Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 588: Quyết định đi kiểm tra



- Đây có phải là chơi quá lớn rồi không!

Trần Cửu Tranh nghe xong kế hoạch của anh trai mình, nhịn không được nuốt nước miếng.

Ông ta cảm thấy rất giật mình.

- Muốn để Trần gia vươn xa hơn, hướng ra bên ngoài thì chúng ta phải mạo hiểm! Nếu thành công thì tương lai của chúng ta là vô hạn vinh quang, trăm năm không ngã, thậm chí có thể đạt tới cấp độ của tập đoàn Đằng Vân của Lục Vân!

Ánh mắt Trần Cửu Thiên sáng ngời.

Hắn là một người có dã tâm rất lớn.

- Nếu chúng ta bại, thì như thế nào? Ai biết được hắn cùng Trần gia có liên quan là hắn nói ra, hay là hai chúng ta nói!

Trần Cửu Thiên cười hỏi.

Người kia chắc chắn sẽ không nói điều đó!

Mặc dù hắn không phải họ Trần, nhưng trong người hắn đang chảy dòng máu Trần gia, sẽ không bán đứng người trong nhà.

Trần Cửu Tranh gật đầu.

Tuy nhiên, Trần Cửu Tranh vẫn còn có chút khó xử.

- Muốn để hắn tiến vào hệ thống tập đoàn, anh có thể đề cử hắn nhưng để người ngoài hoài nghi không lại không dễ dàng. Điều quan trọng là lí do để chúng ta đề cử hắn, hiện nay hắn là một người có thanh danh hiển hách, là người cầm lái một công ty lớn, nếu chúng ta "tuyển" hắn, tập đoàn bên kia sẽ không nghi ngờ sao?

Trần Cửu Tranh nhịn không được lo lắng.

- Ai nói chúng ta muốn "tuyển" hắn đến đây.

Trần Cửu Thiên mỉm cười nói,

- Ngay cả công ty của hắn ta cũng mua rồi!

Lời này làm Trần Cửu Tranh đột nhiên giật mình.

- Anh của em, anh điên rồi sao! Đó là công ty của chúng ta mà!

Trần Cửu Tranh không nhịn được la lên.

Thẻ đánh bạc này cũng quá lớn!

Tâm huyết trong mười năm, cẩn thận ở khắp mọi nơi, tài nguyên tiền tài đều do tập đoàn cung cấp, giờ lại trở về với tập đoàn!

- Ngươi kích động như thế làm gì!

Trần Cửu Thiên cau mày, nhắc nhở hắn.

Em trai của mình, đã là người phụ trách sản nghiệp ở tỉnh, vậy mà vẫn không giữ được bình tĩnh.

- Anh nói mua công ty, chỉ là mua cái xác rỗng của tổng công ty thôi, hàng hóa bên đó đã đưa ra thị trường rồi, tiền có thể lấy từ đó. Nhưng không thể quá giả tạo, sẽ cho người phát hiện, chúng ta phải từ bỏ một số lợi ích mới được. Chỉ cần vận hành tốt, là không có vấn đề. Làm những chuyện này, em và anh là chuyên gia, người kia càng là một chuyên gia!

Trần Cửu Thiên mỉm cười nói,

- Hắn ta làm việc thì chúng ta cũng yên tâm.

Trần Cửu Tranh lúc này mới thở dài ra một hơi, cười nói,

- Hóa ra là như thế sao, vậy được rồi, điều này rất tốt!

Hai anh em lại tiếp tục nói chuyện trong một thời gian dài.

Mấy ngày sau đó, Trần Cửu Thiên vẫn ở trong nhà Trần Cửu Thiên, để hoàn thành một ít chi tiết cho kế hoạch thêm hoàn mĩ.

Anh em nhà họ Trần muốn đề cử Bạch Tiểu Thăng, giúp cậu thăng chức.

Bản thân Bạch Tiểu Thăng thì vẫn không biết gì.

Thực tế mấy ngày này hắn không có thời gian rãnh.

Lúc nào cũng bận!

Tin tức truyền thông Trung Kinh đã trở thành công ty kiểu mẫu cấp tỉnh đã được lan truyền nhanh chóng trong hai ngày gần đây, đã truyền đến vòng tròn lớn ở Trung Kinh.

Hai ngày qua Bạch Tiểu Thăng tiếp khách liên tục.

Chủ nhân ở các công ty lớn, người cầm quyền của các gia tộc đều thay nhau đến chúc mừng.

Trong lúc này, Quý Minh Dương hình như thấy cậu chưa đủ bận rộn, lại làm một nghi thức lớn chào đón truyền thông liên minh, còn chúc mừng cậu trước mặt mọi người.

Nhìn thấy thái độ của thị trưởng như thế, những gia tộc lớn ở Trung Kinh càng thêm sợ hãi Bạch Tiểu Thăng.

Bây giờ, bất kể sáng trưa chiều tối, lúc nào cũng có người mời cậu dự tiệc.

Vài ngày sau, cậu cảm thấy chán ngấy.

Rốt cục có một ngày, Bạch Tiểu Thăng gọi Lâm Vi Vi tới.

- Vi Vi, em liên hệ một tý đoàn làm phim bên kia, đặt hai vé xe cho ngày mai, chúng ta đi kiểm tra tiến độ bên đó.

Bạch Tiểu Thăng đã quyết định phải đi ra ngoài "lánh nạn hai ngày"!

- Sao cơ, em cũng phải đi sao?

Lâm Vi Vi khẽ giật mình, sau đó mừng rỡ hét lớn,

- Vâng, em sẽ đi làm ngay lập tức.

Thấy nha đầu này vội vàng rời đi, Bạch Tiểu Thăng nhịn không được vuốt vuốt cái mũi.

Làm sao cảm thấy mình làm lãnh đạo không có tốt lắm, chỉ đi qua kiểm tra, thư giãn trong hai ngày mà nha đầu này hạnh phúc như thế.

Bây giờ một sự kiện trọng đại đã kết thúc và quan trọng hơn là điểm số đã tới tay, giờ đây Bạch Tiểu Thăng cảm thấy rất thoải mái.

Nhớ lại thì cậu đến Trung Kinh cũng gần nửa năm rồi.

Trong nửa năm này, nhiều điều đã xảy ra, dưới sự chứng kiến của nhiều người, cậu đã thăng chức từ phó tổng giám đốc lên tổng giám đốc.

Hôm qua, Hồng Liên đã thêm cho cậu năm điểm.

Điểm số của cậu hiện nay là bảy mươi lăm điểm, chức vị tổng giám đốc, muốn được thăng chức lên người quản lí sản vực cấp tỉnh còn hai mươi lăm điểm. Chỉ còn kém một phần tư số điểm nữa là cậu được thăng chức.

- Nếu điểm số cứ tăng theo tiến độ này, theo lí mà nói mình sẽ lên chức trong vòng hai hoặc ba tháng nữa.

Bạch Tiểu Thăng âm thầm thở dài,

- Tuy nhiên nó sẽ không đơn giản như trước nữa.

Hôm qua, Hồng Liên cho thêm năm điểm, là điểm từ bốn hạng mục của mình, còn có bằng sáng chế độc quyền bên Châu u và đây là điểm số cho việc giải quyết hết điều đó!

Bạch Tiểu Thăng bắt đầu từ hôm qua càng nghĩ càng cảm thấy không được ổn lắm.

Dựa theo thực tế mỗi lần nâng cấp, ở giai đoạn này, điểm số sẽ giảm đi một nửa, thậm chí giảm xuống còn một phần ba.

Và ở giai đoạn này sẽ có nhiệm vụ mới được đưa ra?

- Hồng Liên, nhiệm vụ thăng cấp của tôi đâu?

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được lẩm bẩm.

- Chủ nhân, xin kiên trì chờ đợi.

Thanh âm Hồng Liên nghe rất ngọt ngào,

- Nhiệm vụ đang tạo ra. . .

Cả nhiệm vụ cũng có thể tạo ra.

Bạch Tiểu Thăng nhớ lại quá trình thăng cấp trước đó vì gặp một số sự kiện lớn mới đưa ra nhiệm vụ.

- Không lẽ mình nên đi làm một chuyện gì đó, để nhiệm vụ thăng cấp được tạo ra sao. . .

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được gãi mặt.

Chuyện này có nghĩ cỡ nào cũng vô dụng, Bạch Tiểu Thăng dứt khoát không suy nghĩ nữa.

Lâm Vi Vi làm việc rất nhanh, một lát sau cô liền trở lại và nở một nụ cười hạnh phúc.

- Em đã làm xong, vé tàu cao tốc mười giờ sáng mai, vé hạng thương gia, toàn bộ hành trình mất sáu giờ.

Lâm Vi Vi báo cáo với Bạch Tiểu Thăng.

- Tốt.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng.

Thành phố Lâm Thâm là thành phố hạng nhất.

Trước kia cậu đã được nghe về nó, bây giờ mới được đi qua đó, Bạch Tiểu Thăng cũng rất chờ mong.

Ngoài các vật dụng cá nhân, những thứ khác Lâm Vi Vi sẽ giúp cậu lo liệu.

Liên quan tới công việc, Bạch Tiểu Thăng gọi Tống Nhất Minh, Tống Giai Giai và Lôi Nghênh tới sắp xếp một phen.

Thấy ba người này nhìn mình với ánh mắt hờn dỗi, Bạch Tiểu Thăng nhanh chóng tranh thủ thời gian đưa ra lời hứa, lần kiểm tra tiếp theo sẽ đến lượt bọn họ.

Những người này nghe xong mới vui vẻ rời đi.

Làm lãnh đạo đúng thật là mệt mỏi. Trong lòng Bạch Tiểu Thăng thở dài.

Trong lúc Bạch Tiểu thăng dự định đi kiểm tra để thư giãn thì ở thành phố Lang Bắc, truyền thông Thiên Chinh, Mục Bắc Thần lại không có nghỉ ngơi.

Bởi vì "người đưa tin" lại tới.

Hai người đóng cửa lại và nói chuyện với nhau, nội dung thì không ai biết được.

Sau khi "người đưa tin" đi, Liễu Nguyệt tìm đến Mục Bắc Thần, đồng thời đưa tới một phần tài liệu.

- Mục tổng, đây là ban thư ký để cho em đưa tới. Theo như ngài nói, Bạch Tiểu Thăng nhất định mở cuộc họp cự tuyệt chúng ta tham gia vào truyền thông liên minh, vậy chúng ta không thể chiếm lĩnh thị trường Trung Kinh thông qua cách đó, ban thư ký lại đưa ra vài kế hoạch dự phòng, ngài nhìn xem chúng ta có thể đột phá từ phương án nào! Cần xác định ý tưởng, đưa ra kế hoạch chi tiết, chúng ta phải đánh nhanh thắng nhanh!

Liễu Nguyệt nói.

Chỉ cần chiếm lĩnh được thị trường ở Trung Kinh, truyền thông Thiên Chinh của bọn họ có thể vững bước ở An Giang, sẽ cạnh tranh ở những thị trường lớn hơn.

Mục Bắc Thần bình tĩnh nhìn văn bản tài liệu trên mặt bàn, mặt không thay đổi cầm lên.

Nhìn cũng không thèm nhìn, “xẹt xẹt xẹt”, Mục Bắc Thần đem những tài liệu ở trước mặt xé thành mảnh nhỏ.

Liễu Nguyệt cảm thấy choáng váng.

- Không cần.

Mục Bắc Thần nhàn nhạt cười một tiếng,

- Hiện tại nó đã không cần thiết!

Bạn cần đăng nhập để bình luận