Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 530: Đới thị trưởng tin phục!



Bạch Tiểu Thăng đồng ý trở về làm cho Bạch Minh Hành rất vui mừng.

Hiện giờ tại cái xã hội này, không biết có bao nhiêu người trẻ tuổi lấy cớ là bận công việc để từ chối, xem nhẹ người nhà mình!

Bạch Minh Hành không thích như thế.

Hiện giờ hắn rất ít hỏi thăm đến thành tựu trên sự nghiệp của con trai mình, theo hắn thấy, hạnh phúc an khang thì là phúc, nếu cứ một mực nói về cái gì mà lương cao hay chức cao thì nó càng tăng thêm gánh nặng cho con cái, cũng hoàn toàn không cần thiết.

Bạch Minh Hành nghĩ như vậy, cũng nói như thế với vợ mình, ở điểm này thì mẹ của Bạch Tiểu Thăng ngược lại cũng đồng ý với ông.

Cho nên cặp vợ chồng này biết rất ít về thành tựu của Bạch Tiểu Thăng.

Thậm chí còn không bằng Bạch Phỉ cùng Bạch Nhiên!

Lúc Bạch Phỉ, Bạch Nhiên trở về thăm Lý Phượng Quan, khi nói về Bạch Tiểu Thăng thì mặt mày hớn hở, giống như đã đem người em họ này của mình xem như thần tượng!

Người Bạch gia từ đó mới biết được, Bạch Tiểu Thăng đã trở thành phó tổng giám đốc của truyền thông Trung Kinh —— Công ty đứng đầu của thành phố Trung Kinh!

Bạch Tiểu Thăng mới về Trung Kinh bao lâu chứ, mà lúc đó vẫn còn phải nhờ đến sự dẫn dắt của Dương Thiến Nhi để đi đến truyền thông Trung Kinh tìm việc. Tổng thời gian cũng chỉ mới qua bốn tháng, vậy mà đã trở thành phó tổng của truyền thông Trung Kinh!

Cái tốc độ thăng chức này quả thực quá kinh người!

Người Bạch gia đều rất rung động, ánh mắt khi nhìn về phía vợ chồng Bạch Minh Hành cũng đã có biến hóa khác, trong lời nói thì đều là những câu ca ngợi, cùng hâm mộ.

Hai vợ chồng Bạch Minh Hành cũng rất kiêu ngạo về con trai mình!

Đáng tiếc, người của Bạch gia, bao quát Bạch Phỉ cùng Bạch Nhiên cũng không biết, tin tức của bọn họ đã lạc hậu rồi.

Bạch Tiểu Thăng đã không còn là phó tổng truyền thông Trung Kinh nữa, mà đã chân chính trở thành tổng giám đốc rồi!

Hơn nữa hắn còn là minh chủ của liên minh sản nghiệp truyền thông Trung Kinh!

Cái tốc độ thăng chức này, không cần nói tại Trung Kinh, mà ngay cả An Giang, cũng gần như không tồn tại!

Biết được Bạch Tiểu Thăng trở thành phó tổng của truyền thông Trung Kinh, bà nội Lý Phượng Quan đặt xuống một cái mệnh lệnh bắt buộc cho người trong nhà —— không cho phép bọn họ đi cầu Bạch Tiểu Thăng giúp việc!

Trong mắt của bà, Bạch Tiểu Thăng có thể thành công thì hoàn toàn dựa vào cố gắng của mình, người trong nhà đã không hỗ trợ được gì, thì cũng tuyệt đối không thể cản trở!

Cho nên, đến bây giờ vẫn không có người Bạch gia nào đi đến tìm Bạch Tiểu Thăng để cầu công việc.

- Giờ con cũng không cần quan tâm đến cái gì cả, chỉ cần trở về nhà là được rồi, tối nay cả gia tộc sẽ mở tiệc liên hoan tại nhà bà nội con đó.

Bạch Minh Hành cười ha hả nói.

- Vâng ạ, không thành vấn đề.

Bạch Tiểu Thăng cũng cười một tiếng, rất sảng khoái đáp ứng.

Cùng cha mình nói chuyện điện thoại một chút nữa, Bạch Tiểu Thăng liền quay trở về văn phòng của Quý Minh Dương.

Ở bên ngoài phòng làm việc của Quý Minh Dương, Bạch Tiểu Thăng cũng có chút cảm khái.

Không nghĩ tới, nơi mà ngày mai bọn họ muốn đi lại là thành phố Thiên Thanh, mà chủ tịch Đới Danh Thành của thành phố Thiên Thanh lại ngồi ở trong phòng này nữa chứ.

Chuyện này vẫn có thể xem là một sự trùng hợp đi.

Sau khi tiến vào, Bạch Tiểu Thăng lại lần nữa nói lời xin lỗi.

Ba người lại trò chuyện một phen, Bạch Tiểu Thăng chợt phát hiện ra lúc Quý Minh Dương cùng Đới Danh Thành nói chuyện, thì vẻ mặt hơi có chút gì đó quái lạ, giống như trong lòng hai người đều có chút tâm sự.

Trong lúc mình đi ra ngoài thì hai vị thị trưởng này đã nói chuyện gì thế nhỉ?

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng có chút hiếu kỳ, nhưng cũng không có mở miệng hỏi.

Chuyện này cũng không phải việc hắn nên hỏi.

- Tiểu Thăng, nội dung của giai đoạn trình báo thứ ba bên các cậu đã chuẩn bị như thế nào rồi?

Quý Minh Dương chủ động đổi đề tài hỏi.

Lúc ở trong điện thoại Bạch Tiểu Thăng đã báo cáo qua một chút về tiến độ, còn có sự tiến triển của việc xin độc quyền ở nước ngoài. Những thành quả đạt được đến giờ cũng rất khả quan, lúc đó hắn còn rất vui mừng nữa.

Nhưng cuộc trò chuyện đó cũng chỉ kéo mấy phút nên những tình huống Quý Minh Dương hiểu rõ cũng không toàn diện. Mà vừa rồi sau khi nghe Đới Danh Thành nói về cục diện nghiêm trọng hiện giờ, hắn tất nhiên càng muốn cẩn thận hiểu rõ thêm một chút.

- Ngài muốn nghe bây giờ sao?

Lúc Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, hai mắt còn liếc nhìn Đới Danh Thành một chút.

- Không sao, lão Đới là bạn của tôi! Có thể tin cậy!

Quý Minh Dương nói, nhưng mà vẫn như cũ bổ sung thêm một câu,

- Thứ đã nói lần trước cũng không cần nói lại.

- Ông vẫn là không tín nhiệm đối với tôi rồi

Đới Danh Thành cười ha ha một tiếng, nhưng ngược lại cũng không có vẻ gì là không vui.

Bạch Tiểu Thăng cũng cười cười.

Cùng vị Đới thị trưởng này ở chung không lâu, nhưng bằng vào sức quan sát rèn luyện ra từ hệ thống phân tích vẻ mặt, Bạch Tiểu Thăng có thể chắc chắn, người này tuyệt đối là một vị có tính cách đường đường chính chính.

Còn nữa, người mà Quý thị trưởng đã kết giao, lại chịu gọi là bạn bè thì chắc hẳn rất đáng tin cậy.

Lui 10 ngàn bước mà nói, coi như Đới Danh Thành có tâm tư không tốt, làm cho Trung Kinh thua, thì thứ mất đi cũng chỉ là một cái danh ngạch công ty cọc tiêu cấp tỉnh mà thôi, mặc dù cũng có chút thịt đau, nhưng mà vẫn chưa có thua.

Ngược lại, Đới Danh Thành nếu chỉ vì một cái danh ngạch như thế mà đắc tội với Quý Minh Dương, một vị thị trưởng của thành phố mà tương lai sẽ trở thành trung tâm kinh tế của tỉnh An Giang, thì đó mới thật sự là chuyện được không bù mất!

Dù sao bằng vào chiến tích của Quý Minh Dương thì việc hắn tiến vào thường ủy Tỉnh ủy đã là việc chắc chắn rồi.

Những chuyện này cũng là do Bạch Tiểu Thăng trong lúc vô tình thông qua Hồng Liên, từ trên mạng biết được.

- Vậy thì tốt, tôi sẽ báo cáo cho hai vị thị trưởng một chút.

Bạch Tiểu Thăng thản nhiên nói.

Từ trong miệng của Bạch Tiểu Thăng là những nội dung của giai đoạn trình báo thứ ba, về chỉnh thể thì kế hoạch đang tiến triển với tốc độ cực nhanh, thậm chí trong tuần này liền có thể hoàn thành sơ bộ.

Cùng với đó, về việc thẩm duyệt lần thứ nhất của nhóm độc quyền đầu tiên, được biết nó sẽ được thông qua trong vòng mười ngày! Đây chính là minh chứng cho năng lực của công ty Collison ở Châu u bên kia!

- Cũng chính là nói, sau mười ngày, chúng ta liền có thể tiến hành trình báo giai đoạn thứ ba!

Bạch Tiểu Thăng nói,

- Lấy thành quả của việc khai phát ứng dụng độc quyền làm trọng điểm để tiến hành báo cáo, tin tưởng cũng sẽ lấy được sự tán thành của các lãnh đạo trong tỉnh! Nhưng mà, tôi cảm thấy nên đem thời gian kéo dài hai tuần nữa là tốt nhất, dù sao chúng ta cũng cần sự ổn thỏa tỉ mỉ để hoàn thành các phương diện khác trong nội dung trình báo!

- Sau giai đoạn thứ hai, các người lại chỉ dùng một chút thời gian này để hoàn thành công việc của giai đoạn thứ ba sao, lại còn đến nước ngoài xin một nhóm độc quyền nữa? !

Đới Danh Thành nghe đến đó, thì không thể tưởng tượng nổi nhìn Bạch Tiểu Thăng, giọng nói của hắn cũng thay đổi.

Sự khác biệt giữa hai bên hoàn toàn bộc lộ ra!

Trước mắt hắn mới từ trong tỉnh trở về, đem giai đoạn trình báo thứ hai hoàn thành, đối với chuyện này chính bản thân hắn đều cảm thấy mình làm không chậm!

Nhưng ở bên này người ta đã hoàn thành hơn phân nửa tiến trình công việc của giai đoạn thứ ba.

Một tuần kết thúc công việc, hai tuần hoàn thiện!

Nếu thế thì công ty của Thiên Thanh bọn họ dù có cưỡi tên lửa chỉ sợ cũng không đuổi kịp!

Ở trong mắt của Đới Danh Thành, Bạch Tiểu Thăng lập tức biến thành yêu nghiệt!

Người trẻ tuổi kia, động tác cũng quá nhanh đi!

Đới Danh Thành thở dài một tiếng, trong lòng chịu phục.

Vẻ mặt của Quý Minh Dương cũng có chút thư giãn, hơi gật gật đầu một chút. Hắn vừa nãy đã rất lo lắng, muốn Bạch Tiểu Thăng tăng tốc tiến độ lên, nhưng mà bây giờ xem ra, tiến độ của Bạch Tiểu Thăng so với dự đoán của hắn còn nhanh hơn nhiều, nhanh hơn quá nhiều!

Với lại, nó còn áp dụng biện pháp đồng dạng với giai đoạn thứ hai "Toàn diện vững bước, trọng điểm đột tiến"!

Cái này rất tốt!

- Độc quyền của các cậu đã thông qua thì thành phố có thể bỏ vốn, trước đó sẽ đồng ý phát triển sử dụng tại liên minh sản nghiệp truyền thông!

Quý Minh Dương cười nói.

Có thể gọi là nhất cử lưỡng tiện!

- Nhưng mà Quý thị, tôi bây giờ lại muốn trò chuyện với ngài một chút về giai đoạn thứ tư!

Bạch Tiểu Thăng lại nói.

Cái gì, đã bắt đầu cân nhắc giai đoạn thứ tư sao?

Sắc mặt của Đới Danh Thành hơi cứng lại, đơn giản là không thể tưởng tượng nổi.

Coi như là Quý Minh Dương thì cũng không thể không kinh ngạc, giương mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng. Hắn lúc nãy còn muốn Bạch Tiểu Thăng tăng thêm tốc độ, hiện giờ xem ra có phải nên ngăn lại một chút không, nếu không thì ai biết Bạch Tiểu Thăng có nhảy ra khỏi trái đất hay không. . .

- Có phải là quá nhanh hay không?

Ngay cả Quý Minh Dương cũng không nhịn được hỏi.

- Kỳ thật, tôi có chút việc muốn nói với ngài.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Hắn đem tin tức mình thấy, cùng với suy đoán về truyền thông Thiên Chinh nói ra.

Quý Minh Dương cùng Đới Danh Thành đều giật nảy cả mình.

Truyền thông Thiên Chinh bên kia, đồng dạng cũng nhanh đến mức đáng sợ.

Đều là yêu nghiệt, chúng ta khó mà nhìn theo bóng lưng của bọn hắn! Đới Danh Thành trong lòng có chút đắng chát.

Trò chuyện về cái đề tài này một lúc, sau đó ba người lại nói tới những phương diện khác, thậm chí còn nghiên cứu thảo luận việc hợp tác giao lưu giữa hai thành phố. Bạch Tiểu Thăng đưa ra rất nhiều quan điểm, thậm chí khiến cho Đới Danh Thành hai mắt tỏa sáng.

Cuộc trò chuyện kéo dài đến hai giờ.

Cuối cùng, thư ký tới nhắc nhở thì Đới Danh Thành mới thỏa mãn.

Hắn cần phải đi rồi.

Trước khi đi, Đới Danh Thành bắt tay thật chặt với Bạch Tiểu Thăng, bên trong ánh mắt chất chứa sự thưởng thức, lại bao hàm chân ý.

- Bạch Tiểu Thăng, Bạch tổng, hi vọng cậu có thời gian đến thành phố Thiên Thanh làm khách! Đến lúc đó, tôi sẽ tận tình làm chức địa chủ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận