Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 602: Bạch Tổng, Uy Vũ!



Ra khỏi phòng tiếp khách, dưới ánh mắt kinh sợ của mọi người, nhóm người Bạch Tiểu Thăng bước đi ra ngoài.

Khi đến cổng của biệt thự, Bạch Tiểu Thăng kinh ngạc khi thấy Trần Hiểu Á vẫn đi theo phía sau.

Hắn đột nhiên cười lớn,

- Hiểu Á, cô theo chúng tôi làm gì thế?

- Trương Thiên Tắc đã quá chén cùng anh nên giờ say rồi. Ở đây cũng không có gì vui cả. Những đầu bếp ở đây nấu ăn rất ngon nhưng tiếc là em cũng no rồi.

Trần Hiểu Á cười hì hì nói,

- Em nghe nói bên anh có đoàn làm phim, em có thể qua đó chơi chứ?

Trong lòng của Bạch Tiểu Thăng đột nhiên cảm thấy đồng tình với Trương Thiên Tắc trong một giây.

- Có thể, chào mừng cô đến đó tham quan, nhưng bây giờ thì không được, địa điểm đã bị phong tỏa, đoàn làm phim thì đang nghỉ ngơi. Hơn nữa giờ trời đã tối rồi, nếu không chúng tôi đưa cô về trước nhé.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

- Vậy thì ngày mai nha.

Trần Hiểu Á chân thành nói, sau đó cười một tiếng,

- Bây giờ có lẽ anh nên đưa chị gái say xỉn này về trước. Em thấy anh nhiều người như vậy, chiếc xe này cũng chứa không đủ.

Nói xong, Trần Hiểu Á giơ tay lên.

Phía xa, lập tức đi tới hai chiếc Aston Martin.

Hóa ra mọi động tác của vị tiểu thư này đều có người theo dõi, nếu nàng muốn làm gì chỉ cần ra hiệu mà thôi. . .

Hai chiếc xe dừng lại, mỗi chiếc xe bước xuống một người, một người trong đó là Điền Thừa đã gặp trước đó trên đường cao tốc.

Người còn lại là một người phụ nữ rất xinh đẹp, nhưng trong bước đi của nàng, bước chân nhẹ nhàng vững vàng, vừa nhìn liền biết là người luyện võ.

- Đại tiểu thư.

Điền Thừa đi đến trước mặt Trần Hiểu Á, cung kính nói.

Sau đó, nàng nhìn Bạch Tiểu Thăng, mỉm cười gật đầu với hắn, coi như chào hỏi.

- Điền Thừa, cô để một chiếc xe đưa người của anh Tiểu Thăng về, họ có nhiều người như thế một chiếc xe thì chứa không đủ.

Trần Hiểu Á nói.

- Tuân lệnh, đại tiểu thư.

Điền Thừa gật đầu, lập tức đi sắp xếp.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười với Trần Hiểu Á,

- Khi cô có thời gian đến đoàn làm phim, tôi sẽ làm thử hai món cho cô ăn, bảo đảm đó là món mà cô chưa từng được ăn.

Chuyện hôm nay có thể giải quyết dễ dàng như vậy, không thể không để ý đến "công lao" của Trần Hiểu Á, mà cách để cảm tạ nàng tốt nhất là mời nàng ăn đồ ăn ngon.

Mặc dù Bạch Tiểu Thăng không phải là một đầu bếp thật sự, nhưng có sự giúp đỡ của Hồng Liên, hắn chắc chắn sẽ không để Trần Hiểu Á phải thất vọng.

- Vật thì tốt quá!

Trần Hiểu Á lập tức nhảy cẩng lên.

Trên đường cao tốc, nàng đã thấy được phương thức xử lý thức ăn thần kỳ của Bạch Tiểu Thăng, đã sớm coi Bạch Tiểu Thăng là một người sành ăn chính hiệu.

Bạch Tiểu Thăng đã nói như thế, nàng thấy cực kỳ hy vọng.

Bên kia, Điền Thừa đã sắp xếp xong xuôi, mọi người Bạch Tiểu Thăng cũng không ở lại làm chi nên lên xe đi về.

Lâm Vi Vi nói lời tạm biệt với Trần Hiểu Á, đồng thời còn mời nàng đến tham quan đoàn làm phim một lần nữa.

Vi Vi cũng có những suy nghĩ của riêng mình, nếu ngày mai Trương Thiên Tắc với Trình Tứ Gia bội ước thì có mặt Trần Hiểu Á, họ không đáp ứng cũng không được.

- Em nhất định sẽ đi.

Trần Hiểu Á mở lời thề thốt.

Nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng rời đi, Trần Hiểu Á cũng lên xe, Điền Thừa cùng với nữ bảo tiêu kia cũng theo sau.

Trong xe, Trần Hiểu Á nhịn không được nói với Điền Thừa,

- Cô không có nhìn thấy anh Tiểu Thăng lúc ấy đẹp trai cỡ nào đâu, một người đàn ông to cao bị anh ấy chụp yết hầu ngay tức khắc, như một con gà con không hề có lực phản kháng. Thật là quá đẹp rồi! Đai đen karate gì đó sợ cũng không bằng!

Sau khi nhìn thấy võ thuật của Bạch Tiểu Thăng, Trần Hiểu Á liền sùng bái Bạch Tiểu Thăng.

Điền Thừa nhịn không được nhìn nữ bảo tiêu kia, thở dài.

Tuy nhiên vị nữ bảo tiêu kia thì ánh mắt chớp lên.

Các nàng theo sau trong bóng tối nên tự nhiên cũng thấy được một màn kia.

- Xác thật là một cao thủ, thâm tàng bất lộ.

Vị nữ bảo tiêu kia nhịn không được nói.

- Đúng như vậy

Lập tức, Trần Hiểu Á như tràn đầy năng lượng, bắt đầu miêu tả mọi việc xảy ra trong phòng khách. Hành động bá đạo của Bạch Tiểu Thăng đối với Trương Thiên Tắc cùng Trình Tứ Gia và sự dịu dàng đối với Thương Uyển Uyển và Dương Thiến Nhi.

Tiểu nha đầu khen không dứt miệng.

Để Điền Thừa cùng nữ bảo tiêu kia nghe được câu cuối cùng, biểu hiện trở nên cổ quái

Đại tiểu thư của tôi ơi, cô đừng có mê trai như vậy được không. . .

Không có khả năng, hai người mới chỉ quen một ngày thôi mà. . .

….

Đám người Bạch Tiểu Thăng ngồi xe đến trụ sở của đoàn làm phim đó là một nhà kinh doanh khách sạn.

Đám người xuống xe, cùng nói lời cảm ơn với người lái xe của Trần Hiểu Á, đưa mắt nhìn chiếc kia Aston Martin rời đi.

Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi, Dương Thiến Nhi, Tiểu Mạch đưa Thương Uyển Uyển trở về phòng, Cao Đại Chí không có đi theo mọi người. Hắn còn muốn đi thông báo với đoàn làm phim —— Bạch Tiểu Thăng đã đến.

Lúc đầu Cao Đại Chí đã chuẩn bị một bữa tiệc, ở đại sảnh lầu một.

Một là đón tiếp Bạch Tiểu Thăng, thứ hai tất cả mọi người đã rất khó khăn trong thời gian này, nên ăn uống một bữa ngon lành.

Đối với lý do thứ hai, Bạch Tiểu Thăng rất đồng ý.

Một đường đem Thương Uyển Uyển đưa trở về, Thương Uyển Uyển say như chết, không khóc, cũng không có nôn mửa, ngủ say như một em bé.

- Tiểu Mạch, đêm nay phải làm phiền em, lát nữa anh sẽ kêu người đưa thức ăn cho em.

Bạch Tiểu Thăng nói với Tiểu Mạch.

- Ngài nói quá lời, em là trợ lý của chị Thương, đây là điều mà em phải làm!

Tiểu Mạch cười một tiếng.

Lần đầu nhìn thấy nha đầu Tiểu Mạch, lúc mà mời Thương Uyển Uyển đến truyền thông Trung Kinh bàn chuyện hợp tác, miệng lưỡi vô cùng bén nhọn, thái độ kiêu ngạo. Mà giờ đây nhìn như hai người vậy. Nhưng mà cô ấy vẫn rất trung thành với Thương Uyển Uyển.

Bạch Tiểu Thăng có ấn tượng rất tốt đối với nàng.

Giải quyết tốt bên này, Bạch Tiểu Thăng mang theo Lâm Vi Vi, Dương Thiến Nhi đi xuống lầu.

Phòng tiệc ở lầu một, mọi người đã đến đông đúc, có gần ba trăm người bên trong, đặt gần bốn mươi bàn tiệc.

Bạch Tiểu Thăng vừa đến nơi đám người đã hớn hở đứng lên chào đón.

Cao Đại Chí đề nghị Bạch Tiểu Thăng phát biểu đôi lời.

- Kỳ thật không có gì đáng nói, khó khăn của mọi người, nỗ lực của mọi người công ty đều nhìn ở trong mắt, sau khi quay xong phim, Cao tổng phụ trách báo cáo đánh giá, cần thăng chức thì thăng chức, cần tăng lương thì tăng lương! Mặt khác dựa theo chế độ mới của công ty, một phần tiền thưởng mỗi tháng sẽ gửi xuống cho mọi người! Ở chỗ này, tôi chỉ nói một câu, mọi người cố gắng làm việc, muốn lý tưởng có lý tưởng, muốn tiền vậy liền có tiền, phấn đấu vì tương lai!

Bạch Tiểu Thăng trước mặt mọi người cười nói.

Hắn không rót canh gà, hắn phải nói lời hiện thực!

Lãnh đạo nói như vậy khiến cho đám người một trận reo hò, tiếng vỗ tay như sấm.

- Được rồi, tôi hình như nói hơi nhiều! Mọi người ăn uống thoải mái đi. Ngày mai, đoàn làm phim bắt đầu làm việc lại, địa điểm quay phim tôi đã giải quyết ổn thỏa. Họ đã phong tỏa hiện trường một ngày, tôi đã để cho bọn họ miễn phí tiền sân bãi, số tiền kia, mọi người giữ lại để cải thiện sinh hoạt. Cao tổng, ông nhớ kỹ!

Bạch Tiểu Thăng trêu ghẹo nói.

Vấn đề hiện trường đã được giải quyết?

Đám người vừa mừng vừa sợ.

Sự tình mà mọi người đều không thể làm được gì, Bạch tổng vừa đến một ngày liền giải quyết xong?

Ngoài ra, tiền sân bãi bên kia vậy mà miễn phí!

Điều này làm sao làm được!

- Bạch tổng, uy vũ!

Không biết là ai là người kêu đầu tiên, nhưng sau đó mấy trăm người cùng nhau hét lớn,

- Bạch tổng, uy vũ!

Những tiếng cổ vũ như vậy, để mấy người Lâm Vi Vi, Dương Thiến Nhi, Triệu Tiểu Huỳnh cũng hưng phấn sắc mặt đỏ lên, nhìn qua người nam nhân trên đài. Hắn luôn có thể mang đến cho người ta hy vọng, mang đến kỳ tích.

- Mang thức ăn lên đi!

Bạch Tiểu Thăng hô to một tiếng.

Bận rộn cả ngày, bây giờ hắn cũng cảm thấy đói rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận