Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 490: Cái đơn hàng lớn này tôi không muốn nhận!



- Cậu phải lấy bằng được đơn hàng lớn này?

Ron lặp lại lời nói của phía bên kia điện thoại rồi mờ mịt trả lời.

- Ông chủ, ông đợi tôi một chút, có thể là tôi đã uống nhiều quá nên đã nghe nhầm rồi. Ngài đừng có tắt máy để tôi tìm một chỗ không người rồi chúng ta nói tiếp!

Ten gia hỏa này còn không tin.

Bạch Tiểu Thăng cười rồi kiên nhẫn chờ đợi.

Khoảng thời gian này, Bạch Tiểu Thăng cũng gọi điện thoại cho Ron, quan tâm đều là vấn đề vận doanh, biết được toàn bộ đều thuận lợi, liền không hỏi thêm gì nữa.

Có thể nói, Bạch Tiểu Thăng từ trước đến giờ sẽ không hỏi đến chi tiết công việc.

Hiện tại, công ty mới cũng không thiếu việc làm, chủ yếu là kết nối với tập đoàn Đằng Vân bên kia, bắt đầu vận chuyển lợi nhuận, tiền lợi nhuận thì để tiếp tục mở rộng đội ngũ, tuyển nhận một chút người tài năng, để công ty ngày càng lớn mạnh.

Kho số liệu thị trường toàn cầu vẫn đang làm, không có chút nào chậm tiến độ.

Hiện tại, việc Ron đang làm đó là "Xây dựng đoàn đội", uống rượu, ăn tôm hùm chua cay.

Bạch Tiểu Thăng nghe được tiếng nước rửa mặt ở đầu bên kia điện thoại, xem ra Ron đi rửa mặt cho tỉnh táo.

- Ông chủ của tôi, ngài chạy đơn hàng thế nào hay là ngài rảnh không có chuyện để làm?

Cuối cùng, tiếng của Ron cũng truyền đến và trong giọng nói có đầy vẻ trêu đùa.

Hai người là bạn bè và Bạch Tiểu Thăng không thích Ron nghiêm túc coi hắn là ông chủ.

Sau nhiều lần thì Ron cũng đã quen cách nói như thế.

Hơn nữa, hiện tại cũng không phải là thời gian làm việc.

Cho nên, Ron sẽ càng không khách khí.

Đương nhiên, độ trung thành của hắn đối với Bạch Tiểu Thăng là tuyệt đối không cần phải nói.

- Tôi nói thật.

Bạch Tiểu Thăng nói.

- Được rồi, được rồi, những gì ngài nói đều là sự thật.

Ron không tranh cãi.

- Vậy ngài mang tới cho tôi cái đơn hàng lớn gì? Còn lớn hơn cả Đằng Vân sao? Hay là ngài muốn cho chúng tôi hợp tác với truyền thông Trung Kinh? Nhưng tôi nói cho ông biết, công ty này là của ngài, ngài lại là tổng giám đốc của truyền thông Trung Kinh, cho nên tiền thì một phần tôi cũng không muốn thiếu! Dù sao, tôi phải có trách nhiệm với ông chủ của tôi, coi như ngài rộng lượng, tôi cũng không thể để mặc ngài rộng lượng lung tung. Được rồi, ngài nói đi!

Ron uống chút rượu, miệng nói một chút không giảm thấp, lời này cứ nói đi nói lại.

Làm Bạch Tiểu Thăng nghe xong đều dở khóc dở cười.

Hắn thăng chức làm tổng giám đốc truyền thông Trung Kinh, Ron có biết đến, thậm chí còn coi đây là cái cớ để chúc mừng bằng một kèo tôm hùm chua cay.

Bạch Tiểu Thăng không vội trả lời mà hơi chậm lại, để Ron ở đối diện hòa hoãn một chút, sau đó mới nhẹ giọng nói.

- Là Collison.

Mấy cái từ này hình như có ma lực.

Phía bên kia lập tức im lặng xuống.

Lúc mà Ron rời khỏi Trung Kinh, liền biết Bạch Tiểu Thăng sẽ đại biểu cho công ty hợp tác với Collison, khi đó hắn biểu hiện rất rộng lượng.

Tuy Ron có thể hiểu được việc mà Collison làm với Kesson nhưng không có nghĩa là hắn không có chút nào khúc mắc hợp tác với Collison.

- Collison! Không, tôi không muốn hợp tác với bọn họ!

Giọng của Ron ở phía bên kia truyền đến quả nhiên lạnh lùng đi rất nhiều.

- Tiểu Thăng, tôi không phải là một tên thương nhân hợp cách, cho tới bây giờ đều không phải. Tôi có thể không hận bọn hắn, nhưng cũng không muốn hợp tác với bọn hắn. Dù sao, cũng là tự tay bọn hắn hủy đi Kesson.

Giọng của Ron lộ ra vẻ bình tĩnh.

Tuy nhiên đằng sau loại an tĩnh này là sự kháng cự.

Quả nhiên là thế!

Bạch Tiểu Thăng thầm thở dài.

Kỳ thật, hắn đã sớm đoán được. Tin tưởng là Ariel bọn họ cũng đã tính đến, không phải tự nhiên là đưa ra tài chính mười triệu Euro kếch xù như thế, đó là đưa ra sự thiện ý.

Collison lấy biểu hiện này làm thành ý lớn nhất.

Dù sao ở thương trường, muốn xin lỗi hay bày ra thiện ý đều là hư vô, tiền bạc mới là điều thường thấy nhất.

Đương nhiên, Bạch Tiểu Thăng và Ariel là bạn bè, truyền thông Trung Kinh và Collison đều đang hợp tác, vô luận nhìn từ góc độ nào, chuyện này cũng là nên giúp.

- Bọn họ nguyện ý ra mười triệu Euro để mua số liệu quan trọng về thị trường liên quan tới nước H, còn có cả phần báo cáo phân tích.

Bạch Tiểu Thăng nói.

- Ariel cũng là bạn của tôi.

Phía bên kia im lặng.

- Nhưng cậu cũng giống vậy, tôi cũng không muốn cậu phải khó xử.

Bạch Tiểu Thăng thở dài và nói.

Bên kia cũng im lặng thật lâu.

Cuối cùng, Ron thở dài một tiếng,

- Tiểu Thăng, chuyện này, cậu để cho tôi suy nghĩ lại một chút đi! Kỳ thật, tôi biết Collison trước đây ra sự tình như thế căn bàn là không sai, nhưng việc này trong lòng tôi chính là. . . Nếu như không phải gặp được cậu, rất có thể lý tưởng của tôi, lý tưởng của chúng tôi liền bị bọn hắn phá hủy. Tôi cũng là người, tôi cũng có tình cảm, trong lòng tôi cũng có khúc mắc! Thương chiến, không có đúng sai một phương, nhưng lại có lòng người ấm lạnh!

Lời nói này cũng làm cho Bạch Tiểu Thăng cảm khái, hắn nói với giọng chân thành.

- Được, tôi cho cậu thời gian cân nhắc. Nếu thực sự không được, tôi sẽ nghĩ cách khác!

- Cám ơn cậu!

Trong giọng của Ron lộ ra mấy phần cảm động, Bạch Tiểu Thăng đã là bạn của hắn, lại là ông chủ của hắn, lại còn có thể tôn trọng hắn như thế.

Điều này khiến Ron rất cảm động.

Ron trầm mặc một lát rồi nói.

- Kỳ thật, cái tôi vừa nói đều là nói nhảm. Từ góc độ công việc mà nói, tình cảm cá nhân của tôi tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng đến cái đơn hàng lớn này! Nếu như tôi không nghĩ ra, vậy thì tôi sẽ tạm thời từ nhiệm, trợ thủ của tôi sẽ tới thay thế hoàn thành công việc này! Bất quá. . . tôi lo lắng thành viên đoàn đội của tôi sẽ có ý kiến! Cậu cho tôi thời gian, tôi muốn nói chuyện với bọn họ!

- Được!

Bạch Tiểu Thăng cũng hiểu điều đó.

Dù sao lúc trước Collison cũng đã làm tổn thương toàn bộ đoàn đội của Ron.

Tắt điện thoại, Bạch Tiểu Thăng im lặng.

Bình tĩnh mà xem xét, song phương đều là bạn của hắn, mặc dù thân sơ xa gần có khác nhau nhưng giữa hai bên có ít đi một chút mâu thuẫn, nhiều một ít thiện ý đều là sự tình tốt.

Dù sao nếu về lâu dài thì hợp tác là không thể tránh khỏi.

- Lại thêm việc?

Bạch Tiểu Thăng lắc đầu cười khổ, hiện tại hắn phải trình báo công việc của truyền thông Trung Kinh, còn phải giúp Collison của Ariel bọn hắn giải quyết vấn đề kho số liệu rồi lại phải quan tâm tất cả vấn đề đoàn đội kiến thiết công ty.

- Thật sự là rất bận.

Bạch Tiểu Thăng cảm khái,

- Xem ra, về sau phải đem theo Vi Vi đến công ty bên kia của mình, có em ấy tham dự, mình sẽ ít đi rất nhiều rắc rối!

Bạch Tiểu Thăng đã xuất hiện tâm tư đào người.

- Tập đoàn tương lai cũng là của mình, vậy thì cái này có tính là chính mình đào góc tường của mình không nhỉ?

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được trêu chọc một câu.

Hắn đứng dậy, rót cho mình một ly trà nóng.

Vào đúng lúc này, cửa phòng bị người ta gõ.

Bạch Tiểu Thăng đi mở cửa, phát hiện là mình đặt thức ăn ngoài và người ta đã mang tới.

Hiện tại cũng gần mười giờ bốn mươi, cũng không phải là lúc ăn cơm tối, tạm thời cho là ăn khuya đi.

Bạch Tiểu Thăng nhận lấy thức ăn.

Đóng cửa, hắn bưng trở lại bên bàn đọc sách, bắt đầu ăn.

Cuộc sống cơm no bụng ấm, thật là hạnh phúc lớn làm cho tâm tình con người đều tốt hơn nhiều.

Ăn ăn, trong đầu Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên linh cơ khẽ động.

Lúc ấy đoàn đội của Ron bị Collison xém chút nữa đập bát cơm, lý tưởng không có, những thành viên đoàn viên một nhà già trẻ không có cơm no áo ấm, tự nhiên là lòng mang hận ý.

Loại hận ý này chính là chỗ tâm kết!

Bạch Tiểu Thăng lập tức để đũa xuống, cầm điện thoại di động lên, trực tiếp gọi cho Ariel.

- Alo?

Đầu bên kia truyền đến giọng của Ariel.

- Ariel, liên quan tới việc hợp tác, đoàn đội Ron bên kia còn có chút mâu thuẫn.

Bạch Tiểu Thăng nói.

- Đúng thế à.

Giọng của Ariel không khỏi có chút uể oải.

- Tuy nhiên, tôi đã nghĩ ra phương pháp hóa giải mâu thuẫn giữa hai bên!

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận