Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 571: Sứ mệnh của Vũ Sĩ Nhất



- Vũ Sĩ Nhất này là một tên gia hoa tâm địa độc ác! Vừa rồi, có anh ở đây thật tốt!

Mạc Hân nhìn Bạch Tiểu Thăng cười ngọt ngào một tiếng.

Trong ánh mắt của Mạc Hân, Bạch Tiểu Thăng nghiễm nhiên trở thành anh hùng của nàng.

- Tên gia hỏa này giống y như một con ruồi, đuổi đi xong thì nó sẽ tiếp tục bay trở về, phiền muộn không thôi. Cứ tiếp tục như thế, cũng không phải chuyện tốt đẹp gì.

Bạch Tiểu Thăng nhíu mày, hắn đang nghĩ phương pháp để giúp Mạc Hân giải quyết cái phiền phức này.

- Anh không cần phiền muộn vì chuyện này đâu, em đã có biện pháp giải quyết hắn rồi.

Mạc Hân cười hì hì nói.

- Tìm người nhà của hắn để cho bọn họ quản lý hắn.

Mặc dù nàng rất muốn được Bạch Tiểu Thăng làm anh hùng cứu mỹ nhân, nhưng mà Vũ Sĩ Nhất người này, cũng thật sự là làm cho nàng rất phiền.

- Được thôi. Nếu như nếu như cô làm không được thì hãy nói với tôi, tôi sẽ giúp cô giải quyết.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng, cũng không kiên trì.

Hắn biết bối cảnh gia tộc của Mạc Hân cũng không đơn giản.

Bạch Tiểu Thăng đón một chiếc xe taxi, trước tiên đưa Mạc Hân trở về chỗ ở, sau đó hắn cũng trở về truyền thông Trung Kinh.

Ngày mai còn phải làm thêm một buổi lễ chứng nhận, sẽ trì hoãn một chút thời gian của mình.

Bạch Tiểu Thăng muốn đem lịch trình của ngài mai hoàn thành sớm một chút.

Trở lại khách sạn mình đang ở, Mạc Hân đắc ý đóng cửa phòng lại sao đó lại nhớ lại một màn anh minh thần võ của Bạch Tiểu Thăng nhịn không được cười lên, mặt mày ẩn tình.

Một hồi lâu sau nàng mới thu liễm cảm xúc, cầm điện thoại di động của mình lên.

- Xem ra lần này, tên gia hỏa chán ghét kia sẽ gặp phiền phức rồi.

Mạc Hân không tình nguyện gọi cho một số điện thoại.

Một lát sau, điện thoại được kết nối.

Đầu bên kia lập tức truyền đến một giọng nói vô cùng nịnh hót.

- Alo, con gái ngoan có chuyện gì mà lại gọi cho cha vậy.

- Ông giúp tôi một chuyện.

Giọng nói của Mạc Hân vừa lạnh lại vừa cứng.

Vậy mà người ở đầu dây bên kia một điểm cũng không quan tâm giọng nói vẫn rất ấm áp.

- Con nói đi, cha nhất định làm được!

- Trong hiệp hội, có một người chuyên xử lý công việc họ Vũ, ông ta có một đứa cháu, hắn ta cứ một mực dây dưa với tôi, tôi rất không thích!

Mạc Hân trả lời vẫn với giọng nói đó.

- Chút chuyện nhỏ này, không có vấn đề, con gái ngoan nha. . .

Đối diện, còn muốn trò chuyện về việc khác.

Nhưng Mạc Hân đã trực tiếp cúp điện thoại.

- Ông cũng là một người đáng ghét!

Nếu mà Bạch Tiểu Thăng biết được Mạc Hân còn có một mặt như thế này chắc hắn sẽ rất kinh ngạc.

Giờ này khắc này.

Từ khi trở về công ty, Bạch Tiểu Thăng xem một chút lịch trình của mình, sao đó gọi điện thoại cho bí thư Trương Manh của thị trưởng.

- Alo, là Bạch tổng sao, ngày mai có thể hoàn thành toàn bộ giai đoạn thứ ba sao?

Trương Manh ở trong điện thoại nghiêm túc xác nhận lại một lần nữa.

Lần trước, Bạch Tiểu Thăng có nói là trong khoảng một tuần này sẽ làm xong, bây giờ đã xác định được chính xác ngày luôn rồi.

Nói thật, tiến độ này làm cho Trương Manh có cảm giác líu lưỡi.

Đặc biệt là Bạch Tiểu Thăng, vậy mà còn xin được độc quyền ở nước ngoài, mặc dù chỉ là qua lần thẩm tra thứ nhất, nhưng như vậy là đủ rồi!

Cái này có thể thêm được rất nhiều điểm cho hạng mục!

- Không có vấn đề!

Bạch Tiểu Thăng cũng khẳng định lại một lần nữa.

- Hiện tại Quý trụ trưởng đang đi họp, chờ ngài ấy hợp xong tôi sẽ hồi báo cho ngài ấy ngay! Tôi tin tưởng, hai ngày sau là chúng ta có thể đi lên tỉnh để báo cáo! Chỉ sợ ngay cả thành phố Lang Bắc, cũng bị chúng ta vượt qua! Lão đệ, ngươi lần này làm cho gọn gàng vào nhé!

Trương Manh cảm thấy rất vui nên cũng không tiếc lời khen thưởng Bạch Tiểu Thăng.

- Trương bí thư quá khen rồi!

Bạch Tiểu Thăng chỉ cười một tiếng.

Chuyến đi đến Thiên Thanh và nội dung mà hắn đối thoại cùng Đới Danh Thành kia, hắn cũng không muốn nói với Quý Minh Dương.

Tối thiểu nhất, nếu như lần này thuận lợi thì cuộc trò chuyện kia chỉ là vài câu nói đùa mà thôi cũng không ảnh hưởng đến toàn cục. . .

Hi vọng hết thảy đều thuận lợi!

Bạch Tiểu Thăng âm thầm suy nghĩ.

Cúp điện thoại, Bạch Tiểu Thăng lại lần nữa nhìn bảng tiến độ, bất quá đến tiến độ của giai đoạn thứ tư… Chắc phải chậm trễ một chút.

Vũ Sĩ Nhất đang ở trong phòng của khách sạn, nghi hoặc xem một cái tin nhắn.

Người gửi tin nhắn là Kim Đới Lục, nội dung rất đơn giản.

- Ngày mai mười giờ sáng, Phùng Sĩ Kiệt phó hội trưởng an bài mở buổi chứng nhận sáng chế cocktail mới một lần nữa, địa điểm cao ốc Vạn Hoà Trung Kinh .

Vũ Sĩ Nhất nhíu mày, sắc mặt có mấy phần khó coi.

- Tên Phùng Sĩ Kiệt này muốn làm gì đây! Chỉ mới có một khoản thời gian ngắn, vậy mà đã triệu tập hai cuộc buổi chứng nhận công khai, hắn định làm cái quỷ gì đây!

Vũ Sĩ Nhất tự nhiên sẽ không trực tiếp gọi điện thoại cho Phùng Sĩ Kiệt để hỏi thăm. Nếu có hỏi chắc gì hắn đã nói thật.

Vũ Sĩ Nhất nghĩ nghĩ một chút sau đó trực tiếp gọi điện thoại cho Kim Đới Lục.

Kết quả, hắn gọi mấy lần liên tiếp đều không liên lạc được.

- Cái tên Kim Đới Lục này không mang theo điện thoại bên người sao?

Vũ Sĩ Nhất nhíu mày.

Bây giờ hắn không có ở tại cao ốc quốc tế Mộ Thiên Trung Kinh, mà nơi này cũng cách nơi đó khá xa, nếu bây giờ trực tiếp đi qua bên đó để tìm Kim Đới Lục hỏi thì lại vô cùng phiền phức.

Vũ Sĩ Nhất suy nghĩ một lát sau đó quyết định gọi cho Phùng Sĩ Kiệt, tìm kiếm biện pháp để moi được tin tức trong miệng hắn.

Nhưng kết quả lại vô cùng quỷ dị.

Điện thoại của Phùng Sĩ Kiệt cũng không gọi được.

Vũ Sĩ Nhất có cảm giác cổ quái, muốn gọi cho Trương Phi Độ, hoặc là Đường Tiểu Kỳ để dò hỏi.

Nhưng chính lúc này, điện thoại di động của hắn lại vang lên.

Vũ Sĩ Nhất thấy nhìn thấy dãy số gọi đến lập tức biến sắc, tranh thủ thời gian bắt máy.

- Chú Đới, ngài làm sao lại tự mình gọi điện thoại tới cho con vậy.

Mặc dù người bên điện thoại bên kia không thấy nhưng Vũ Sĩ Nhất vẫn nở nụ cười nịnh hót theo thói quen.

Vũ Gia, là thế gia điều tửu sư không giả, nhưng bọn họ cũng có kinh doanh các loại sinh ý khác.

Từ đời ông cố của hắn đã không còn chia nhà riêng để ở, tất cả các thế hệ đều ở trong một căn nhà lớn. Các thành viên trong gia tộc cũng cùng nhau đảm nhiệm các chức vụ trong tập đoàn.

Người mà hắn gọi là chú Đới này chính là người cầm lái chân chính của Vũ Gia!

Thậm chí người người khác trong nhà khi nói chuyện đều phải nhìn sắc mặt của chú ấy.

Thường ngày, Vũ Sĩ Nhất là loại con cháu không có danh tiếng, căn bản sẽ không có tư cách cùng chú Đới trò chuyện.

Lần này, sở dĩ chú Đới của hắn gọi điện thoại cho hắn, là bởi vì ông ấy có "Nhiệm vụ trọng yếu"!

Lúc Mạc Hân hướng tổng bộ điều tửu sư quốc tế đệ trình chứng nhận phối phương mới và điều chế "Gặp gỡ bất ngờ" ngay tại hiện trường cho mấy vị thường vụ xử lý công việc dùng thử, trong nhóm người đó cũng có chú Đới của hắn!

Chú Đới của hắn sau khi trở về, nhận thấy loại rượu này rất có thị trường tiềm năng, nghĩ muốn đem phối phương này đoạt tới tay!

Bình thường, Vũ Sĩ Nhất nói khoác là mình cùng với Mạc Hân có quan hệ phi thường tốt.

Cái phối phương này là do bạn của Mạc Hân phát minh ra, vì thế để cho Vũ Sĩ Nhất đi gặp Mạc Hân nói chuyện này là chính xác nhất!

Cho nên lần này, chú Đới của hắn tìm hắn để làm thuyết khách.

Một khi thành công, vậy thì địa vị của hắn Vũ Sĩ Nhất tại Vũ gia sẽ được nâng lên một tầm cao mới!

Vũ Sĩ Nhất vốn là mang theo nhiệm vụ tới, trước khi đến đã hạ quyết tâm phá hư các chứng nhận này.

Chỉ cần cái phối phương mới này không được tổng bộ sử dụng vậy thì bọn hắn sẽ mua nó lại, biến nó thành một phối phương hữu dụng phục vụ cho mục đích riêng của bọn họ.

Về sau phối phương này được sử dụng vào thị trường thì nó chắc chắn sẽ mang lại tài phú không ngừng cho bọn họ.

Trước mắt, Vũ Sĩ Nhất đã thành công hoàn thành nhiệm vụ phá hư, bây giờ chỉ cần tiếp xúc với cái tên họ Bạch kia, cùng hắn bàn điều kiện, nắm lấy phối phương trong tay.

Bất quá, hiện tại xem ra họ Bạch kia rất khó đối phó!

Vũ Sĩ Nhất suy nghĩ xong quyết định sẽ nói rõ ràng với chú Đới.

- Nếu thực sự không được, thì lấy tiền nện cho hắn, nện cho hắn năm triệu, mọi thứ liền xong xuôi thôi!

Vũ Sĩ Nhất suy nghĩ ra một kế sách.

Theo hắn thấy Bạch Tiểu Thăng chỉ là một tên tiểu tử nghèo, chưa bao giờ thấy qua nhiều tiền như vậy!

- Vũ Sĩ Nhất, sự tình phối phương con phải nắm chặt thời gian hoàn thành!

Người bên kia điện thoại phân phó một câu, giọng nói mang theo một loại uy lực đè nén người nghe.

- Vâng, vâng.

Vũ Sĩ Nhất lập tức đáp ứng.

- Còn có, ta không cho phép con, lại quấy nhiễu Mạc Hân tiểu thư nữa!

Câu nói thứ hai của chú Đới trực tiếp làm cho Vũ Sĩ Nhất sửng sốt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận