Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 607: Hợp đồng âm hiểm



Đây chính là Mộc Bình Lâm đốc thúc bọn người Ron ký hiệp nghị thoái tô, đồng thời nói với bọn hắn rằng không có ý muốn hợp tác.

Ron nói muốn mua nơi này, có thể mua hết Mộc Bình Lâm còn vui mừng một chút.

Nhưng biết được Ron chỉ cần khu làm việc này còn những tầng lầu khác hắn không cần, còn nói muốn đổi địa điểm khác để thuê.

Mộc Bình Lâm thật không cao hứng.

Bọn người nước ngoài này cũng rất cố chấp, có chủ ý, không nghe “khuyến cáo”. Việc này, lúc cho bọn hắn thuê khu này làm việc, Mộc Bình Lâm tràn đầy cao hứng.

Mắt thấy khách hàng không tốt, vậy thì hắn sẽ không khách khí!

Chuyện thời gian rời đi, lại nổi lên tranh chấp.

Mộc Bình Lâm đã sớm chuẩn bị.

- Mộc tiên sinh, các ngươi làm như vậy là vi phạm với hợp đồng! Sao lại có thể cho chúng ta thời gian ngắn như vậy!

Ron nghe Miranda nói, cũng có chút tức giận.

- Ron tiên sinh, cơm có thể ăn bậy nhưng nói thì không thể nói loạn, liên quan đến danh dự của công ty, ta có thể tố cáo ngươi tội phỉ báng.

Mộc Bình Lâm uể oải nói.

Miranda tức giận đến khuôn mặt chuyển thành xanh, phiên dịch cho Ron xong, không đợi Ron trả lời đã trực tiếp nói.

- Chúng ta còn không tố cáo ngươi, ngươi dựa vào cái gì tố cáo chúng ta, là các ngươi làm trái hợp đồng trước mà! Trong nội dung hợp đồng là phải báo trước một tháng!

Miranda tức giận nói,

- Các ngươi chỉ nói sớm một tuần là trái với hợp đồng!

Sau đó, nàng phiên lại dịch cho Ron nghe

Ron gật đầu, cái này cũng là lời hắn muốn nói.

- Đúng vậy, Mộc tiên sinh là các ngươi trái với hợp đồng trước! Chúng ta hoàn toàn có thể đưa ra pháp luật!

Ron cũng mạnh mẽ nói.

Nghe xong phiên dịch, Mộc Bình Lâm cười xuỳ một tiếng, nhìn Miranda, nhìn Ron hỏi.

- Hợp đồng của các ngươi đâu?

Lần này tới đàm phán, tất nhiên là Miranda có mang theo hợp đồng lúc trước đến, lúc này lật ra, tìm đến điều khoản đó chỉ cho Mộc Bình Lâm xem.

- Ở chỗ này, Mộc tiên sinh không thể không biết chữ chứ!

Bên trong điều khoản, chính xác có một câu:

- Bên A không cho thuê nữa, cần thông báo sớm trong một tháng

Câu này ở cuối cùng của trang, giấy trắng mực đen rõ ràng.

Mộc Bình Lâm chỉ liếc qua, nửa cười nửa không nói

- Lật qua, đọc cho ta câu đầu tiên.

Miranda nhíu mày, liếc nhìn Ron sau đó lật qua.

Câu đầu tiên của trang kế tiếp,

- Nội dung đôi bên hạch chuẩn không sai.

Cái này là sao? Miranda có phần không hiểu, giảng cho Ron nghe.

- Miranda tiểu thư phát âm rất tốt.

Mộc Bình Lâm cười to

- Không biết ở trang trước ngươi có thấy dấu chấm câu không? Bên này có dấu chấm mới đủ một câu.

Mộc Bình Lâm nói như thế, Miranda sững sờ, lật xem trước sau, mặc niệm một chút, hốt hoảng.

Đầy đủ là “Bên A không cho thuê nữa, cần thông báo sớm trong một tháng nội dung đôi bên hạch chuẩn không sai.

Ở giữa hai chữ “ Nội dung”, trống nửa cái, càng giống như tách rời.

Câu kia phải đọc thành “Trong một tháng” “Nội dung đôi bên hạch chuẩn không sai” có thể báo cáo.

“Trong một tháng” chứ không phải một tháng, một tuần cũng được!

Miranda kinh hoảng.

Ron thấy Miranda sắc mặt cũng thay đổi, vội vàng hỏi, Miranda thì thào giảng lại, sắc mặt Ron cũng thay đổi.

Trong hợp đồng, một dấu ngắt câu cũng không được sơ suất.

Đối phương đúng là hợp pháp.

- Một tuần không ngắn, Ron tiên sinh, các ngươi phải nhanh chóng dự định, thật sự muốn mua thì chọn nơi này của chúng ta cũng là lựa chọn tốt.

Mộc Bình Lâm cười ha hả khuyên bảo.

Ron trầm mặc, bỗng nhiên nói.

Miranda có mấy phần khó tin nhìn hắn, phiên dịch cho Mộc Bình Lâm.

- Mộc tiên sinh, các ngươi cùng tất cả mọi người ký hợp đồng đều là như vậy đúng không? Nếu đúng như vậy, không thể không có ai phát hiện chứ, hay là ngươi chỉ cùng chúng ta hoặc là số ít người ký hiệp ước như vậy! Thiên Tuyển là công ty lớn, chúng ta không tin chỉ vì một chút lợi nhỏ mà thay đổi hợp đồng, mà lúc bắt đầu ngươi tự mình tiếp xúc cùng chúng ta, cũng là ngươi tự mình mang hợp đồng tới!

Miranda nói lại cho Ron, đôi mắt đẹp của Ron từ nghi hoặc biến thành bừng tỉnh, trong ánh mắt lội ra tia phẫn nộ.

- Vậy chúng ta có thể giải thích, tự ngươi bỉ ổi làm ra biến động, tập đoàn các ngươi không rõ tình hình. Nếu ta đem chuyện này báo cáo tập đoàn các ngươi, ngươi sẽ xử lý như thế nào?

Ron làm sao có thể ngớ ngẩn, liên tưởng một chút nhanh chóng làm ra kết luận.

Mộc Bình Lâm thu lại nụ cười, khoanh tay, ngoài cười nhưng trong không cười nhìn bọn người Ron.

- Ron tiên sinh, ngươi suy luận rất có ý tứ đó.

Mộc Bình Lâm gật đầu

- Ngươi nói phó tổng của một cái tập đoàn, có khả năng giấu diếm tổng công ty không, đem bộ phận vật nghiệp ngắn hộ khách cho thuê, không nói thì tiền đâu? Trong này làm sao vận hành, tên phó tổng marketing này có thể cùng tập đoàn giải thích là các ngươi vì muốn giảm xuống một chút tiền thuê, tự mình thêm cái điều khoản này hay không?

- Các ngươi cảm thấy thế nào?

Mộc Bình Lâm cười ha hả, hỏi hai tên cấp dưới kế bên.

Hai người kia nhìn Ron, Miranda khẽ cười một tiếng trong mắt có vài phần đùa cợt.

Ron, Miranda nhìn nhau âm thầm thở dài.

Mặc kệ trong này có ẩn tình hay không, mặc kệ hợp đồng này có bao nhiêu cái sai, Mộc Bình Lâm đều có khả năng làm một mình.

Với lại hắn không sợ hãi, chắc là có người để ỷ vào.

Coi như bọn hắn thật sự làm, cũng đã chừa đường lui.

Còn có, vạch mặt như vậy có đáng giá hay không...

- Như vậy đi, ta cho các ngươi thành hai tuần, mặt khác hai tuần tiền thuê trả về cho các ngươi, có phải là vẹn toàn đôi bên không?

Mộc Bình Lâm cười to nói.

Cũng chỉ có thể như thế.

Ron cùng Miranda nhìn nhau, trong mắt đều đồng ý.

- Phần thoái tô hợp đồng này, các ngươi ký đi.

Mộc Bình Lâm cười nói.

Lần này Ron không nói gì nữa, lấy tới ký tên mình lên, đẩy tới.

- Như vậy là tốt rồi, tất cả đều vui vẻ.

Mộc Bình Lâm cười to nói, cầm văn bản tài liệu nhìn một chút, gật đầu.

- Đi thôi, ta cũng không quấy rầy các ngươi nhiều nữa, tạm biệt.

Mộc Bình Lâm đứng dậy, đưa tay qua.

Sắc mặt Ron khôi phục như bình thường, khuôn mặt không biểu tình, cùng hắn nắm chặt tay.

- Không tiễn!

Mộc Bình Lâm không thèm để ý đến thái độ của Ron, trên mặt tràn đầy ý cười, mang theo hai cấp dưới vội vàng rời đi.

Hắn còn muốn đi gặp khách hàng lớn, nhanh chóng ký hợp đồng.

Ron trầm mặc ngồi xuống, Miranda nhìn hắn.

- Chuyện này, có muốn báo cáo nhanh cho ông chủ của chúng ta hay không?

Miranda nhịn không được hỏi.

Hiện nay địa chỉ làm việc của bọn họ đã được tuyên truyền, thậm chí sắp có thật nhiều nhà tư sản đến khảo sát, bây giờ mà thay đổi địa chỉ sẽ ảnh hưởng rất lớn, bọn họ cũng kiệt lực muốn lưu lại.

Ý của Miranda là nếu như Bạch Tiểu Thăng có biện pháp gom góp đến bộ phận tài chính, lại thêm của bọn họ sẽ mua được nơi này!

Ron lắc đầu.

- Tôi hiểu ý của cô nhưng ông chủ của chúng ta không phải máy in tiền. Tôi cũng không muốn bởi vì chuyện này mang đến cho hắn bất kỳ phiền phức nào. Tất cả phiền phức tôi sẽ nghĩ cách giải quyết.

Ron nói ra.

Lúc này, điện thoại di động của hắn vang lên, Ron nhìn thoáng qua.

- Đến rồi!

Ron chân thành nói với Miranda

- Nhớ kỹ, đừng dùng chuyện này làm phiền hắn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận