Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 587: Hai lần tính toán của Trần Cửu Thiên



Trần Cửu Tranh cũng cảm giác được không phải bọn hắn không thu thập được Bạch Tiểu Thăng.

Trước mắt, Bạch Tiểu Thăng chỉ bất quá là một cái tổng giám đốc công ty con lệ thuộc, chức vị cũng không có lớn lắm!

Coi như Bạch Tiểu Thăng cùng Bộ Sự Vụ khu Đại Trung Hoa có quan hệ không rõ ràng, có từng tia từng sợi liên hệ.

Nhưng như vậy thì thế nào!

Hắn cùng anh trai hắn, một người là người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực tỉnh An Giang, một người là tổng phụ trách sản nghiệp khu Hoa Đông. Cùng quan sự vụ bên trong Bộ Sự Vụ khu Đại Trung Hoa, đại sự vụ quan cùng cấp, thậm chí lợi hại hơn một chút.

Dù sao bọn hắn tay nắm thực quyền, những quan sự vụ kia chỉ là người hạn chế!

Thật nếu tới một cái thủ đoạn bất kể giải quyết dứt khoát, sau đó bị phát hiện thì thế nào!

Coi như kiện đến tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa, không lẽ chỉ bởi vì là một cái tổng giám đốc, còn có thể động đến bọn hắn hay sao.

Chỉ là vấn đề chi phí thôi.

Đặc biệt là anh của hắn Trần Cửu Thiên, trước đây có một đoạn thời gian dọn dẹp các tai họa ngầm khắp nơi, mới nghĩ tới một kế sách âm nhu đối phó với Bạch Tiểu Thăng.

Kết quả nhìn mà xem, Bạch Tiểu Thăng muốn nhảy lên tới trời rồi.

Cái này để Trần Cửu Tranh vô cùng nén giận.

Trước mắt, Trần Cửu Thiên trên mặt mang mỉm cười, trong nụ cười lộ ra âm lãnh, một bộ dáng như đã có tính trước.

Để Bạch Tiểu Thăng chuyển sang nơi khác!

Hắn nói nói chắc như đinh đóng cột, phương pháp khẳng định là có mười phần chắc chín!

- Anh Thiên, anh có ý gì!

Trần Cửu Tranh lập tức hai mắt tỏa ánh sáng, ngồi vào chỗ đối diện anh hắn, hiếu kỳ hỏi.

Kỳ thật, trước mắt Trần Cửu Thiên đột nhiên đến, hắn cũng có cảm giác rất kỳ quái.

Không có thông báo trước thì người đã đến, đã vậy còn có bộ dáng phong trần mệt mỏi.

- Trước mắt, có một cái thời cơ thích hợp, để tên họ Bạch kia không còn làm tổng giám đốc truyền thông Trung Kinh được nữa!

Trần Cửu Thiên cười nói.

Có đúng không!

Trần Cửu Tranh ánh mắt sáng ngời.

- Em có biết được anh từ chỗ nào tới đây không? Ở nơi tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa! Anh bay thẳng tới Trung Kinh, vừa xuống máy bay thì đi tìm em, lúc này có một sự kiện lớn sắp xảy ra.

Trần Cửu Tranh chờ anh hắn tiếp tục nói.

Trần Cửu Thiên lại không nói, hướng về bốn phía liếc nhìn.

Cái này là nhà riêng của em trai hắn, phòng khách lại bốn phía không người.

Nhưng Trần Cửu Thiên vẫn như cũ không yên tâm

- Đi, đi tới thư phòng của em rồi nói!

- Vâng.

Trần Cửu Tranh đứng dậy, bất quá cũng không vội đi mà cất giọng hô một tiếng.

- Trần quản gia!

- Vâng!

Từ ngoài phòng khách lập tức xuất hiện một bóng người, chầm chậm đi đến.

Đó là một người trung niên thần thái sáng láng, tinh thần phơi phới, tóc hơi hói, đi giày Tây, họ Trần nhưng lại có một khuôn mặt đặc trưng của người Châu u. Thật ra hắn là người u châu, chỉ là tiếng Trung vô cùng tốt, được Trần Cửu Tranh đặt cho một cái tên Trung Quốc, Trần Tín Thì.

Quản gia nước Anh nổi tiếng khắp thế giới, Trần Tín Thì cung kính đứng ở trước mặt Trần Cửu Tranh.

- Tiên sinh, ngài có gì dặn dò.

- Ta cùng Đại tiên sinh cần bàn chuyện trọng yếu, không cần để cho người khác đến gần thư phòng bất luận là kẻ nào!

Trần Cửu Tranh nghiêm túc nói.

- Đã rõ, thưa tiên sinh!

Trần quản gia nghiêm túc gật đầu.

Trần Cửu Thiên cũng phi thường hài lòng với sự an bài của Trần Cửu Tranh, cất bước đi về hướng thư phòng của Trần Cửu Tranh.

Trần Cửu Tranh đi theo phía sau.

Tiến vào thư phòng, đóng cửa thật kỹ, hai anh em ngồi đối diện nhau trên ghế sô pha khoảng cách rất gần.

Trần Cửu Thiên lúc này mới nói.

- Lần này tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa, triệu tập người phụ trách cấp khu vực, cùng nhau mở một cuộc họp.

Mở cuộc họp, họp vấn đề gì? Cần phải bí mật nói như thế sao? ! Trần Cửu Tranh không hiểu.

- Bản thân hội nghị này không có bí mật gì để nói. Nhưng anh có một cái ý nghĩ, cái này đối với nhà họ Trần chúng ta cực kỳ trọng yếu, chúng ta phải lợi dụng cơ hội này thật tốt, từ đó kiếm lời.

Trần Cửu Thiên trầm giọng nói.

Đôi mắt của hắn sáng ngời như đuốc!

Chuyện gì có thể để cho anh ruột của mình có loại vẻ mặt này!

Anh trai hắn toan tính không nhỏ! Trần Cửu Tranh cũng không nhịn được rung động.

- Mặt khác, nội dung hội nghị lần này nếu lợi dụng được, còn có thể để tên khốn khiếp Bạch Tiểu Thăng bị chuyển đi chỗ khác, có thể nói nhất cử lưỡng tiện! Một khi hắn không đảm nhiệm chức tổng giám đốc truyền thông Trung Kinh, chúng ta liền có thể dùng cái giá không lớn lắm đến giải quyết hắn.

Trần Cửu Thiên cười âm trầm, lộ ra hàm răng trắng.

Trên đường hắn cũng nghĩ đến những chi tiết này, cũng âm thầm nghĩ đến những chi tiết nhỏ nhặt.

- Đến cùng là họp cái gì a!

Trần Cửu Tranh nhịn không được thúc giục.

- Năm nay, cao tầng của tập đoàn sẽ thử một cái chế độc mới đó là “Tuyển nhân tài dự trữ”, một đoạn thời gian trước không phải đã tuyển qua một lần à, từ trong tổng giám đốc các công ty con khắp nơi sàng chọn nhân viên, điều tới nơi khác, tranh giành người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực.

Trần Cửu Thiên nói.

Chuyện này, Trần Cửu Tranh cũng biết được.

Tống Trường Không còn oán niệm không ít do hắn không được tuyển chọn. Người được tuyển lại là phó tổng giám đốc.

- Thiên quân vạn mã qua cầu độc mộc, thành công thì cá chép hóa rồng. Thành thì sẽ là người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực. Thất bại cũng chia hai loại, một loại là bị điều đến các công ty con khác, làm phó tổng hoặc là tổng giám đốc, một loại thì là tham gia lớp tu nghiệp làm nhân tài dự trữ, hoặc là đi Bộ Sự Vụ.

Trần Cửu Thiên kể lại.

- Kế tiếp, còn một đợt tuyển chọn! Bất quá lần tuyển chọn này có chỗ khác biệt là từ cấp độ chúng ta mà đề cử, mỗi người có hai cái tiêu chuẩn.

- Cũng là nói, một đợt tuyển người tại khu Đại Trung Hoa này sẽ có hơn ba mươi người?

Trần Cửu Tranh nói.

Hắn biết rõ, sản nghiệp tập đoàn ở trong nước có bảy đại phân khu, bất quá khu Đại Trung Hoa phạm vi bao hàm không chỉ là nội địa.

- Ý của anh là, đem đề cử Bạch Tiểu Thăng lên trên?

Trần Cửu Tranh đã hiểu rồi.

Bạch Tiểu Thăng một khi thất bại, thì sẽ bị điều đi công ty khác.

Thử hỏi, tất cả sản nghiệp tỉnh An Giang đều nằm trong tay hắn, bình điều chẳng phải là để Bạch Tiểu Thăng rơi vào trong tay mình sao!

- Không có đơn giản như vậy!

Trần Cửu Thiên hừ lạnh một tiếng.

- Lần tuyển chọn thứ hai này, cùng lần thứ nhất khác biệt, không phải chọn trúng liền rời đi, mà là khảo hạch tại cương vị hiện tại. Nếu đi được đến vòng cuối cùng, mặc kệ thắng hay thua, cuối cùng đều phải rời khỏi cương vị. Cho nên chúng ta phải cam đoan Bạch Tiểu Thăng trúng tuyển, lại không thể để hắn trở thành người chiến thắng cuối cùng, bởi vì vị trí kia là để cho nhà họ Trần chúng ta.

- Anh nói là để cho người nhà họ Trần chúng ta trở thành người chiến thắng cuối cùng của đợt tuyển chọn sao?!

Trần Cửu Tranh kinh ngạc đến mức giọng nói cũng bị cất cao lên.

Sau đó hắn giật mình, lập tức nói nhỏ lại!

Trần Cửu Thiên khẽ gật đầu.

Người chiến thắng cuối cùng chỉ có một người, người kia sẽ thành người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực mới hoặc là là quan sự vụ cùng cấp!

- Bên tập đoàn thì không sợ các vị phụ trách khu vực đến đỡ người trong nhà sao?

Trần Cửu Tranh nhịn không được hỏi.

Mặc dù bởi như vậy, Trần gia nếu có thêm một người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực, tương đương với có thêm lãnh thổ!

Nhưng tập đoàn cũng không có dễ gạt như vậy!

-Em coi là 'Khai cuốn khảo thí' đơn giản à, giới thiệu người cũng phải thật cẩn thận! Tập đoàn cũng nhất định sẽ thẩm tra nghiêm mật!

Trần Cửu Thiên nhịn không được cười.

- Bất quá, may mắn là nhà họ Trần chúng ta ở hơn mười năm trước, đã có nghĩ tới trường hợp này nên người nhà họ Trần chưa hẳn cũng họ Trần! Bọn hắn cũng tra không được!

- Anh nói là, để cho “cái công ty kia” của chúng ta, cái người kia tham gia?

Trần Cửu Tranh biến sắc

- Thế nhưng, cái công ty kia của chúng ta không có trong hệ thống tập đoàn.

Cái này là nói nhảm, những năm này anh em bọn họ hao tổn lượng lớn tâm cơ, nhân viên, tài nguyên, tiền tài đưa vào âm thầm nâng đỡ, mưu cầu một cái tương lai cho bản thân, đương nhiên không có khả năng ở bên trong hệ thống tập đoàn.

Đó là toàn bộ tâm huyết của hai anh em họ trong mười mấy năm qua!

Người đứng đầu công ty kia lại là một cái yêu nghiệt!

Bạn cần đăng nhập để bình luận