Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 595: Lời mời của Trình Tứ Gia



Khi đối mặt với một lời mời, Thương Uyển Uyển đồng ý đến cuộc hẹn.

Lúc mà Tiểu Mạch gọi điện thoại cho Cao Đại Chí, Thương Uyển Uyển đã trở về phòng lấy túi xách của mình.

Khi Tiểu Mạch cúp điện thoại, Thương Uyển Uyển đã đi đến cửa, Tiểu Mạch là trợ lý nên phải đi theo nàng.

Hai người đàn ông không ngăn chặn Tiểu Mạch, hành động vẫn rất lịch sự.

Nhìn thấy thái độ của họ, trong lòng Tiểu Mạch mới an tâm một chút.

Người cầm đầu làm một động tác mời đối với Thương Uyển Uyển và đi theo phía sau.

Nhóm người đi xuống lầu, vừa tới cửa ra vào của khách sạn, họ chạm mặt với Dương Thiến Nhi.

Lúc đầu Dương Thiến Nhi cũng nghĩ đi đón Bạch Tiểu Thăng, nhưng diễn viên đóng vai đối thủ của nàng trong phim có một màn diễn không qua được, cho nên nàng chỉ có thể lưu lại để đóng phim tiếp.

Bây giờ thì nó đã hoàn thành, nàng vừa về khách sạn thì thấy cảnh này.

- Chị Thương, chị muốn đi ra ngoài sao?

Dương Thiến Nhi chỉ tùy ý hỏi một câu nhưng vừa ngẩng đầu lên thì nàng đã nhìn thấy hai người đàn ông ở phía sau Thương Uyển Uyển, lập tức cau mày.

Nàng cũng nhận ra được hai người này là dân địa phương, trước đây từng mời qua Thương Uyển Uyển một lần.

Lúc ấy Thương Uyển Uyển đã từ chối, ngày hôm sau hiện trường liền bị phong tỏa.

Giờ hai người này lại đến sao!

Nhìn tình hình này, Thương Uyển Uyển là muốn cùng bọn hắn đi dự tiệc?

- Đúng vậy, chị muốn ra ngoài thư giãn một tí.

Thương Uyển Uyển mỉm cười với Dương Thiến Nhi.

Ở chung với nhau thường xuyên, hiện tại mối quan hệ giữa hai nữ nhân này rất tốt. Lại có chung chủ đề là Bạch Tiểu Thăng, hai người đã trở thành bạn tốt với nhau.

- Bạch tổng nếu đến đây xin em nhắn giùm anh ấy, nếu như thuận lợi, ngày mai đoàn làm phim sẽ có thể làm việc.

Thương Uyển Uyển mỉm cười nói và muốn đi ra ngoài.

Dương Thiến Nhi nhìn thấy bọn họ đi qua nàng, đột nhiên lên tiếng,

- Chờ một chút!

Thương Uyển Uyển ngạc nhiên quay đầu.

- Em sẽ đi chung với chị.

Dương Thiến Nhi bước tới trước cô ấy và kiên trì nói ra.

Dương Thiến Nhi sợ mình đi một mình sẽ xảy ra chuyện. Thương Uyển Uyển trong lòng ấm áp, đôi mắt nàng mỉm cười.

Một người đàn ông cau mày, muốn bước lên ngăn cản.

- Tôi cũng là trợ lý của chị Thương, tôi không theo chị ấy thì chị ấy sẽ không quen!

Dương Thiến Nhi nhấn mạnh.

Thương Uyển Uyển muốn nói gì nhưng bị đôi mắt cố chấp của Dương Thiến Nhi ngăn lại.

Hai người đàn ông nhìn nhau một chút.

Người cầm đầu mỉm cười,

- Vậy được thôi.

- Chị mà đi thì em thật sự rất lo lắng!

Dương Thiến Nhi đi đến trước mặt Thương Uyển Uyển, nói nhỏ lại,

- Hai người, có thể chiếu cố lẫn nhau! Nếu cãi nhau thì cũng có người trợ giúp!

- Điều đó...được rồi!

Thương Uyển Uyển biết rõ nha đầu rất bướng bỉnh một khi đã quyết định thì không ai thay đổi được.

Nếu em ấy đã muốn đi thì cứ đi, người mà đối phương tìm chính là mình, Dương Thiến Nhi chắc không bị gì. Suy nghĩ của Thương Uyển Uyển là như vậy.

Mọi người ra khỏi khách sạn.

Bên ngoài khách sạn, một chiếc xe con Mercedes-Benz cấp S đậu ở ven đường.

Đám người lên xe, hai người đàn ông một người điều khiển, một người ngồi tay lái phụ, ba nữ nhân ở phía sau.

Sau đó chiếc xe rời khỏikhách sạn.

Trên đường đi trong xe có chút trầm mặc.

- Xin hỏi chủ nhân của anh, người mời tôi tới có tên gọi là gì?

Thương Uyển Uyển phá vỡ trầm mặc, mỉm cười hỏi người ngồi ở tay lái phụ.

Trước khi qua đó, nàng muốn hiểu rõ một chút.

- Họ Trình.

Người đàn ông cũng không lãng tránh, giọng nói của hắn mang theo vẻ tôn kính,

- Là phó tổng giám đốc đầu tiên của tập đoàn Thanh Bắc, mọi người thường kêu ông là Trình Tứ Gia

Thương Uyển Uyển gật đầu.

- Tôi đã ở cùng Tứ Gia nhiều năm, biết rõ tính khí của ông ấy.

Đại hán tiếp tục nói,

- Thương tiểu thư cứ yên tâm, đây chỉ là một bữa tiệc rượu bình thường, chỉ cần cô phối hợp, Tứ Gia của chúng tôi rất dễ nói chuyện.

Thương Uyển Uyển lại gật đầu.

- Phối hợp, muốn làm sao phối hợp? Tôi chưa từng nghe qua cách mời người nào như thế! Ngoài ra chị Thương là một nhân vật công chúng, có thể tham dự tiệc của mấy người, nhưng các người cũng phải rõ ràng, chị ấy cần phải để ý hình tượng của chính mình, mong các người đừng làm điều gì quá phận.

Dương Thiến Nhi cứng rắn nói xen vào.

Nàng là một người phóng viên.

Mặc dù đến đoàn làm phim làm diễn viên, nhưng thỉnh thoảng cũng biểu lộ tính tình của mình.

Đây được gọi là bệnh nghề nghiệp.

Thương Uyển Uyển âm thầm lôi kéo tay của cô để cô đừng nói nữa.

Người đàn ông ngồi ở tay lái phụ, liếc nhìn Dương Thiến Nhi từ gương chiếu hậu, không nói gì. Nhưng trong mắt lại hiện ra một nụ cười lạnh.

Trong xe, lại rơi vào trầm mặc lần nữa.

Chỉ một lát sau, chiếc xe con Mercedes-Benz cấp S lái vào một biệt thự.

Chờ xe dừng hẳn, một người hầu chạy tới mở cửa xe, lấy tay che kín đầu người để ngừa khách nhân bị chói mắt.

Đám người xuống xe, dưới sự dẫn đầu của người đàn ông, đi thẳng đến phòng khách trong biệt thự.

Trên đường đi có rất nhiều người hầu, nhưng họ rất hiểu lễ nghi, nhìn qua thì họ đã được huấn luyện khá nghiêm ngặt.

Sau khi tiến vào phòng khách, họ phát hiện ra có rất nhiều khách nhân đã ở bên trong.

Những vị khách này, tụ lại hai ban người một chỗ, mỗi người cầm một ly rượu, thấp giọng nói chuyện, cả bữa tiệc ít có âm thanh ồn ào.

Có người nhìn thấy Thương Uyển Uyển, nhận ra nàng, cũng chỉ là xa xa nâng chén thăm hỏi, không có la hét chào đón nàng, càng không có ý muốn đi qua.

Thương Uyển Uyển thậm chí còn nhìn thấy một vài gương mặt quen thuộc ở trong vòng tròn gia tộc ở đây.

Có thể nói rằng khách mời ở đây đều rất có hàm dưỡng, thân phận cũng không bình thường.

- Thương tiểu thư, xin mời đi theo tôi.

Người đàn ông dẫn đầu cười nói.

Thương Uyển Uyển gật đầu.

Ba người đi theo người đàn ông, xuyên qua phòng khách đi tới một gian phòng tiếp khách, mới đến cánh cửa, họ nghe thấy giọng nói của một người đàn ông truyền ra,

- Gần đây tâm tình của Thiếu Đổng không tốt lắm, cho nên tôi tổ chức bữa tiệc này để cho cậu ấy trở nên vui hơn. Cảm ơn vì đã cho tôi mặt mũi.

- Lúc nào Thiếu Đổng sẽ đến?

Có người hỏi.

- Đang trên đường tới đây, cậu ấy đang đi tới nơi khác để giải khuây, giờ đang quay trở lại.

Giọng nói của người đàn ông lúc trước vang lên.

Người đàn ông dẫn đầu mở cửa bước vào

- Tứ gia, người ngài mời đã tới.

Nói xong, hắn mở ra một con đường.

Các cô gái nhìn thấy trong phòng khách đã ngồi rất nhiều người ở trên chiếc ghế sofa rộng rãi.

Người đàn ông ngồi ở trung tâm khoảng hơn bốn mươi tuổi, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng. Đôi mắt nhìn người của ông ấy lộ ra vẻ sắc bén, vừa nhìn liền biết đây là một người rất độc ác và tàn nhẫn.

Mọi người ngồi xung quanh ở chiếc bàn, đang để đầy những ly rượu, còn có mấy bình rượu tây đã khui lở dở.

Trong mỗi ly rượu có một loại rượu vang màu đỏ nhạt.

- Trình Tứ Gia.

Thương Uyển Uyển chào hỏi người ngồi ở trung tâm, dịu dàng cười một tiếng, mỉm cười mở lời.

- Chào cô, Thương tiểu thư!

Trình Tứ Gia cười và vẫy tay chào nàng, để cho một người ngồi ở sofa rời đi, chừa chỗ ngồi cho Thương Uyển Uyển,

- Mời cô ngồi, mời cô đến đây thực sự rất khó khăn đấy!

- Ngài nói quá lời.

Thương Uyển Uyển mỉm cười và đi đến, Dương Thiến Nhi và Tiểu Mạch theo sát phía sau.

Những người trong phòng này, lục đục đi ra hơn phân nửa, người đàn ông dẫn đầu thì đang canh chừng ở ngoài cửa.

Thương Uyển Uyển ngồi vào ghế sô pha, Dương Thiến Nhi ngồi xuống bám sát lấy nàng, Tiểu Mạch thì đứng ở sau lưng của nàng.

- Cô ấy là ai thế?

Trình Tứ Gia nhìn thấy Dương Thiến Nhi, đuôi lông mày hơi nhíu lại.

Hắn thấy Thương Uyển Uyển có tư cách ngồi ở nơi đây, nhưng người phụ nữ này là ai.

- Nàng là một người bạn tốt của tôi, cũng là một diễn viên chính trong đoàn làm phim. Lần này theo tôi cùng đến, Trình Tứ Gia sẽ không để tâm chứ.

Thương Uyển Uyển cười nói.

- Không ngại, không ngại.

Trình Tứ Gia cười nói

Dương Thiến Nhi mặt không biểu tình, nàng phỏng vấn qua nhiều người có vai vế, tất cả đều khiêm tốn và lịch sự, cô chưa từng nghe nói có ai buộc người ta tới làm khách.

- Trình tiên sinh, chị Thương đã tới theo lời mời của ông, ngày mai địa điểm quay phim sẽ được mở ra. Có chuyện gì mong ông nói thẳng, chúng tôi còn phải quay về đóng phim nữa.

Dương Thiến Nhi lạnh giọng nói ra.

Thương Uyển Uyển giật nảy mình.

Nàng không thể ngờ rằng vừa mới tới mà Dương Thiến Nhi đã đi thẳng vào vấn đề.

Trình Tứ Gia nụ cười cứng lại, hắn dùng hai mắt dò xét từ trên xuống dưới người Dương Thiến Nhi, sau đó cười ha ha,

- Thương tiểu thư, người bạn này của cô rất thẳng thắng. Tôi rất thích!

Bạn cần đăng nhập để bình luận