Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 719: Trò đùa tai quái!



Ở vòng thứ nhất, Bạch Tiểu Thăng chém gió với các suy nghĩ khác lạ so với người thường. Một trận đấu võ mồm như vậy, vậy mà lại khiến cho mấy người giám khảo phải nhìn lại hắn bằng con mắt khác.

Bởi vậy, cũng coi như là làm tấm gương cho bốn người Ngụy Lũng, Tưởng Vân, Tôn Hạ Thu, Triệu Song Bình.

Đến lượt Ngụy Lũng, hắn cũng nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.

- Nếu như tôi làm một phó quản lý mà không thể kịp thời phát hiện vấn đề, giải quyết vấn đề, chờ đến khi công ty bị tổn thất thì mới báo cáo. Vậy thì tôi thẳng thắn từ chức là được rồi. . .

Lại chơi theo kiểu này!

Vẻ mặt của Phùng Ly không thay đổi mà nhìn hắn, tiện thể lạnh lùng nhìn Bạch Tiểu Thăng một cái.

Cậu mở đầu hay lắm!

Bạch Tiểu Thăng ra vẻ vô tội.

Dù sao hắn trả lời xong, cũng không thể quản người khác có bắt chước hắn hay không.

Phùng Ly giơ tay lên, dùng đầu ngón tay gõ bàn một cái rồi nói, cắt ngang lời của Ngụy Lũng.

- Lại là từ chức?

Phùng Ly hừ lạnh hỏi.

- Tập đoàn tuyển các cậu ra là để đảm nhiệm chức vị quan trọng, chứ không có để cho các cậu thích từ chức là từ chức! Nếu muốn từ chức, hiện tại tôi liền có thể thỏa mãn cho các cậu! Ít nhất là để các cậu vào trong danh sách đào thải!

Sắc mặt của Ngụy Lũng liền tái đi.

- Không phải, quản lý Phùng, tôi nói như vậy, có vấn đề sao? Thế nhưng Bạch Tiểu Thăng, hắn, hắn cũng suy nghĩ như thế các người đều ủng hộ mà, vậy mà không cho phép lặp lại sao?

Ngụy Lũng có chút không phục, mắt nhìn sang Bạch Tiểu Thăng.

- Ngụy tổng, mọi thứ đừng chỉ nhìn thấy 'Rượu thịt xuyên qua ruột, Phật vẫn lưu trong lòng' . Còn có nửa câu sau đó, 'Thế nhân mà học ta, như tiến vào ma đạo' !

Bạch Tiểu Thăng cười và trêu trọc.

- Làm sao cậu biết các giám khảo đều hài lòng, có khi Quản lý Phùng Ly còn kìm nén trừ điểm đấy!

Nói xong, Bạch Tiểu Thăng nhìn chằm chằm vào Phùng Ly.

- Nói hay lắm!

Phùng Ly giơ tay chỉ vào Bạch Tiểu Thăng, nói với người bên cạnh.

- Làm rối trật tự nơi thi, trừ đi 20% số điểm cậu ta vừa đạt được!

Bạch Tiểu Thăng lập tức cười khổ.

Đám người Ngụy Lũng nhất thời mắt trợn tròn.

- Hiện tại tôi cho anh cho cơ hội, anh Ngụy Lũng, anh chọn nói lại hay là vẫn giữ nguyên bài nói giống cậu ta vừa rồi?

Phùng Ly hỏi.

Ngụy Lũng hoảng sợ nhìn các giám khảo đang đổi điểm số.

Tên Bạch Tiểu Thăng này thì xui xẻo thôi rồi.

Dám liên thuyên với quản lý Phùng, giờ thì tự rước lấy phiền phức đi! Mình tốt hơn là đừng bắt chước cậu ta!

- Tôi đồng ý đổi!

Ngụy Lũng lập tức nói.

- Tôi cho anh một phút, anh nói đi!

Phùng Ly khẽ hừ lạnh rồi liếc mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng, trong lòng thầm nghĩ.

Tên này. . . Vừa rồi sẽ không phải là cố ý chứ, đã biểu hiện xuất sắc lại muốn cho người mượn cớ trừ điểm!

Lời nói vừa rồi, cũng có ý ám chỉ!

Phùng Ly nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Thăng, Bạch Tiểu Thăng cũng hướng về cô mỉm cười.

- Được lắm Bạch Tiểu Thăng, vậy mà không nói với mình trước, đến lúc bắt đầu rồi mới ám chỉ mình!

Phùng Ly càng thêm chắc chắn, trong lòng nhất thời hơi tức giận, thật muốn mặc kệ hắn, cứ để hắn đạt điểm cao rồi bị vị giám khảo kế tiếp hung hăng chỉnh mới tốt!

Tất nhiên là Phùng Ly cũng chỉ là suy nghĩ một chút thôi.

Loại việc này thì ngược lại cô có thể giúp.

Lúc mà Phùng Ly suy nghĩ, Ngụy Lũng vội vàng thuật lại ý kiến của mình, vừa nói vừa nghĩ cho nên không được trôi chảy, tự nhiên cho lắm.

Mấy vị giám khảo khẽ lắc đầu, hình như không hài lòng lắm.

Ngụy Lũng tỏ vẻ sầu khổ, mặt mũi nhăn nhó nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Tất cả đều tại con hàng này, làm cho mình lọt hố!

Còn lại ba người Tưởng Vân, Tôn Hạ Thu, Triệu Song Bình, có Ngụy Lũng làm vết xe đổ, bọn hắn cũng không dám chém gió quá mức, trình bày theo quy định, trong lòng mỗi người đều có mấy phần lo lắng.

- Được, hiện tại đến phiên Ngụy Lũng, bây giờ anh là người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực, Tưởng Vân, anh là phó phụ trách, những người khác thì là giám đốc!

Phùng Ly bắt đầu để đám người thay phiên nhau.

- Phía dưới nghe cho kỹ. . .

Sau đó Phùng Ly lại tiếp tục công bố.

So với xếp loại lần thứ nhất thì đơn giản hơn nhiều.

Ngụy Lũng cũng sắp xếp lại suy nghĩ rồi chậm rãi nói, nếu không tính Phùng Ly thì bốn vị giám khảo đã có hai vị gật đầu. Còn có một vị trong ánh mắt cũng toát ra vẻ hài lòng.

- Khá lắm. Tưởng Vân, nói tiếp đi.

Phùng Ly cũng nói.

Tưởng Vân trình bày một phen, cũng có giám khảo thỏa mãn gật đầu, theo sát đó là thân phận giám đốc của Tôn Hạ Thu, Triệu Song Bình, cuối cùng đến lượt Bạch Tiểu Thăng.

- Tôi không đồng ý cách xử lý của bọn họ, tôi cho rằng có thể thay đổi nhỏ một chút, không muốn áp đặt.

Bạch Tiểu Thăng chậm rãi nói, nói về cách xử lý của Ngụy Lũng, phân tích quan điểm của Tưởng Vân và còn tiếp tục định nói.

Phùng Ly cau mày, gõ bàn một cái và nói.

- Tôi bảo anh bình luận lời trình bày của người khác sao! Xem ra anh không có quan điểm nào mới! Vậy tôi coi như là anh đồng ý với quan điểm của người khác!

Nói xong, Phùng Ly nhìn người bên cạnh rồi nói với giọng lạnh lùng.

- Dựa theo quy tắc, cho cậu ta có số điểm thấp nhất!

- Cái này. . .

Các giám khảo nhìn nhau.

Nói đến, lúc nảy Bạch Tiểu Thăng đúng là mượn quan điểm của người khác để nói, nhưng cũng không tính là bắt chước lời người khác!

Thậm chí các giám khảo cảm thấy Bạch Tiểu Thăng nói không thiếu điểm lại còn có chỗ thích hợp.

- Không đến mức đó đâu.

Vị giám khảo bên cạnh Phùng Ly cười bồi nói.

- Vừa nãy, có cho Ngụy Lũng một cơ hội trình bày lại, hay là cũng cho Bạch Tiểu Thăng trình bày lại nha.

Vị trợ lý quản lý này là một người hiền lành, tốt tính.

- Không được! Ai nói là không tốt đều có thể lặp lại, vậy thì còn cần quy tắc để làm gì!

Phùng Ly cường ngạnh cự tuyệt, mắt đảo qua mọi người.

- Mọi người nhớ kỹ, Ngụy Lũng nói lại, đó là một lần duy nhất! Mọi chuyện đều có nguyên nhân thôi!

Phùng Ly lời lẽ nghiêm khắc, các giám khảo liền im lặng.

Đam người Ngụy Lũng không khỏi nhìn Bạch Tiểu Thăng với ánh mắt đồng tình, nhưng trong bụng những người này lại đang nở hoa.

- Bạch Tiểu Thăng, từ trước đến giờ ai bảo cậu đắc chí, tôi biết có ngày cậu sẽ gặp phải người trị được cậu mà, hiện tại liền ứng nghiệm rồi!

- Thắng liền ba trận, cậu còn nghĩ toàn bộ giai đoạn thứ nhất đều đứng thứ nhất sao, lần này thì cậu xong rồi!

- Quản lý Phùng Ly cũng muốn gây rắc rối cho hắn, một chút thể diện cũng không cho kìa!

- Nghiêm khắc như thế! Mình cần phải cẩn thận, kết quả của Bạch Tiểu Thăng chính là kết cục, không thể ngu như hắn được!

Bốn người Ngụy Lũng đều có tâm tư riêng.

- Tiếp tục đi, Tưởng Vân sẽ là người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực, còn Tôn Hạ Thu sẽ là phó phụ trách những người khác sẽ là giám đốc!

Phùng Ly dứt lời, vẫn không quên lạnh lùng liếc Bạch Tiểu Thăng một chút, trong ánh mắt mang đầy vẻ uy hiếp.

Điều này khiến cho mọi người ở đây trong lòng đều trở lên nghiêm túc.

Quản lý Phùng Ly đã tức giận thì căn bản không nể mặt mũi ai!

Đám người càng phải cẩn thận từng li từng tí, thậm chí ngay cả các vị giám khảo đều phải tập trung mà đối đãi.

Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy như vậy liền cười thầm trong bụng.

- Còn rất giống có chuyện như vậy, rất có thiên phú biểu diễn!

Cũng may đây là Phùng Ly, nếu người khác, Bạch Tiểu Thăng cũng không dám coi nhẹ như vậy, tại chỗ mà ám chỉ.

Cứ như vậy, sau hơn một giờ khảo hạch thì cuối cùng cũng kết thúc.

Phùng Ly để cho mọi người nhìn thấy cái gì gọi là nghiêm cẩn, cái gì gọi là không nể mặt mũi, làm cho người tham tuyển và giám khảo cảm thấy kính sợ.

Mà Bạch Tiểu Thăng ở trong năm vòng, ba vòng bị fail, coi như cuối cùng trả lời nghiêm túc, cũng khó lật lại tình thế.

So sánh với nhau thì những người khác đều nở nụ cười, đối với biểu hiện của mình đều rất hài lòng.

- Bạch Tiểu Thăng, cậu biết không? Vòng khảo hạch này, Cậu đứng bét!

Phùng Ly cầm tờ kết quả chấm điểm, mắt nhìn rồi thở dài.

- Tôi nhìn cậu so với mọi người tham gia cũng là có thể đứng ở tầm trung hoặc cao hơn nữa. Uổng cho tôi coi trọng cậu!

Bạch Tiểu Thăng uể oải, trong lòng lại không nhịn được nghĩ.

- Trò vặt!

Bạn cần đăng nhập để bình luận