Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 501: Một đập tán thành



Bạch Tiểu Thăng muốn tiến hành một lần động tác lớn, thị trưởng Quý Minh Dương vậy mà cũng ủng hộ.

Bí thư thị trưởng Trương Manh nhịn không được nuốt một ngụm nước miếng.

Kỳ thật nếu lý tính mà nói thì lấy mưu đồ lâu dài cùng thành quả đột kích ngắn hạn để báo cáo thì cũng không có xung đột gì.

Chỉ là hai vị này. . . Khoảng cách với cái kia là rất lớn a, một bước này nếu thành công thì lên trời còn nếu thất bại thì xuống. . .

Trương Manh cảm giác được có chút không biết phải làm sao. . .

- Những cái tư tưởng lớn này của cậu nếu xét về lâu dài mà nói thì đối với Trung Kinh chúng ta là rất hữu ích. Cho nên tôi rất cảm ơn cậu, Bạch Tiểu Thăng. Về việc đột kích ngắn hạn thì mạch suy nghĩ này của cậu cũng không phải mơ mộng mà ngược lại rất thiết thực, nó càng có thể cùng tư tưởng lâu dài kia hỗ trợ lẫn nhau, rất không tệ a. Phần lớn những điều kiện này tôi thấy cũng không có vấn đề gì, tôi đáp ứng! Ai bảo các cậu muốn đoạt danh hiệu công ty kiểu mẫu cấp tỉnh chứ, đây cũng đồng thời là đang giúp Trung Kinh phát triển, làm cho nó thêm rạng rỡ cùng vinh dự, tôi nếu không giúp đỡ thì còn ai giúp nữa!

Quý Minh Dương cười một tiếng, sau đó nghiêm mặt nói với Bạch Tiểu Thăng,

- Nhưng mà rèn sắt thì vẫn cần tự thân đủ cứng rắn! Giai đoạn phê duyệt thứ hai cũng không chỉ có tính sáng tạo cái mới mà có một hạng mục là tạo lợi nhuận về thuế cùng một số nội dung khác, công ty của các cậu ở những phương diện đó tiến hành thế nào rồi? !

Bạch Tiểu Thăng cười.

- Liên quan tới tất cả nội dung của việc báo cáo ở giai đoạn thứ hai thì trong một tuần chúng tôi đã hoàn thành cơ bản, bước đầu đạt đến tiêu chuẩn hợp cách, có thể cùng so sánh với Thiên Chinh của thành phố Lang Bắc, thậm chí có thể đệ trình trước bọn họ. Nhưng mà. . . Bọn họ có thời gian chuẩn bị dài hơn, nhất định ở nhiều phương diện này sẽ mạnh hơn chúng tôi!

- Cho nên tôi mới muốn làm ra một điểm sáng đủ để che đậy quang mang của đối phương!

Dùng một điểm "Sáng chói" nhờ tụ lực để phá đi sự ưu tú "Bình thường" của đối phương.

Cậu rất được đó!

Trương Manh thầm than.

- Được, vậy tôi sẽ ra tay an bài, nội trong một tuần sẽ làm ra một lần động tĩnh lớn!

Quý Minh Dương cười.

Nói cẩn thận làm cẩn thận a, thị trưởng của tôi!

Trương Manh vừa bị Bạch Tiểu Thăng dọa cho kinh hãi giờ lại bị thị trưởng làm cho giật mình.

Nếu làm giống như Bạch Tiểu Thăng nói thì trong ngắn hạn giày vò như vậy, làm hoạt động thì phải cần phương án a, làm ra các chính sách ưu đãi thì cũng cần phương án a, nếu muốn các ông chủ công ty cùng ngồi vào một chỗ để họp cũng cần phương án a.

Giờ chỉ có thời gian một tuần thì từ chỗ nào làm ra nhiều phương án như vậy. . .

- Liên quan đến các phương án cần thiết tôi đã làm ra một phần, ngài xem một chút nhé.

Trương Manh vừa nghĩ tới đây thì Bạch Tiểu Thăng đã lấy ra một chồng tài liệu từ trong cặp sách của mình, phân thành hai nửa đưa cho hắn một phần,

- Trương bí thư, anh cũng thử nhìn xem.

Đã làm được sao!

Trương Manh không thể tin được nhìn Bạch Tiểu Thăng, sau đó tranh thủ thời gian nhận lấy cái tập tài liệu kia, vội vàng lật xem.

- Ha ha, tôi đã đoán được cậu có chuẩn bị mà!

Quý Minh Dương cười to cầm lấy tập tài liệu kia, sau đó đeo chiếc kính lão của mình lên, rất hứng thú lật ra đọc.

Được, các người một cái đã sớm có chuẩn bị, một cái thì đã sớm ngờ tới, chỉ có mình tôi ngu xuẩn, thôi, được rồi. . .

Trương Manh thở dài, tập trung tinh thần đọc phần tài liệu này.

- Những cái này cũng là những đề nghị, cụ thể thế nào thì còn cần ngài đến quyết định.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Hắn dù sao cũng không phải người quyết định, dính đến việc của một thành phố, đặc biệt còn liên quan đến các chính sách, làm thế nào thì cũng chỉ có thể đề nghị, không thể cưỡng cầu.

Có thể áp dụng được hay không và làm sao áp dụng thì chỉ Quý Minh Dương mới có thể làm chủ.

Thị trưởng Quý Minh Dương đọc một lượt phần tài liệu này, khi thì trầm tư, khi thì gật đầu, có đôi khi còn lắc đầu giống như cảm giác được chỗ nào đó không ổn.

Bạch Tiểu Thăng yên tĩnh chờ đợi.

Một giờ qua đi, Quý Minh Dương ngẩng đầu, áy náy cười một tiếng với Bạch Tiểu Thăng,

- Tiểu Thăng, phần tài liệu này tôi phải từ từ xem, cậu cứ về trước đi! Nhưng mà trong một tuần này tôi sẽ theo cái mạch suy nghĩ này của cậu để tiến hành an bài một chút!

- Được!

Bạch Tiểu Thăng gật gật đầu.

Quý Minh Dương sai Trương Manh tự mình đưa Bạch Tiểu Thăng đến cửa ra vào của tòa nhà thị chính.

Lúc sắp chia tay Bạch Tiểu Thăng, Trương Manh cố ý cùng hắn thì thầm hai câu.

- Thị trưởng đặt kỳ vọng rất cao đối với cậu đó!

Đây là câu đầu tiên.

- Bước đầu tiên này, đã bước ra rồi!

Đây là câu thứ hai.

Trương Manh nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng một chút sau đó xoay người trở về.

Thân là người thân cận nhất bên cạnh thị trưởng, mỗi một cử động của Trương Manh cũng có thể là một cái tín hiệu.

Hắn tiễn người khác ra ngoài chỉ đơn giản là do lễ tiết sao?

Đây là một cái tín hiệu để cho những người khác nhìn thấy!

Từ văn phòng thị trưởng đến cửa tòa thị chính, lộ trình chỉ một đoạn ngắn nhưng có rất nhiều ánh mắt đang ngó chừng.

Ở mặt ngoài mặc dù không có gợn sóng gì, nhưng mà ở sau lưng thì những nghị luận liên quan đến Bạch Tiểu Thăng sôi trào lên!

- Vị Bạch tổng kia của truyền thông Trung Kinh có thể diện thật lớn a, vậy mà được trương bí tự mình đưa đến cửa ra vào!

- Còn phải nói sao, tôi nghe nói ngay cả thị trưởng cũng phải nhìn cậu ta với con mắt khác!

- Vị Bạch tổng này nhìn còn trẻ tuổi như vậy, đúng là không lường được. . .

. . .

Rất nhiều thanh âm sợ hãi thán phục vang lên, đây vẫn chỉ là ở phía tòa thị chính mà thôi.

Sau khi lưu truyền ra ngoài thì càng nhấc lên rất nhiều phỏng đoán khác nhau.

Những cái phỏng đoán này cùng những câu chuyện trước đây của Bạch Tiểu Thăng hô ứng với nhau, làm cho trong các vòng lớn, nhỏ ở Trung Kinh dẫn phát một trận tiếng vang không nhỏ!

Bạch Tiểu Thăng nhìn theo bóng lưng Trương Manh, cười một tiếng, sau đó quay người rời đi.

Không quản mình có muốn hay không, chỉ cần ở địa vị cao tự nhiên sẽ bị đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió thôi!

Hắn sớm đã chuẩn bị tâm lý!

- Đợi đến ngày mình trở thành tổng giám đốc của Tập Đoàn Chấn Bắc, mỗi một cử động hay chỉ là một cái ánh mắt, chỉ sợ đều sẽ bị rất nhiều người phỏng đoán a!

Bạch Tiểu Thăng thầm nói trong lòng.

Hắn trở về truyền thông Trung Kinh liền bắt tay hoàn thành phần chưa xong của nội dung xét duyệt, nắm chặt thời gian!

Đêm đó.

Liên quan đến tin tức Bạch Tiểu Thăng cùng thị trưởng gặp mặt, thảo luận các chủ đề quan trọng, thậm chí ảnh hưởng đến sự phát triển của Trung Kinh được lan truyền ra.

Sau đó, bí thư Trương Manh của thị trưởng tự mình đưa tiễn đến cửa ra vào, càng khiến cho rất nhiều người trở nên khiếp sợ.

Thời điểm rất nhiều ông chủ công ty nghe thấy thì đều líu lưỡi.

- Mình cứ nghĩ đã đánh giá cậu ta rất cao rồi nhưng lại không nghĩ ra vẫn như cũ đánh giá thấp, mình lúc đầu nghĩ như thế nào mà lại muốn đối đầu với dạng người này cơ chứ!

Thời điểm Doãn Hạo Nhiên biết được cũng phải thở dài một hơi.

Doãn Đông Phong cũng nghẹn họng nhìn trân trối, á khẩu không trả lời được.

Người cùng một thế hệ với hắn, giờ đang đứng ở độ cao mà hắn khó có thể với tới!

Những tin tức này giống như gió bão ở biển, tùy ý lan rộng, cũng làm cho sự nổi tiếng của Bạch Tiểu Thăng tại Trung Kinh đạt đến một cái độ cao kinh người.

Nhưng mà điều làm cho người ta chân chính khiếp sợ còn ở phía sau.

Liên tiếp ba ngày.

Thị chính Trung Kinh tổ chức ba lần hội nghị kín.

Ba lần hội nghị này người liên quan đến có rất ít.

Nhưng mà người có tư cách biết được thì đều có cảm giác rung động!

Bọn họ nhạy cảm nhận ra chuyện này không giống bình thường, chắc chắn có chuyện lớn muốn phát sinh!

Ngày đầu tiên, người đứng đầu của mười hai công ty có chất lượng tốt nhưng không cùng ngành nghề của Trung Kinh đồng thời nhận được thư mời có chữ ký của thị trưởng, mời bọn họ đến tòa thị chính tổ chức hội nghị kín cùng thị trưởng.

Hội nghị kéo dài nửa ngày, chờ lúc những ông chủ của mười hai công ty có thể xưng là trụ cột của Trung Kinh đi ra, trong mắt mỗi người bọn họ ẩn ẩn mang theo vẻ hưng phấn! Đi về rất vội vàng!

Ngày thứ hai, một nhóm người đứng đầu của các cơ cấu nghiên cứu, cơ cấu phát minh cũng nhận được thư mời có chữ ký của thị trưởng, tất cả có mười người đến dự hội nghị.

Nội dung bên trong không rõ, nhưng mà sau khi đi ra, nhóm người này cũng đồng dạng có tinh thần rất phấn chấn, giống như nhận được chỗ tốt rất lớn!

Ngày thứ ba, ở bên trong vòng truyền thông của Trung Kinh, các trang web, đài truyền hình, đài quảng bá, blog nổi tiếng cùng người vận doanh truyền thông, tổng cộng có ba mươi người nhận được thư mời của thị trưởng, lần này người đến có thể xưng là nhiều nhất!

Những người này là quần thể có tin tức linh thông nhất, đã sớm ngửi được mùi vị không giống bình thường.

Lần này đến lượt bọn họ, mỗi người ai cũng rất hưng phấn đều có mặt trước tiên!

Hội nghị này diễn ra ở trong văn phòng lớn của tòa thị chính, dưới sự trông mong của đám người, thị trưởng Quý Minh Dương đi tới, phía sau còn theo hai người, một người tự nhiên là bí thư Trương Manh.

Một người khác thì tuổi rất trẻ, thần sắc không màng danh lợi khiến đám người không nhịn được hơi ngưng thần!

Đây là tổng giám đốc Bạch Tiểu Thăng trong truyền thuyết của truyền thông Trung Kinh sao!

Thật đúng là trẻ tuổi hơn so với trong tưởng tượng!

Đám người nhìn thấy vậy thì âm thầm chấn kinh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận