Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 651: La Y Y, quản lý cửa hàng mỹ phẩm Đồng Nhan



Bạch Tiểu Thăng trò chuyện cùng Triệu Thiên Trạch trong chốc lát, sau đó Triệu Thiên Trạch rời đi mặt mũi tràn đầy vui mừng.

Lúc Bạch Tiểu Thăng trở lại phòng phát hiện Hoắc Đông đạo sư đã trở về.

- Không có ý tứ, đi lâu như vậy.

Bạch Tiểu Thăng áy náy cười một tiếng.

- Không sao, nói chuyện quan trọng đi.

Hoắc Đông đạo sư cười một tiếng.

Phùng Ly thấy Bạch Tiểu Thăng về, tò mò hỏi

- Triệu Thiên Trạch tìm anh có chuyện gì?

Nàng vừa nói, Hoắc Đông tò mò liếc nàng một cái, trong lòng nói.

- Phùng Ly xưa nay đều là người thành thật a.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng .

- Tôi được nàng ấy mời đó mà.

Hắn không có nói cụ thể, Phùng Ly cũng không hỏi nhiều.

Cùng lúc đó Hoắc Đông đạo sư đem câu chuyện dời sang chỗ khác.

Bữa cơm ăn đến một giờ mới xong vừa ăn vừa nói chuyện, cuối cùng chủ khách đều vui vẻ, Bạch Tiểu Thăng cũng đứng dậy tạm biệt.

Ở cửa nhà hàng, Hoắc Đông đạo sư cùng Phùng Ly nhìn hắn rời đi.

Thấy bóng lưng Bạch Tiểu Thăng biến mất, Hoắc Đông đạo sư nhịn không được lầm bầm một tiếng.

- Thật là nhân tài trăm năm khó gặp, dáng vẻ còn rất đàng hoàng.

Nói xong ông ta nhìn Phùng Ly.

- Tiểu Phùng Ly, hiện tại con có bạn trai chưa?

Phùng Ly nhịn không được nhìn lão sư khinh bỉ, phớt lờ rời đi.

Hoắc Đông đạo sư không để ý, cười ha ha.

Bạch Tiểu Thăng đến cửa trường đại học Trung Kinh, Phùng Ly đã đậu xe ở đó chờ hắn.

Bạch Tiểu Thăng lên xe chạy đến công ty.

Trên đường hắn lại lần nữa nhớ tới lời mời của Triệu Thiên Trạch, nhịn không được loay hoay lấy điện thoại ra viết vào ghi chú để ghi nhớ, trong miệng lẩm bẩm.

- Đã đáp ứng nàng thì phải ghi lại, hai ngày sau qua đi cũng được.



Hai ngày sau đó, Bạch Tiểu Thăng đang ở công ty, chăm chú cường hóa quyền giám sát của các tổng thanh tra, hình thức vẫn như cũ là áp dụng vào thực tế.

Bất quá vì để tránh vị tổng giám đốc như mình lần lượt bị lật đổ quyết nghị, có hại đến quyền uy.

Bạch Tiểu Thăng bắt đầu hố Trần Trường Khoảnh.

Dù sao Trần Trường Khoảnh ở bên cạnh hắn, không dùng thì phí, ngu sao mà không hố.

Bạch Tiểu Thăng hạ quyết tâm để Trần Trường Khoảnh phát huy hết “Năng lượng thừa” của mình.

Lừa gạt cùng uy hiếp.

Ngắn ngủi hai ngày, Trần Trường Khoảnh đã bị tổng thanh tra giám sát tới chật vật không chịu nổi tại trước mặt toàn bộ cao tầng công ty.

Đến cuối cùng, Trần Trường Khoảnh nói cái gì cũng không làm, giả bệnh không tới công ty nữa.

Bạch Tiểu Thăng mới tiếc nuối tạm thời thu tay lại.

Trần Trường Khoảnh ở nhà “Dưỡng bệnh” gọi điện thoại cho chú hai, vô cùng oan ức cùng tức giận, chửi Bạch Tiểu Thăng ầm lên.

- Bạch Tiểu Thăng tên hỗn đản này, không phải là người.

Để Trần Cửu Tranh giật mình còn tưởng là Bạch Tiểu Thăng đã làm chuyện gì đó cầm thú…

Hai ngày sau.

Bạch Tiểu Thăng cùng Lâm Vi Vi đúng hẹn chạy đến công ty của Triệu Thiên Trạch tại Trung Kinh.

Quảng trường thời thượng nổi danh tại Trung Kinh, cửa hàng nơi đó cũng là cửa thời trang, đồ trang điểm, trang sức cao cấp.

Bạch Tiểu Thăng tới đây dạo chơi thấy trên đường phố phụ nữ thời thượng tịnh lệ, đàn ông thì áo mũ chỉnh tề.

Hôm nay Bạch Tiểu Thăng mặc một bộ đồ thể thao, rất thoải mái, nhìn như một chàng trai chói sáng, một đường cũng được không ít mỹ nữ nhìn chăm chú.

Dựa vào địa chỉ Triệu Thiên Trạch cho hắn, Bạch Tiểu Thăng dễ dàng tìm được cửa hàng tên là “Tay áo thêm hương.”

Tiệm này ở nơi tấc đất tấc vàng này có được đến bốn tầng mặt tiền, nhìn phi thường khí khái.

Nhân viên cửa hàng ở cửa ra vào cũng là người mẫu đỉnh cấp.

- Tiên sinh, ngài khỏe chứ, xin hỏi tôi có thể giúp gì cho ngài?

Bạch Tiểu Thăng vừa vào cửa liền được một vị nhân viên xinh đẹp nghênh đón.

Cô gái có khuôn mặt như trẻ con nhưng bộ ngực lại cao ngất, dáng người cũng cực kì tốt.

Hiện tại mặc dù Bạch Tiểu Thăng mặc đồ thể thao nhưng không phải những bộ giặt đến trắng bệch kia.

Bộ này giá trị cũng không thua gì một bộ âu phục cao cấp.

Đương nhiên, cái này cũng là phúc lợi của hắn ở truyền thông Trung Kinh, hắn thân là tổng giám đốc, tủ quần áo không chỉ có âu phục còn có nhiều loại khác. Bạch Tiểu Thăng chỉ cần đến cao ốc Vạn Hòa Trung Kinh, lựa chọn nhãn hiệu cấp cao tự nhiên có công ty tính tiền, không dùng tiền của cá nhân hắn.

Nhân viên cửa hàng nhỏ này, ở lâu tại quảng trường thời thượng này, gặp người cũng nhiều con mắt tự nhiên độc đáo, nhìn nhãn hiệu quần áo một chút đều có thể suy tính ra thu nhập của một người.

Bạch Tiểu Thăng là loại “Người giàu có điệu thấp”, tự nhiên được tiếp đãi nhiệt tình.

- Tôi tìm người.

Bạch Tiểu Thăng cười nói với nhân viên cửa hàng nhỏ.

Tìm người? Nhân viên cửa hàng nhỏ lập tức giật mình.

Bạch Tiểu Thăng lấy ra từ ví một cái thẻ, đưa cho nàng.

Nhân viên cửa hàng nhỏ nhận lấy, thấy danh thiếp cao quý trang nhã lấy màu tím làm chủ đạo, đoá hoa lớn chừng hạt gạo tháng mười hai xếp ở hai đầu, ở giữa là tên, chức vụ cùng phương thức liên lạc.

Triệu Thiện Trạch.

Ba chữ này làm cho đôi mắt của nhân viên cửa hàng nhỏ mở to lên.

- Ngài là bạn của Triệu tổng sao?

Nhân viên cửa hàng nhỏ biểu lộ càng nhiệt tình, đưa hai tay trả lại danh thiếp.

- Triệu tổng đã thông báo, ngày tới lặp tức mang ngài đi qua, nàng ở trên lầu. Xin mời ngài đi theo tôi.

Nói xong, nhân viên cửa hàng nhỏ đi trước dẫn đường.

Bạch Tiểu Thăng theo phía sau.

- Chị Y Y.

- Chị Y Y.

Ven đường, Bạch Tiểu Thăng gặp mấy nhân viên khác trong cửa hàng, cũng chủ động cùng nhân viên cửa hàng nhỏ chào hỏi, còn gọi là chị.

Bạch Tiểu Thăng buồn bực, nhìn thấy những nhân viên cửa hàng quần áo cùng nhân viên cửa hàng nhỏ khác biệt, nhân viên cửa hàng nhỏ hình như là duy nhất.

- Cô không phải nhân viên nơi này?

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được cười hỏi.

- Tôi là quản lý của nơi này.

Cô gái cười một tiếng.

Thế mà lại là quản lý!

Bạch Tiểu Thăng líu lưỡi.

Trong ấn tượng, cửa hàng trưởng phải lớn một chút, thành thục trọng ổn, đoan trang nữ tính, chứ không phải là một cô bé.

Còn tự thân đón khách.

Bạch Tiểu Thăng không biết nói cái gì cho đúng.

- Tôi là La Y Y, ngài xưng hô thế nào?

La Y Y cười một tiếng, hỏi.

- Tôi là Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cũng nói tên của mình.

- Ồ, tên này nghe rất trôi chảy.

La Y Y thuận miệng nói.

Cái tên Bạch Tiểu Thăng tại vòng tròn cao tầng ở Trung Kinh không nói mọi người đều biết nhưng cũng không ít người biết.

Nhưng ở cấp độ thấp ngược lại không có nổi tiếng lắm.

Còn nữa, La Y Y là làm ở ngành nghề thời trang cùng truyền thông cách xa nhau, các nàng lại không quan tâm đến tin tức.

Vì vậy, nàng không biết Bạch Tiểu Thăng là đại nhân vật.

Bạch Tiểu Thăng theo nàng lên lầu, dưới lầu là bán đồ trang điểm, trên lầu là nơi phục vụ khách quý, nước hoa và đồ trang điểm đặt chế.

Nhân viên nơi này tướng mạo càng động lòng người.

La Y Y mang theo Bạch Tiểu Thăng, một đường đi vào một gian phòng làm việc đặc biệt.

Nơi đó được phân ra từng cái bàn làm việc độc lập, chừng hơn mười cái bàn, trên bàn làm việc rất nhiều dụng cụ.

Trên bàn làm việc lớn nhất trưng bày đồ vật giống như trong lớp hóa học, ngay cả các loại ống nghiệm, cốc chịu nóng, đồ chưng cất cũng có.

Bạch Tiểu Thăng vừa đi vừa nhìn.

- Triệu tổng, khách nhân của ngài tới rồi.

La Y Y đang đi dừng lại, mở miệng nói.

Bạch Tiểu Thăng nhìn sang.

Đôi mắt Triệu Thiên Trạch mang theo nét cười, nhiệt tình, nhanh chân hướng về phía hắn đi tới.

- Em Bạch, cuối cùng em cũng đã đến rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận