Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 441: Chuyện này con cũng làm được!



Mượn Trần Cửu Tranh tới đối phó Bạch Tiểu Thăng!

Doãn Đông Phong thấy cha hắn Doãn Hạo Nhiên khẽ gật đầu thì không nhịn được phải nuốt một ngụm nước miếng.

Thật đúng là có ý tứ này sao!

- Thế nhưng, nhân vật có cấp bậc như Trần Cửu Tranh làm sao có thể để ý đến con!

Doãn Đông Phong không nhịn được phải cười khổ, cẩn thận từng li từng tí nói,

- Coi như cha tự mình liên hệ cùng ông ta, con sợ ông ta cũng chưa chắc, chưa hẳn. . .

- Chưa hẳn để ý đúng không!

Doãn Hạo Nhiên liếc mắt nhìn con trai cả của mình, thở dài nói,

- Đông phong à, cha một mực bồi dưỡng con như người nối nghiệp của nhà họ Doãn chúng ta, bởi vì nếu Đông Lôi so sánh cùng con, mặc kệ là tâm tính hay năng lực thì cũng kém quá xa. . .

Doãn Đông Lôi ở một bên âm thầm nhếch miệng, nhưng lại không dám để cha mình phát hiện ra. Trong lòng của hắn chỉ là có chút không phục,

- Chỉ là do không cho con cơ hội thôi, nếu không con nhất định để cho các người lau mắt mà nhìn!

Doãn Đông Lôi ngược lại cũng không phải ghen ghét anh hắn mà hoàn toàn ngược lại, anh em bọn họ so với bọn người vì một chút tài sản mà tranh giành đến sứt đầu mẻ trán kia thì tốt hơn nhiều!

Chỉ là do một mực bị phụ thân không coi trọng, Doãn Đông Lôi từ nhỏ đã khát vọng được chú ý, từ nhỏ làm việc thì không ngừng khoa trương, hoang đường.

Lâu ngày lớn lên, loại tác phong làm việc này trở thành tập tính.

Lúc ở nhà họ Mạnh, ở trước mặt muốn cướp đi bạn gái của người ta cũng là do như vậy.

- Cha, ngài quá khen.

Doãn Đông Phong nghe phụ thân khen thì lập tức muốn khiêm tốn một phen.

- Nhưng cha không nghĩ tới con cũng ngu xuẩn như thế!

Doãn Hạo Nhiên bỗng nhiên nói thêm một câu.

Doãn Đông Phong lập tức lúng túng.

- Cùng Trần Cửu Tranh hợp tác thì nhất định phải tìm Trần Cửu Tranh sao?

Doãn Hạo Nhiên nhìn chằm chằm vào con cả của mình hỏi.

Cùng Trần Cửu Tranh hợp tác, tất nhiên phải tìm Trần Cửu Tranh a!

Chẳng lẽ còn có thể tìm người khác. . .

Trong óc của Doãn Đông Phong bỗng nhiên linh quang lóe lên, thông suốt khai khiếu!

- Con đã hiểu, ý của ngài là để con đi tìm Trần Trường Khoảnh!

Doãn Đông Phong la lớn lên.

Quan hệ của Trần Trường Khoảnh cùng Trần Cửu Tranh ở bên trong truyền thông Trung Kinh cũng không tính là bí mật gì, Doãn Đông Phong biết rõ, hắn tất nhiên cũng đã nói cho cha mình.

- Hừ, cuối cùng còn không phải quá ngu dốt!

Doãn Hạo Nhiên hừ lạnh nói.

Doãn Đông Phong âm thầm hổ thẹn.

Tin tức đều biết được nhưng lúc cần dùng, hắn lại không hạ bút thành văn được như cha hắn!

Đây là tư duy của đại lão thương trường a!

- Con lập tức liên hệ với Trần Trường Khoảnh!

Doãn Đông Phong gấp giọng nói.

Hiện giờ không phải thời điểm nên chần chờ, phải biết là ngày mai hắn phải đến giao quyền rồi!

- Liên hệ đi!

Doãn Hạo Nhiên đưa di động đẩy đầy về phía Doãn Đông Phong.

Doãn Đông Phong cầm điện thoại di động lên tìm tới dãy số, gọi đi.

- Alo.

Điện thoại được kết nối, đầu kia truyền đến giọng nói khá lịch sự của Trần Trường Khoảnh,

- Là Doãn tổng thanh tra à, đã muộn như vậy, anh gọi điện thoại cho tôi có chuyện gì thế?

Mười một vị tổng thanh tra tạo thành cao tầng của truyền thông Trung Kinh.

Trần Trường Khoảnh tất nhiên có lưu số điện thoại của bọn hắn.

- Trần tổng, tôi có chuyện rất quan trọng muốn nói với ngài, ngài hiện giờ. . . Có được hay không!

Giọng nói của Doãn Đông Phong rất cẩn thận.

- Anh nói đi, tôi hiện giờ chỉ có một mình tại phòng.

Trần Trường Khoảnh dừng lại một chút, nói ra.

- Trần tổng, tôi nói thẳng nhé.

Doãn Đông Phong nói,

- Vừa rồi, tôi bị Bạch Tiểu Thăng cầm xuống chức vị tổng thanh tra, ngày mai sẽ phải đi xử lý thủ tục!

Cùng người thông minh nói chuyện với nhau nên trực tiếp một chút, đó cũng là một loại thái độ, một loại "Lễ phép" .

Đầu điện thoại bên kia trầm mặc mấy giây.

- Là chuyện này sao, nếu Bạch tổng đã ra quyết định thì anh tìm tôi cũng vô dụng. Tôi sẽ cầu chúc cho anh làm việc thuận lợi, tiền đồ như gấm ở một công ty khác!

Giọng nói của Trần Trường Khoảnh rất đạm mạc.

Rõ ràng là tiết tấu muốn tắt điện thoại!

- Chờ một chút!

Doãn Đông Phong gấp giọng nói,

- Trần tổng, tôi gọi cú điện thoại này cho ngài, nói cho ngài chuyện này không phải đại biểu cá nhân tôi, mà là đại biểu cho nhà họ Doãn ở Trung Kinh, muốn cùng ngài nói chuyện một chút!

Công ty trách nhiệm hữu hạn bất động sản Trung Kinh Hạo Nhiên, nhà họ Doãn!

Trần Trường Khoảnh tất nhiên biết thân phận của Doãn Đông Phong.

- Anh còn có lời gì muốn nói với tôi?

Trần Trường Khoảnh hỏi lại một câu.

- Trần tổng, người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, tôi biết rõ ngài cùng Cửu Tranh tiên sinh đối với họ Bạch cũng rất khó chịu. . . Hắn còn ở đó một ngày thì đều tổn thương ích lợi của chúng ta! Cho nên tôi mạo muội muốn cùng ngài hợp tác với nhau khu trục cái tai hoạ này!

Doãn Đông Phong ngay cả xưng hô đối với Bạch Tiểu Thăng cũng thay đổi.

- Nếu như hợp tác thành công thì tôi chỉ muốn lấy lại vị trí tổng thanh tra của mình.

Doãn Đông Phong không đợi Trần Trường Khoảnh hỏi thăm đã nói ra mục đích của mình.

Nếu không có mưu đồ hợp tác thì làm sao có thể làm cho người ta tin phục.

- Chú hai tôi chấp chưởng mười mấy công ty lớn, công ty bất động sản không phải là không có, tôi hỏi anh, anh có cái tư cách gì hợp tác với chúng tôi?

Trần Trường Khoảnh lãnh đạm nói,

- Chỉ bằng nhà họ Doãn ở Trung Kinh sao, nó chỉ là một cái công ty bất động sản thôi?

Trần Trường Khoảnh rất cao ngạo, nhưng cũng xác thực có tư cách để cao ngạo.

- Đúng vậy, Cửu Tranh tiên sinh thực lực khổng lồ. Nhưng mà những cái công ty kia cũng rải tại các thành phố khác nhau, nếu tại Trung Kinh thì nhà họ Doãn chúng tôi càng có thực lực hơn! Sự tình ngài cùng Cửu Tranh tiên sinh không thích hợp ra mặt thì chúng tôi có thể!

Doãn Đông Phong vững vàng nói ra lợi thế của mình.

Doãn Hạo Nhiên nghe đến đó thì khẽ vuốt cằm.

Đầu điện thoại bên kia trầm mặc một phút đồng hồ.

- Như thế, anh có thể đại biểu nhà họ Doãn sao?

Trần Trường Khoảnh hỏi.

Doãn Đông Phong mắt nhìn cha mình.

Doãn Hạo Nhiên đưa tay qua, cầm điện thoại di động,

- Trần tiên sinh, tôi là Doãn Hạo Nhiên, tôi có thể đại biểu nhà họ Doãn!

Doãn Hạo Nhiên nhận lấy điện thoại đặt ở bên tai, sau đó vừa nghe vừa liên tiếp gật đầu.

Ước chừng bốn năm phút sau.

- Được, cái này không có vấn đề, Trần tiên sinh muốn nhập đội là hợp tình hợp lý. Cũng dễ dàng cho việc chứng minh thực lực của nhà họ Doãn chúng tôi tại Trung Kinh! Chỉ là còn xin Trần tiên sinh hướng về Cửu Tranh tiên sinh nói rõ ràng sự tình chúng ta làm, để sau này còn có cái chống lưng mạnh mẽ hữu lực!

Doãn Hạo Nhiên nói, sau đó lập tức gật gật đầu,

- Tốt, một lời đã định!

Đặt điện thoại xuống, Doãn Hạo Nhiên nhìn điện thoại di động cảm khái,

- Quả nhiên là đệ tử gia tộc lớn bồi dưỡng ra, cách nói chuyện cũng không phải bình thường, đây là Trần Trường Khoảnh, một cái nhân vật tuổi còn trẻ a, đợi một thời gian nữa thì thành tựu chỉ sợ ở trên Trần Cửu Tranh!

Doãn Hạo Nhiên ngoài cảm khái ra còn có một tia thở dài,

- Đáng tiếc không phải đệ tử nhà họ Doãn!

Doãn Đông Phong không nhịn được có chút xấu hổ.

Doãn Đông Lôi lại có phần không phục.

- Cha, Trần Trường Khoảnh muốn chúng ta nhập đội?

Doãn Đông Phong hỏi,

- Không phải muốn chúng ta làm đầy tớ a!

- Phải hoặc không phải, con có lựa chọn khác sao?

Doãn Hạo Nhiên liếc nhìn hắn một cái, hỏi lại.

Doãn Đông Phong cười khổ.

- Gọi thế nào là nhập đội, chẳng phải là làm chút sự tình cường ngạnh đối với họ Bạch để cho họ Trần nhìn sao! Để hắn nhìn thấy thái độ cùng thực lực của chúng ta! Chuyện này con cũng lành nghề, bạn bè của con nhiều!

Duẫn Đông Lôi vội vàng nói.

Hắn nóng lòng muốn biểu hiện.

- Đông Lôi, chúng ta hiện nay không phải đang chơi!

Duẫn Đông Phong nhíu mày, quát khẽ.

- Chỗ này không còn việc của con, đi thôi!

Doãn Hạo Nhiên trầm giọng nói.

Doãn Đông Lôi muốn nói lại thôi, không cam lòng lui ra ngoài.

- Đông phong, con cùng cha thương lượng phương pháp một chút!

Duẫn Hạo Nhiên nói.

- Vâng.

Doãn Đông Phong gật gật đầu, nhưng lại không nhịn được phải đưa mắt nhìn cửa ra vào, lắc đầu.

Đông Lôi, khi nào mới có thể thành thục một chút.

Ngoài cửa, Doãn Đông Lôi nghiêm mặt hướng về gian phòng của mình, chẳng qua trong con mắt của hắn ẩn ẩn lấp lóe ánh sáng.

- Chẳng phải là đối với họ Bạch làm chút sự tình cường ngạnh cho họ Trần nhìn sao! Con cũng có thể được! Lần này anh con làm một cái, con cũng phải làm một cái! Song trọng bảo hiểm, nếu thành công thì cha nhất định sẽ lau mắt mà nhìn!

Trên mặt Doãn Đông Lôi tràn đầy hưng phấn, bước chân vội vàng rời đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận