Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 405: Tôi là Tổng giám đốc



- Đinh!

Tiếp theo là âm thanh trong trẻo của Hồng Liên vang lên.

- Chúc mừng chủ nhân, đã thăng cấp thành công! Hiện tại là cấp tổng giám đốc! Có nhận chức tại công ty hiện tại hay không?

- Có!

Bạch Tiểu Thăng nói với giọng vô cùng chắc chắn.

- Có lựa chọn lập tức nhận chức hay không!

Hồng Liên hỏi và cũng đồng thời nhắc nhở.

- Nếu chọn “có” sẽ thay thế người đương nhiệm chức, nhưng sẽ đem điểm số thu được từ nhân tài ở truyền thông Trung Kinh giảm đi một nửa!

Đây là cái giá phải bỏ ra khi chọn sự lựa chọn đó !

- Có!

Bạch Tiểu Thăng nói không chút do dự.

- Chúc mừng chủ nhân đã thăng làm tổng giám đốc của truyền thông Trung Kinh! Tin bổ nhiệm sẽ được truyền xuống trong vài phút! Điểm số hiện tại: CấpTổng Giám đốc còn năm điểm, khoảng cách thăng cấp người phụ trách sản nghiệp khu vực còn thiếu chín mươi lăm điểm!

. . .

- Hệ thống phân tích vẻ mặt sơ cấp thăng lên trung cấp, tăng độ đo lường chính xác, tốc độ, và kiểm tra độ trung thành của nhân viên. Tăng khả năng khống chế biểu lộ của bản thân!

. . .

- Cấp tổng giám đốc có lương là năm mươi triệu, liên quan đến công việc của tập đoàn được thưởng thêm năm mươi triệu.

. . .

Tống Trường Không chỉ thấy khi mình ký xong tờ văn kiện kia vẻ mặt của Bạch Tiểu Thăng lập tức thay đổi.

Hắn tuyệt đối nghĩ không ra ở trong chớp mắt thì thân phận của Bạch Tiểu Thăng cũng đã thay đổi.

Tống Trường Không bỗng cảm thấy có chút bất an, loại cảm giác này từ đáy lòng bắt đầu sinh ra để cả người hắn cảm thấy không tốt.

Có lẽ, đây chính là lâu ngày rèn luyện ra giác quan thứ sáu, là cảnh báo mối nguy hiểm sắp tới.

- Bạch Tiểu Thăng, có phải là cậu không muốn thừa nhận lời vừa rồi!

Tống Trường Không không nhịn được hỏi.

- Bạch Tiểu Thăng này chưa từng thất ngôn!

Bạch Tiểu Thăng thu lại nụ cười, giọng đầy lạnh lùng.

Giờ phút này Bạch Tiểu Thăng, khí thế của hắn tăng lên rất cao, thần thái bễ nghễ.

Tống Trường Không sửng sốt.

Hắn đắn đo khó hiểu sự, biến hóa này của Bạch Tiểu Thăng là do đâu mà có.

Cũng không biết tại sao, chỉ cảm thấy trong lòng bất an, cảm thấy rùng mình.

- Mấy người nói xong chưa?!

Vương Tân Thành đứng một bên có chút bất mãn hừ lạnh.

Bạch Tiểu Thăng và Tống Trường Không nói chuyện thì hắn cũng nghe được một chút.

- Bạch Tiểu Thăng, vấn đề này cậu có nhận hay không thì cũng đừng làm chậm trễ thời gian của tôi. Tôi nghĩ cậu nên nhận đi, một vị tổng giám đốc và một vị phó tổng giám đốc, dù sao cũng so với cậu có sức thuyết phục hơn! Cậu nhận thì mọi người tránh khỏi phiền phức, chỉ cần cậu có thái độ tốt một chút, hướng bộ sự vụ gửi thư nhận sai, tôi sẽ nói tốt cho cậu vài câu, có lẽ cậu sẽ được điều đến nơi khác, sẽ không bị hạ chức!

Vương Tân Thành nhỏ giọng, ra vẻ dạy dỗ.

Nhưng có thể thấy được hắn rõ ràng là thiên vị!

Lời của Vương Tân Thành dù là nói nhỏ, dưới đài có khả năng là không nghe được rõ ràng, nhưng mấy người xung quanh đều mơ hồ nghe được.

Trần Trường Khoảnh thì cười lạnh.

Người trẻ tuổi đi cùng Vương Tân Thành có chút nhíu mày, tựa hồ đối với cách làm của Vương Tân Thành có chút phản đối, nhưng hắn lại thấp cổ bé họng nên cuối cùng cũng không nói gì.

Ở xa hơn một chút, Lâm Vi Vi kinh sợ xen lẫn.

Cô không nghĩ tới là tên Vương Tân Thành này thế mà lại đứng về phía Tống Trường Không.

Theo cô nghĩ thì Bạch Tiểu Thăng có thể đi, nhưng tuyệt đối không thể chịu nhục!

Lâm Vi Vi nắm chặt microphone, chuẩn bị sẵn sàng thay Bạch Tiểu Thăng phản kích!

Tống Trường Không chậm rãi thở ra một hơi.

Vậy là ngay cả Vương Tân Thành đến từ tập đoàn đều đứng ở bên hắn!

Hắn còn có gì đáng lo nữa!

Tống Trường Không quyết định, nhỏ giọng nói.

- Bạch Tiểu Thăng, hôm nay cậu không được chọn, vậy nhanh chóng chút đi, tất cả mọi người đều nhẹ nhõm! Vị trí làm việc cũng nên quý trọng, nghe lời còn có cơm mà ăn! Nếu không bị đuổi khỏi tập đoàn thì lại thành hai bàn tay trắng!

Đây là uy hiếp, nhưng Tống Trường Không lại tự cho đây là lời thuyết phục đầy “Thiện ý”.

Bạch Tiểu Thăng thản nhiên nhìn hắn.

- Vi Vi, microphone.

Bạch Tiểu Thăng khẽ đưa tay.

Lâm Vi Vi bước nhanh về phía trước, đem Microphone đưa cho Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía Tống Trường Không, đem Microphone đặt sát miệng, nói từng chữ.

- Ông nói tôi, kiêu ngạo vô độ, không đáng là lãnh đạo. Ông nói tôi tùy hứng làm bậy, làm không theo quy tắc!

- Những điều này, tôi đều thừa nhận!

- Tống Trường Không, Trần Trường Khoảnh, lần này, các ông hài lòng chưa? !

Bạch Tiểu Thăng gọi thẳng tên!

Dứt lời, hắn đem Microphone vứt sang một bên.

Thái độ này rõ ràng đang nói —— tôi nhận, mấy người có thể làm gì được tôi!

Phách lối, quá phách lối!

Tống Trường Không tức run người.

Trần Trường Khoảnh thì cười lạnh.

Bạch Tiểu Thăng lại xuất ra cái tính bướng bỉnh, cứng đầu nữa rồi!

Nhưng lần này là đối mặt với Vương Tân Thành!

Trần Trường Khoảnh mắt nhìn Vương Tân Thành.

Mặt của Vương Tân Thành trở lên khó coi, có thể thấy là vô cùng xấu.

Tự mình đứng ra giảng hòa, thái độ này của Bạch Tiểu Thăng rõ ràng là không nể mặt chính hắn! Hắn đại biểu cho bộ sự vụ, Bạch Tiểu Thăng đây là ở trước mặt mọi người đánh mặt bộ sự vụ!

Vậy cũng không cần khách khí với hắn nữa!

Vương Tân Thành đứng lên, mặt tức giận, muốn đích thân xử lý!

Liên quan đến uy nghiêm của tập đoàn, coi như bộ sự vụ cũng sẽ ủng hộ mình xử lý!

- Bạch Tiểu Thăng, cậu đã thừa nhận, như vậy tôi đang đại biểu bộ sự vụ của tập đoàn tuyên bố, cậu không còn là Phó tổng giám đốc của truyền thông Trung Kinh nữa!

Miễn chức? !

Dưới đài, mọi người ai cũng hồi hộp, ánh mắt phức tạp nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Vừa rồi, mọi người đều thấy được.

Bạch Tiểu Thăng một khắc này "Nhu nhược", là vì muốn một hạng công tác cuối cùng kết thúc.

Sau đó, lựa chọn đối đầu, lựa chọn thà chết chứ không chịu khuất phục!

Xứng đáng là nhân viên, cũng xứng đáng là chính mình!

Bạch Tiểu Thăng là người đàn ông đầy chính nghĩa!

Rất nhiều người, âm thầm đựng lên ngón tay cái.

- Từ hôm nay trở đi, cậu. . .

Vương Tân Thành trầm giọng nói.

Hắn muốn để Bạch Tiểu Thăng tạm thời cách chức.

Nhưng mà, Vương Tân Thành chưa kịp nói xong, thì có tiếng chuông điện thoại kêu lên.

Có người gọi đến.

Trường hợp quan trọng như vậy, thời khắc mấu chốt như vậy, thì lại có điện thoại!

Vương Tân Thành đầy tức giận, nhìn lại thì thấy người trẻ tuổi đi cùng mình đang cầm điện thoại.

Hắn lập tức tức giận, nhưng sau đó điện thoại di động của hắn cũng vang lên.

Vương Tân Thành lấy điện thoại di động của mình ra, mắt nhìn thấy tên người gọi thì sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, cũng không để ý đến tính huống, lập tức nghe máy, đi qua một bên, vẻ mặt khiêm tốn, nụ cười lấy lòng, nhỏ giọng nói,

- Tôi là tiểu Vương! Lý tổng, ngài có gì dặn dò!

Lúc nghe điện thoại, vẻ mặt của Vương Tân Thành biến hóa không ngừng, vô cùng phấn khích, kinh ngạc, chấn kinh, không thể tưởng tượng nổi, khó có thể tin, nét mặt của hắn thay đổi liên tục.

Không tới hai phút, Vương Tân Thành tắt điện thoại.

Rồi hắn ngẩng đầu lên, lúc nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt phức tạp, cuối cùng miệng nở nụ cười hiền hòa.

- Từ hôm nay trở đi, ngài Bạch Tiểu Thăng! Ngài không còn là phó tổng giám đốc của truyền thông Trung Kinh nữa, mà là. . . Tổng Giám đốc! Chúc mừng ngài!

Vương Tân Thành ra vẻ nhiệt tình nói.

Ngay sau đó, hắn chuyển hướng sang Tống Trường Không, nụ cười chợt tắt, giọng nói lạnh lùng.

- Tống Trường Không, lệnh của bộ sự vụ là bắt đầu từ hôm nay ông không còn là tổng giám đốc của truyền thông Trung Kinh nữa, tạm thời hủy bỏ chức vụ, giữ lại cương vị biên chế!

Tống Trường Không bị cách chức tạm thời? !

Vương Tân Thành nói ra một câu, toàn trường đều trợn tròn mắt.

Tình huống này đảo ngược cũng quá nhanh, mọi người còn chưa kịp lấy lại tinh thần.

Bạn cần đăng nhập để bình luận