Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 694: Buổi tiệc rượu lớn



Khu biệt thự Nguyệt Hồ ở Trung Kinh có danh khí rất lớn.

Tiểu Phùng từng tới đây vì thế đối với tuyến đường nơi này rất quen thuộc.

Một đường lái xe tới, tiểu Phùng hướng Bạch Tiểu Thăng giảng giải đủ thứ có liên quan tới Khu biệt thự Nguyệt Hồ này.

- Khu biệt thự Nguyệt Hồ này không cần nói những gì khác, chỉ là một tiểu khu nhưng công tác phục vụ đã có hơn ngàn người! Phụ trách bảo an, phụ trách công tác vệ sinh, phụ trách chăm sóc rừng cây hoa cỏ, phụ trách nuôi cá. . . Ngài nghe rất khoa trương có phải hay không? Khu dân cư dành cho tầng lớp Phú hào mà, một điểm cũng không khoa trương! Trước kia, tôi còn muốn nhận lời mời vào làm việc bên trong này, đãi ngộ rất tốt a. Đương nhiên, cùng công ty chúng ta hiện nay không so được.

Tiểu Phùng cùng Bạch Tiểu Thăng ra ngoài nhiều lần, vì thế nắm rõ tính tình của hắn, tán gẫu với nhau rất tự nhiên thoải mái.

Nghe tiểu Phùng chăm chú nói chuyện như thế một hồi, cũng khơi gợi hứng thú của Bạch Tiểu Thăng hắn liên tục đặt câu hỏi. Những vấn đề thắc mắc kia, Tiểu Phùng luôn có thể đáp được bảy tám phần.

Bất tri bất giác xe đã đến rất gần nơi muốn đến.

Càng tiếp cận chỗ Khu biệt thự Nguyệt Hồ thì phong cảnh ngoài cửa sổ càng đẹp.

Bạch Tiểu Thăng từ cửa sổ xe hướng ra phía ngoài nhìn.

Ven đường cây cối xanh um tươi tốt, phong cảnh hợp lòng người.

- Những người có tiền này thật là biết hưởng thụ!

Bạch Tiểu Thăng cảm thán.

- Kỳ thực tôi cảm thấy, ngài cũng có thể tới chỗ này mua một căn nhà, bằng thân phận của ngài ở nơi này mới thích hợp.

Tiểu Phùng cười nói.

Bạch Tiểu Thăng cười cười nhưng lại không có lên tiếng, nghĩ đến giá nhà nơi này cũng có thể nói là giá trên trời.

Số tiền mua nhà ở nơi này, hắn cầm đi đầu tư cho Trịnh Đông Tỉnh hoặc là Ron còn tốt hơn.

- Hiện tại cách thời điểm hưởng thụ vẫn còn sớm.

Bạch Tiểu Thăng lầm bầm lầu bầu một câu.

Đang nói chuyện, tốc độ xe bỗng dưng chậm lại.

- Ôi trời ơi, hôm nay làm sao lại nhiều xe như vậy?

Tiểu Phùng kinh ngạc nói.

Bạch Tiểu Thăng từ khe hở giữa hai ghế nhìn về phái trưóc.

Con đường phía trước xếp một hàng xe thật dài chậm chạp nhích từng chút.

- Nơi này bình thường cũng nhiều khách tới thăm như vậy sao?

Bạch Tiểu Thăng hiếu kỳ hỏi.

Coi như hôm nay Trần Cửu Tranh thiết yến, chọn lựa chỉ mời tham gia ba mươi người, mỗi người một chiếc xe thì cũng chỉ có ba mươi chiếc xe, huống chi mọi người cũng không có khả năng ăn ý đến cùng một thời điểm như thế này.

- Tôi cũng không biết rõ, cũng một thời gian rồi tôi không tới nơi này.

Tiểu Phùng cũng không rõ ràng được tình huống.

Bạch Tiểu Thăng quay cửa kính xe xuống nhìn về phía trước, thình lình nhìn thấy trong tiểu khu có hai chiếc xe khách chậm rãi lái ra.

Phía trước ùn tắc chắc hẳn cùng với hai chiếc xe này có chút ít quan hệ.

- Xe khách? Trong này chắc sẽ không phải mỗi khu có phân chia hoàn cảnh riêng biệt chứ.

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được thì thào nói.

Xe khách sau khi ra ngoài thì tốc độ dòng xe cộ rõ ràng tăng lên, không còn lề mề nhích từng chút như vừa rồi. Đến cửa vào, một nhân viên bảo an tiến lên hỏi thăm, Bạch Tiểu Thăng liền lấy thiếp mời hoàng kim ra.

Cái này không những là thiếp mời, phía trên cũng ghi chú rõ ràng là chứng minh để vào cửa. Có cái này, nhân viên bảo an mới có thể cho đi.

- Ngài cũng tới tham gia yến hội của Trần tiên sinh, xe ngài xin đi vào trong sau đó theo chỉ dẫn để đến bãi đỗ xe riêng biệt. Ở nơi đó sẽ có chuyến xe đặc biệt đưa ngài đến biệt thự của Trần tiên sinh.

Nhân viên bảo an nho nhã lễ độ, hết lòng chỉ dẫn.

- Nghe ý tứ của cậu thì có rất nhiều người tới đây sao?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.

- Những chiếc xe này là tất cả, không chỉ riêng chỗ này, ngay cả vừa rồi chiếc xe khách mới đi ra ngoài cũng là đến đưa người tới.

Nhân viên bảo an nói nhiều một câu:

- Các tân khách không riêng gì dân bản địa, mà còn có người thành phố khác của tỉnh An Giang, thậm chí tỉnh lận cận.

Dứt lời, nhân viên bảo an ra hiệu cho Tiểu Phùng tiến lên.

- Nguyên lai lần này người Trần gia làm ra thế trận lớn như vậy a!

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được kinh ngạc.

Hắn còn tưởng rằng lần này tham gia thật sự chỉ có ba mươi người được tuyển chọn.

- Hẳn là nhóm Tổng giám đốc của công ty con các nơi.

Bạch Tiểu Thăng suy đoán.

Những người từ nơi khác đến dự tiệc, tự nhiên không có khả năng ở trong nhà của Trần Cửu Tranh, khi đặt chân đến Trung Kinh sau đó sẽ có xe tới đón, chính là hai chiếc xe khách kia.

Đương nhiên, cũng có thật nhiều người tự mình lái xe tới.

Tiểu Phùng đi lên trước, không cần phải hỏi đường cứ đi theo sau xe trước mặt một đường đi vào trong là được.

Khu biệt thự Nguyệt Hồ có bãi đậu xe đặc biệt cỡ lớn, Trần gia sớm quan hệ tốt sắp xếp tất cả, tự nhiên là chỗ đậu xe dư dả.

Dưới sự dẫn dắt của nhân viên chỉ huy, Tiểu Phùng đỗ xe an toàn.

Bạch Tiểu Thăng vừa xuống xe, liền có người tươi cười tiến lên chào đón, xác minh rõ ràng thân phận, rồi sau đó mời Bạch Tiểu Thăng tiến lên một chiếc xe sáu chỗ chạy bằng điện đang chờ sẵn, khách nhân lên đầy đủ liên lập tức khởi hành.

Mà Tiểu Phùng cũng được an bài lên một chiếc xe khác nối tiếp theo sau.

Rất nhanh, chiếc xe mà Bạch Tiểu Thăng đang ngồi đã đông đủ, chậm rãi lăn bánh tiến về bên trong khu biệt thự.

Ngồi lên loại xe nhỏ này rất thoải mái dễ chịu, con đường tiến vào khu biệt thự rất đẹp hợp lòng người, đúng là một chuyến đi ngắn thú vị.

Bạch Tiểu Thăng cảm giác hài lòng.

Đoạn đường này, lui lui tới tới rất nhiều loại xe nhỏ này, cùng một phương hướng mà đi, hẳn cũng là khách nhân của Trần gia.

- Hôm nay thật náo nhiệt!

Bạch Tiểu Thăng lẩm bẩm nói.

Một lần tiệc rượu đến dự tới hai trăm người hẳn không hiếm lạ, nhưng đặc biệt là nhiều người như vậy lại toàn là nhân vật số một số hai của công ty các nơi đến, vậy thì có điểm lợi hại.

Những người này ai cũng mang theo danh hào chức vụ nào đó, trước mắt mặc dù phần lớn đều không quen biết lẫn nhau, nhưng tập hợp một chỗ liền có thể trò chuyện với nhau, đồng thời vội vàng trao đổi danh thiếp lẫn nhau, vội vàng phát triển nhân mạch, thực sự là làm không biết mệt.

Bạch Tiểu Thăng ngồi trên chiếc xe đánh golf sáu chỗ chạy bằng điện này có mấy người cũng bắt đầu trao đổi danh thiếp đồng thời tươi cười chào hỏi lẫn nhau.

Không phải cái này tổng, thì là cái kia tổng, thậm chí còn kiêm nhiệm nhân vật số một số hai của hai công ty.

Bạch Tiểu Thăng một hơi thu bốn tấm danh thiếp, nhưng mỗi lần đều cùng người đưa danh thiếp áy náy cười một tiếng, xin lỗi nhưng mình không mang theo danh thiếp.

Trên thực tế, Bạch Tiểu Thăng từ lúc thăng nhiệm làm Tổng giám đốc đã làm một hộp danh thiếp nhưng vẫn chưa đụng tới còn trực tiếp ném vào trong góc hít bụi.

Hắn chưa bao giờ đưa cho người ta cái đồ chơi này, ngay cả tụ hội cũng rất ít tham gia, nhà của cô Lâm Vi Vi tính một lần, Trương Gia cũng coi như một lần. Nhưng những nơi hắn đến, đều quấy lên một trường gió tanh mưa máu, còn một chỗ thì nháo loạn gà bay chó chạy.

Thậm chí Bạch Tiểu Thăng cũng đã cười nhạo mình chính là sát thủ tiệc rượu.

Lúc Bạch Tiểu Thăng giới thiệu mình cũng không có nói mình là tổng giám đốc công ty nào, chỉ nói là người Trung Kinh bản địa, dù sao người khác cũng không ép hỏi.

Trên xe này, người khác thấy hắn không có danh thiếp nên hứng thú đối với nhau giao lưu trao đổi không lớn, đều thức thời chuyển hướng đến người bên cạnh.

Duy chỉ có người ngồi song song cùng Bạch Tiểu Thăng kia là tò mò nhìn hắn chằm chằm không rời.

Người này, nhìn bề ngoài cũng tầm 34-35 tuổi, đeo mắt kiếng gọng vàng, trên mặt tổng thể lúc nào cũng treo nụ cười để cho người đối diện nhìn vào có mấy phần cảm giác thân thiết.

- Tôi đã gặp qua nhiều người như nhưng nhìn cậu như thế nào cũng không giống người bình thường, tới loại đại tiệc rượu như thế này, vậy mà lại không mang theo danh thiếp! Chỉ bằng vào điểm này, tôi Trương Nghiêu liền chịu phục!

Người này gọi Trương Nghiêu, nhìn Bạch Tiểu Thăng cười nói.

- Khả năng là con người của tôi trời sinh không am hiểu cùng người khác giao tiếp.

Bạch Tiểu Thăng nhún vai cười một tiếng.

Đối với hắn mà nói, cũng không cần thiết trên sự tình này lãng phí tinh lực.

Không chờ hắn cùng những người này kết làm bằng hữu, những người này đã biến thành cấp dưới của hắn rồi.

Cho nên đối với Bạch Tiểu Thăng mà nói, hắn kết giao cùng một người, xưa nay không nhìn chức vụ của đối phương.

Bởi vì những người hiện tại hắn đối mặt, về sau đều không nhận thức chức vụ của hắn lớn. . .

- Không quen giao tiếp, vậy mà lại có thể có tư cách tham gia loại tụ hội như thế này, vậy nên tôi càng muốn nhận thức một hồi, cậu gọi là Bạch Tiểu Thăng đúng không?

Trương Nghiêu đưa tay qua cùng Bạch Tiểu Thăng nắm chặt lại.

Có người chủ động mở lời nói chuyện, Bạch Tiểu Thăng cũng không cự tuyệt.

Với lại Bạch Tiểu Thăng phát hiện tên gia hỏa này có một mặt phi thường không đơn giản —— hắn quen biết rất nhiều người, đơn giản là cỗ máy phân biệt thân phận!

Bạch Tiểu Thăng cùng hắn hàn huyên vài câu, cảm giác cũng rất hợp duyên.

Hai người đang trò chuyện thì tài xế lái xe phía trước nhẹ nhàng cất giọng nói.

- Các vị tiên sinh, chúng ta đến nơi rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận