Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 572: Tôi tuyệt không buông tha!



- Ngài nói vậy, là có ý gì?

Vũ Sĩ Nhất lắp bắp hỏi.

Lúc trước, biết được hắn cùng Mạc Hân có quan hệ, bác cả của hắn mừng rỡ lắm, thậm chí nhiều lần gọi hắn qua, hỏi rất nhiều thứ.

Lúc ấy, Vũ Sĩ Nhất rất được sủng ái nhưng lại run như cầy sấy, dù sao chính mình cũng đứng ngang hàng với Vũ Gia, cho dù chỉ là một tên pha rượu có tay nghề cao một chút, cũng không cảm đến nỗi mặc cảm.

Vũ Gia có truyền thống pha rượu từ rất lâu, cơ ngơi ngày càng phát triển, thâm căn cố đế. Lớn mạnh như vậy nên, gia tộc xí nghiệp lại càng cần hơn để ý hình tượng, cho ra nhiều kiểu hình bao bì mới bắt mắt, giống như hắn làm bình đựng rượu còn rất non tay, còn không lọt vào mắt bác cả của hắn.

Đột nhiên được coi trọng, để Vũ Sĩ Nhất rất nhanh hiểu được, mọi thứ đều nhờ có Mạc Hân!

Có thể để bác cả của hắn để ý, tất nhiên là gia thế của Mạc Hân!

Vũ Sĩ Nhất đã từng điều tra qua, nhưng không có thu hoạch được kết quả gì cả.

Mỹ nữ pha chế rượu Mạc Hân cũng rất nổi danh, nhưng mà nàng thuộc về đại gia tộc nào thì không một ai biết được!

Vấn đề này thực sự rất nan giải!

Nhưng mà Vũ Sĩ Nhất không để ý, ngược lại hắn ưa thích cô ả này, nàng không muốn ai biết bối cảnh của mình, lại có thể giúp hắn tương lai sáng lạng, càng ngày càng có địa vị.

Thế là đủ rồi!

Vũ Sĩ Nhất từ đó "trồng cây si", theo đuổi Mạc Hân đến cùng.

Một cô gái tốt thường sợ kẻ theo đuổi mình.

Vũ Sĩ Nhất tin tưởng, rồi sẽ có ngày, hắn cưa đổ Mạc Hân, mỹ nhân, tiền tài quyền thế mọi thứ sẽ về tay hắn.

Nhưng kết quả hiện tại lại làm hắn ê chề!

Đại bá của hắn, người cầm quyền cả Vũ gia ra lệnh cấm hắn lại gần quấy nhiễu Mạc Hân!

Cái này há không phải là đá bay giấc mơ của hắn sao, không, là mộng tưởng!

Trong chớp nhoáng mắt, Vũ Sĩ Nhất thậm thật sự muốn phát điên.

- Vì sao phải vậy, tốt nhất là ngươi không cần biết.

Bác cả của hắn lạnh lùng, thái độ kiên quyết nói,

- Ngược lại, ngươi đừng có quấy nhiễu Mạc Hân, ta đã nói rõ ràng, sau này đừng trách ta không nhắc nhở ngươi! Còn nếu như bởi vì công thức pha rượu này, mà ngươi quấy rầy nàng. Vậy thì Vũ Gia ta cũng không cần nó nữa!

Bác cả làm Vũ Sĩ Nhất chấn kinh.

Ngay cả công thức pha rượu cũng không cần? !

Vũ Sĩ Nhất thậm chí không tin, lời này là do chính miệng bác cả hắn nói, bác cả dạo gần đây đã trở thành một thương nhân kiêu hùng trục lợi đến đáng sợ, vì lợi ích cá nhân không từ thủ đoạn, thậm chí. . . Không niệm thân tình.

Vì Mạc Hân mà ngay cả phối phương đều có thể không cần? !

Vũ Sĩ Nhất rất muốn hỏi là vì cái gì.

- Cứ như vậy đi!

Ở đầu điện thoại bên kia, đại bá của hắn không cho hắn cơ hội mở miệng, trực tiếp cúp máy.

m thanh bận máy tút tút vang lên, để Vũ Sĩ Nhất ngẩn người.

- Đại bá. . . Mạc Hân. . .

Vũ Sĩ Nhất nắm điện thoại, tay nổi gân xanh.

Vừa rồi, trong điện thoại, thái độ của đại bá đối với hắn, lại lần nữa trở về như lúc trước.

Lạnh lùng, khinh thường!

Vũ Sĩ Nhất, vẫn như trước là một tên dưới tầng mạt lưu không có khí lực gì trong gia tộc!

- Nhất định có vấn đề gì trong này là Mạc Hân nói chuyện với người nhà sao!

Vũ Sĩ Nhất cắn răng, thấp giọng tự nói,

- Nếu mình từ bỏ Mạc Hân thì sẽ mất đi hết tất cả cơ hội! Không được, mình tuyệt không thể đồng ý chuyện này!

Trong mắt Vũ Sĩ Nhất điên cuồng tỏa ra hận ý lúc ẩn lúc hiện.

- Mạc Hân tôi không thể thả tay, tôi phải chiếm đoạt cô!

Vũ Sĩ Nhất hung hăng nói.

Hắn cúi đầu nhìn tin nhắn điện thoại,

- Ngày mai, sẽ công khai chứng nhận. . . dù là tên họ Bạch kia hay là Mạc Hân, cũng đều là trở ngại lớn nhất, mình cần triệt để bóc mẽ hắn! Trước mặt mọi người phá hắn!

Ánh mắt của Vũ Sĩ Nhất càng lúc càng điên cuồng.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng hoàn toàn không biết có người đang hận mình, hắn còn đang bận rộn chuyện của mình.

Hắn thấy, chứng nhận chỉ là việc rất nhỏ, bàn giao cho Lâm Vi Vi an bài là được, hắn sẽ không tiếp tục để ý.

Thẳng đến tối, Vũ Sĩ Nhất cũng không điện thoại cho Kim Đại Lục.

- Tên hỗn đản này, nhất định lại đi đánh bạc. Mười vạn lận, đối với hắn mà nói không phải con số nhỏ, hắn không thể bội ước!

Rõ ràng Kim Đại Lục làm người giống Vũ Sĩ Nhất, cũng không suy nghĩ nhiều.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.

Ngày kế tiếp, Bạch Tiểu Thăng đến công ty sớm, bỏ thời gian xử lý một vài sự việc, xét thời gian không sai biệt lắm, liền chạy tới bên cạnh cao ốc Trung Kinh Vạn Hòa.

Trước khi đi, chuyện bên này, hắn tạm giao cho Lâm Vi Vi xử lý.

- Hôm qua cùng Trương bí thư gọi điện thoại, hắn nói gần trưa, có thời gian thì sẽ tới, có lẽ không thể, nếu hắn tới, em cho anh biết một tiếng, anh lại về gấp.

Bạch Tiểu Thăng dặn dò Lâm Vi Vi.

- Vâng.

Lâm Vi Vi gật đầu, vẫn không quên lẩm bẩm bực tức,

- Anh cũng bận bịu thật, việc ở đây không đủ cho anh để tâm hay sao lại còn có tâm tư hứa hẹn cùng Mạc Hân mở cái gì phối phương cocktail mới. . .

- Tóm lại là anh đã đồng ý với người ta, huống hồ công thức này cũng là do anh nghĩ ra.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Lâm Vi Vi nhún vai, không nói nhiều nữa.

Bạch Tiểu Thăng ai cũng không để ý, tự mình đi thẳng đến cao ốc Trung Kinh Vạn Hòa thời gian đi cũng chưa đầy hai phút đồng hồ.

Đến cửa ra vào, hắn vừa vặn trông thấy Mạc Hân cầm điện thoại di động gọi, lập tức điện thoại của hắn vang lên.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng, đi thẳng tới sau lưng Mạc Hân.

Mạc Hân nghe thấy một hồi nhạc chuông, vừa quay đầu lại đã thấy hắn, lập tức mừng rỡ, ngọt ngào cười nói,

- Em mới định gọi cho anh.

- Đi thôi.

Bạch Tiểu Thăng dùng tay làm dấu mời.

Tiến vào cao ốc, Bạch Tiểu Thăng đi trước.

Ven đường, vô số chuyên gia, trai tài, gái sắc cung kính cùng Bạch Tiểu chào hỏi Thăng.

Mặt Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nhẹ gật đầu đáp lại.

Mạc Hân theo ở phía sau, nhìn Bạch Tiểu Thăng, mắt lộ ra vẻ si tình.

Lúc này.

Tại cao ốc Trung Kinh Vạn Hòa, trong một gian phòng hội nghị cỡ nhỏ.

Tất cả chuyên gia pha rượu đều ngồi vào chỗ, bọn họ quan sát bốn phía, nghị luận không dứt.

- Nhìn nơi này xem so với hôm qua còn cao cấp hơn nhiều, mặc dù chỉ là phòng hội nghị nhỏ, nhưng so với hôm qua còn rộng rãi hơn!

- Đúng rồi, ngươi nhìn ánh đèn kia kìa, máy chiếu thật không tầm thường, đây còn là hàng nhập nhập khẩu nữa đó!

- Sân khấu có thể di động, có thể chỉnh mặt tường đủ màu màn hình LED! Ôi trời ơi, đây là phòng hội nghị cực kỳ cao cấp a!

- Không chỉ những thứ kia, ngươi xem một chút nước trên bàn chúng ta, cũng là nhập khẩu, một bình có giá sáu ngàn là ít!

. . .

Những người pha chế bị hào khí nơi này làm cho kinh diễm.

Kỳ thật lúc đầu, Lâm Vi Vi an bài là phòng hội nghị lớn càng xa hoa đỉnh cấp hơn, nàng muốn cho Bạch Tiểu Thăng có thêm mặt mũi.

Nhưng khi Bạch Tiểu Thăng biết liền cảm thấy không ổn, phòng khách dành cho mấy ngàn người cho vài người vào tổ chức hội nghị thật là không ổn, thật là lãng phí, cho nên hắn đổi một cái phòng nhỏ, cùng nhau nói chuyện thật là "Đơn giản" là được.

Mặc dù là vậy nhưng nơi này cũng làm mọi người rung động.

Thậm chí Phùng Sĩ Kiệt, Phi Độ, Đường Tiểu Kỳ, Kim Đại Lục cũng có cảm giác này. Đây là nơi tổ chức hội nghị giàu có nhất Trung Kinh từ trước đến nay mà Kim Đại Lục nhìn thấy. Bây giờ hắn mới thật sự nhìn thấy chênh lệch.

Lần này, mấy người bọn họ đến rất sớm.

Ngồi sau lưng Kim Đại Lục là Kim Đại Ngọc.

- Cao ốc Trung Kinh Vạn Hòa, quả nhiên danh bất hư truyền!

Kim Đại Ngọc cảm thán không thôi.

Chênh lệch này, cũng thật là lớn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận