Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 745: Tôi tức là công bằng!



Lúc này, đứng trên bục giảng là một cô bé cao không tới một mét sáu, tướng mạo ngọt ngào, nụ cười mang theo nét khuyến rũ có tiềm năng tiểu Loli.

Lâm Kha!

Bạch Tiểu Thăng nghĩ rằng cô bé này nhất định sẽ đi tìm mình, có lẽ tới công ty, có lẽ đến chỗ ở.

Nhưng nghìn tính vạn tính, hắn cũng không thể nghĩ tới, họ gặp lại nhau ở chỗ này!

Ngoài ra, vì sao cô ấy lại ở trên bục giảng?

Khi Lâm Kha nhìn đám người xung quanh, miệng nhếch lên mang theo ý cười ranh mãnh, còn trong ánh mắt cô hiện lên vẻ bình tĩnh không nên có ở độ tuổi này.

Bạch Tiểu Thăng ẩn ẩn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, lại có cảm giác không ổn.

Lâm Kha nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng, nét cười càng tăng lên, cũng không nhìn hắn quá lâu để gây ra sự chú ý mà nhìn lướt qua gương mặt của mỗi người ở đây.

- Cô gái nhỏ, cháu đang làm gì ở đây, hay cháu đi nhầm chỗ?

Có người lấy lại tinh thần, không nhịn được hỏi.

- Đúng vậy, nơi đây cũng không phải phòng học bình thường, không phải nơi chúng tôi đi học!

- Cô gái nhỏ, cháu nên nhanh chóng xuống dưới đi, giờ không phải lúc để cháu quậy phá!

- Không sai, các chú đang đợi một vị lão sư, một lát nữa ngài ấy sẽ đến, chắc rất hung dữ đấy!

- Nếu để cho ngài ấy thấy cháu đứng trên vị trí của mình, các chú cũng không giúp được cháu đâu, đi nhanh lên đi.

Đám người cũng thi nhau thuyết phục, nhưng Lâm Kha dường như mắt điếc tai ngơ, không hề động đậy.

Sau đó, Lâm Kha mỉm cười, cầm lấy bản xoa trên bàn giơ lên cao.

Sau đó,

- Ba!

Bản xoa lau chùi liên tục trên bục giảng, phát ra tiếng động dọa người, làm cho cả phòng học vốn ồn ào trong nháy mắt yên tĩnh.

Nét mặt Lâm Kha đang "Mềm mại, ngọt ngào" trong phút chốc biến mất không còn, thay vào đó là hung hãn, bá khí,

- Trật tự một chút cho cô nãi nãi, tất cả ngậm miệng lại!

Đám người giật mình trong phút chốc.

Ngay lập tức, có người nổi giận. Tại sao cô bé này lại thay đổi trong chốc lát vậy, trở lên ngang bướng như vậy?

- Cô bé này ở đâu ra, lại đến đây náo loạn!

- Vậy mà dám bắt chúng tôi im miệng, cô cút ngay ra ngoài!

Phòng học yên tĩnh lại trở lên ầm ĩ.

Đương nhiên, trong số những người la hét ầm ĩ, không bao gồm Bạch Tiểu Thăng, Trịnh Thanh Hồng, Mục Bắc Thần và Triệu Thiên Trạch.

Bạch Tiểu Thăng biết sự thật, Trịnh Thanh Hồng, Mục Bắc Thần là nghi ngờ, Triệu Thiên Trạch thì bị Bạch Tiểu Thăng ngăn lại.

Sắc mặt Lâm Kha kiêu ngạo, giơ một cánh tay thon thả lên, từ từ duỗi cong một ngón trỏ chỉ về phía trước, điểm mặt những người la hét mình nhiều nhất.

- Hàn Dực Niên, xếp thứ tư của khảo hạch, bây giờ trừ của anh 10% điểm số!

- Tiễn Phỉ Ngọc, xếp thứ chín của khảo hạch, bây giờ trừ cô 10% điểm số!

- Triệu Giới Nhận, xếp thứ mười lăm của khảo hạch. . .

Một hơi không ngừng, Lâm Kha chỉ ra bốn năm người, chẳng những nói ra tên của bọn họ, còn nói ra thứ hạng của bọn họ trong giai đoạn đó, đồng thời tuyên bố trừ điểm!

Lập tức, mọi người ngạc nhiên trợn to mắt, đều không tự chủ được im lặng.

- Nói đi, tại sao mấy người không nói nữa?

Lâm Kha vênh mặt lên, cười lạnh nhìn mọi người xung quanh.

Cuối cùng, có người nuốt ngụm nước miếng, kinh ngạc hỏi,

- Cô, cô thật sự là ai?

Nắm giữ chi tiết danh sách tất cả mọi người, nắm giữ thứ hạng của họ ở giai đoạn trước, còn nói là trừ điểm, đây còn có thể là ai?

Đáp án quá là thú vị!

- Tôi là giám khảo trong giai đoạn hai của các vị, Lâm Kha!

Lâm Kha lạnh giọng nói.

Đám người kinh ngạc đến im lặng.

Dự đoán trong lòng và cùng Lâm Kha chính miệng thừa nhận, đó là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Có người không tự chủ được nghẹn ngào nói,

- Điều này sao có thể, bộ sự vụ của tập đoàn làm sao có thể để một bé gái đến khảo hạch chúng ta...

- Bà cô đây cũng ba mươi tuổi rồi, không nhỏ hơn nhiều so với các người đâu!

Lâm Kha hừ lạnh một tiếng nói.

Người vừa nói thì ngẩn ngơ, những người khác thì bị kinh ngạc tới mức con mắt trợn to hơn.

Tiểu Loli nói bản thân đã ba mươi tuổi!

Nét mặt Bạch Tiểu Thăng vô cùng ngạc nhiên, ngay cả hắn cũng không kịp chuẩn bị tinh thần cho điều này!

Vốn cho rằng Lâm Kha trưởng thành sớm, lại không biết rõ cô là người đồng lứa tuổi!

- Chẳng trách được Trần Hiểu Á có thể cùng với cô ta làm bạn thân, lúc ấy, mình còn nghĩ là chênh lệch tuổi tác!

Bạch Tiểu Thăng trong lòng giật mình.

- Bảo sao lúc mình vò đầu cô ấy, mọi người bên ngoài đều có biểu hiện kì lạ!

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng hơi bị sốc.

Bảo sao mình lại cảm thấy có điều gì đấy kì quái, khó giải thích, hiện tại đã biết rõ toàn bộ!

Bạch Tiểu Thăng không kìm được có chút dở khóc dở cười, lại rất muốn ra vẻ đắc ý cùng người bên cạnh một chút,

- Nói đến có thể các người sẽ không tin, tôi đã vò qua đầu giám khảo. . .

Lâm Kha liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng, nhẹ nhàng mỉm cười.

Khi cô mới bắt đầu quen biết Bạch Tiểu Thăng, cũng không nhận ra hắn là một thành viên trong lớp tập huấn, chỉ nghe qua tên Bạch Tiểu Thăng từ chỗ Hạ Hầu Khải thôi.

Dùng đến hai ngày xem xét tư liệu, chuẩn bị một cách nghiêm túc, lúc này mới có thể khẳng định tên tuổi trong danh sách cùng người này là một.

- Nói như thế, cô thật là giám khảo!

- Thật không thể tưởng tượng nổi!

- Không nghĩ tới, còn có vụ sự quan dung mạo trẻ thế này!

Nhìn gương mặt non nớt của Lâm Kha, đám người không tin cũng phải tin.

- Lâm sự vụ quan, thông báo lần này có phải là cô gửi cho chúng tôi hay không? Vì cái gì cô báo cho chúng tôi tám giờ đến, còn quy định đến trễ mười lăm phút cùng người chưa tới xem như từ bỏ khảo hạch! Mà bây giờ cô mới đến. Đây không phải là tác phong của sự vụ quan, vốn có khái niệm nghiêm túc về thời gian lên lớp học!

Có người không nhịn được trách hỏi.

Bắt đầu từ lúc nãy, đã có thật nhiều người canh cánh trong lòng vấn đề này.

- Thật sự các vị rất để ý vấn đề này sao?

Lâm Kha cười lạnh nói.

Rất nhiều người không có lên tiếng, nhưng ánh mắt lại đều hiện lên ý tứ này.

- Bản thân là sự vụ quan, nhất định cần công chính, kỉ luật nghiêm khắc, ít nhất về thời gian lên lớp học cũng không có, làm sao chúng tôi có thể tin tưởng khảo hạch?

Có người mạnh dạn lên tiếng.

- Tin nhắn thông báo cho các vị, nói cho các vị biết thời gian mọi người cần có mặt, bên trong có đôi câu vài lời nói qua là thời gian khảo hạch, có nói tới giám khảo như tôi cũng cần đến vào thời gian đó không?

Lâm Kha lạnh giọng hỏi lại.

Chỉ một câu đã làm cho người đặt câu hỏi triệt để im lặng.

Quả thật, tin nhắn này chỉ là thông báo cho bọn họ, bên trong cơ bản là không có đề cấp đến người giám khảo, không có đề cập là khảo hạch chính thức hay không!

Bạch Tiểu Thăng nhìn mọi người xung quanh, từng người bị nghẹn không nói nên lời, phải nhịn cười.

- Cho các người biết sự lợi hại của cô ấy, tôi đây đã sớm lĩnh giáo rồi!

Bạch Tiểu Thăng thầm cảm thán.

- Ai còn có vấn đề gì? Cũng có thể phát biểu, bây giờ coi như chúng ta sẽ ảnh hưởng lẫn nhau, tác động qua lại, nếu như không có, thì tôi cần phải bắt đầu nói về đợt khảo hạch giai đoạn này.

Lâm Kha nhìn đám người xung quanh.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng nhao nhao lắc đầu.

- Thật không có sao? Tốt, vậy thời gian tiếp theo là của tôi.

Lâm Kha nở nụ cười.

Chẳng biết tại sao, cô nàng nở nụ cười có vẻ ngọt ngào động lòng người, nhưng lại khiến cho mọi người không rét mà run.

- Bộ sự vụ cử tôi đến đây đảm nhiệm chủ khảo đợt khảo hạch trong giai đoạn thứ hai, trong vòng một tháng, loại đi mười người! Như vậy, trong một tháng này, mặc kệ tôi khảo hạch một lần, hay là khảo hạch ba mươi lần, cũng là do tôi quyết định! Nội dung khảo hạch cũng do tôi quyết định!

Trên gương mặt Lâm Kha hiện lên vẻ hưng phấn.

- Bây giờ tôi sẽ công bố quy tắc đầu tiên!

Lâm Kha cười nói,

- Những người đứng trong năm vị trí đầu giai đoạn trước, các vị rất tốt, rất xuất sắc, đã xuất sắc như vậy, chắc sẽ không ngại tôi cho các vị thêm điểm độ khó! Các vị ở toàn bộ các bài kiểm tra trong giai đoạn thứ hai sẽ có độ khó cao hơn so với người bên ngoài, điểm số đạt được sẽ xét giảm bớt!

Câu nói này làm cả đám người sững sờ.

Những người ở năm vị trí đầu lập tức phát điên.

- Lâm Kha sự vụ quan, vì sao, dựa theo cái gì? Điều này không công bằng!

Mục Bắc Thần không kiềm chế được hét lên.

- Công bằng?

Lâm Kha cười nhạo,

- Đó là cái gì?

Lâm Kha chỉ vào chính mình, bá khí vô song,

- Vì tôi là giám khảo, tôi tức là công bằng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận