Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 473: Hắn sao lại ở chỗ này!



Lúc Bạch Tiểu Thăng đi qua. Cửa đại sảnh chia hai bên trái phải có một đám người hô hào tràn vào.

Hơn mười người vây quanh một vị mỹ nữ, ngay cả Trương Tuyên cũng nở nụ cười đầy mặt đang đứng ở bên cạnh.

Mỹ nữ này ước chừng hơn hai mươi tuổi, mặc một bộ quần dài trắng, chậm rãi bước đi, duyên dáng yêu kiều, như hoa sen mới nở*.

*: chỉ dung mạo đẹp đẽ của người con gái.

Trên mặt của nàng chỉ trang điểm chút phấn, lại lộ ra ba phần quyến rũ, ba phần dịu dàng khéo léo, ba phần khí chất, còn có một phần thân thiện. Mặt của nàng vô cùng tinh xảo, khi mỉm cười hai con ngươi như là hai vầng trăng khuyết, cái mũi tinh xảo, cái miệng nhỏ nhắn, dáng người có tỉ lệ Hoàn Mỹ, nếu nhiều một phần thì sẽ béo, thiếu một phần thì lộ ra gầy, vì thế như thế này mang đến cho người ta cảm giác tốt đến hoàn mỹ.

Đặc biệt là làn da của nàng, tinh tế tỉ mỉ trắng nõn, như là dương chi bạch ngọc, trơn bóng không tì vết.

Bạch Tiểu Thăng khi thấy được cũng âm thầm sợ hãi thán phục. Trong những người nữ nhân mà hắn thấy vẻ đẹp của người này có thể được xếp trong ba người đứng đầu. Người có thể vượt qua nàng, sợ chỉ có Ngụy Tuyết Liên, Ngụy Mặc Nhiễm hai chị em nhà họ Ngụy này.

Bạch Tiểu Thăng yên lặng đứng ở bên cạnh, nhìn những người này từng người đi qua.

- Mạc Hân tiểu thư tới rồi sao? Chúng ta đã đợi thật lâu a!

Bỗng nhiên, từ lầu hai truyền đến một giọng nói vang dội.

Bạch Tiểu Thăng ngẩng đầu nhìn qua.

Ở lầu hai có một người trung niên hơi gầy gò đang dựa vào lan can. Ở bên cạnh ông ta, còn có một ông lão tóc ngắn, cử chỉ trầm ổn có phong độ lão giả.

Bạch Tiểu Thăng xem xét ông lão tóc bạc kia, lập tức sững sờ, vậy mà lại là Doãn Hạo Nhiên.

Không nghĩ tới, nhanh như vậy lại gặp mặt nhau.

Không biết rõ khi ông ta nhìn thấy mình sẽ có biểu tình như thế nào.

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được gãi gãi mặt.

Nói đến, Doãn Gia đã bị hố đủ thảm rồi, Doãn Hạo Nhiên còn có tâm tư tới tham gia tiệc rượu như thế này. . .

Bất quá, có lẽ, ông ta là tới xin hợp tác a. . .

Bạch Tiểu Thăng phỏng đoán.

Dù sao, Doãn Hạo Nhiên người này, tác phong làm việc, mục đích vẫn là rất mạnh.

Chú ý của Doãn Hạo Nhiên hoàn toàn đặt trên người Mạc Hân, không có chú ý tới Bạch Tiểu Thăng cũng đang ở trong đám người, nếu không ông ta cũng không sẽ lạnh nhạt như thế.

- Khiến Thư Thành tiên sinh đợi lâu, Hân Hân cũng không dám.

Mỹ nữ gọi là Mạc Hân ngọt ngào cười một tiếng sau đó nhìn Doãn Hạo Nhiên nhiều một chút. Một vị mỹ nữ chạy tới bên người nàng, cùng với nàng thì thầm hai câu.

Trong đôi mắt của Mạc Hân nở rộ quang hoa.

- Nguyên lai Doãn Hạo Nhiên tiên sinh cũng ở đây, không lạ gì lúc Mạc Hân ở cửa, nghe được Hỉ Thước đang gọi, ngài là một nhân vật lớn có thể cùng ngài gặp mặt như thế này là v của Mạc Hân.

Mạc Hân cười nói.

Tiểu nha đầu này, miệng thật là ngọt, Bạch Tiểu Thăng cười thầm.

- Mạc Hân tiểu thư quá khiêm tốn rồi, có thể uống rược do kỹ sư cao cấp được nhiều nước Châu u công nhận pha chế, cơ hội cũng không nhiều! Là lão hủ vinh hạnh mới đúng!

Doãn Hạo Nhiên cũng cười nói.

Trương Thư Thành cười một tiếng, dùng tay làm dấu mời, Doãn Hạo Nhiên từ chối một chút sau đó cũng không có kiên trì, đi ở phía trước.

Hai vị nhân vật quan trọng vừa xuất hiện, lập tức trở thành tiêu điểm của toàn trường.

Trương Tuyên Thành thành thành thật thật đứng ở nơi đó, giống như chuyện ngang ngược càn rỡ lúc nãy không phải là do hắn làm.

Thực tế, hắn cũng đang âm thầm lau mồ hôi.

- Không nghĩ tới cha mình lại đang ở trên lầu hai, càng không có nghĩ tới lão già Doãn Gia này cũng ở đây, vừa rồi xeém chút nữa là nháo ra chuyện lớn rồi!

Trương Tuyên thầm nói.

Trương Thư Thành mang Doãn Hạo Nhiên đi xuống lầu, đi tới trước người Mạc Hân nhìn thấy con trai mình, lập tức sắc mặt trầm xuống.

- Tiểu Tuyên, còn không mau chào hỏi Doãn tiên sinh!

- Chào Doãn tiên sinh!

Trương Tuyên vội vàng cung kính nói.

Trương Gia của bọn hắn tại Trung Kinh, không xếp vô được top mười, nhưng Doãn Gia thì có thể xếp vào top năm, đây là chênh lệch cỡ nào! Bất quá lão già này bình thường kiêu ngạo rất lớn, nhiều lần xin cũng không mời được, cha hắn mỗi lần đề cập đến lão cũng rất không vui.

Lần này, trái lại tự mình tới cửa.

Con mắt của Trương Tuyên hơi động, hai ngày trước nghe nói Doãn Gia cùng truyền thông Trung Kinh ầm ĩ, xém chút bị truyền thông Trung Kinh diệt đi. Cha hắn cũng thì thầm hai ngày, nói cái gì truyền thông Trung Kinh có tổng giám đốc mới quả thực lợi hại, nói Doãn Gia xuống dốc, là Trương gia bọn họ có cơ hội, phải lợi dùng thật tốt.

Trương Tuyên không hiểu, cũng không muốn hiểu, hắn chỉ biết, chỉ cần mình có một số tiền lớn để tiêu xài cuộc sống tiêu sái tạm bợ là được, cái khác cũng lười quản. . .

Bộ dáng này, tự nhiên không ít lần khiến Trương Thư Thành tức giận chửi ầm lên, mà hắn chỉ coi như cha mình đang thả vài cái rấm. . .

- Vừa rồi ở trên lầu, ta có nghe con ở phía dưới ồn ào, lại ầm ĩ cái gì?

Trương Thư Thành uể oải hỏi.

- Không có ầm ĩ gì hết, chỉ là một thằng khốn mắt không mở, chọc con thôi.

Trương Tuyên lầm bầm nói.

- Con không cho gây chuyện cho ta là tốt!

Trương Thư Thành lãnh hừ một tiếng.

Ngay trước mặt nhiều người như vậy bị cha mình dạy dỗ, đặc biệt còn có Mạc Hân ở đây, mặt mũi Trương Tuyên lập tức tối lại!

- Cha, thật không phải con gây chuyện, là quản gia nói cho con biết, có tên tiểu tử cầm thiệp mời có vấn đề! Hoài nghi là trộm được, cái thiệp nó cầm là thiệp mời cấp chí tôn.

Trương Tuyên lầm bầm.

- Sao?

Trương Thư Thành chau mày.

Thiệp mời cấp chí tôn.

Trương Gia chỉ phát mười cái, mỗi một vị cũng là người vô cùng tôn quý, nhưng mà những người này muốn tới, tự nhiên sẽ sớm chào hỏi không thể thiếu mình tự mình đi tiếp đón.

Thế nhưng, cho tới bây giờ, không có nghe nói có vị nào muốn tới.

Cái này trái lại là có vấn đề!

Thật đúng là không phải Trương Tuyên quấy rối.

- Là tên nào cầm thiệp mời chí tôn, con nói cho cha biết coi!

Trương Thư Thành hỏi.

Trương Tuyên nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của cha mình thì tranh thủ thời gian lôi kéo, ánh mắt hướng vào trong đám người nhìn, muốn tìm kiếm thân ảnh của Bạch Tiểu Thăng.

- Tiểu tử thúi, cuồng a, ngạo a, lần này không riêng gì tao, cha tao cũng muốn gặp mày một lần, nếu như mày thật sự trộm thiệp mời mạo danh mà đến, cha tao sẽ đánh gãy chân chó của mày!

Trương Tuyên hưng phấn nói thầm.

Bên ngoài đám người Bạch Tiểu Thăng đã chuẩn bị rời đi.

Lặng yên rời đi, không muốn bị người chú ý .

Mỹ nữ pha rượu đã gặp được, quả nhiên là xuất trần tuyệt diễm, chuyến đi này không tệ, có thể đi về rồi.

Phát sinh chuyện không vui, gặp được người không muốn gặp, nơi này không phải là nơi để thư giản.

Bạch Tiểu Thăng lười nhác chuẩn bị đi thẳng một mạch.

Nào có thể đoán được vị quản gia tại phòng khách lúc trước dang thoe dõi hắn, mắt thấy Bạch Tiểu Thăng muốn đi, Trương Tuyên thiếu gia lại đang nghển cổ tìm kiếm bốn phía.

Vị lão quản gia này là người trung thành, dưới tình thế cấp bách, tranh thủ thời gian giơ tay hô to.

- Tuyên thiếu gia! Người này ở đây này!

Câu nói này làm cho Bạch Tiểu Thăng giật mình.

Bên kia, hai ba trăm khách quý đồng loạt nhìn qua, bị nhiều ánh mắt như vậy nhìn chăm chú Bạch Tiểu Thăng lập tức trở thành tiêu điểm.

Trương Tuyên ở bên người Trương Thư Thành nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt lập tức sáng như đuốc, kêu to.

- Chính là hắn ta!

Nói xong, Trương Tuyên tách khỏi đám người, trực tiếp hướng về phía Bạch Tiểu Thăng chạy tới, cảm giác kia, giống như mình đang bắt trộm. . .

Bạch Tiểu Thăng khóc cười không xong, dứt khoát bình tĩnh đứng ở nơi đó, mắt nhìn Trương Tuyên chạy tới.

Đã không đi được vậy thì cũng không cần đi, dù sao hắn cũng không sợ hãi.

Trương Thư Thành ngạc nhiên nhìn qua, Mạc Hân ở bên cạnh ông ta cũng tò mò nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Hai người đều chưa từng có nhiều lưu ý.

Nhưng mà, Trương Thư Thành không nhìn thấy, Doãn Hạo Nhiên ở bên cạnh ông ta lúc nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng, nét mặt già nua bình tĩnh trên mặt giống như là gặp quỷ, bỗng nhiên biến sắc.

- Má ơi, hắn làm sao cũng ở nơi này!

Bạn cần đăng nhập để bình luận