Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 503: Minh chủ ngành truyền thông sinh ra



- Đúng là một ý nghĩ to gan, đây là đang muốn đem toàn bộ thành phố chúng ta xem như một công ty, có 'Sản phẩm', có 'Nghiên cứu phát minh', có 'Phát triển', càng quan trọng hơn là có sự dẫn đạo của chính phủ, có quy phạm, có duy trì!

Có người không nhịn được nói với người bên cạnh.

Không hổ là nhân vật cấp đại lão của ngành truyền thông, ví von chuẩn xác như vậy.

Bạch Tiểu Thăng tán thưởng trong lòng.

- Đây là một sự cách tân, một ý tưởng mới rất lớn mật! Nếu có thể thi hành thành công thì lực lượng quần thể càng mạnh thanh âm càng lớn!

- Chuyện này có sự chủ đạo của chính phủ, Quý thị trưởng lại đích thân chỉ đạo, tôi thấy chuyện này có lẽ có tỷ lệ thành công rất lớn!

- Tôi cũng rất xem trọng! Sự kiện lần này đối với bản thân chúng ta cũng rất có lợi!

. . .

Càng ngày càng có nhiều người nói ra, trên mặt của bọn họ có nhiều thêm một tia hưng phấn.

Không vì cái gì khác.

Chỉ vì bọn họ tin tưởng Quý Minh Dương!

Những năm này, Trung Kinh phát triển lấy được rất nhiều thành tích, đám người nhìn thấy rõ như ban ngày!

Quý Minh Dương là người quả cảm, già dặn, làm việc thì lôi lệ phong hành, gần như đạt được sự tán thành của tất cả người dân Trung Kinh, nếu như ở chuyện này ông ta có quyết tâm, quyết đoán lớn như thế, thì thật đáng để chờ mong!

- Tôi cám ơn sự tín nhiệm của mọi người!

Quý Minh Dương khẽ gật đầu cảm ơn.

Ở chuyện này thì mị lực cá nhân của Quý thị trưởng cũng có tác dụng lớn lao. Đương nhiên, điểm quan trọng nhất là cần đầu nhập ít, phong hiểm nhỏ nhưng thu hoạch lại cao!

Bạch Tiểu Thăng thầm nói.

Nếu bình tĩnh mà xem xét, có chuyện tốt như thế chủ động tìm tới cửa, mà vẫn là do một vị nhân vật lớn có uy tín đảm bảo, thì dù là hắn cũng sẽ tuyệt đối không từ chối.

- Còn có một việc tôi muốn nói với mọi người.

Quý Minh Dương hai tay giơ lên ra hiệu cho mọi người an tĩnh lại.

- Mọi người đều đã biết, trong tỉnh đang tuyển chọn mười công ty kiểu mẫu cấp tỉnh, thành phố của chúng ta đã đề cử truyền thông Trung Kinh.

Quý Minh Dương chỉ sang Bạch Tiểu Thăng,

- Vị này là tổng giám đốc Bạch Tiểu Thăng của truyền thông Trung Kinh, tôi tin tưởng mọi người cũng không lạ lẫm gì, vừa rồi lúc chúng tôi đi vào có nghe thấy vị nào đó nói muốn gả con gái cho cậu ta, tôi thấy có thể a.

Tất cả mọi người đều mỉm cười.

Người lúc trước có nói về chuyện này lập tức xấu hổ đỏ mặt, nhưng mà cũng không có gì quá khó xử, chỉ thoáng một cái lại khôi phục như thường.

- Trong tỉnh tuyển chọn công ty kiểu mẫu theo một bộ tiêu chuẩn có chuẩn bị đầy đủ kỹ càng, trước mắt truyền thông Trung Kinh của chúng ta đã tiến đến giai đoạn thứ hai, trong đó có một hạng mục cực kỳ quan trọng, đó là sức sáng tạo cái mới cùng động lực thúc đẩy đối với ngành nghề, sự thúc đẩy đối với kinh tế thành phố, còn có tác dụng làm kiểu mẫu!

Quý Minh Dương nói,

- Truyền thông trung Kinh cần các vị đến đỡ một chút.

- Chúng tôi giúp bọn họ như thế nào?

Có người hỏi.

Chẳng lẽ muốn mọi người tập thể tuyên truyền cho truyền thông Trung Kinh?

Làm như thế các lãnh đạo của tỉnh sẽ tin sao?

Quý Minh Dương không vội trả lời vấn đề này, mà cười cười,

- Chúng ta cần làm một lần chỉnh hợp lớn cho truyền thông của Trung Kinh, giống như tụ hội các môn phái trong tiểu thuyết võ hiệp, hình thành lên một cái liên minh lớn, nếu đã là liên minh thì làm sao lại thiếu minh chủ được, tôi cảm thấy nên cho truyền thông Trung Kinh là người lĩnh quân, làm mắt trận của liên minh, mọi người cảm thấy thế nào? Từ đó nếu báo cáo lên trên thì bọn họ liền có đầy đủ, không, phải là vượt xa các công ty khác!

Quý Minh Dương nói xong làm cho mọi người trầm mặc một chút.

Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh nhìn đám người, thấy trong thần sắc của bọn họ ẩn ẩn có chút không phục.

Dù biết Bạch Tiểu Thăng hắn là một nhân vật phong vân!

Bây giờ ngay cả thị trưởng cũng hết lòng đẩy hắn lên vị trí long đầu của nghề truyền thông!

Thế nhưng, dựa vào cái gì chứ!

Đang ngồi ở đây đều là những lão nhân đã lăn lộn ít nhất mười năm trở lên trong nghề truyền thông, còn mười năm trước Bạch Tiểu Thăng hắn vẫn chỉ là một tên thanh niên nhỏ ngây ngô, ngây thơ mà thôi.

Hắn có cái tư cách gì chứ!

- Tôi thấy chúng ta vẫn nên giúp truyền thông Trung Kinh từ phương diện khác làm ra thành tích thôi, còn việc làm nhân vật thủ lĩnh của ngành truyền thông thì vẫn nên. . . Bàn bạc kỹ hơn, chọn một vị có đầy đủ tư cách làm cho mọi người đều phải tin phục!

Có người nhịn không được nhỏ giọng đề nghị.

- Đúng vậy, mặc dù Bạch tổng tuổi trẻ có tài, nhưng mà. . . Ở chuyện này thì vẫn nên chọn một người xuất lực nhiều nhất cho thỏa đáng thì hơn.

- Mọi người trước mắt đều chưa xuất lực gì cả nên tôi nghĩ phải chọn người lão thành, có lực ảnh hưởng lớn, mọi người thấy thế nào?

- Đúng vậy, tôi đồng ý!

- Tôi cũng đồng ý!

- Tôi đồng ý!

Bạch Tiểu Thăng muốn cười.

Xem ra, cái vị trí "Minh chủ" này của chính mình còn chưa có ngồi lên đã bị đẩy ngã rồi, lần này, ngay cả do thị trưởng giới thiệu cũng không thể thành công sao!

Nhưng mà vì danh hiệu cùng vinh dự công ty kiểu mẫu cấp tỉnh của truyền thông Trung Kinh, vì điểm số nhiệm vụ!

Cái chức "Minh chủ" này coi như mình không muốn làm thì trước mắt cũng phải cầm tới!

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng trở nên kiên định, chuẩn bị há miệng muốn khẩu chiến với bầy nho để đoạt cái hư chức này.

Nhưng hắn còn chưa mở miệng thì Quý Minh Dương đã mở miệng trước.

Vẫn như cũ là không nhanh không chậm, ngôn ngữ trầm ổn.

- Mọi người nói Bạch Tiểu Thăng trẻ tuổi, tư lịch không đủ, đối với chuyện này chỉ hưởng thụ thành quả mà không có xuất lực, cho nên cậu ta không thể làm con dê đầu đàn này, có đúng hay không?

Quý Minh Dương sắc mặt không thay đổi, cười nói với mọi người.

Các đại lão đang ngồi cũng không lên tiếng.

Cùng thị trưởng nói đạo lý, chỉ phí sức mà không có kết quả tốt a!

Mọi người dùng sự im lặng để biểu đạt ý tứ của chính mình ——

Ngài nói rất đúng, chúng tôi đúng là có ý này!

Quý Minh Dương cười.

- Kỳ thật, lúc đầu tôi cũng không muốn nói, xem ra không nói cũng không được.

Quý Minh Dương cười nói.

Đám người có chút nghi ngờ, hai mặt nhìn nhau.

Thị trưởng muốn nói cái gì?

Chẳng lẽ còn có cách mạnh hơn để bức bách bọn họ nhất định phải tiếp nhận sao?

Nếu như thế thì bọn họ cũng chỉ có thể đồng ý.

Nhưng mà cuối cùng, dưa hái xanh sẽ không ngọt, Bạch Tiểu Thăng cưỡng ép đi lên thì có thể ngồi yên ổn được sao!

- Các người nghĩ cấu tứ trọn vẹn của chuyện này là ai nghĩ ra được? Là tôi sao?

Quý Minh Dương nhìn đám người chung quanh, trong nụ cười có chút tiếc nuối,

- Nếu thật là tôi, vậy thì tôi sẽ rất tự hào, nếu thật là tôi thì loại phương pháp này đã sớm được áp dụng, cũng không phải đợi đến bây giờ!

- Ở chuyện này, cách nghĩ sáng tạo, thậm chí bản dự thảo, phần lớn là do —— Bạch Tiểu Thăng cậu ta nghĩ ra được!

- Là cậu ta cung cấp cho tôi, làm tôi được mở rộng tầm mắt!

- Cũng là do cậu ta đưa ra bản phương án đã thành hình nên tôi mới có thể nhanh chóng áp dụng như vậy!

- Các người nói tìm người làm ra cống hiến lớn đối với chuyện này, vậy thì tôi hỏi mọi người, còn có ai có cống hiến lớn hơn so với Bạch Tiểu Thăng! Nếu nói ra được thì tôi sẽ cho hắn cái danh hào không có thực quyền, làm con dê đầu đàn không có một chút chất béo này!

Quý Minh Dương nói xong lời cuối cùng thì giọng nói hơi cao.

Sau khi nghe xong, tất cả mọi người ai cũng nhìn Bạch Tiểu Thăng, trong ánh mắt hàm chứa ánh nhìn không thể tin nổi.

Khuôn mặt trẻ tuổi kia từ đầu đến cuối vẫn luôn bình tĩnh, không thấy ba động mảy may.

Một cái phương án có thể xưng là một bước tiên phong lớn, vậy mà lại xuất ra từ tay cậu ta!

Điều này. . . Điều này sao có thể!

Ở cái tuổi này lại có thể làm ra chuyện như vậy, thế thì còn là phàm nhân sao, phải gọi là yêu nghiệt!

Đám người nghẹn họng nhìn trân trối, rốt cuộc không có ai nói ra một câu phản bác lại!

- Tôi đồng ý chọn Bạch Tiểu Thăng!

Bỗng nhiên có người mở miệng nói.

- Tôi cũng đồng ý!

- Tôi cũng đồng ý!

- Tôi nữa!

Gần như đồng thời trong phòng họp sôi trào lên.

Cuối cùng toàn bộ phiếu đều thông qua.

Hội trưởng đời thứ nhất của liên minh sản nghiệp truyền thông Trung Kinh! Ra đời!

Trên mặt của Bạch Tiểu Thăng nở một nụ cười vui vẻ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận