Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 781: Đạt thành nhận thức chung



- Đây là cái gì?

Trần Cửu Thiên nghi hoặc, đưa tay cầm tài liệu Trịnh Thiên Hồng vừa lấy ra.

Đó là một cặp văn kiện vỏ cứng, trên mặt chính không có một chữ, mở ra chỉ thấy hai tờ giấy kín chữ, nhưng chữ được xấp xếp rất rõ ràng ngay ngắn cho người xem cảm giác dễ chịu.

Trần Cửu Thiên chỉ nhìn mấy hàng, lông mày liền nhíu lại.

Hắn nhìn thấy một cái tên rất quen thuộc: truyền thông Trung Kinh.

Trần Cửu Thiên nhìn Trịnh Thiên Hồng một cái, người sau cười một tiếng, ra hiệu cho hắn tiếp tục xem.

Hắn đọc nhanh như gió, chỉ nhìn lướt qua, nhưng càng nhìn càng kinh người.

Trên văn tự có đánh dấu thời gian.

Hai trang giấy ghi chép tin ngắn trong 4 ngày – truyền thông Trung Kinh cùng các xí nghiệp khác hợp tác.

Tên gọi, địa chỉ, nội dung hợp tác, quy mô hợp tác, dự đoán hiệu quả và lợi ích hợp tác của xí nghiệp hợp tác.

Chỉ là kết quả hợp tác trong 4 ngày khiến Trần Cửu Thiên thấy “Nổi bật kinh người”.

Truyền thông Trung Kinh của Bạch Tiểu Thăng lại có thành tích kinh người như thế!

Trần Cửu Thiên luôn chú ý cuộc tỉ thí này, Mục Bắc Thần báo cáo cho hắn nên hắn rõ tiến độ của Mục Bắc Thần.

Lấy hai bên so sánh, truyền thông Trung Kinh đã vượt xa công ty của Mục Bắc Thần.

- Những cái này?

Trần Cửu Thiên kinh ngạc hỏi Trịnh Thiên Hồng.

- Giang sơn đời nào cũng có tài tử, tập đoàn chúng ta trừ loại thanh niên tài tuấn như Mục Bắc Thần lại có dạng yêu nghiệt như Bạch Tiểu Thăng.

Trịnh Thiên Hồng cười ha hả nói.

Sau đó hắn không nhanh không chậm rót cho mình một ly trà, uống từng ngụm nhỏ.

- Bốn ngày gần nhất, truyền thông Trung Kinh tại tỉnh Hà Đông làm một cú vang lớn. Tốc độ cùng hiệu quả làm việc làm cho người ta chấn kinh, ngay cả người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực Hà Đông cũng có cảm giác rung động nên giao cho tôi một phần tin ngắn.

Trịnh Thiên Hồng cười nói.

Trần Cửu Thiên nhắm mắt suy nghĩ:

- Vị phụ trách sản nghiệp tỉnh vực Hà Đông này có quan hệ không tầm thường với ngài a!

Trịnh Thiên Hồng cười cười:

- Trần Cửu Tranh ở tỉnh An Giang là anh em của anh Trần, quan hệ càng không tầm thường!

Trịnh Thiên Hồng lại đem Trần Cửu Tranh với Trần Cửu Thiên đến so sánh với người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực Hà Đông với mình.

Loại quan hệ này cũng có thể nói ra…

Trần Cửu Thiên cười:

- Xem ra Trịnh huynh không coi tôi là ngoại nhân.

Cái này giống như một cách thể hiện thành ý.

- Hai chúng ta không phải người ngoài, cho nên thẳng thắn một chút thì tốt hơn.

Trịnh Thiên Hồng cười ha hả, sau đó nói:

- Vẫn là nói về tên Bạch Tiểu Thăng lợi hại này, tôi cũng cảm thấy vô cùng hứng thú với hắn!

- Sao?

Trần Cửu Thiên nhìn Trịnh Thiên Hồng.

- Tên Bạch Tiểu Thăng này đã là người anh Trần đề cử, hẳn phải là một nhà mới đúng. Nhưng theo tôi hiểu nội dung bên trong thì hắn và em của anh đã có nhiều lần ma xát.

- Tôi vốn coi là cái này chỉ là biểu tượng mà thôi, anh Trần sẽ không vô duyên vô cớ dựng lên một đại địch cho người mình ủng hộ. Trừ phi anh cũng không muốn đến đỡ cho Mục Bắc Thần mà là chân chính xem trọng Bạch Tiểu Thăng.

Trịnh Thiên Hồng nói xong một hơi thì đưa ánh mắt nhìn Trần Cửu Thiên.

Trần Cửu Thiên nhíu mày.

Đương nhiên hắn sẽ không đến đỡ Bạch Tiểu Thăng.

Nhưng trước mắt, Bạch Tiểu Thăng đã vượt xa tưởng tượng của hắn.

Hồi tưởng lại những tài liệu kia, nổi bật kinh người.

Sợ là chính Mục Bắc Thần cũng không nghĩ tới, Bạch Tiểu Thăng đã làm tới tình trạng này. Xu thế vượt qua rõ ràng.

- Trần Trường Khoảnh nằm vùng tám chín phần mười là bị người ta che mắt, nếu không phải vậy thì không có khả năng một chút tin tức cũng không thu được.

Trong lòng Trần Cửu Thiên có phần nổi nóng.

Nhìn Trịnh Thiên Hồng trước mắt, trong lòng Trần Cửu Thiên hơi động.

Lần gặp mặt này, Trịnh Thiên Hồng càng giống như đang biểu hiện cơ bắp với mình.

Ngay cả người phụ trách sản nghiệp Hà Đông cũng là người của hắn.

Bất quá, thấy vẻ mặt cười ôn hòa của Trịnh Thiên Hồng, trong lòng Trần Cửu Thiên lại cảnh giác.

Hiện tại còn không thể chắc chắn người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực Hà Đông là người của Trịnh Thiên Hồng. Vạn nhất hắn theo đường khác có được tin tức thì sao, vạn nhất chỉ là hắn có nhược điểm của người kia, hoặc bằng một chút tình nghĩa mới khiến đối phương giao ra tư liệu.

Trần Cửu Thiên thầm nghĩ những điều có thể xảy ra.

Vạn nhất tên Trịnh Thiên Hồng này muốn để mình nghĩ là người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực là người của hắn!

Đối với loại người có tâm cơ, tính toán siêu nhiên như Trịnh Thiên Hồng, nhất định phải cẩn thận.

Dù sao hắn cũng là Đại sự vụ quan a!

Toàn bộ khu Đại Trung Hoa chỉ có một sự vụ bộ, toàn bộ sự vụ bộ chỉ có 10 đại sự vụ quan.

Trong chốc lát, Trần Cửu Thiên tâm tư bách chuyển.

Làm đối thủ, cần vạn phần cảnh giác, cực kì thận trọng với Trịnh Thiên Hồng.

Làm minh hữu, cũng không thể thư giãn một chút nào.

Ai biết được ngày nào đó, có đủ dụ hoặc bày trước mặt Trịnh Thiên Hồng, hắn sẽ không lật tay bán đứng mình?

- Nói thật, trước khi đến tôi cũng có nghĩ qua, Bạch Tiểu Thăng cùng người em Trần Cửu Tranh của anh có mâu thuẫn, ma xát sẽ không chỉ là chướng mắt.

Trịnh Thiên Hồng cười nói:

- Bất quá tôi thấy anh Trần xem tư liệu mà tôi đưa tới, đối với chuyện tình của họ Bạch thật sự không biết gì cả.

Trịnh Thiên Hồng cười mỉm nhẹ giọng hỏi:

- Tha lỗi cho tôi mạo muội suy đoán, anh Trần nuôi hổ gây họa?

Hắn cho Trần Cửu Thiên phần tài liệu kia, ngoài mặt là biểu hiện thành ý.

Làm sao không phải là một loại thăm dò!

Những người như bọn hắn, một động tác thật đơn giản, hàm nghĩa phía sau khả năng là hai tầng, ba tầng, người thường thật khó phỏng đoán.

- Nuôi hổ gây họa!

Trần Cửu Thiên nghiền ngẫm mấy chữ này rồi cuối cùng thở dài.

- Khiến Trịnh huynh chê cười rồi!

Hắn tính là thừa nhận!

- Không ngại, không ngại, coi như là thớt hắc mã ngoài dự liệu, mãnh hổ giấu tài! Tôi cũng sẽ giúp Trần huynh bãi bình.

Trịnh Thiên Hồng nói hời hợt, rất có phong thái trong nháy mắt sẽ làm Bạch Tiểu Thăng tan thành mây khói.

- Vị trí phụ trách sản nghiệp tỉnh vực này Trần gia tôi được thì sẽ không để Trịnh huynh thiệt thòi!

Trần Cửu Thiên thăm dò:

- Quách sự vụ quan ở sự vụ bộ, lão huynh có biết không?

- Quách Tiên, năng lực rất giỏi! Bất quá làm người khéo đưa đẩy, tính tình tham lam, thích nữ sắc. Liệt vào nhóm bị sự vụ bộ đặc biệt quan sát, vì không có chứng cứ nên chậm chạp không xử lý được.

Trịnh Thiên Hồng nói.

- Không có chứng cứ? Tôi có!

Trần Cửu Thiên cười nói.

- Cái gì?

Trịnh Thiên Hồng kinh hãi.

- Bằng vào những chứng cứ kia, không để hắn bị xóa tên nhưng hẳn là đủ gián cấp! Hắn xuống đài, như vậy danh ngạch trống làm sao bây giờ?

Trần Cửu Thiên mỉm cười hỏi một câu:

- Trịnh huynh có ý gì?

Sự vụ quan, theo Lâm Kha, đã có tự do, quyền hạn lại cao, so với người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực tốt hơn không chỉ nửa điểm.

Nhưng trong mắt Trần Cửu Thiên là không có thực quyền, lợi ích thì có thể nói nhưng không phải lựa chọn đầu tiên. Thành toàn Trịnh Thiên Hồng thì hắn có thể toàn tâm làm việc thay mình. Đến việc Trịnh Thiên Hồng có biện pháp nào thông qua tổng giám đốc Đại Trung Hoa không thì hắn mặc kệ!

- Trần huynh đủ thành ý!

Trịnh Thiên Hồng cười to:

- Họ Bạch, họ Quách, chúng ta cùng một chỗ xử lý, đến lúc đó đôi bên vẹn toàn.

- Ha ha, tốt!

- Vì sự hợp tác của chúng ta, cạn ly!

Trịnh Thiên Hồng, Trần Cửu Thiên hai người có thể coi là kiêu hùng lúc này cười tươi rạng rỡ, lấy trà thay rượu.

Hai cái ly đụng vào một chỗ.

Bạch Tiểu Thăng còn không biết, chính mình đã trở thành thịt cá trên thớt gỗ của người khác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận