Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 404: Ông nói, không tính!



Sắc mặt Tống Trường Không lập tức trở nên cực kì khó coi, Trần Trường Khoảnh cũng vậy.

Bọn hắn vạn lần không nghĩ tới, một cái cục diện thật tốt, vậy mà để cho một con ranh phá rối!

Kỳ thật, ngay cả Bạch Tiểu Thăng cũng không nghĩ tới, Lâm Vi Vi vậy mà bá khí thay hắn lật lại một ván như thế.

Nhìn mấy người dưới đài kia, nghe những âm thanh chính nghĩa đó khiến hắn rất xúc động.

Bọn họ bất chấp nguy cơ mất đi chén cơm, chỉ vì nói một lời công bằng!

Công bằng làm nhân tâm thanh thản, câu nói này, có đôi khi sẽ để ngươi thất vọng, thế nhưng lại không muốn từ bỏ, chính nghĩa có thể đến muộn, nhưng mà không phải không có!

Bạch Tiểu Thăng sau khi cảm khái xong, đứng lên, mỉm cười với Lâm Vi Vi trên đài, hơi hơi cúi đầu chào đám người dưới đài.

Người trên vì bên dưới, dốc sức mà làm.

Bên dưới vì người trên, kiệt lực hò hét.

Lâm Vi Vi cũng nhìn những người đứng lên, bên trong ánh mắt không còn khinh miệt nữa còn cho mọi người một nụ cười ấm áp.

Sau đó, cô ung dung xoay người đối mặt với Tống Trường Không.

- Hiện tại, ông có thể khai trừ tôi.

Lâm Vi Vi phi thường bình tĩnh nói với Tống Trường Không.

Từ lúc đi lên, cô đã chuẩn bị tốt tâm lý.

Cho dù Bạch Tiểu Thăng như thế nào, Lâm Vi Vi cô chỉ bằng việc dám công nhiên giận dữ mắng mỏ tổng giám đốc, phó tổng giám đốc công ty, công ty này đã không có chỗ cho cô làm việc nữa!

Đem việc khai trừ chính mình nói thản nhiên như vậy, giống như nữ hiệp xúc động hy sinh vì đại nghĩa. Một màn này, ngay cả Tống Trường Không cũng phải động dung.

Trần Trường Khoảnh nhìn Lâm Vi Vi, bên trong ánh mắt rực rỡ hào quang.

Cô gái này, mình chắc chắn phải có được! Trần Trường Khoảnh kêu gào trong lòng.

Thật lâu trước đây, hắn ‘vừa gặp đã thương’ đối với Lâm Vi Vi, muốn lưu lại bên người nhưng lại bị Bạch Tiểu Thăng làm hỏng.

Về sau, gặp được Thương Uyển Uyển, Ariel từng người đều có dung nhan tuyệt mỹ, năng lực bất phàm, quầng sáng quá mạnh, hòa tan quầng sáng của Lâm Vi Vi.

Nhưng mà thẳng đến một màn này, Trần Trường Khoảnh lại lần nữa phát hiện, một cô gái vậy mà có thể sáng chói như thế, quang huy trên người cô, dù là bất luận kẻ nào cũng che đậy không được!

Nội tâm Trần Trường Khoảnh lại lần nữa dâng lên nhiệt tình!

Lâm Vi Vi bị khai trừ mới tốt!

Hắn sẽ nghĩ hết tất cả các biện pháp, giới thiệu cho cô nơi tốt hơn, dùng chân thành, từng chút đả động cô, thắng được nhân tâm của cô!

Trần Trường Khoảnh âm thầm quyết định.

Bề ngoài Tống Trường Không đã bình tĩnh, nhưng lửa giận trong lòng ông ta không giảm chút nào.

Vì tôn nghiêm thể diện, ông ta cũng sẽ không bỏ qua cho Lâm Vi Vi!

- Tốt, cô có loại giác ngộ này là tốt rồi!

Ánh mắt Tống Trường Không lộ ra âm hàn:

- Tôi kính nể cô, Lâm Vi Vi! Cho nên, tôi cũng cho cô một cái thống khoái, hiện tại, cô bị khai…

- Có khai trừ em ấy hay không…

Trong chiếc loa truyền đến âm thanh trầm ổn vang dội của một người, lập tức cắt ngang lời nói của Tống Trường Không.

Bạch Tiểu Thăng để microphone bên miệng, hắn đi ra ngoài, đi đến phía trước Lâm Vi Vi, nhìn thoáng qua Tống Trường Không, lắc đầu:

- Ông nói, không tính!

Sắc mặt Tống Trường Không lập tức âm trầm:

- Tôi nói không tính, không lẽ cậu nói thì tính sao? Cái chức tổng giám đốc truyền thông Trung Kinh này, là của cậu hay của tôi!

Bạch Tiểu Thăng làm lơ lời nói này của Tống Trường Không, giao microphone vào tay Lâm Vi Vi, cười một tiếng với cô:

- Cám ơn em đã ra mặt thay anh! Hiện tại nên đến phiên anh, em đến bên cạnh nghỉ một chút đi, anh sẽ lập tức xử lý xong mọi chuyện!

Bạch Tiểu Thăng nói rất là hời hợt, tựa như là xử lý một việc nhỏ vậy, không cần phí bao nhiêu thời gian.

Lâm Vi Vi dùng đôi mắt đẹp nhìn chăm chú Bạch Tiểu Thăng, muốn nói lại thôi.

Cuối cùng cô thuận theo, gật đầu nhu thuận đứng ở bên cạnh.

Bạch Tiểu Thăng dưới tình huống này, lời nói của hắn, nụ cười của hắn, sự tự tin của hắn, giống như mang theo ma lực lớn lao, khiến cô mê say, khiến cô thuận theo.

- Bạch Tiểu Thăng, cậu rốt cục chịu tự mình đứng ra rồi sao?!

Tống Trường Không quát lên với Bạch Tiểu Thăng:

- Cậu hiện tại, ngược lại thật sự là để cho chúng tôi mở mang kiến thức a!

- Cậu xem những người này một chút đi, đều sắp tử trung với cậu rồi, đây toàn là do một tay cậu đề bạt lên đấy!

Tống Trường Không chỉ những người Phòng truyền thông ineternet, Phòng truyền hình điện ảnh, nghiêm nghị nói.

Bạch Tiểu Thăng từ chối cho ý kiến cười một tiếng:

- Tống tổng, ông nói quá lời rồi, bọn họ chỉ là nhất thời không kiềm chế được nỗi lòng, tin tưởng ông cũng có thể hiểu được.

Bạch Tiểu Thăng vậy mà đang giải thích? Thái độ của hắn ôn hòa, ngữ điệu không hề khí thế.

Cùng Lâm Vi Vi, thậm chí cùng với những người xúc động dưới đài khác biệt hoàn toàn.

Việc này để những người giương mắt ngóng trông hắn phát uy phải mở rộng tầm mắt.

Trước mắt, nháo đến loại tình trạng này, rõ ràng không chết không thôi. Giọng điệu, thái độ này của Bạch Tiểu Thăng, không phải là sợ hãi cầu hoà đi!

Vừa rồi, lúc hắn đứng ra nói câu nói kia, rõ ràng vô cùng bá khí!

Ánh mắt Tống Trường Không chớp lên, bỗng nhiên cười lạnh, hắn đang cẩn thận suy nghĩ!

Bạch Tiểu Thăng là một người xuất thân bình thường, tuổi còn trẻ, có tài đức gì, còn không phải dựa vào cái vận khí không biết rõ từ đâu tới, đụng phải chức phó tổng, hắn dám làm ẩu ở ngay trước mặt sự vụ viên của tập đoàn, triệt để tự hủy tương lai sao!

Hắn không nỡ! Hắn sợ!

Dưới đài, ngoại trừ người của Phòng truyền thông ineternet, Phòng truyền hình điện ảnh, đám tổng thanh tra, quản lí khác cũng âm thầm lắc đầu, những người này cũng cho là như thế, thậm chí âm thầm lắc đầu tiếc hận...

Lâm Vi Vi, Cao Đại Chí, Thạch Vũ, còn có những người kia, vì ủng hộ vị Bạch tổng này, không tiếc lật mặt, cùng Tống tổng, Trần tổng náo lên bây giờ có ích lợi gì đâu, người ta ngược lại sợ rồi!

Âm thanh trào phúng trầm thấp vang lên.

Người Phòng truyền thông ineternet, Phòng truyền hình điện ảnh đều trầm mặc.

Trần Trường Khoảnh thấy thế, cười lạnh một tiếng:

- Bạch tổng, những điều tôi mới nói kia, cậu có thừa nhận hay không? Hay là trong lòng cậu nghĩ, giống với lời nói của Lâm Vi Vi bọn họ? Cho rằng công ty thua thiệt cậu! Cho rằng tập đoàn theo thông lệ đến điều tra cậu là bất công?!

Trần Trường Khoảnh liếc nhìn Vương Tân Thành, lại nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Hắn cố ý kéo Vương Tân Thành vào, trợ lực lớn như vậy, không dùng để đối phó với Bạch Tiểu Thăng, thật là đáng tiếc!

Mí mắt Vương Tân Thành nhấc lên, liếc Bạch Tiểu Thăng một cái.

Bạch Tiểu Thăng nhàn nhạt cười một tiếng:

- Liên quan đến việc làm của cá nhân tôi đúng hay sai, tự có tập đoàn đến nhận xét, cũng không nhọc đến Trần tổng thay tôi kết luận! Về phần Tống tổng, hôm nay tôi thật là có việc muốn tìm ông, coi như tại loại trường hợp này, chúng ta cũng có thể làm việc trước, sau đó lại tiến hành đánh giá đối với chuyện cá nhân của tôi.

Bạch Tiểu Thăng nói xong, đi qua, từ trong tập tài liệu trên bàn của mình, lấy ra phần tài liệu văn bản chuyển cương vị cuối cùng cần Tống Trường Không ký kia, còn có bút ký tên, đưa qua cho Tống Trường Không.

- Những chuyện này về sau lại nói, hiện tại chúng ta đang nói là vấn đề của cá nhân của cậu!

Tống Trường Không nghiêm nghị nói.

Bạch Tiểu Thăng cúi đầu xuống, hạ giọng thì thầm với Tống Trường Không:

- Tống tổng, phần tài liệu này là danh sách chuyển cương vị, ông kí rồi, những gì Trần Trường Khoảnh đã nói, tôi đều nhận!

Tống Trường Không hơi híp mắt suy nghĩ.

Hình tượng của Bạch Tiểu Thăng ở trong lòng ông ta cũng khá. Là con người có lý tưởng, có khát vọng với lại nói một là một.

Tống Trường Không mặc dù nói vì lợi ích cá nhân, không thể không đuổi Bạch Tiểu Thăng đi, nhưng vẫn tương đối thưởng thức Bạch Tiểu Thăng.

- Đây là cậu nói!

Tống Trường Không nhỏ giọng nói.

- Nhất ngôn cửu đỉnh!

Bạch Tiểu Thăng nở nụ cười:

- Huống hồ chuyện này, không hề ích lợi gì với cục diện này.

Cái này không sai.

Tống Trường Không cầm lấy tài liệu văn bản nhìn thoáng qua, lẹt xẹt ký tên của mình vào.

Thành công!

Khóe miệng Bạch Tiểu Thăng gợi lên một vòng ý cười, lấy lại tài liệu.

Trong đầu của hắn, âm thanh nhắc nhở vang lên liên tục.

- Phát hiện nhân tài tài vụ Lý Chí Nhất, tăng thêm một điểm!

- Phát hiện nhân tài quản lý hậu cần Triệu Đồng Đồng, tăng thêm một điểm!

- Phát hiện nhân tài hành chính chạy việc bên ngoài Vương Bân, tăng thêm một điểm!

- Keng!

- Điểm số ở cấp bậc phó tổng giám đốc hiện tại là một trăm điểm, thăng cấp hay không!

Tống Trường Không chợt phát hiện, thần sắc Bạch Tiểu Thăng thay đổi.

Trong lúc đó dường như hắn trở nên cao cao tại thượng!!

Bạn cần đăng nhập để bình luận