Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 746: Lại có khảo hạch như thế?



Lâm Kha gần như dùng một tư thái ngang ngược để tuyên cáo rằng ở tại cái giai đoạn khảo hạch này, nàng là giám khảo nàng có toàn quyền quyết định, có quyền uy tuyệt đối.

Kiêu ngạo như thế, bá đạo như vậy không khỏi khiến cho mọi người trong phòng học nổi lên phẫn nộ và trong lòng không khỏi âm thầm sinh ra sự chống cự.

Bởi vì trong mắt mọi người ở đây, mặc kệ số tuổi Lâm Kha thật sự là bao nhiêu đi chăng nữa, nhưng vẻ bề ngoài của nàng chính là một nữ Loli.

Cùng với một "Tiểu mỹ nữ" như thế tức giận, ai cũng không muốn. Sự phẫn nộ mới bùng nổ đó, trong nháy mắt không hiểu sao liền tiêu tán không còn.

- Cái này có thể gọi là 'hiệu ứng Loli' đi.

Bạch Tiểu Thăng sau khi phát giác sự việc, trong lòng nhịn không được thở dài một dài lẩm bẩm nói:

- Mình bỗng nhiên có cảm giác Tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa thật là một nhân tài.

Vừa muốn để cho bọn hắn trải qua quá trình tuyển chọn nghiêm khắc nhất và tàn khốc nhất, liệt hỏa luyện kim, lại khiến cho những người bị huấn luyện không thể tích một bụng đầy ý kiến mà ảnh hưởng đến cảm xúc, lại vừa không thể để bọn hắn liên tiếp hướng đến Bộ sự vụ khiếu nại, kháng nghị.

Vậy nên liền tìm cho bọn hắn một người giám khảo "Ngay cả tức giận cũng không thể nổi lên được”.

Lâm Kha, chính là một người tồn tại như vậy.

Giờ phút này, nàng nhìn quanh mọi người.

- Đương nhiên, bản thân tôi là giám khảo nhưng cũng không phải chuyện gì cũng chuyên chế, quân chủ độc quyền, các vị cũng có thể có lựa chọn của riêng mình.

Lâm Kha nhìn mọi người đang ở dưới đài lộ ra một nụ cười vô cùng rạng rỡ.

- Còn có thể lựa chọn khác sao?

Có người nhịn không được hỏi.

- Chính là nghe lời, hoặc là, từ bỏ!

Lâm Kha nghiêm túc nói.

Người vừa mới hỏi lại lập tức im lặng. Không riêng gì bản thân hắn, mọi người ở toàn trường lập tức chìm vào một mảnh im lặng, không còn gì để nói.

Khổ sở lăn lộn đến giờ phút này, ai sẽ xem thường từ bỏ!

Mắt thấy mấy vị chuyên gia ngồi dưới phòng học thái độ im lặng tỏ vẻ "Không có ý kiến", Lâm Kha thỏa mãn gật đầu, cười một tiếng nói:

- Kỳ thật, dựa vào ý tứ ban đầu của tôi, chúng tôi và mấy vị chuyên gia có mặt ở đây gặp nhau một chút, sau đó có thể để cho các vị tự mình ai về nhà nấy. Có điều hai ngày nay tôi có lật xem qua một chút báo cáo của chị Phùng Ly, cảm thấy loại hình thức ban tập huấn này rất là thú vị! Cho nên, ở giai đoạn hai này, tôi quyết định giữ lại loại hình thức này.

Nói cách khác, ban tập huấn tiếp tục tồn tại.

Có mấy vị chuyên gia đang ngồi trong đám người đang muốn trở về, lập tức có chút không tình nguyện.

Bất quá, thời điểm Lâm Kha nhìn sang, bọn hắn ngay lập tức cúi đầu xuống, không dám lên tiếng nói không.

- Hiện nay, tôi muốn cùng với các vị ngồi đây nói một chút quy tắc khảo hạch ở tại giai đoạn này, thẳng đến khi kết thúc cũng sẽ không thay đổi nha.

Lâm Kha cười nói.

Mọi người nghe xong, lập tức phấn chấn tinh thần hẳn lên.

Trải qua vài lần khảo hạch của Phùng Ly sự vụ quan, cũng đã đánh cho bọn hắn trở tay không kịp, trước mắt cuối cùng cũng tới vị giám khảo thông báo trước quy tắc khảo hạch này.

Bất quá, trong ánh mắt của mấy người Trịnh Thanh Hồng và Mục Bắc Thần lại hiện lên vẻ cực kỳ cảnh giác, kiêng kỵ.

Phương thức khảo hạch của Phùng Ly sự vụ quan tuy có tính bất ngờ, nhưng dù sao cũng có điểm mấu chốt, có giới hạn.

- Còn vị Giám khảo Loli Lâm Kha này, e chỉ sợ, tư duy quá to lớn vượt qua mọi người suy nghĩ a.

Bạch Tiểu Thăng cũng nhịn không được nói lên điểm lo lắng của bọn hắn.

Giờ phút này, Lâm Kha mở miệng nói.

- Từ giờ trở đi, các vị chuyên gia ở đây còn phải đợi tại Trung Kinh này, sáng sớm mỗi ngày trong tuần, hòm thư của các vị sẽ thu được một tin nhắn.

- Nội dung bên trong là cái gì?

- Các vị ở đây tổng cộng có hai mươi người là có hai mươi công ty vận hành, nội dung chính là những vấn đề lớn trong một tuần này sinh ra cần phải giải quyết.

- Chúng tôi có nhân sự chuyên phụ trách thu thập, chỉnh sửa xử lý rồi thu gọn nội dung công việc bên trong tin nhắn, sau đó lấy hình thức tin nhắn sẽ gửi đi cho các vị, mỗi người một phần.

- Điều mà các vị ngồi đây cần làm chính là xử lý xong toàn bộ sự việc trong ngày, sau đó gửi lại cho tôi ý kiến phương thức xử lý.

- Sau đó, phía chúng tôi sẽ có người đối với quyết định của các vị, sẽ làm các phép tính ước định chuyên nghiệp, rồi cho ra điểm số cụ thể, cuối cùng đem phương án xử trí thích hợp nhất của dự án gửi lại cho công ty.

- Đương nhiên, nếu như cái công ty kia nguyên bản chính là ngươi quản lý, nếu cái phương án xử lý kia của ngươi là tốt nhất và cuối cùng cũng được chọn để áp dụng, thì cũng không được tính vào điểm số.

- Nói cách khác chính là, các vị tại bên trong ba vòng thi tới đây, yêu cầu là phải chưởng quản hai mươi công ty.

- Đây chính là này phương thức thí luyện của tôi, các vị với cương vị là người thử phụ trách tỉnh vực sản nghiệp.

Lâm Kha khiến cho mọi người há hốc kinh ngạc.

Bạch Tiểu Thăng cũng có chút giật mình.

Hắn nguyên tưởng rằng sẽ là cái phương thức khảo hạch ly kỳ cổ quái gì, nhưng lại không nghĩ rằng, đây lại là phương thức khiến hắn cảm thấy rất chính thống.

Bên trong khảo hạch của Phùng Ly, để cho bọn hắn mặc sức tưởng tượng qua như thế nào là "Quan mới đến đốt ba đống lửa". Cũng tại bên trong buổi tối cuối cùng của đợt khảo hạch, để bọn hắn chính mình thay thế vào thân phận làm người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực để giải quyết tình huống.

Nhưng những cái này đều là giả!

Mà Lâm Kha lại chơi thật!

- Vị giám khảo Loli này, thật đúng là dám nghĩ dám làm.

- Không sai, quá trình sắp xếp người để kết nối hai mươi công ty, cũng là một công trình không nhỏ.

- Một phen rèn luyện như thế, nếu như phút cuối cùng chúng ta không có giành được chiến thắng, nhưng bù lại đối với năng lực cá nhân cũng là sự rèn luyện to lớn.

Đám người nhịn không được châu đầu ghé tai xì xầm bàn tán, mỗi người nói một kiểu.

Bất quá, có người nhịn không được hỏi:

- Lâm Kha sự vụ quan, khảo hạch này là thông qua hòm thư để truyền tải các văn bản tài liệu, cùng với chúng tôi ở đâu cũng không có quan hệ gì, vậy chúng tôi có nhất thiết phải lưu lại tại Trung Kinh hay không?

- Đúng vậy a, như vậy chúng tôi cũng không cần ở chỗ này.

Có người nói theo.

- Các vị muốn đi sao?

Lâm Kha cười nói:

- Vậy rời đi thôi.

Đồng ý dễ dàng như thế, người hỏi ngược lại không dám dễ dàng tin tưởng.

Quả nhiên ——

- Nhưng mà, ở liên tiếp ba vòng khảo hạch, bắt đầu từ tuần thứ hai, tôi sẽ đọc danh sách những người tấn cấp, đến lúc đó nếu như các vị đây không có mặt ở khán phòng, thì đừng trách tôi phán định chấm dứt quyền tham gia.

Nụ cười trên mặt Lâm Kha liền trầm xuống, hừ lạnh một tiếng nói:

- Còn thời điểm lúc nào tôi tới đây tuyên bố, thì cần nhìn tâm tình của tôi, không cố định thời gian.

Gặp bộ dạng điêu ngoa của nàng lúc này, mọi người không nói nên lời.

Mới vừa rồi còn cảm giác cho rằng nàng rất đáng tin cậy, hiện tại lại cảm thấy rất không đáng tin!

- Quên đi, ở ngay chỗ này lại đợi một tháng, cũng không có gì to tát.

- Đúng vậy a, tôi cũng có chút quen thuộc nơi đây.

- Nói đến, mỹ thực cùng phong cảnh của thành phố Trung Kinh này cũng không tệ.

Đám người thấp giọng nghị luận.

- Này! Mấy người các ngươi nói cái gì.

Lâm Kha chau mày, hét lên.

Người đang nói chuyện lập tức giật mình, còn tưởng rằng trường hợp này nói đến ăn chơi là không thích hợp, phạm vào kiêng kị, nghĩ đến liền muốn mở miệng giải thích.

- Đến, nói cho tôi nghe một chút, chỗ này có món gì ăn ngon, nơi nào chơi vui?

Lâm Kha một giây sau đã từ một vị giám khảo khó khăn nghiêm túc liền biến thành một tiểu nữ hài ham chơi ham vui.

Thay đổi thái độ quá nhanh, rất nhiều người không kịp suy nghĩ, cảm giác như nằm trong khe, thật lâu không bình tĩnh nổi. . .

- Được rồi, được rồi, không nói với các vị nữa. Ngày hôm nay trước hết đến đây thôi, tan học.

Lâm Kha nhìn các vị chuyên gia trách móc một tiếng, sau đó nhanh như chớp chạy mất.

Lần này gặp mặt mới biết, tám giờ bắt đầu, mười giờ kết thúc, cuối cùng cũng coi như gặp mặt xong.

Nàng vừa đi, trong phòng học lập tức náo nhiệt hẳn lên, mọi người nghị luận ầm ĩ.

- Nói đến, ngày kia không phải là thứ bảy sao.

- Đúng vậy a, đây chẳng phải là tin nhắn lần đầu tiên sẽ được gửi đến sao?

- Không hiểu rõ tình huống hiện tại của công ty, xử trí lung tung là không thể nào thắng được! Xem ra phải làm chuẩn bị sớm thôi.

- Là hai mươi công ty đó, coi như đi tìm hiểu từng nhà, đây là công trình bao lớn a.

- Đừng nói nữa, nhanh, nhanh, ngồi đó than thở không bằng tranh thủ thời gian đi thu thập tư liệu mới là chính đạo.

Mọi người bước chân vội vàng, nhao nhao dồn dập rời đi.

Trịnh Thanh Hồng và Mục Bắc Thần cũng như thế.

- Bạch đệ đệ, chúng ta cũng nhanh chuẩn bị đi, lần này, thật là nhiệm vụ gian khổ.

Thần sắc Triệu Thiên Trạch cũng có mấy phần ngưng trọng, cùng Bạch Tiểu Thăng lên tiếng chào rồi cũng nhanh chóng rời đi.

Người bên ngoài vội vã đi làm chuẩn bị, Bạch Tiểu Thăng hắn lại không vội.

Chỉ cần hắn nguyện ý thì chỉ cần một cái ý niệm trong đầu, những thông tin của các công ty kia liền sắp xếp lần lượt trong đầu hắn, mặc cho hắn thỏa sức sử dụng.

Cho nên, chỉ có một mình Bạch Tiểu Thăng không nhanh không chậm rời đi.

Đến phía bên ngoài cửa trường, Bạch Tiểu Thăng tìm được xe của mình, vừa mở cửa xe, liền thấy phía sau chỗ ngồi bỗng vang lên một âm thanh ngọt ngào của tiểu Loli đối với chính mình hừ hừ một tiếng:

- Chậm như vậy, chân chú đi đứng không tốt sao, đại thúc? Tôi cũng chờ chú đã lâu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận