Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 666: Ngày mai lại tiếp tục



Bạch Tiểu Thăng cũng không để đám người thất vọng, lần này hắn lại làm mọi người ngạc nhiên cùng kinh ngạc.

Lý luận của hắn rất hợp lý cùng logic khiến cả đám không bắt bẻ được gì.

- Toàn lời nói bậy!

- Giải thích lung tung!

Ngay lập tức Trịnh Thanh Hồng cùng Mục Bắc Thần nhỏ giọng mắng một câu.

Bạch Tiểu Thăng ngay lập tức nhìn sang:

- Hai người ai có ý kiến?

Hai người vốn muốn tranh luận một chút nhưng sau đó ngẫm nghĩ rồi lại thôi, bởi vì miệng lưỡi Bạch Tiểu Thăng rất lợi hại, đồng thời bọn hắn cũng không chiếm lý nên nếu tranh luận cũng chưa chắc thắng.

Nói không chừng còn bị hắn đào cho một cái hố rồi không cẩn thận lại bị đánh mặt lần nữa.

- Đánh rắn phải đánh dập đầu, nếu không hoàn toàn chắc thắng thì bỏ qua đi!

Nghĩ như thế nên hai người bọn hắn cũng không tranh luận nữa.

Hai người cầm đầu đã không lên tiếng nên mọi người cũng không có lý do gì lên tiếng.

Ở trên bục giảng, Phùng Ly lẩm bẩm:

- Đây cũng là một ý kiến rất sáng tạo.

Nàng cũng không có chất vấn hắn nên làm cho người ta ảo tưởng đây là một loại đồng ý ngầm.

Chờ không có người nào lên tiếng.

Phùng Ly nói to:

- Vị tiếp theo.

Người tiếp theo này cũng vì nói sau Bạch Tiểu Thăng nên dù nói rát cả cổ cũng không thể làm cho mọi người có chút hưng phấn nào.

Hôm nay, sau khi người cuối cùng làm xong bài thi thì chính thức tan học.

Phùng Ly cũng không vội cho tan học mà để mọi người im lặng một lúc.

Nàng cũng là có lời muốn nói:

- Tôi có hai việc muốn nói!

Nói xong nàng lại nhìn xung quanh rồi giơ lên hai ngón tay.

Phùng Ly lại tiếp tục:

- Việc thứ nhất là sẽ đuổi học hai người.

Vừa nghe đến đây thì sắc mặt Bạch Kiêu Thừa liền tái đi.

Quả nhiên Phùng Ly liền nhìn về phía hắn rồi lạnh giọng nói:

- Bạch Kiêu Thừa tiên sinh, vì ngài dính líu đến cạnh tranh không lành mạnh nên đã bị bộ sự vụ khu Đại Trung Hoa phê chuẩn hủy bỏ tư cách tham gia, lập tức có hiệu lực từ bây giờ!

Đám người nhìn về phía Bạch Kiêu Thừa.

Tên này ngược lại cũng thông minh lập tức cúi đầu nói:

- Tôi nhận sai!

Với thái độ khá thành khẩn này nên Phùng Ly gật gật đầu có chút tán thành.

Tiếp đó ánh mắt nàng lại nhìn quanh rồi dừng lại trên một người:

- Trương Miểu tiên sinh, bởi vì điểm số sau hai cuộc thi của anh đều đứng cuối nên tôi cũng tuyên bố. Ngài bị loại bỏ!!!

Đám người lại nhìn về phía hắn.

Người gọi là Trương Miểu này lại đỏ mặt cúi đầu, có chút cảm giác mất mặt không dám nhìn người.

Đối với hắn thì mọi người lại có chút đồng cảm.

Dù sao hắn cũng là người đầu tiên bị loại vì thành tích kém. Cũng sẽ để cho người ta có cảm giác bi thương. Lần này là hắn lần sau biết đâu lại là mình thì sao.

- Hai vị qua hôm nay cũng không cần lên lớp nữa!

Phùng Ly nói xong lại nhìn mọi người nói:

- Tới đây là việc thứ hai.

Đám người lại nghiêm túc lắng nghe.

- Ngày mai tiếp tục đi học.

Phùng Ly vừa nói ra làm mọi người sững sờ.

Ngày mai tiếp tục đi học?

Sự vụ quan Phùng Ly không phải đã nói trong một tháng kiểm tra này chỉ có bốn buổi hay sao?

Trung bình là mỗi tuần một buổi, bây giờ chưa đến mười ngày đã đi học ba lần rồi. Đây cũng là quá gấp gáp.

- Tới đây tôi có việc cần đi Bộ Sự Vụ một chuyến, chắc sẽ mất thời gian mấy ngày, cho nên sẽ chạy chương trình học trước thời hạn. Ai có ý kiến gì có thể nói!!!

Phùng Ly nói xong.

Ai có ý kiến? Không có! Bởi chút chuyện nhỏ này mà cùng với ban giám khảo cãi nhau thì cái được không bù nổi cái mất.

Mọi người đều im lặng.

- Vậy thì tốt, việc này cứ quyết định như vậy, ngày mai lại tiếp tục.

Phùng Ly lại nhìn xung quanh, khuôn mặt mỉm cười có chút cổ quái:

- Nội dung ngày mai chắc chắn sẽ thú vị hơn rất nhiều.

Đám người lại cười khổ.

- Tại sao lại phải thú vị hơn, ngày hôm nay cũng đã đủ khổ rồi.

- Bài kiểm tra hôm nay đã hack đến mức cực kỳ mệt mỏi rồi, giờ lại?

- Nếu không phải do Bạch Tiểu Thăng quấy rầy thì chắc cũng chẳng có chuyện gì rồi…

Tất nhiên mọi người cũng chỉ dám nói ở trong lòng mà thôi, ai cũng không dám nói ra miệng mà cũng không ai dám chế giễu sự vụ quan cả.

- Được rồi, mọi người tan học đi!

Phùng Ly cao giọng nói, sau đó lại lườm Bạch Tiểu Thăng một cái rồi xách đồ của mình rời đi.

Phùng Ly vừa đi làm cho không khí có vẻ thả lỏng một chút.

Bạch Tiểu Thăng lại cùng Triệu Thiên Trạch chào hỏi một tiếng rồi cũng rời đi.

Ánh mắt của mọi người nhìn hắn có chút không bình thường, hận ý rất nhiều cho nên hắn phải chuồn ngay.

- Trước khi đến đây tôi tự cảm thấy mình là người có hàm dưỡng, có phong độ thân sĩ. Nhưng sau khi gặp thằng cha này thì có đôi khi tôi muốn đấm vào mồm hắn một cái!

Trịnh Thanh Hồng nhìn theo bóng lưng của Bạch Tiểu Thăng rồi cảm thán nói.

Mục Bắc Thần ở bên cạnh nghe được cũng gật đầu đồng ý nói sáu chữ:

- Người cùng chí hướng, nhìn mặt biết anh hùng.

Lúc này, Phùng Ly sau khi đi ra bên ngoài liền gọi điện thoại cho ai đó.

Đầu điện thoại bên kia cũng coi như có một nửa là thầy của nàng, đó là tổng giám đốc Hạ Hầu Khải của khu Đại Trung Hoa.

- Hạ lão, sát hạch lần thứ hai bên này đã xong, những người bị loại cũng đã tuyên bố rồi. Ngày có biết lần này Bạch Tiểu Thăng biểu hiện thế nào không?

Lần đầu cùng Hạ lão báo cáo sát hạch lần thứ nhất, Hạ lão đối với Bạch Tiểu Thăng cũng cảm thấy rất hứng thú.

Cho nên lần này nàng cũng chủ động nhắc đến:

- Thật ra lần này tôi cũng rất ngạc nhiên, cũng không biết đánh giá anh ta thế nào nữa?

Phùng Ly lầm bầm nói.

Đầu bên kia lại rất hào hứng nói:

- Hả, lần này cậu ta lại làm việc gì đáng ngạc nhiên sao, nói cho tôi nghe đi?

Ngài ấy có vẻ rất hứng thú.

Kỳ thật ấn tượng của nàng với Bạch Tiểu Thăng cũng rất tốt, thậm chí đối với cách làm lần này của hắn cũng rất tán thành.

Đồng thời nàng cũng biết tính cách của Hạ lão. Cách làm lần này của hắn chắc chắn Hạ lão sẽ thích. Quả nhiên:

- Ha ha cậu ta thật sự nói như vậy sao? Thú vị, thú vị!

Hại lão cười to nói.

- Ngài còn cười nữa, ngài không biết lúc đó náo loạn như thế nào đâu! Bạch Tiểu Thăng lời gì cũng dám nói ra!

Phùng Ly cười nói.

- Tôi cảm thấy rất tốt, cậu ta nói đúng đấy. Chiếu theo quy tắc này mà làm thì hắn lúc đó là người phụ trách sản nghiệp cấp tỉnh! Lại có thể tiếp thu cái tốt của người khác cho mình dùng, hắn mới là kẻ hiểu quy tắc trò chơi, cũng là kẻ chuyên dùng quy tắc! Không độc đoán, không làm theo ý mình! Không tồi, nói rất tốt!!!

Trong giọng nói của hạ lão cũng không che giấu sự khen ngợi với Bạc Tiểu Thăng.

Phùng Ly cũng mỉm cười, không biết tại sao lúc nghe hạ lão khen ngợi Bạch Tiểu Thăng thì trong lòng nàng có chút vui vẻ.

Hạ lão lại hỏi:

- À ngày mai cháu về rồi hả?

Phùng Ly nói:

- Đúng vậy ạ, ngày mai sau khi làm xong buổi sát hạch thứ ba thì cháu sẽ trở về.

- Ừm, trên đường chú ý an toàn!

Hạ lão cũng căn dặn vài câu lúc này mới cúp máy.

Phùng Ly nhìn vào điện thoại nhưng trong đầu lại nghĩ đến buổi sát hạch ngày mai, khóe miệng nàng cũng mỉm cười rồi lầm bầm nói:

- Vận khí của Bạch Tiểu Thăng anh thật tốt, lại dám phá phách cùng tôi, may mắn là lão đầu tử cũng rất thưởng thức anh. Nhưng lần sát hạch ngày mai kể cả là anh cũng sẽ không yên với tôi đâu!

Ngày mai sẽ rất khó khăn!

Nhưng mà, Bạch Tiểu Thăng có thể không vượt qua được sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận