Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 421: Trước khi xuất phát



- Thật sao!

Lâm Vi Vi vừa kinh ngạc mừng rỡ, còn có chút khó có thể tin xác nhận lại một lần nữa.

- Thật.

Bạch Tiểu Thăng ôn hòa cười với cô.

Từ lúc Lâm Vi Vi làm trợ lý cho hắn đến nay, hai người cùng nhau đồng cam cộng khổ, đồng hội đồng thuyền.

Lâm Vi Vi trên công việc không để ý đến khổ cực, trên sinh hoạt chiếu cố cẩn thận đối với hắn.

Lúc Bạch Tiểu Thăng bị Tống Trường Không, Trần Trường Khoảnh công kích, cô lại là người đầu tiên đứng ra, ngay trước mặt toàn bộ cao tầng công ty, cao giọng lên tiếng, khiêu chiến cùng nhân vật số một, số hai công ty hoàn toàn không tiếc tiền đồ của mình!

Đối với cô, Bạch Tiểu Thăng luôn có lòng che chở.

Vừa rồi, nghe cô kể lại những tao ngộ tuổi thơ kia, Bạch Tiểu Thăng lại càng sinh lòng thương tiếc.

- Chuyện này anh sẽ giúp em!

Bạch Tiểu Thăng vô cùng khẳng định gật đầu cười với cô, ôn nhu nói:

- Hiện tại anh cho em nghỉ quay về nghỉ ngơi thật tốt, hai ngày này bận quá, em cũng đã có bọng mắt rồi kìa.

- A, thật sao!

Bạch Tiểu Thăng nửa thật nửa đùa trêu chọc một câu, làm mặt mày Lâm Vi Vi nhất thời thất sắc, nhịn không được sờ lên gương mặt của mình, cô tựa hồ thật sự cảm giác được, da của mình trở nên không tốt.

Bối rối một phen cũng làm cho cô có vẻ đặc biệt đáng yêu.

Bạch Tiểu Thăng cố nén không cười.

- Vậy em thật sự có thể đi sao?

Lâm Vi Vi còn chưa yên tâm.

- Có thể a, anh đã sớm nói rồi.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

- Vậy nếu như anh muốn uống trà…

Lâm Vi Vi hỏi.

- Anh để Tống Nhất Minh cho người đưa tới.

Bạch Tiểu Thăng kiên nhẫn nói.

- Vậy nếu như anh đói bụng…

Lâm Vi Vi lại hỏi.

- Anh sẽ để Tống Nhất Minh cho người ta chuẩn bị.

Bạch Tiểu Thăng mười phần kiên nhẫn nói.

- Vậy nếu như anh…

Lâm Vi Vi tiếp tục hỏi.

- Vi Vi.

Bạch Tiểu Thăng ngắt ngang lời nói của cô, chân thành nói:

- Theo anh thấy nếu không thì em đi bàn giao với Tống Nhất Minh một phen đi?

Đề nghị này rất tốt Lâm Vi Vi rất chân thành gật gật đầu:

- Được vậy bây giờ em đi liền!

Lâm Vi Vi vội vàng rời đi.

Bạch Tiểu Thăng lắc đầu cười, ngồi xuống, tiếp tục xem những báo cáo kia.

Cũng không lâu lắm, cửa phòng làm việc của hắn bị gõ, Bạch Tiểu Thăng ngẩng đầu nhìn thấy Tống Nhất Minh đi tới.

- Chuyện gì?

Bạch Tiểu Thăng nhìn sắc mặt Tống Nhất Minh có chút cổ quái, lập tức tò mò hỏi.

- Bạch tổng, Lâm trợ lý hai ngày này sẽ không tới?

Tống Nhất Minh không trả lời hắn mà hỏi ngược lại.

- Đúng vậy a.

Bạch Tiểu Thăng gật gật đầu.

Lâm Vi Vi nhất định là đi tìm Tống Nhất Minh, có lẽ là bàn giao một ít việc là vì chuyện này Tống Nhất Minh còn cố ý chạy tới nói một tiếng sao.

Tựa hồ nhận thấy vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng vô cùng nghi hoặc, Tống Nhất Minh cười khổ nâng tay lên.

Trong tay hắn cầm một tờ giấy A4, bên trên tràn đầy chữ, chữ viết rất xinh đẹp.

- Đây là hạng mục công việc Lâm trợ lý bàn giao để tôi chú ý, tôi nhìn sơ qua có tới bốn mươi mục a, kể cả lúc ngài tâm tình gì, uống trà gì, ăn điểm tâm gì…

Tống Nhất Minh có chút dở khóc dở cười nói.

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được cười to.

...

Lúc chiều, Bạch Tiểu Thăng cố ý đi đến cao ốc Trung Kinh Vạn Hòa một chuyến, hắn muốn đi cắt tóc, thuận tiện mua bộ quần áo thích hợp. Dù sao lần này cần giữ thể diện cho Lâm Vi Vi, không thể qua loa, mặc dù Bạch Tiểu Thăng vẫn ưa thích mặc bộ quần áo bình thường của mình hơn.

Trong cao ốc Trung Kinh Vạn Hòa có nơi làm đẹp, cũng có tiệm trang phục hàng hiệu.

Bạch Tiểu Thăng vừa đi qua lập tức liền bị nhận ra.

Dù sao, hiện tại hắn cũng là ông chủ truyền thông Trung Kinh.

Cửa hàng nhãn hiệu trong cao ốc Trung Kinh Vạn Hòa cơ hồ ngay từ đầu đã tổ chức cho nhân viên nhà mình học nhận biết dung mạo của hắn.

Cho nên, mặc kệ là cắt tóc hay là mua quần áo, Bạch Tiểu Thăng chỉ cần vào cửa hàng một lát sau quản lí tương ứng cũng sẽ đích thân an bài stylist tốt nhất trong tiệm phục vụ cho hắn.

Hơn nữa, những thứ này không cần Bạch Tiểu Thăng bỏ tiền ra đều được công ty thanh toán cho cửa hàng đây cũng là một trong những đãi ngộ của tổng giám đốc.

Cái phúc lợi này, Bạch Tiểu Thăng cảm giác không tồi!

...

Ngày hôm sau, Bạch Tiểu Thăng đổi mới kiểu tóc, quần áo đi vào công ty, lập tức gợi ra một trận sóng to gió lớn.

Ngoại hình Bạch Tiểu Thăng vốn là không tồi, sau khi được stylist cao cấp chỉnh lý một phen lập tức suất khí bất phàm.

Một thân trang phục đồ vest thời thượng, khiến khí thế cả người hắn đều hiện ra.

Chỉ đi qua lại một vòng đã có một loạt các cô gái trẻ tuổi nhìn hắn đăm đăm!

- Nguyên lai Bạch tổng đẹp trai như vậy a, trước kia tôi chưa từng phát hiện, ai nha, vừa mới nhìn thấy rất đẹp trai a!

- Đúng vậy, hơn nữa tư thái đi đường của hắn, quả thực khí vũ hiên ngang! Xong rồi xong rồi, tôi mê muội rồi!

- Tổng giám đốc còn trẻ như vậy, vừa đẹp trai lại nhiều tiền, bình thường còn rất ôn nhu! A, không được, từ hôm nay trở đi, tôi chính là Fan hâm mộ của ngài ấy!

...

Một đám nữ nhân hưng phấn líu ríu, bàn tán không dứt.

Buổi sáng, sau khi Bạch Tiểu Thăng làm việc mệt nhọc đi tản bộ trong hành lang để thư giãn thì ngạc nhiên phát hiện, hôm nay người đến tầng này đặc biệt nhiều, còn là nữ nhân trẻ tuổi xinh đẹp, lúc chào hỏi hắn, ánh mắt hoặc e lệ hoặc nhiệt tình, làn thu thuỷ bay lượn…

- Hôm nay, trong công ty rất nhiều việc sao?

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được có mấy phần tò mò, hỏi Tống Nhất Minh bên cạnh.

- Cá nhân tôi cho rằng, là bởi vì hôm nay chuyện của công ty không nhiều đây có lẽ là nhàn rỗi.

Tống Nhất Minh cười mỉm, hỏi một đằng trả lời một nẻo:

- Bạch tổng, bình thường ngài đến mấy phòng ban bên dưới đi một vòng, nói không chừng sự nhiệt tình của mọi người với công việc sẽ tăng lên một mảng lớn.

Lộn xộn cái gì…

Bạch Tiểu Thăng kinh ngạc liếc nhìn Tống Nhất Minh, hoàn toàn không lĩnh hội được câu trả lời ‘râu ông nọ cắm cằm bà kia’ của hắn, quay người trở về phòng làm việc của mình.

Đi được nửa đường, Bạch Tiểu Thăng vỗ đầu một cái, quay đầu nói với Tống Nhất Minh:

- Nhất Minh, tôi còn phải để anh xử lí một việc.

- Ngài nói đi!

Tống Nhất Minh nói.

- Anh đến cao ốc Trung Kinh Vạn Hòa, mua cho tôi một phần lễ vật, tôi muốn tặng người.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Làm “Bạn trai” Lâm Vi Vi, tham dự ngày sinh nhật chú của nàng dù thế nào cũng nên tỏ vẻ mới đúng!

- Vi Vi vẫn luôn bị chú và chị họ mình xem thường, vậy thể diện của em ấy, lần này mình phải giúp em ấy tìm lại.

Bạch Tiểu Thăng nói thầm.

...

Cùng lúc đó.

Lâm Vi Vi đang ở trong một cửa hàng trang phục nam cao cấp, chọn một chiếc áo khoác cho chú.

Giá của nó là năm ngàn, cái giá này để Lâm Vi Vi có chút do dự.

Quần áo mắc như vậy, cô cũng chưa từng mua cho ba của mình!

- Ánh mắt của cô thật tốt, đây là kiểu mới nhất nơi này của chúng tôi, dùng để làm quà tặng rất có thể diện!

Nhân viên cửa hàng thấy Lâm Vi Vi động lòng, tranh thủ chào hàng với cô.

- Phải không.

Lâm Vi Vi sau khi xoắn xuýt rốt cục cũng hạ quyết tâm:

- Gói lại cho tôi!

- Vâng ạ.

Nhân viên cửa hàng lập tức nhiệt tình lấy quần áo đi gói lại.

- Lần này anh Tiểu Thăng đi cùng với mình, lễ vật mình chuẩn bị cũng không thể quá keo kiệt, người khác chê cười mình cũng không sao, nhưng không thể chê cười anh ấy!

Lâm Vi Vi nói thầm.

Trả tiền, lấy quần áo đã được gói kỹ ra khỏi cửa hàng, Lâm Vi Vi đi được một đoạn đường liền lấy điện thoại di động ra muốn gọi cho anh Tiểu Thăng, hẹn thời gian, địa điểm gặp mặt.

Vừa lấy điện thoại ra, Lâm Vi Vi chợt nghe được có người kêu tên mình.

- Nha, đây không phải Lâm Vi Vi sao!

Lâm Vi Vi kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn thấy một khuôn mặt xinh đẹp, ánh mắt đối phương tùy ý mà khinh bạc nhìn mình, lại quét mắt cửa hàng quần áo nhỏ bên cạnh.

- Cô mua quần áo ở chỗ này à!

Bạn cần đăng nhập để bình luận