Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 717: Tình huống mô phỏng



Bạch Tiểu Thăng gõ lên cánh cửa, bên trong cửa truyền đến giọng nói của một cô gái, hoá ra là Phùng Ly.

Tại sao, Phùng Ly sự vụ quan lại là chủ khảo đợt này của nhóm họ.

Ánh mắt mọi người kinh ngạc, Bạch Tiểu Thăng cũng hơi có chút kinh ngạc.

Tuy nhiên, cảm giác này chỉ diễn ra trong nháy mắt. Sau đó, Bạch Tiểu Thăng đẩy cửa đi vào, những người khác theo sát phía sau.

Sau khi đi vào, người đi sau cùng tự giác đóng kỹ cửa lại.

Bạch Tiểu Thăng dò xét mọi thứ trước mắt.

Đây là một gian phòng học quá đỗi bình thường.

Tuy nhiên chỉ giữ lại một dãy bàn, cùng xếp thành một hàng đảo ngược lại so với chỗ ngồi của năm người.

Ở giữa là Phùng Ly, hai bên cô là cả nam nữ.

Dãy bàn thứ hai đến thứ tư được chuyển đi, để trống cả một khoảng rộng lớn, lỏng lẻo bày ra năm cái ghế, tương ứng với năm người kia.

- Xin mời vào, mọi người tùy ý chọn chỗ ngồi nhé.

Một người đàn ông bên cạnh Phùng Ly nói.

Đám người Bạch Tiểu Thăng đi đến, bốn người khác đi theo sau Bạch Tiểu Thăng, đều muốn nhường hắn ngồi ở giữa.

Nào có thể đoán được, Bạch Tiểu Thăng trực tiếp ngồi xuống ngoài cùng bên trái, dựa vào bên cạnh.

Những người khác khẽ giật mình, nhưng mà cũng không nói gì, theo thứ tự ngồi chỗ.

Sau khi nhìn thấy bọn họ ngồi xuống, lúc này thần sắc Phùng Ly mới nghiêm túc nói,

- Bây giờ bắt đầu tiến hành khảo hạch, tôi sẽ phổ biến về quy tắc!

- Từ giờ trở đi, một vòng diễn ra trong mười lăm phút.

- Mỗi một vòng, trong số các bạn sẽ có một người đóng vai người phụ trách sản nghiệp tỉnh, một người khác đóng vai phó tổng giám đốc, còn lại ba người vẫn như cũ là tổng giám đốc.

- Ở bên trong mỗi một vòng, tôi là chủ khảo, sẽ giả định cho các bạn một tình huống khó khăn, người đóng vai phụ trách sản nghiệp tỉnh cần đưa ra cách xử trí tương ứng, những người khác căn cứ theo hướng giải quyết của anh ta đưa ra phản biện, đồng thời trình bày lý do!

- Vị trí người phụ trách sản nghiệp tỉnh được suy nghĩ trong thời gian lâu hơn những người khác một chút, những người khác suy nghĩ trong thời gian tối đa một phút đồng hồ! Thời gian còn lại sau đó, trong số những giám khảo chúng tôi sẽ tuỳ ý đặt câu hỏi cho người nào đó, giới hạn trả lời trong một phút đồng hồ.

- Ở đây tôi nhắc nhở các bạn, nếu diễn xuất quá đơn giản, chúng tôi sẽ trừ điểm ấn tượng của mọi người!

- Nhưng đồng thời nếu đối thoại quá dài dòng cũng sẽ khấu trừ điểm số tương ứng.

- Còn có. . .

Phùng Ly đem tất cả một hạng mục cần chú ý nêu ra.

Không nghĩ tới, khảo hạch lần này lại như vậy!

Mấy người kia không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, đến ngay cả Bạch Tiểu Thăng cũng có chút giật mình.

Thật đúng là lần đầu tiên gặp được hình thức thi như thế này, có chút tương tự vở kịch vốn không có lời kịch, tình cảnh kịch, hoàn toàn là vở kịch tự biên tự diễn.

Với lại mười lăm phút một vòng, thân phận thay đổi ít nhất tới ba lần, mức độ mô phỏng trình độ cao như vậy, quả thật đây là khảo nghiệm mọi người về năng lực cùng tính nhẫn nại.

Bạch Tiểu Thăng có chút chịu phục rồi.

Thật không biết rõ, có phải hay không trong nửa tháng này Phùng Ly đã dồn tâm huyết để suy nghĩ ra cách khảo hạch này như thế nào!

Bạch Tiểu Thăng liếc mắt nhìn những người khác, bọn họ đều nghiêm túc chuẩn bị, ngưng thần phòng bị, xoa tay xoa chân sẵn sàng thể hiện bản thân mình.

Bạch Tiểu Thăng không kìm lòng được cười khổ.

Hắn còn đang cân nhắc làm thế nào điệu thấp bản thân!

Đương nhiên, dù là điệu thấp cũng không thể thấp quá mức, càng không thể biểu hiện đầu óc quá mức kém cỏi!

Dù sao, lần này ở bên cạnh Phùng Ly, còn có bốn vị giám khảo phụ trợ.

Nếu bản thân mình một mức cố ý điệu thấp có lẽ kết quả sẽ bị đánh giá là không thích hợp gánh vác vai trò người phụ trách sản nghiệp tỉnh.

Vậy thì được càng không bù được mất!

- Không hiểu tại sao lại cảm giác trong số mọi người thì mình thi lần này có độ khó lớn nhất.

Bạch Tiểu Thăng thầm than thở.

Ở vị trí giám khảo, Phùng Ly nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Thăng, lại liếc nhìn đám người, mở miệng nói,

- Mọi người còn điều gì thắc mắc không, tôi cho các bạn năm phút. Nếu không có vấn đề gì, chúng ta bắt đầu ngay bây giờ!

Đám người nhìn nhau, trầm mặc một lát, có một người bỗng nhiên mở miệng hỏi,

- Phùng Ly sự vụ quan, tôi muốn hỏi, nếu như tổ chúng tôi đạt điểm số thấp so với các tổ khác, vậy chúng tôi sẽ không phải cả tổ bị loại chứ?

Vấn đề này cũng là mọi người đang quan tâm.

- Sẽ không.

Phùng Ly bình tĩnh nói,

- Điểm số dành riêng cho mỗi người, cuối cùng đào thải là năm người có điểm số thấp nhất.

Đám người thở phào nhẹ nhõm.

- Đương nhiên, bên trong tình huống mô phỏng, mọi người một tổ sẽ là một ban lãnh đạo, cá nhân đóng góp cho toàn đội sẽ ảnh hưởng đến điểm số. Đoàn đội đối với cá nhân cũng như thế.

Phùng Ly nói bổ sung.

- Tôi còn có một vấn đề.

Lại có một người ý kiến.

Bất quá, hắn nói cẩn thận từng li từng tí,

- Trong buổi khảo hạch này của chúng tôi đích thân cô phụ trách, tất nhiên đợt cuối này càng trở lên nghiêm túc. Điều này có phải đối với đội chúng tôi hơi không công bằng, dù sao các nhóm khác khảo hạch khác không có sự vụ quan làm chủ thi!

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được nhìn anh bạn này một chút.

Rất có can đảm, dám ngay mặt chất vấn người công chính như Phùng Ly!

- Tất cả đánh giá đều có tiêu chuẩn của nó, tuy nhiên, thật đáng tiếc tôi không thể nói cho anh biết được.

Phùng Ly không hề khó chịu mà kiên trì giải thích,

- Tôi có thể đảm bảo ở các nhóm khác đều do người trợ lý cấp dưới mà các sự vụ quan chọn lựa đưa tới, đều là nhân tài đặc biệt từng trải quá nhiều lần tuyển bạt, hơn nữa bọn họ phẩm hạnh công chính, chắc chắn không có nhường hoặc là cố ý làm khó dễ một ai. Tôi nói như thế, anh hài lòng chứ?

- Hài lòng, hài lòng.

Người kia rụt cổ một cái nói .

Bạch Tiểu Thăng quét mắt nhìn hai bên Phùng Ly, thật sự đều là những người khí vũ bất phàm.

Xem ra đến cả trợ lý nho nhỏ của sự vụ quan, chỉ sợ cũng từng trải qua cương vị là tổng giám đốc một công ty con!

Dù sao cấp dưới sự vụ quan đều là cấp bậc trợ lý cho người phụ trách sản nghiệp tỉnh, cương vị không thấp hơn tổng giám đốc của công ty con!

Thậm chí vai trò với cấp trên càng hơn một bậc!

- Còn có vấn đề gì nữa cũng có thể hỏi, bây giờ thời gian còn hai phút đồng hồ.

Phùng Ly cười nhạt nói.

Đám người không còn thắc mắc gì nữa.

Phùng Ly vẫn như cũ chờ cho đủ thời gian, nhìn thấy không ai cần hỏi vấn đề gì khác, lúc này mới quay sang hai bên gật gật đầu.

- Hiện tại, theo hướng từ trái qua phải, sẽ là người phụ trách sản nghiệp tỉnh đầu tiên, mà bên cạnh anh ta liền là phó tổng giám đốc, ba người khác cùng là tổng giám đốc. Sau đó, theo thứ tự dần dần, thay phiên nhau trở thành người phụ trách ngành công nghiệp, với lại lần lượt người là phó tổng giám đốc, mọi người rõ chưa?

Đám người gật đầu.

- Hiện tại, bắt đầu!

Từ vị trí đầu tiên Bạch Tiểu Thăng ngồi ngoài cùng bên trái, nên đương nhiên hắn cũng trở thành "Vị thứ nhất" phụ trách sản nghiệp tỉnh!

Phùng Ly nhìn chằm chằm vào hắn một lúc lâu, sắc mặt Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh, mang theo ý cười nhẹ nhàng.

Cô đã nghe Thiên Tầm nói lại, anh chàng Bạch Tiểu Thăng này thông minh nhạy bén, tất nhiên sẽ minh bạch ý tứ của mình.

Phùng Ly nghĩ thầm,

- Tuy nhiên, tuyệt đối mình sẽ không thiên vị! Với lại mình đã phá lệ truyền lời cho anh ta, vậy dĩ nhiên vòng này sẽ tăng thêm độ khó nếu không mình sẽ không yên tâm!

Phùng Ly ổn định lại tâm tình, nhìn Bạch Tiểu Thăng nói.

- Anh Bạch Tiểu Thăng, bây giờ anh sẽ là người phụ trách sản nghiệp tỉnh, trợ thủ của anh là Ngụy Lũng, tổng giám đốc Vân Tưởng, có cháu là Hạ Thu trình đơn lên sự vụ kiện anh trong thời gian nhậm chức độc đoán chuyên quyền, bồi dưỡng tâm phúc của mình là tổng giám đốc Triệu Song Kính, dính líu tới việc dùng chức quyền mưu lợi riêng, bòn rút ngân sách của tập đoàn.

- Sau ba ngày, sự vụ quan và ban thanh tra của tập đoàn đến, tiến hành điều tra đối với anh!

- Mà lúc này, nhiều công ty do anh chưởng quản, bao quát Vân Tưởng, cháu Hạ Thu, công ty của Triệu Song Kính, xuất hiện vấn đề nghiêm trọng trong kinh doanh, khả năng trong mấy ngày phải đóng cửa! Mời anh tiến hành xử trí trong thời gian ngắn nhất, mà bọn họ cũng không nhất định nghe theo mệnh lệnh của anh!

- Xin anh đưa ra cách xử trí!

Phùng Ly nói một hơi.

Đám người nghe thấy đều kinh hãi.

Bạch Tiểu Thăng cũng hít một hơi khí lạnh.

- Đùa à, bà chị này không phải đang chơi mình hay sao! Thật xảo trá!

Bạn cần đăng nhập để bình luận