần Trường Khoảnh cộng lại, thậm chí còn có thể cao hơn!

Khỏi cần phải nói, hiện nay ngay cả đầu bếp của quán cơm bên kia cũng bắt đầu chuẩn bị cho Bạch Tiểu Thăng một phòng ăn nhỏ.

Loại đãi ngộ này, ngay cả Trần Trường Khoảnh hắn hay Tống Trường Không đều không có hưởng thụ qua.

- Chỉ bằng việc thu phục mấy người nhân viên ở tầng dưới chót, hắn còn có thể siêu việt như lúc trước sao, có thể đối đầu với tổng kinh lý như tôi sao.

Tống Trường Không cười lạnh không cho là đúng.

Tuy nhiên trong lòng của hắn, cũng vô cùng ghen ghét.

Dù sao được người khác ủng hộ, kính yêu, là sự hưởng thụ đến bực nào!

Trần Trường Khoảnh nói những lời kia, Tống Trường Không hắn không phải là không có nhìn thấy! Bạch Tiểu Thăng vậy mà lại lấy đi sự tôn sùng mà nó đáng lẽ ra phải là của mình.

Rất là đáng giận!

- Bạch Tiểu Thăng, cậu quả nhiên còn là kẻ gây họa! Đến chỗ nào, cũng đem ánh sáng mặt trời của người khác cướp đi, xem ra tôi nghe lời Trần Trường Khoảnh, lấy lại tất cả quyền lực của cậu là đúng đắn! Nếu như cho cậu thêm nửa năm, một năm nữa thì không phải cậu sẽ là chúa tể của truyền thông Trung Kinh này luôn sao, vậy thì tôi cùng Trần Trường Khoảnh còn ở chỗ này làm gì nữa!

Tống Trường Không hung hăng thì thầm một câu.

Đương nhiên, những lời này hắn cũng không có biểu hiện ra ngay trước mặt của Trần Trường Khoảnh, dù sao mình cũng là tổng kinh lý, hẳn là nên biểu hiện rộng lượng một chút.

Mặc dù, hắn một điểm cũng không muốn rộng lượng!

- Tống tổng, ngày mai là thứ năm rồi!

Trần Trường Khoảnh bỗng nhiên trầm giọng nhắc nhở một câu.

Thứ năm sao?

Đôi mắt Tống Trường Không có chút co rút lại, ngưng tụ ánh sáng.

Hắn cũng không cần Trần Trường Khoảnh nhắc nhở, hắn cũng rất sốt ruột ngóng trông từng ngày đây!

Bộ nội vụ Đại Trung Hoa của Tập đoàn, vị họ Lý kia nói là thứ năm sẽ phái người đến để điều tra Bạch Tiểu Thăng.

- Trần tổng, ngài cảm thấy lần này có thể khống chế tên Bạch Tiểu Thăng này không. . .

Tống Trường Không dò hỏi.

Nói ra sợ xui xẻo nhưng hắn luôn có cảm giác có gì đó không đúng lắm, cảm giác đó rất khó nói thành lời —— bất an, lo lắng, lo nghĩ nhưng hắn không thể nói gì cả.

Nếu như thân phận của Bạch Tiểu Thăng không giả, vậy thì hắn làm sao lại đến truyền thông Trung Kinh. . .

- Tống tổng, ngài cứ yên tâm đi!

Trần Trường Khoảnh cười trấn an.

- Mặc kệ chỗ nào xảy ra vấn đề, phó tổng ở công ty con còn lớn hơn tổng kinh lý ở tập đoàn sao? Vị tiên sinh kia ngài cũng đã gặp mặt, Bạch Tiểu Thăng có thể so với ngài ấy sao! Nếu vậy thì cho dù Bạch Tiểu Thăng kia có lai lịch gì, ở trong mắt của bộ sự vụ, cũng không tính là cái gì! Cũng sẽ bị xử trí mà thôi!

Lời nói này của Trần Trường Khoảnh rất có lý, Tống Trường Không khẽ gật đầu.

Trần Trường Khoảnh tiếp tục nói.

- Tội trạng của Bạch Tiểu Thăng rất là đầy đủ! Coi như phía trên cử người xuống, tìm các công nhân viên tìm hiểu tình huống, vậy cũng là sự thật, tổng bộ sự vụ cũng sẽ xử phạt hắn! Lui 10 ngàn bước nói, nếu Bạch Tiểu Thăng không bị trách phạt, nhưng mà tại truyền thông Trung Kinh, ngài là tổng kinh lý tôi là phó tổng, chúng ta cũng là danh chính ngôn thuận, nếu nhiều thì người dư thừa cũng là hắn, chẳng lẽ còn muốn để hắn tiếp tục lưu tại nơi này, cùng chúng ta bất hòa à, bộ sự vụ lại không phải người ngu, khẳng định sẽ chuyển hắn đi!

- Cho nên, mặc kệ là xử phạt giáng cấp, hay là điều hắn đi thì ngày mai cũng là thời điểm xui xẻo của Bạch Tiểu Thăng!

Trần Trường Khoảnh vô cùng khẳng định nói.

- Không sai!

Tống Trường Không nghe vậy cũng gật gật đầu.

Có lời nói này cũng làm cho hắn yên tâm hơn một chút.

- Chỉ là, Bạch Tiểu Thăng muốn đi, chúng ta cũng nên chuẩn bị cho hắn một ' Nghi thức tiễn đưa vui vẻ ' không phải sao! Còn có, khi người của bộ sự vụ tới, chúng ta vì tình hay lý thì cũng nên chuẩn bị cho ngài ấy một buổi lễ chào đón.

Khuôn mặt của Trần Trường Khoảnh xuất hiện nét âm trầm.

- Theo tôi thấy chúng ta có thể gộp hai sự kiện này lại.

- Ồ?

Tống Trường Không nghi ngờ nhìn hắn, ánh mắt chớp lên.

- Cậu đã có kế hoạch?

Bạn cần đăng nhập để bình luận