Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 764: 3 điều kiện lớn!



Lâm Kha đứng trên bục giảng nhìn đám người xung quanh, lúc đảo qua Bạch Tiểu Thăng thì hơi mỉm cười.

Sau đó, ánh mắt của nàng lại dời đến những người khác.

- Tôi tin chắc một trong số những người ở đây, tối qua sẽ không ngủ được vì luôn lo lắng xem danh sách loại bỏ hôm nay có mình hay không? Ngày hôm nay, mọi người sẽ đều có thể ngủ ngon giấc, người thăng cấp thì có thể tạm thời yên tâm còn người bị loại thì không cần phải tiếp tục lao lực nữa, đây là tin vui phải không?

Đám người phía dưới miễn cưỡng lắm mới lộ ra được khuôn mặt tươi cười, nhưng lại đang đợi “Tuyên án”.

Cũng còn có rất nhiều người như Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía Dương Thành Thiên.

Tin nhắn thông báo cũng nói giám khảo của giai đoạn cuối cùng cũng đã đến.

Chắc hẳn chính là người đàn ông này.

Bên trong đám người, đôi mắt Trịnh Thanh Hồng có chút tỏa sáng, hơi hơi có chút nóng lòng mà nhìn xem Dương Thành Thiên!

Hắn biết rõ ràng, người đàn ông này đã nhiều lần cùng hợp tác với người anh cùng cha khác mẹ Trịnh Thiên Hồng của mình.

Người một nhà!

Trịnh Thanh Hồng lẩm bẩm trong bụng ba chữ này với cảm giác sảng khoái trước nay chưa từng có.

Giám khảo của giai đoạn cuối cùng lại là người một nhà.

- Nhưng mà, coi như không cần đến Dương Thành Thiên hỗ trợ, một mình Trịnh Thanh Hồng ta cũng có đầy đủ khả năng đánh bại những người ở đây. Nhất là cái tên đáng ghét Bạch Tiểu Thăng, triệt để trấn áp hắn.

Trịnh Thanh Hồng luôn có cái này tự tin.

Trên bục giảng, Lâm Kha mở miệng nói tiếp:

- Mọi người nghe đây, bây giờ bắt đầu đọc danh sách những người bị loại.

Lâm Kha nghiêm túc lấy ra danh sách rồi bắt đầu đọc:

- Vương Song Oánh, Hồng Vũ Hào, Mục Lâm, Trương Khánh Vũ, Sở Đại Lôi!

Lâm Kha vẫn giữ phong cách cũ, không có chần chờ, không dừng lại mà một lần đọc hết tên năm người.

Mỗi một cái tên bị đọc lên, phía dưới lại thêm một người có sắc mặt ảm đạm.

Nhưng sau đó bọn họ lại có thêm phần thoải mái cùng giải thoát.

Giống như Lâm Kha đã nói trước, việc bọn họ phải dừng bước tại đây cũng có “chỗ tốt” là cuối cùng cũng không còn phải lo lắng hãi hùng, đến ngủ cũng không được yên giấc, giờ có thể ngủ thoải mái rồi.

- Những người vừa được đọc tên.

Lâm Kha hơi dừng lại rồi nói tiếp:

- Xin cùng với tôi rời đi.

Sau đó, Lâm Kha đưa tay giới thiệu Dương Thành Thiên cho những người được thăng cấp.

- Vị này là giám khảo của vòng cuối cùng, sự vụ quan Dương Thành Thiên! Sau đây nơi này liên giao cho ngài ấy tiếp quản.

Lâm Kha nói xong liền cầm lên đồ vật của mình, đi về hướng của Dương Thành Thiên cùng hắn gật đầu chào hỏi, sau đó liền không nói một lời đi thẳng ra cửa.

Từ lúc tiến vào đến đọc danh sách rồi đi ra, tổng cộng Lâm Kha không dùng đến 10 phút đồng hồ.

Đơn giản đến cực điểm.

Nàng không có ở lại nghe Dương thanh Thiên nói chuyện, tuy có vẻ mất lịch sự, nhưng cũng có thể giải thích là một loại giao việc một cách quả quyết. Lại thêm bộ dạng Loli đáng yêu vô hại bề ngoài, coi như có làm việc như vậy thì cũng không có ai thấy khó chịu.

Còn những người bị loại cũng nhao nhao đi ra phía ngoài.

Bọn họ đã không còn lý do để ở lại, càng không muốn nghe Dương Thành Thiên nói cái gì.

Dương Thành Thiên mỉm cười nhìn Lâm Kha cùng những người này đi ra ngoài, không hề có chút gì khó chịu cũng không nghĩ muốn giữ bọn họ lại để nghe mình nói chuyện.

Chờ những người kia đi ra hết, Dương thành thiên mới khoan thai bước lên bục giảng, mỉm cười đối diện với mọi người rồi phất tay ra hiệu.

Một gian giảng đường lớn như vậy nhưng phía dưới lại chỉ lẻ loi có vài người, tiếng vỗ tay hoan nghênh cũng có vẻ thưa thớt, đơn điệu.

Nhưng mà, Dương Thành Thiên lại không hề để ý chút nào, đôi mắt vẫn sáng như đuốc.

Phía dưới tuy chỉ có mười người, nhưng chỉ một tháng sau trong bọn họ sẽ sinh ra một vị phụ trách sản nghiệp cấp tỉnh và bốn người trợ lý sự vụ quan.

- Rất vui khi được gặp mọi người.

Dương Thanh Thiên nhìn mọi người mỉm cười, sau đó dùng giọng không nhanh không chậm nói tiếp:

- Tôi tên là Dương Thành Thiên, là giám khảo của vòng cuối cùng.

- Có thể chứng kiến một vị phụ trách sản nghiệp cấp tỉnh sinh ra, tôi cảm thấy hết sức vinh hạnh.

- Ngoài ra còn có bốn vị trợ lý sự vụ quan nữa, tôi cảm thấy rất hài lòng.

- Hôm nay, tôi gặp mọi người chỉ để nói vài câu đơn giản, trò chuyện một chút. Sau này, mọi người có thể rời đi trung Kinh! Bởi vì bài kiểm tra cuối cùng sẽ là tại chính cương vị của mọi người.

Những câu trước đều là những câu khách sáo nhưng đến câu cuối cùng lại làm mọi người rung động.

Chờ đợi tại Trung Kinh đã gần 2 tháng, cuối cùng bọn họ cũng có thể trở về.

- Sự vụ quan Dương, ngài có thể cho chúng tôi biết kiểm tra cuối cùng có quy tắc như thế nào, cần kiểm tra mấy lần.

Có người nhịn không được hỏi.

Điểm này mới là mấu chốt.

Mọi người đều tập trung tinh thần nhìn về phía Dương Thành Thiên chờ đợi đáp án.

Dương Thành Thiên cười cười nói:

- Tiếp theo điều tôi muốn nói chính là chuyện này!

- Trong tháng này, việc mọi người cần làm chỉ có một việc và cũng là đợt kiểm tra cuối cùng.

Dương Thành Thiên sắc mặt trở nên nghiêm túc, ánh mắt lướt qua mọi người.

Đám người phía dưới thì chăm chú nghe lấy, không để lọt một chữ vì e sợ nó sẽ ảnh hưởng đến tương lai của mình.

Dương Thành Thiên nói.

- Các người cần phải hợp tác cùng với các tập đoàn hoặc các công ty khác, thành quả hợp tác cùng số lượng sẽ quyết định kết quả của mọi người.

Tất cả mọi người phía dưới đài đều không nhịn được kinh dị nhìn nhau.

Chỉ đơn giản… Như thế? !

Nên biết rằng, bọn hắn ai mà không có người phía sau chống lưng, chỉ cần báo việc này lên thì vài phút sau là có thể kéo tới mười mấy hai mươi đơn vị công ty muốn hợp tác.

- Tuyệt đối sẽ không thể chỉ đơn giản như vậy!

Bạch Tiểu Thăng vẫn chăm chú nhìn vào Dương Thành Thiên phía trên bục.

Bằng vào cảm giác của mình, hắn tin tưởng vị sự vụ quan này còn có điều kiện mà chưa có nói ra!

Thời gian mời Lâm Kha ăn hắn cũng thu hoạch được không ít tin tức.

Ví như, mặc kệ vị sự vụ quan nào phụ trách kiểm tra bọn họ thì cũng đều cần đệ trình lên tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa! Không thể dựa vào hậu phương!

Nói đến cái này thì vẫn bởi vì Phùng Ly lần thứ nhất kiểm tra náo ra tới cái Ô Long mà ra đời quy củ này.

Mà có cùng cảm giác như Bạch Tiểu Thăng cũng có ba bốn người.

Mục Bắc Thần, Trịnh Thanh Hồng đột nhiên xuất hiện!

Bọn hắn còn chưa kịp thấy cao hứng liền nhận ra chuyện sẽ không đơn giản như vậy.

Giám khảo chắc chắn sẽ không công khai để bọ hắn vận dụng “ưu thế”, trong việc này ắt có uẩn khúc.

- Mọi người không nên cao hứng quá sớm.

Quả nhiên, Dương Thành Thiên cười ha hả rồi nói tiếp.

- Tôi còn có điều kiện còn chưa nói.

Đài bục, mọi người sững sờ, một lần nữa nhìn về phía hắn.

Dương Thành Thiên tiếp tục nói,

- Công ty hợp tác cùng mọi người cần thỏa mãn ba cái điều kiện ——

- Thứ nhất, nhất định phải là tập đoàn xí nghiệp!

- Thứ hai, hợp tác nhất định phải đối với song phương thực sự có lợi, phải được trải qua xác minh cùng cân nhắc cẩn thận!

- Thứ ba, nhất định phải là xí nghiệp 'Vực ngoại'!

Ba Cái điều kiện này vừa được nói ra liền khiến mọi người đều sững sờ.

Hai điều kiện trước còn dễ hiểu, còn ‘Vực ngoại’ thì là cái gì?

- Chẳng lẽ là sự vụ quan Dương muốn chúng ta cùng với người ngoài hành tinh hợp tác, còn ‘Vực ngoại’?

Có người không nhịn được lên tiếng.

Người bên ngoài cũng nhịn không được.

- Cái vực ngoại này không phải là bên ngoài Địa Cầu, mà nó là khu vực bên ngoài!

Dương Thành Thiên tính tình tốt cười một tiếng, giải thích nói,

- Lấy một ví dụ. Nếu như công ty của cậu là ở trong nước, thuộc khu Hoa Đông, như vậy cậu hợp tác với công ty trong vùng này thì xem như vô hiệu!

Bạn cần đăng nhập để bình luận